Tôi bị hạ gục ngay khi nhìn tình địch bước vào quán cà phê như một diễn viên hạng A
Mặc bộ váy đỏ ôm sát, tóc xõa dài, cô ấy bước đi khiến tôi không sao chớp mắt được. Trời ạ, tình địch của tôi đây sao? Tôi đã quá xem thường cô ấy rồi.
Hưng đã nuôi tôi học thạc sĩ và luôn chủ động xin lỗi khi thấy tôi buồn. (Ảnh minh họa)
Tôi và Hưng yêu nhau đã hơn 7 năm nay. Chúng tôi bên nhau khi mới vào trường đại học. Tôi làm lớp trưởng còn Hưng làm lớp phó học tập. Vì cùng nhau thực hiện các công tác của lớp nên chúng tôi thường xuyên gặp gỡ nhau. Cuối cùng rồi yêu nhau lúc nào không biết.
Hưng là chàng trai tốt. Dù bằng tuổi nhau nhưng tôi không có cảm giác làm chị anh như mọi người hay nói. Ngược lại, Hưng luôn che chở, động viên tôi và làm tôi có cảm giác yên bình khi bên anh.
Chúng tôi cũng có đôi lần tranh cãi nhau, thậm chí suýt chia tay vì chuyện cưới hỏi hay học tiếp lên thạc sĩ. Nhưng rồi người chịu thiệt luôn là Hưng. Anh chấp nhận đi làm để nuôi tôi tiếp tục học thạc sĩ. Sau khi tốt nghiệp, tôi được giữ lại trường đại học làm giảng viên. Còn Hưng vẫn là giáo viên một trường cấp 3 như cũ.
Chúng tôi dự định đầu năm sau sẽ tổ chức đám cưới. Mỗi lần thấy tôi và anh xuất hiện cùng nhau, ai cũng đều khen ngợi chúng tôi đẹp đôi. Bạn bè học cùng lớp gọi chúng tôi là tiên đồng ngọc nữ, là tượng trưng cho tình yêu bất diệt. Thế mà hiện giờ tôi đang lo cuống cuồng lên vì chồng chưa cưới đây.
Hơn một tháng trước anh kể tôi nghe về một cô giáo mới tới trường anh. Anh khen cô ấy rất nhiều: năng động, chịu khó học hỏi, hòa đồng với mọi người. Đặc biệt cô gái ấy còn rất dịu dàng, múa đẹp hát hay, tương lai sẽ trở thành một cây văn nghệ ở trường anh.
Nghe giọng điệu của anh, tôi biết anh không đơn thuần chỉ thích cô ấy như thích một đồng nghiệp nữa. Mối quan hệ giữa chúng tôi cũng ngày càng xa cách. Trước đây tôi chỉ cần im lặng một ngày, anh đã vội vã gọi điện hoặc đến nhà gặp tôi vì nhớ. Tôi cũng rất ít khi chủ động hẹn hò đi chơi vì anh đều chủ động hết rồi. Mà nếu tôi có gọi thì dù bận mấy anh cũng sắp xếp đưa tôi đi chơi ngay.
Video đang HOT
Thế mà bây giờ, cả tuần không gặp tôi anh vẫn im lặng. Tôi hẹn đi chơi, anh đều nói đang tập văn nghệ chuẩn bị khai giảng. Trước đây tôi giận là anh đã vội làm lành, vội nhận lỗi. Vậy mà bây giờ, tôi gọi điện, nhắn tin, thậm chí đến nhà anh trách anh vô tâm, giận dỗi bỏ về, anh cũng chẳng chịu chạy theo xin lỗi như mọi lần. Anh còn nói tôi lớn rồi mà tính tình không trưởng thành được, tình cảm của anh không bao giờ thay đổi để mà tôi phải ghen tuông.
Nói thế nhưng tôi lại vô tình bắt gặp anh đi ăn tối với một nhóm bạn đồng nghiệp, trong đó có cả cô gái kia. Quả thật cô ấy rất xinh đẹp. Nhìn hai người họ ngồi sát nhau, ăn uống nói chuyện mà tôi tức tận cổ. Để làm rõ mọi chuyện, tôi lén lấy số điện thoại từ máy anh rồi gọi cô ấy đi cà phê.
Cô ấy đẹp dịu dàng, hành động nhẹ nhàng hết mức đúng kiểu tiểu thư cành vàng lá ngọc. (Ảnh minh họa)
Lúc ngồi chờ, tôi đã sắp xếp hàng loạt câu chữ mình sẽ nói khi gặp cô ấy. Tôi còn định sẽ dằn mặt bằng những câu nói sốc tận óc để cô ấy sợ mà tránh xa chồng chưa cưới của mình. Thế mà, chính tôi lại là người bị hạ gục ngay khi vừa gặp tình địch.
Cô ấy lái một chiếc xe hơi đắt tiền đến quán rồi bước xuống trong ánh nhìn kinh ngạc, thích thú của tất cả mọi người. Mặc bộ váy đỏ ôm sát, tóc xõa dài, cô ấy bước đi cứ như diễn viên hạng A khiến tôi không sao chớp mắt được. Trời ạ, tình địch của tôi đây sao? Tôi đã quá xem thường cô ấy rồi.
Đến lúc ngồi xuống, từng cử chỉ, hành động của cô ấy đều nhẹ nhàng hết mức đúng kiểu tiểu thư cành vàng lá ngọc. Lúc này mọi câu chữ của tôi đều biến đi đâu mất. Tôi cứ ngồi nhìn cô ấy một lúc vẫn chẳng thể nói câu nào nên hồn. Nói vài chuyện tầm phào tầm hơn 10 phút thì cô ấy cáo bận để về trước. Trước khi về, cô ấy còn giáng thêm cho tôi đòn hạ gục: “Em thích anh Hưng nên chị hãy giữ anh ấy thật chặt vì em đang tấn công dồn dập đây”.
Tối đó, tôi và Hưng cãi nhau to chưa từng thấy. Hưng trách tôi ghen tuông vô lí. Với anh, cô ấy chỉ là đồng nghiệp không hơn không kém. Anh chỉ yêu duy nhất một mình tôi. Cũng sắp là vợ chồng nếu không tin tưởng nhau làm sao mà sống. Tôi đuối lí quá nên chỉ biết khóc. Tôi dự cảm chuyện tình yêu của chúng tôi sắp gặp sóng to gió lớn rồi. Tôi phải làm sao để giữ tình yêu 7 năm của mình đây?
Theo Afamily
Chồng chưa cưới hùng hổ đập cửa hỏi tội tôi ngay trước mặt cả nhà
Trước mặt bố mẹ tôi mà anh không tiếc lời mắng chửi: "Cô chưa về làm dâu mà còn trốn tránh, vô trách nhiệm với nhà chồng. Không biết sau này người nhà tôi sống chết cô có thèm đếm xỉa không?".
Mới đưa tôi về ra mắt mà anh luôn nhấn mạnh trách nhiệm, nghĩa vụ của tôi khi làm vợ anh. (Ảnh minh họa)
Tôi 30 tuổi, cái tuổi mà được người ta gọi là gái già, gái ế thì tôi mới rục rịch lấy chồng. Ai nghe tin ấy cũng vui vẻ chúc mừng, thở phào nhẹ nhõm như thể trút được gánh nặng vậy. Bố mẹ tôi thì khỏi phải nói, họ vui mừng ra mặt. Nhưng chỉ còn cách ngày cưới hai tuần, tôi quyết định hủy hôn. Chắc hẳn điều này sẽ khiến cho bố mẹ hai bên sốc và hoang mang lắm. Thậm chí, sẽ có người nói tôi điên. Nhưng chính bản thân tôi cũng phải đấu tranh nhiều lắm mới hạ quyết tâm được như vậy.
Về người chồng hụt của tôi, anh tên Nam hơn tôi 5 tuổi được một người quen của tôi giới thiệu. Anh thuộc tuýp người truyền thống, gia trưởng và lúc nào cũng đề cao cái tôi cá nhân của mình. Anh luôn muốn tôi nhất nhất nghe theo lời săp đặt, làm theo những kế hoạch mà anh đã vạch.
Lúc nào Nam cũng quan tâm, săn sóc bố mẹ một cách thái quá. Một ngày, không biết gọi điện bao nhiêu lần nhắc bố mẹ ăn uống điều độ, đúng giờ. Trong khi bố anh mới 60 tuổi, còn mẹ mới 58, cả hai vẫn còn minh mẫn khỏe mạnh.
Sau khi đưa tôi về ra mắt, chồng chưa cưới cũng yêu cầu tôi ngày nào cũng phải gọi điện hỏi han, săn sóc bố mẹ anh như anh đang làm. Rồi luôn luôn nhấn mạnh trách nhiệm, nghĩa vụ của tôi khi làm vợ anh, làm con dâu của bố mẹ anh nữa. Tuy nhiên, chưa một lần anh nói với tôi về việc quan tâm, đối xử, báo hiếu bố mẹ tôi như thế nào.
Còn một chuyện khiến tôi không hài lòng ở Nam nữa đó là việc tiền nong. Tôi cảm thấy anh khá chặt chẽ, tính toán. Lúc nào cũng căn vặn lương của tôi được bao nhiêu, rồi đôi khi anh còn nói: "Giáo viên ngoại ngữ như em kiếm tiền dễ lắm. Đang còn trẻ, em cố gắng dạy nhiều, dịch tài liệu nhiều vào để tăng thu nhập. Sau này còn có vốn liếng chăm lo cho gia đình".
Thậm chí, anh còn nhấn mạnh với tôi mỗi tháng phải chu cấp cho bố mẹ anh bao nhiêu tiền nữa. Vậy đấy, chưa cưới nhau mà anh đã gán cho tôi trách nhiệm chăm lo, gánh vác mọi chi tiêu trong gia đình rồi.
Thực sự, tôi thấy mình và Nam không hợp nhau một chút nào. Đã nhiều lần tôi định chia tay nhưng mọi người phân tích, Nam có công việc ổn định, gia đình cơ bản, cũng thuộc diện biết chi tiêu chứ không chơi bời gì. Đặc biệt là áp lực tuổi tác, sự thúc giục của gia đình khiến tôi nhắm mắt gật đầu đề nghị kết hôn của Nam. Coi như xong một việc trọng đại, để người thân đỡ phải bận tâm lo lắng.
Sau đám hỏi, Nam dường như xem tôi đã là vợ anh nên thoải mái trong cách cư xử, chẳng còn giữ ý tứ gì. Suốt ngày anh gọi tôi sang nhà nấu cơm, khi thì có cô ở quê lên, khi thì có cậu ghé thăm. Thậm chí, mấy đứa cháu dưới quê đang học trên này từ ký túc xá trường nào đó sang chơi anh cũng muốn tôi nghỉ dạy về lo cơm nước. Chỉ đợi tôi phản ứng lại là Nam mắng tôi té tát: "Ai chả biết em bận, quan trọng là em phải biết thu xếp. Là phụ nữ hiện đại em phải vừa lo chu toàn gia đình, vừa phải giỏi kiếm tiền thì người ta mới tôn trọng".
Tôi ấm ức vô cùng nhưng cũng chẳng muốn cãi nhau với anh nên đành nín nhịn. Cho đến hôm vừa rồi, tôi không thể chịu nổi nữa mới đưa ra quyết định: "Thà hủy hôn bây giờ còn hơn sau này cưới rồi mới bỏ lại mang tiếng một đời chồng".
Hôm đó, bà ngoại của anh dưới quê lên chơi, dự định ở đến ngày cưới của chúng tôi xong mới về. Bố mẹ anh vẫn muốn đưa bà đi khám tổng thể sức khỏe. Nam muốn tôi đi cùng, nhưng bố mẹ anh nói để hai bác tự đưa bà đi, nếu cần thì sẽ gọi. Không ngờ, bác trai đưa bà đi bị ngã xe, may mắn bà không sao còn bác bị xước ngoài da và bong gân.
Dù đã làm đám hỏi, nhưng tôi vẫn quyết định từ hôn, mặc cho anh ta năn nỉ, đe dọa. (Ảnh minh họa)
Tôi không hề biết chuyện đó, tối đến, Nam hùng hổ đập cửa nhà tôi. Trước mặt bố mẹ tôi mà anh không tiếc lời mắng chửi: "Cô chưa về làm dâu mà còn trốn tránh, vô trách nhiệm với nhà chồng. Không biết sau này người nhà tôi sống chết cô có thèm đếm xỉa không!". Quá bất ngờ tôi nói anh bình tĩnh nói chuyện thì anh nói luôn: "Im đi, nếu là bà, là bố cô bị ngã như vậy cô có xót có bình tĩnh được không?".
Thái độ của Nam khiến mọi người trong gia đình tôi nóng mặt, khó xử vô cùng. Đã thế anh bỏ về cũng chẳng được một lời chào người lớn cho phải phép. Hôm đó, tôi đã thức trắng cả đêm và suy nghĩ. Tôi mường tượng ra số phận của mình khi là vợ anh, chắc tôi sống khốn khổ lắm.
Tôi nói ra quyết định từ hôn thì Nam lại lấy lý do lo lắng cho người thân nên không giữ được bình tĩnh đề cầu xin tôi bỏ qua. Còn nếu nhất định tôi không thay đổi thì chồng chưa cưới nói sẽ bắt gia đình tôi phải đến xin lỗi từng người trong họ hàng nhà anh.
Tôi không thể lấy một người chồng như vậy được, có cố tình nhắm mắt cưới nhau thì cũng không thể hạnh phúc. Theo mọi người tôi quyết định có đúng không? Vấn đề của tôi bây giờ là ăn nói thế nào để bố mẹ tôi chấp nhận và tôn trọng quyết định của mình.
Theo Afamily
Tôi không ngờ chồng chưa cưới lại dám làm ra chuyện "tày đình" như thế này! Im lặng một hồi lâu, chồng chưa cưới mới bắt đầu nói tôi nghe. Tin dữ như dòng điện xẹt qua người tôi. Tôi không tin vào những gì tai mình đang nghe thấy... Tôi năm nay gần 30 tuổi và đang là phiên dịch viên tại một công ty dịch thuật. Với công việc ổn định, gia đình khá giả và đặc...