Tôi bị coi thường vì nhận con nuôi
Lấy chồng, tưởng là cuộc sống viên mãn hạnh phúc, nào ngờ, suốt 5 năm làm vợ của anh, làm con dâu của gia đình anh, tôi luôn bị mặc cảm.
5 năm không có con không biết vì sao
Lấy chồng, tưởng là cuộc sống viên mãn hạnh phúc, nào ngờ, suốt 5 năm làm vợ của anh, làm con dâu của gia đình anh, tôi luôn bị mặc cảm. Tôi mang trong lòng sự tự ti và lỗi lầm quá lớn vì không sinh được con cho nhà chồng. 5 năm qua, tôi tưởng chừng không gắng gượng được, nhiều khi muốn từ bỏ, muốn gạt hết tình yêu, cuộc sống sang một bên để bắt đầu một cuộc đời mới.
Nhưng thật may, những lúc tôi mệt mỏi, đều có chồng bên cạnh, anh giúp tôi, anh động viên an ủi tôi, khiến tôi cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Ban đầu, tôi nghi ngờ tình cảm của anh, nghĩ là anh đã vì thương hại tôi mà làm thế. Nhưng suốt 5 năm, suốt thời gian người đời chê cười tôi, anh luôn là động lực giúp tôi tiếp tục sống tốt hơn. Vì thế, tôi tin tưởng vào cái gọi là tình yêu lúc hoạn nạn, dù là trước đó, tôi hoàn toàn không có khái niệm như vậy.
Chúng tôi cứ cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn như vậy. Mà thật lòng, cả hai đứa đều không hiểu, nguyên nhân vì sao chúng tôi không thể có con. Tôi mong có một đứa con, mong có một đ.ứa t.rẻ gọi bi bô tiếng mẹ biết bao, vậy mà 5 năm qua thật sự đã không còn hi vọng nữa rồi.
Chúng tôi cứ cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn như vậy. Mà thật lòng, cả hai đứa đều không hiểu, nguyên nhân vì sao chúng tôi không thể có con. (ảnh minh họa)
Vợ chồng nhận con nuôi vì quá yêu nhau
Video đang HOT
Nhiều khi tôi nói với anh chuyện, hay là chúng tôi li hôn. Biết đâu, khi gặp những người mới, chúng tôi sẽ hợp nhau hơn và sẽ có được với người ta những đứa con. Như cô bạn tôi cũng vậy, yêu một anh chàng, sống thử với anh ta suốt một năm trời. Vì ngày đó, hai người họ bị phản đối, gia đình ngăn cấm không cho cưới nhau, cả hai đã cố gắng vô cùng, tính chuyện có bầu thì bố mẹ sẽ chấp nhận. Nhưng cô nàng này mãi vẫn không có tín hiệu có bầu dù là họ đã sống với nhau như vợ chồng hơn 1 năm trời.
Và cuối cùng, chàng trai cũng đành phải nghe theo lời bố mẹ, chấp nhận bỏ người yêu, từ bỏ đi tình cảm của mình dù còn yêu cô ấy vô cùng. Nhưng điều lạ là, sau khi đó, cô nàng đi lấy chồng, còn chàng trai đi lấy vợ, cả hai người họ đều có con với đối phương. Chẳng lẽ, ông trời thật sự không cho họ se duyên?
Nhìn vào hình ảnh của bạn, tôi nghĩ, nếu chúng tôi chọn con đường đó, biết đâu, chúng tôi cũng sẽ có được những đứa con kháu khỉnh gọi bằng cha, bằng mẹ mà không phải khổ sở như 5 năm qua. Nhưng anh đã vun vén rất nhiều, anh muốn chúng tôi là vợ, là chồng mãi mãi thuộc về nhâu. Và rồi, anh có ý định xin con nuôi.
Được anh động viên mãi, cuối cùng tôi cũng đồng ý. Tôi nghĩ, chính anh đã tiếp thêm sức mạn cho tôi. Nếu như không có anh, tôi không biết phải vượt qua giai đoạn này thế nào.
Thế rồi, không hiểu thông tin gần xa thế nào mà cả xóm biết tôi xin con nuôi. Mỗi lần họ nhìn tôi đều đầy vẻ khó hiểu, tò mò. (ảnh minh họa)
Dù gia đình anh cũng hiểu, chuyện này không biết vì sao, nhưng bố mẹ anh khi biết chúng tôi xin con nuôi, họ giận dữ lắm. Dường như tất cả mọi chuyện là do tôi, chính tôi là nguồn cơn vậy.
Thế rồi, không hiểu thông tin gần xa thế nào mà cả xóm biết tôi xin con nuôi. Mỗi lần họ nhìn tôi đều đầy vẻ khó hiểu, tò mò. Họ coi tôi như người lạ, như dị nhân, vì đã nhận con nuôi. Có lẽ, họ chỉ biết, chuyện xin con nuôi này là do tôi dụ chồng tôi bởi tôi không sinh được con chứ không biết nguyên nhân sâu xa là vì đâu cả. Sống ở nhà chồng, bị nhà chồng ghét còn chịu bao điều tiếng, thật lòng, tôi mệt mỏi vô cùng. Tôi không biết nên làm gì, thế nào, cứ cố sống qua ngày. Nhận con nuôi, tôi cũng hạnh phúc lắm vì có đứa con nhỏ vỗ về, ân cần. Sau này, nếu như có chuyện gì không hay, tôi cũng sẽ nuôi con một mình, coi con là bảo bối của mình để hết lòng hết dạ vì con yêu.
Nhận con nuôi thì đã sao?
Tôi luôn trăn trở, chẳng hiểu tại sao con người lại cứ gieo tiếng ác cho nhau. Cùng một hoàn cảnh, cùng một số phận, liệu họ có hiểu cho tôi không? Là phụ nữ ai cũng muốn mình được làm mẹ, chẳng có người phụ nữ nào lấy chồng lại không mong có con.
Tôi đã mong có con biết bao nhưng ông trời không mỉm cười với tôi. Còn nỗi đau nào hơn thế khi 5 năm qua, tôi phải sống trong nỗi day dứt, sự dày vò của người khác. Tôi đã cố gắng ra sao có ai hiểu, vậy mà họ cứ xì xào sau lưng tôi, làm tôi sống không yên.
Xin con nuôi thì đã sao. Với những người thiệt thòi, họ có thể xin con nuôi và được làm mẹ. Tôi cũng vậy, ai cấm tôi quyền đó. Nhưng dù là không cấm cũng xin đừng gieo tiếng ác cho tôi, đừng làm tôi khổ tâm hơn nữa. Chỉ cần đó là con của tôi, chỉ cần đó là đ.ứa t.rẻ do tôi nuôi lớn, và chỉ cần con tôi ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ thì nuôi, con ruột có là gì…
Theo VNE
Không có con ruột thì xin con nuôi
5 năm qua, tôi cũng không có con. Hai vợ chồng đã cố gắng rất nhiều nhưng không thể sinh con được.
Chồng tôi cũng bị áp lực nhiều, bị gia đình nhà chồng rồi đủ các thứ áp lực khác đè lên vai. Thời gian đó, tôi cũng mệt mỏi lắm, gắng gượng nhiều. Mẹ tôi bảo, không sinh được con thì tính các phương án khác, có thể là thụ tinh nhân tạo hoặc là này kia. Nghe mẹ nói chúng tôi buồn cực kì, nhưng giờ nếu mà không thể sinh con thì chỉ còn tính đến chuyện đó.
Trước khi kết hôn, tôi chưa tính đến chuyện có con luôn. Nhưng 5 năm rồi, việc này quả thực là khó khăn với tôi. Nguyên nhân chính là do tôi, thế nên, tôi cũng không nói mạnh được. Chồng tôi đã yêu thương, quan tâm, chiều chuộng và bên tôi suốt thời gian dài như vậy, không một lời mắng mỏ, không một câu gắt gỏng, không một cử chỉ khó chịu. Thế mà, nhiều khi tôi cảm thấy cô độc vô cùng.
Chẳng có người phụ nữ nào lại không khát khao được làm mẹ, tôi cũng vậy. Đã chữa trị đủ thứ, chờ đợi 1 thời gian quá dài nhưng mà tôi không thể nào cố gắng được nữa. Tôi bàn với chồng chuyện ly hôn vì tôi không muốn anh thương hại mình, cũng không muốn bị người khác nhìn ngó. Anh bảo: "Sao lại chia tay, mình còn yêu nhau sao lại phải chia tay hả em? Nếu không có con thì chúng ta có thể xin con nuôi, được không? Anh yêu em nên không quan trọng chuyện đó, chỉ cần là con do chúng ta nuôi lớn, không sao em ạ. Từ bỏ em, thật sự anh không nghĩ có ngày đó, như thế anh sẽ sống trong đau khổ và day dứt. Chi bằng mình cứ sống với nhau rồi xin con nuôi, đến đâu hay đến đấy em nhé!".
Chẳng có người phụ nữ nào lại không khát khao được làm mẹ, tôi cũng vậy. Đã chữa trị đủ thứ, chờ đợi 1 thời gian quá dài nhưng mà tôi không thể nào cố gắng được nữa. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói mà tôi xúc động vô cùng. Tôi không biết nên làm thế nào, nhưng nhìn vào mắt anh, tôi hiểu, đó là sự chân thành. Chúng tôi yêu thương nhau như vậy, hà cớ gì không còn tình cảm, nên tôi rất tin anh, tin là anh yêu tôi thật lòng. Nhưng nếu cứ đeo bám anh thì thật sự ích kỉ.
Thế mà không hiểu sao, anh đã âm thầm lo mọi chuyện. Một ngày, anh dẫn tôi tới trại trẻ mồ côi, anh nói, muốn cho tôi nhận con nuôi. Còn nếu sau này may mắn có con thì con cái càng đông, càng nhiều anh chị em. Tôi cảm thấy thực sự anh đã có ý định đó chứ không phải anh chỉ nói vậy để mong tôi từ bỏ anh. Tôi ôm chầm lấy anh vì hạnh phúc, lòng tôi phấn khởi vô cùng.
Từ đó tới giờ, chúng tôi nuôi con nuôi. Bằng cách nào đó anh đã thuyết phục gia đình mình đồng ý. Anh bảo, rồi sẽ có con, nếu như chúng ta kiên trì. Tôi thật lòng ngưỡng mộ anh, tôi yêu người chồng của tôi vô cùng.
Có thể tôi là người may mắn thế nên đã được chồng yêu thương và quan tâm như vậy. Nhưng nếu như các bạn có hoàn cảnh giống tôi, hãy mạnh dạn nói với chồng chuyện này, hoặc nếu chồng không thể sinh con, hãy nghĩ tới chuyện nhận con nuôi. Hi vọng chị em sẽ nghĩ thoáng hơn chuyện này. Con cái là quan trọng nhưng đừng để nó là gánh nặng gia đình, cản trở hạnh phúc vợ chồng...
Theo VNE
Đồng nghiệp cầu cứu, muốn xin con của tôi 2 năm làm ở công ty ấy, chưa một lần tôi gặp trường hợp lạ như vậy. Và cũng chưa từng nghĩ lại có chuyện như thế &'nhắm' trúng vào tôi. Đó là câu chuyện hoang đường nhất mà tôi chính là nạn nhân trong câu chuyện này. Tôi đã có vợ, có con, tất nhiên, tôi không bao giờ nghĩ có ngày...