Tôi bỉ ổi biến vợ thành vật thế thân hy sinh vì chồng
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy.
ảnh minh họa
Tôi cần một nơi để tự thú với lòng mình vì bản thân tôi đã làm rất nhiều điều có lỗi với vợ. Thái độ nhẫn nhịn và sự hối lỗi của cô ấy trong suốt thời gian qua khiến tôi day dứt đau khổ không ngớt. Nhưng nếu cô ấy biết được sự thật thì gia đình này chắc không giữ được.
Tôi là một người đàn ông tồi, còn hèn nhát hơn khi đã sai nhưng lại cố giấu tội lỗi đó. Chính tính sỉ diện và tự ái đã đẩy tôi và vợ đến nông nổi này. Vì câu chuyện của tôi có liên quan đến uy tín và danh dự của nhiều người, tôi xin phép mọi người không nói rõ.
Cách đây một năm tôi gặp nhiều khó khăn trong công việc. Doanh số tôi thu hoạch được luôn nằm trong top thấp nhất công ty, được gọi là nhóm nguy hiểm. Chỉ cần 3 lần liên tục bị nằm trong top này thì có thể bị giáng chức hoặc sa thải. Tôi đã bị như thế.
Cũng có thể là do tôi bất tài nhưng giai đoạn đó thị trường thật sự đóng băng không nhúc nhích được. Tôi đã lao lực và tâm huyết với kế hoạch của mình rất nhiều nhưng kết quả vẫn không khả thi.
Tôi biết mình sắp bị giáng xuống làm một thằng nhân viên quèn với đồng lương ít ỏi. Đó là sự thật tôi không thể nào chấp nhận. Trên vai tôi là cả một gánh nặng gia đình. Tôi có vợ và hai con nhỏ, tôi còn là trụ cột của bố mẹ tôi ở quê. Từ thời sinh viên tôi đã làm việc quần quật cũng để vực dậy gia đình.
Nếu bỗng dưng lương bị cắt giảm đến nửa, đời sống sẽ rất eo hẹp. Rồi còn danh dự, tôi đã đạt đến chức sếp tương đối có thế, ra ngoài xã hội ít nhiều người nể nang, bạn bè trọng vọng. Nếu tôi trở lại là một đứa tập sự như bao năm trước thì chắc chắn sẽ bị miệt thị dè bỉu. Cả cái nghèo và cái nhục tôi đều không cam lòng.
Chính sự bế tắc ngày đó đã đẩy tôi đến chỗ tội lỗi mà vợ tôi chính là nạn nhân. Tôi biết giám đốc công ty tôi rất thích và có cảm tình với vợ tôi. Từ ngày đầu giới thiệu cô ấy tôi đã cảm nhận được điều đó. Tôi biết rõ ông ta là người không mấy đứng đắn trong quan hệ nam nữ.
Tôi đã bỉ ổi lợi dụng điều đó để biến vợ mình thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng. Gã giám đốc và tôi đã cùng thỏa thuận điều đó. Vợ tôi sẽ phải đổi lấy một lần quan hệ thân xác để tôi được ở lại công ty. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy.
Tôi suy nghĩ và tự cảnh tỉnh mình rất nhiều lần nhưng tương lai đen tối sau khi bị giáng chức giảm lương cứ ám ảnh khiến tôi lo sợ mất ngủ. Tôi không dám biện hộ tôi làm điều này là vì vợ con. Nhưng tôi bị áp lực kinh tế lớn cũng bởi quá khát khao và nóng lòng muốn mẹ con cô ấy có cuộc sống đầy đủ.
Video đang HOT
Nhân dịp công ty tôi có buổi liên hoan, tôi đã đưa vợ đi cùng. Tôi giả vờ uống nhiều và vui vẻ giục vợ nâng ly với mọi người. Cô ấy thấy chồng được giám đốc quan tâm thì rất mừng. Cô ấy không biết trong ly rượu mà cô ấy uống còn có cả thuốc ngủ.
Mọi chuyện sau đó bị thằng chồng là tôi vạch trần bài bản một cách bỉ ổi được giải thích là tối đó tôi thấy vợ mệt nhưng còn sớm nên đành dìu tạm vợ vào phòng nghỉ và tiếp tục chung vui với đồng nghiệp. Một lúc sau ông giám đốc say đi vào và hai người đã xảy ra chuyện đó.
Về lý, đây là một chuyện không ai mong muốn, chỉ vô tình xảy ra do cả hai đều say. Nhưng về tình, đó là điều trái đạo lý không thể tha thứ được, nhất là với một người phụ nữ phẩm hạnh như vợ tôi.
Gã giám đốc sau đó đã giữ lời cho tôi được giữ chức. Nhưng vợ tôi lại bị suy sụp. Cô ấy không biết mình là nạn nhân nên thấy có lỗi với chồng con và trở nên mặc cảm, không dám nhìn thẳng chồng, làm điều gì cũng khép nép sợ hãi ngay trong chính căn nhà mình.
Nhiều đêm cô ấy còn quỳ dưới chân tôi và xin tôi hãy đánh, hãy trừng phạt cô ấy để được thoải mái hơn. Vợ tôi không dám khóc trước mặt vì sợ chồng con trông thấy. Tàn nhẫn hơn, vì tôi không hề giả vờ tức giận hay trách móc cho đúng kịch bản nên cô ấy lại càng nghĩ tôi chỉ đang cố chịu đựng và bao dung với vợ.
Đêm qua vợ tôi lại úp mặt vào gối mà khóc một mình, cô ấy nói “em chỉ muốn được chết đi để mong anh tha thứ?” (Ảnh minh họa)
Chứng kiến vợ trong lòng u phiền nhưng bên ngoài vẫn cố cười nói, tôi thấy khổ sở vì mình quá khốn nạn. Đêm qua vợ tôi lại úp mặt vào gối mà khóc một mình, cô ấy nói “em chỉ muốn được chết đi để mong anh tha thứ?”.
Tôi nghẹn ngào không trả lời được và quay lưng khóc. Điều đó càng khiến vợ nghĩ tôi lạnh lùng. Trong chuyện này tôi không khác gì một tên vô lại vừa có miếng vừa có tiếng. Tôi vừa được giữ chức lại vừa được vợ khép nép sợ hãi.
Phải làm thế nào để nhận tội này với vợ? Cô ấy ngày càng ủ rũ héo mòn, lòng tôi rất đau. Xin cứ chửi rủa tôi, vì tôi đáng được như thế. Nếu là vợ tôi, các chị có sẵn lòng tha thứ và chấp nhận một thằng chồng đểu như tôi không?
Theo VNE
Bị lợi dụng vì... đã mất trinh
Hóa ra anh bỉ ổi như thế. Ngoài mặt thì nói không để ý chuyện cô mất trinh nhưng trong bụng thì ngấm ngầm vạch kế hoạch để lợi dụng thể xác và tiền bạc của cô...
Cô và anh gặp nhau vào một buổi chiều thu lãng mạn. Trong buổi chiều ấy, giữa phố xá bao người qua lại, sao ánh mắt anh chỉ tìm thấy cô và trong mắt cô cũng chỉ có bóng dáng anh mà thôi. Tình yêu đã đến và nảy nở giữa hai người như thế đấy.
Nhưng bước vào tình yêu với anh, cô phải đối mặt với một vấn đề đã khiến cô mất ăn mất ngủ bao đêm nay: cô không còn trinh trắng! Thật ra, ở cái thế kỉ 21 này, cái vấn đề trinh tiết có lẽ cũng không còn quá quan trọng nữa.
Nhưng đối với một số người đàn ông, điều đó vẫn rất đáng quý. Và vì cô yêu anh thật lòng nên cô thấy thẹn với lòng mình và áy náy với anh khi không có quyết tâm để gìn giữ trọn vẹn cho anh. Và hơn nữa, anh lại có vẻ là người khá coi trọng trinh tiết.
Bao đêm cô suy nghĩ có nên hay không nói ra cho anh biết. Có người khuyên cô không nên nói, vì đây là sự thật mà chẳng thằng đàn ông nào muốn nghe. Cứ cố giữ không cho anh động vào người, đợi đến khi lấy về, ván đã đóng thuyền rồi anh có trách cũng không thay đổi được gì.
Có người khuyên cô nên đi vá víu, thủ thuật nhanh gọn mà lại đảm bảo anh khó lòng biết được. Có người hiểu biết khoa học hơn thì khuyên cô, chuyện ra máu hay không đâu nói lên được là "còn" hay "mất", chỉ cần khi gần gũi cứ biết diễn kịch một tí cho giống như quan hệ lần đầu là ổn hết. Thôi thì đủ cả.
Nhưng cuối cùng, cô chọn cách nói ra sự thật. Giấy đâu thể gói được lửa, nếu đã là sự thật thì không sớm thì muộn cũng sẽ bị phơi bày. Hơn nữa, vì yêu anh nên cô không muốn giấu anh bất cứ điều gì cả. Làm như thế là tội lỗi vô cùng. Anh xứng đáng được biết sự thật.
Anh nói anh yêu và trân trọng cô vô cùng, cô tin anh. Vì thế, cô càng không thể là con người dối trá được. Thêm vào đó, nói ra sự thật có lẽ cũng sẽ là một cách để cô cân đo được tình cảm của anh dành cho mình.
Nếu anh vị tha và không để ý quá khứ của cô, cô sẽ là người con gái hạnh phúc nhất trên đời này khi có được cho mình người đàn ông tuyệt vời nhường ấy. Còn nếu anh không chấp nhận được... đó sẽ là điều tột cùng đau khổ mà cô chưa muốn nghĩ đến.
Và hạnh phúc vỡ òa thành muôn giọt nước mắt lăn dài trên má cô khi anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng thủ thỉ: "Ngốc à, anh yêu em cơ mà! Quá khứ chỉ là những cái đã qua, hãy quên nó đi em ạ! Em mãi là cô gái trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất anh từng biết!". Trong vòng tay anh, cô ngỡ mình là người may mắn nhất trên đời.
Ngỡ đã tìm được người đàn ông định mệnh của đời mình, cô trao đi tình yêu, thể xác và cả trái tim không chút ngần ngại hay suy tính để giữ lại chút gì lại cho riêng mình.
Hai người đã có những giây phút ân ái mặn nồng bên nhau. Mỗi khi "gần gũi", anh không bao giờ nhắc lại quá khứ không hay của cô. Điều đó khiến cô cảm kích anh vô cùng, và lại không tiếc dâng hiến, chiều chuộng tất cả những điều anh muốn.
Trên giường, anh luôn có những đòi hỏi thái quá đối với cô, khiến cô cảm giác anh coi mình như một gái làng chơi. Nhưng ý nghĩ đó lại bị cô gạt đi, bởi người như anh sao có thể như thế được. Có chăng vì anh muốn hưởng thụ chuyện ấy một cách trọn vẹn mà thôi...
Vấn đề tiền bạc, cô cũng chẳng hề tiếc anh gì cả. Anh chưa lĩnh được lương mà đã hết tiền tiêu, cô cũng không ngần ngại nhét vào ví anh một ít. Đi ăn hay đi chơi đâu, cô cũng hay giành phần trả tiền. Anh muốn đổi chiếc smartphone đời mới nhưng thiếu tiền, cô cũng dốc tiền tiết kiệm ra cho anh mượn tạm, mà không hề có trả lại. Cô cũng chẳng đòi hỏi quà cáp gì ở anh cả, ngược lại cô còn chăm chút cho anh đủ thứ, từ đôi tất, chiếc áo cũng đều tự tay cô mua cho anh.
Trao cho anh tất cả, trong thâm tâm mình, cô đã coi anh là chồng. Anh cũng luôn nói với cô như vậy. "Mà đã là vợ chồng thì phải quan tâm, hy sinh cho nhau, không thể nhõng nhẽo, đòi hỏi những sự lãng mạn như các đôi trẻ mới yêu nhau được. Anh còn phải làm việc để lo cho tương lai của 2 đứa mình, nên sẽ không chiều chuộng, săn sóc em nhiều được!" - anh nói như thế và cô chấp nhận. Cô còn thấy vui vì anh đã nghĩ đến tương lai xa của 2 người mà không nhận ra, hiện tại, chỉ toàn là cô quan tâm đến anh chứ anh chẳng hề đoái hoài đến cô chút nào.
Nhưng một ngày, cô đã phát hiện ra đoạn chát của anh và một người bạn:
"Dạo này phớn phở béo tốt thế? Có bí kíp gì không?"- bạn anh hỏi.
Anh đáp: "Kiếm được hầu gái free thôi!"
Bạn anh hỏi tiếp: "Mày đang nói đến H. - người yêu mày à?"
"Còn ai vào đây nữa? Nhưng nói người yêu nghe ghê quá. Con đấy nó mất trinh với thằng cha nào rồi đấy, thế nhưng đòi yêu với lấy tao. Nó tưởng nó là ai chứ? Nhưng thôi, mỡ dâng tận miệng mà lại thê thì hâm quá nên tao' xơi' tạm!" - anh trả lời kèm một icon cười khoái trá.
Mắt cô như mờ đi trước những dòng chữ ấy. Không biết phải mất bao lâu để cô bình tĩnh lại được, giữ cho thân thể mình khỏi run lên.
Khi anh về, cô mang ra chất vấn anh thì sau một chút bất ngờ anh đã thản nhiên nói: "Em đã mất trinh từ trước khi gặp anh nên còn gì để mất nữa đâu mà làm toáng lên như là anh cướp mất đời con gái của em thế? Anh nói cho em biết, anh không bao giờ lấy gái mất trinh về làm vợ đâu! Như em đã thấy đấy, thời gian qua anh chỉ coi em là công cụ thỏa mãn tình dục và ôsin không công mà thôi! Nhân tiện, anh cũng thấy chán em rồi. Thôi mình chia tay đi!".
Vậy ra, từ trước đến nay anh đối với cô đều là lừa dối. Hóa ra anh bỉ ổi như thế, ngoài mặt thì nói không để ý chuyện cô mất trinh nhưng trong bụng thì ngấm ngầm vạch kế hoạch để lợi dụng thể xác và tiền bạc của cô...
Theo VNE
Đừng dại dột trao chồng cho bạn thân Hai kẻ bỉ ổi đó sẽ hạnh phúc vô cùng nếu người vợ đồng ý ly hôn. Vì vậy đừng dâng chồng cho kẻ thứ ba. Sau khi tâm sự của người vợ đau khổ trong bài viết Bạn thân có con với chồng được đăng tải trên Tình yêu giới tính, chuyên mục nhận về rất nhiều sự bức xúc, phẫn nộ...