Tôi bị hạ gục khi nhìn tình địch bước vào quán cà phê như một diễn viên hạng A
Mặc bộ váy đỏ ôm sát, tóc xõa dài, cô ấy bước đi khiến tôi không sao chớp mắt được. Trời ạ, tình địch của tôi đây sao? Tôi đã quá xem thường cô ấy rồi.
Tôi và Hưng yêu nhau đã hơn 7 năm nay. Chúng tôi bên nhau khi mới vào trường đại học. Tôi làm lớp trưởng còn Hưng làm lớp phó học tập. Vì cùng nhau thực hiện các công tác của lớp nên chúng tôi thường xuyên gặp gỡ nhau. Cuối cùng rồi yêu nhau lúc nào không biết.
Hưng là chàng trai tốt. Dù bằng tuổi nhau nhưng tôi không có cảm giác làm chị anh như mọi người hay nói. Ngược lại, Hưng luôn che chở, động viên tôi và làm tôi có cảm giác yên bình khi bên anh.
Chúng tôi cũng có đôi lần tranh cãi nhau, thậm chí suýt chia tay vì chuyện cưới hỏi hay học tiếp lên thạc sĩ. Nhưng rồi người chịu thiệt luôn là Hưng. Anh chấp nhận đi làm để nuôi tôi tiếp tục học thạc sĩ. Sau khi tốt nghiệp, tôi được giữ lại trường đại học làm giảng viên. Còn Hưng vẫn là giáo viên một trường cấp 3 như cũ.
Chúng tôi dự định đầu năm sau sẽ tổ chức đám cưới. Mỗi lần thấy tôi và anh xuất hiện cùng nhau, ai cũng đều khen ngợi chúng tôi đẹp đôi. Bạn bè học cùng lớp gọi chúng tôi là tiên đồng ngọc nữ, là tượng trưng cho tình yêu bất diệt. Thế mà hiện giờ tôi đang lo cuống cuồng lên vì chồng chưa cưới đây.
Hưng đã nuôi tôi học thạc sĩ và luôn chủ động xin lỗi khi thấy tôi buồn. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hơn một tháng trước anh kể tôi nghe về một cô giáo mới tới trường anh. Anh khen cô ấy rất nhiều: năng động, chịu khó học hỏi, hòa đồng với mọi người. Đặc biệt cô gái ấy còn rất dịu dàng, múa đẹp hát hay, tương lai sẽ trở thành một cây văn nghệ ở trường anh.
Nghe giọng điệu của anh, tôi biết anh không đơn thuần chỉ thích cô ấy như thích một đồng nghiệp nữa. Mối quan hệ giữa chúng tôi cũng ngày càng xa cách. Trước đây tôi chỉ cần im lặng một ngày, anh đã vội vã gọi điện hoặc đến nhà gặp tôi vì nhớ. Tôi cũng rất ít khi chủ động hẹn hò đi chơi vì anh đều chủ động hết rồi. Mà nếu tôi có gọi thì dù bận mấy anh cũng sắp xếp đưa tôi đi chơi ngay.
Thế mà bây giờ, cả tuần không gặp tôi anh vẫn im lặng. Tôi hẹn đi chơi, anh đều nói đang tập văn nghệ chuẩn bị khai giảng. Trước đây tôi giận là anh đã vội làm lành, vội nhận lỗi. Vậy mà bây giờ, tôi gọi điện, nhắn tin, thậm chí đến nhà anh trách anh vô tâm, giận dỗi bỏ về, anh cũng chẳng chịu chạy theo xin lỗi như mọi lần. Anh còn nói tôi lớn rồi mà tính tình không trưởng thành được, tình cảm của anh không bao giờ thay đổi để mà tôi phải ghen tuông.
Nói thế nhưng tôi lại vô tình bắt gặp anh đi ăn tối với một nhóm bạn đồng nghiệp, trong đó có cả cô gái kia. Quả thật cô ấy rất xinh đẹp. Nhìn hai người họ ngồi sát nhau, ăn uống nói chuyện mà tôi tức tận cổ. Để làm rõ mọi chuyện, tôi lén lấy số điện thoại từ máy anh rồi gọi cô ấy đi cà phê.
Cô ấy đẹp dịu dàng, hành động nhẹ nhàng hết mức đúng kiểu tiểu thư cành vàng lá ngọc. (Ảnh minh họa)
Lúc ngồi chờ, tôi đã sắp xếp hàng loạt câu chữ mình sẽ nói khi gặp cô ấy. Tôi còn định sẽ dằn mặt bằng những câu nói sốc tận óc để cô ấy sợ mà tránh xa chồng chưa cưới của mình. Thế mà, chính tôi lại là người bị hạ gục ngay khi vừa gặp tình địch.
Cô ấy lái một chiếc xe hơi đắt tiền đến quán rồi bước xuống trong ánh nhìn kinh ngạc, thích thú của tất cả mọi người. Mặc bộ váy đỏ ôm sát, tóc xõa dài, cô ấy bước đi cứ như diễn viên hạng A khiến tôi không sao chớp mắt được. Trời ạ, tình địch của tôi đây sao? Tôi đã quá xem thường cô ấy rồi.
Đến lúc ngồi xuống, từng cử chỉ, hành động của cô ấy đều nhẹ nhàng hết mức đúng kiểu tiểu thư cành vàng lá ngọc. Lúc này mọi câu chữ của tôi đều biến đi đâu mất. Tôi cứ ngồi nhìn cô ấy một lúc vẫn chẳng thể nói câu nào nên hồn. Nói vài chuyện tầm phào tầm hơn 10 phút thì cô ấy cáo bận để về trước. Trước khi về, cô ấy còn giáng thêm cho tôi đòn hạ gục: “Em thích anh Hưng nên chị hãy giữ anh ấy thật chặt vì em đang tấn công dồn dập đây”.
Tối đó, tôi và Hưng cãi nhau to chưa từng thấy. Hưng trách tôi ghen tuông vô lí. Với anh, cô ấy chỉ là đồng nghiệp không hơn không kém. Anh chỉ yêu duy nhất một mình tôi. Cũng sắp là vợ chồng nếu không tin tưởng nhau làm sao mà sống. Tôi đuối lí quá nên chỉ biết khóc. Tôi dự cảm chuyện tình yêu của chúng tôi sắp gặp sóng to gió lớn rồi. Tôi phải làm sao để giữ tình yêu 7 năm của mình đây?
Theo Phununews
Hôn nhân như tù ngục, tôi có nên bỏ con lại để giải thoát cho mình?
Nhiều đêm nằm một mình tôi uất ức khóc cạn nước mắt vì thương thân, ngẫm nghĩ cuộc sống như thế này thà không lấy chồng còn hơn.
Cách đây hai năm tôi lấy anh. Khi đó tôi cũng đã 34 tuổi. Lo sợ bị ế, dưới sự thúc giục của bố mẹ, người thân tôi mới quyết định lấy anh chứ không phải xuất phát từ tình yêu Đến bây giờ tôi mới cảm thấy ngu ngốc và dại dột khi chưa tìm hiểu kỹ đã vội vàng quyết định một việc trọng đại liên quan cả đời người để bây giờ chịu nhiều uất ức, khổ sở. Đau đớn nhất, tôi phải bỏ lại đứa con mới 3 tuổi do tôi rứt ruột đẻ ra nếu muốn giải thoát cho mình khỏi cuộc hôn nhân này.
Dù có công việc ổn định nhưng do ngoại hình kém may mắn nên trên 30 tuổi tôi vẫn không có ai để mắt tới. Càng lớn tuổi tôi càng cố thu mình trong thế giới riêng của mình, càng ngại gặp gỡ người khác mặc dù tôi vẫn luôn mong mỏi một mái ấm gia đình hạnh phúc. Hơn ai hết tôi khao khát gặp được người đàn ông hiểu và chia sẻ cuộc sống của tôi, mang đến cho tôi những giây phút rung động yêu thương. Thế nhưng đời tôi lại không được may mắn như thế...
Lấy chồng khi chưa tìm hiểu kỹ càng là một quyết định sai lầm của cuộc đời tôi - Ảnh minh họa: Internet
Bước vào tuổi 30, bố mẹ sốt ruột vì con gái mãi chưa kết hôn nên nhờ người mai mối, giới thiệu bạn trai cho tôi. Cũng có nhiều người được giới thiệu cho tôi nhưng vốn bản tính rụt rè e ngại, thiếu tự tin về hình thức nên tôi không chiếm được cảm tình của họ mãi đến khi gặp anh - chồng tôi bây giờ. Anh làm phụ xe đường dài thường xuyên không có nhà nên khoảng thời gian tìm hiểu của chúng tôi không nhiều. Mới được ba tháng, dưới sự thúc giục của gia đình hai bên tôi kết hôn với anh trong khi cả hai chẳng hề hiểu gì về nhau.
Sau khi kết hôn tôi ở lại nhà chồng. Bố chồng đã mất chỉ có mẹ chồng và một người chị đã ly hôn nhưng không có con. Phải nói dù tôi là người giỏi nhẫn nhịn nhưng nhiều lúc cũng không thể nào chịu nổi cách sống của mẹ và chị chồng tôi. Kể từ khi tôi về làm dâu, việc lớn việc nhỏ gì trong nhà tôi cũng phải làm hết. Dù phải đi làm xa nhưng giặt giũ, nấu cơm, quét dọn nhà cửa...một tay tôi cáng đáng trong khi mẹ và chị chồng tôi ăn không ngồi rồi. Đã không làm thì thôi, chị chồng còn thường xuyên chê bai, dè bỉu những việc tôi làm. Cuộc sống cực khổ của tôi không chỉ có thế. Lấy chồng rồi tôi mới biết anh là người cộc cằn thô lỗ, sẵn sàng sử dụng vũ lực để giải quyết mọi việc. Tôi từng bị ăn đấm, ăn đá khi làm sai ý anh nên dần dần đâm ra sợ anh không dám làm bất cứ cái gì khiến anh phật ý. Kinh khủng nhất vẫn là chuyện sinh hoạt vợ chồng Anh chưa từng để ý đến cảm nhận của tôi. Mỗi lần quan hệ với anh tôi đau đớn, sợ hãi vô vùng. Sau đó tôi có thai. Vì sức khỏe yếu một lần suýt sẩy thai, bác sĩ bảo kiêng không được sinh hoạt vợ chồng nên tôi mới thoát khỏi những giày vò của anh.
Trong những tháng ngày mang bầu, mẹ và chị chồng tôi vẫn đối xử với tôi như trước. Tôi không hề được giảm bớt việc nhà mà vẫn phải hầu hạ cơm nước từ sáng đến tối cho hai người. Tiền sinh hoạt của cả nhà đều do tôi chi trả. Nhiều đêm nằm một mình tôi uất ức khóc cạn nước mắt vì thương thân, ngẫm nghĩ cuộc sống như thế này thà không lấy chồng còn hơn.
Sau khi sinh, có lẽ do thay đổi nội tiết tố da dẻ mịn màng hơn nên ngoại hình tôi thay đổi, trở nên đẹp gái hơn thời chưa có con. Nhưng điều đó lại là tai họa làm cuộc sống của tôi cùng cực hơn... Chồng tôi thường xuyên ghen tuông vô cớ nghi ngờ tôi bồ bịch ngoại tình rồi đánh đập tôi.
Bế tắc, tôi từng xin ly hôn, từng hai lần ôm con trốn đi nhưng không thành. Những lần đó, anh đánh tôi thừa sống thiếu chết. Anh bảo nếu ôm con đi một lần nữa thì đánh luôn cả con và cả bố mẹ tôi. Anh tuyên bố, tôi muốn đi đâu thì đi một mình, bỏ con ở lại. Tôi biết anh nói là sẽ làm. Con tôi gần một tuổi, anh chưa từng chơi đùa với con. Nghe anh dọa thế thương con tôi lại nhẫn nhịn, cắn răng chịu đựng tất cả. Nhưng ông trời có lẽ thử thách sức chịu đựng của tôi hoặc kiếp trước tôi làm nên tội lỗi lớn nên kiếp này phải trả giá. Vì ra ngoài bóc bánh trả tiền chồng tôi bị lây bệnh xã hội về ép tôi quan hệ nên tôi cũng bị theo. Chữa khỏi lại bị, triền miên như thế làm tôi rất khổ sở.
Chịu đựng đến nay con đã được 3 tuổi, tôi nung nấu quyết định bỏ đi chứ không thể tiếp tục cuộc sống mãi như thế... Tôi không dám mang con đi vì nếu mang con đi không xa, anh bắt được thì hai mẹ con tôi sống chết chưa biết thế nào, bố mẹ tôi cũng sẽ bị liên lụy. Bỏ con lại dù sao cũng còn bà và chị chồng tôi là người thân, máu mủ ruột già, con cũng được chăm sóc. Tôi đã quyết định như vậy nhưng nhìn con thơ tôi vẫn chưa đành lòng ra đi, tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống tù ngục này?
Theo Phununews
Cuộc đấu trí khiến tình địch trẻ đẹp rút lui trong im lặng Mục đích của Minh không gì khác ngoài đánh động cho Huyền biết rằng mình đã tường tận ý định của cô ta... ảnh minh họa Minh là người phụ nữ xinh đẹp, thông minh và sắc sảo. Cô và chồng đã kết hôn được 8 năm có lẻ. Khánh, chồng Minh cũng là mối tình đầu của cô. Họ là cặp thanh...