Tôi bị chồng đánh sảy thai, còn bị đuổi về nhà ngoại
Em năm nay 19 tuổi, kết hôn được 6 tháng đã bị gia đình chồng đuổi về vì tội “mất nết, không dạy được”.
ảnh minh họa
Nhưng nào ai hiểu được nỗi khổ tâm mà em phải chịu đựng những ngày ở nhà chồng. Giờ em thực sự ân hận vì nông nổi dại khờ. Ngày em rời khỏi nhà chồng, cũng là ngày mẹ em nhập viện vì sốc, còn bố em thì mắt đỏ hoe vì buồn.
Cũng tại bởi em vội vàng không tìm hiểu kỹ nên đem lòng yêu một người đàn ông hơn mình 11 tuổi. Ban đầu khi mới yêu, em thấy anh khá hiền lành, bố mẹ anh có điều kiện. Nhà có 3 anh em trai, mỗi người được bố mẹ sắm cho một cái nhà riêng. Anh từ nhỏ không phải làm gì, nên chỉ theo bạn bè chơi bời. Hết cấp 3 anh tự mình mở cửa hàng dán ốp điện thoại.
Còn em là một cô gái xinh xắn, bố mẹ em cũng là người Hà Nội, có tí của ăn của để. Khi con cái lớn, ông bà phân chia rõ ràng, ai lấy vợ lấy chồng ông bà sẽ cho một ít vốn làm ăn riêng. Em hiện đang học Cao đẳng du lịch cũng có nhiều người theo đuổi, nhưng vì ưa hình thức, lại ham người có tiền của nên em sớm ngã vào vòng tay của anh. Mới yêu được 3 tháng, em đã trao cho anh đời con gái của mình. Sau nhiều lần quan hệ, em lỡ có bầu nên phải bàn với anh cưới xin. Ban đầu anh nói em bỏ đứa con đi, nhưng vì em yêu anh nên đã phải năn nỉ để “được anh cưới làm vợ”. Ngày đưa anh về ra mắt bố mẹ, em đã bị bố cho 1 cái tát “Bố mẹ tốn tiền cho mày học hành mà mày ngu thế à con. Mới nứt mắt đã yêu đương”. Bố em nói thế, nhưng rồi cũng phải đồng ý vì đứa cháu trong bụng.
Đám cưới nhanh chóng diễn ra mà không có lấy một lễ ăn hỏi từ gia đình anh. Nhiều người dị nghị đoán rằng em có bầu nên mới cưới gấp như thế. Sau đám cưới em không phải ở cùng bố mẹ chồng, hai đứa có nhà riêng thích làm gì thì làm. Được ở trong căn nhà 3 tầng khang trang, lại có tiền bố mẹ hai bên cho làm vốn nên vợ chồng em chẳng phải lo chuyện làm ăn. Vì chồng thuyết phục, nên em bỏ học không đến trường mà ở nhà cơm nước phục vụ anh. Cũng vì sướng quá, vợ lại bầu bí nên chồng em đâm ra hư hỏng. Rồi em phát hiện anh cặp với một con bé cắt tóc gội đầu gần nhà.
Khi em nói chuyện với mẹ chồng, bà không những không can thiệp mà còn đổ lỗi do em “Tại mày chưa gì đã ễnh ra, học hành lỡ dở không đâu vào đâu mà đã lấy chồng. Nó chán nên ra ngoài giải khuây mày ráng chịu một chút. Đẻ xong rồi mẹ bảo nó tu tỉnh cho”. Em ức quá không nói nên lời, không ngờ lại có bà mẹ chồng ủng hộ con trai đi cặp bồ.
Video đang HOT
Không thuyết phục được mẹ chồng, nên em cùng anh trai tới gặp nhân tình của chồng. Sau khi bị anh trai em dọa dẫm, cô ta van khóc xin lỗi rồi nói không gặp chồng em nữa. Những tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đây, nhưng vấn đề là ở chồng em. Biết chuyện em gặp nhân tình của mình, anh làm ầm lên lại còn đánh em, nói rằng anh không cho phép mà dám gặp cô ta.
Nói thật lúc đó em sợ lắm, không ngờ anh thay đổi nhanh như vậy. Em van xin anh suy nghĩ lại vì đứa con trong bụng em, rồi nói cô ta cũng chẳng phải tốt đẹp gì khi biết anh có vợ mà vẫn cặp. Anh nghe thế đá em hai cái rồi nói: “Vấn đề là tao thích con nhỏ đó hơn mày”. Anh nói rồi bỏ đi.
Em vào viện vì đau bụng dữ dội, khi bác sĩ nói em bị sảy thai đo chấn động mạnh. Em gọi điện cho anh, phải tới 12h đêm anh mới vào với em. Khi em nói mất con, anh không những không xin lỗi mà nhìn em chằm chằm. Xong rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Em ở viện 2 hôm thì về nhà. Tiếp đó là quãng thời gian tồi tệ nhất đời em. Chồng em thường xuyên đi sớm về muộn, dù em đã nói rất nhiều. Không những thế, anh còn gây sự chửi bới em thường xuyên. Hết chê cơm nhạt, cơm khô anh lại chê quần áo em giặt bẩn,… Bản thân em cũng nói sẽ tha thứ nếu anh từ bỏ cô ta để về bên em. Nhưng anh không thèm đếm xỉa đến lời em nói. Anh càng quá đáng hơn khi lấy 70 triệu tiền mẹ cho em khi đi lấy chồng, để góp vốn với nhân tình mở Salon tóc.
Khi em hỏi anh, anh lớn tiếng chửi bới làm như đó là do em chứ không phải là do anh. Mẹ anh biết chuyện cũng không thèm dạy dỗ lại con mà còn cho rằng con mình làm thế chẳng có gì sai, tiền của em nhưng khi cưới nhau rồi đó là tiền của chung. Anh có quyền làm gì anh thích. Em ức quá nói rằng, em chưa thấy bà mẹ chồng nào vô lý và nhẫn tâm như bà cả. Bà ta điên tiết gọi điện nói với bố mẹ em rằng em láo lếu, nói luôn cả chuyện em là đàn bà không biết giữ gìn nên làm mất cháu của bà ta. Rồi tuyên bố đuổi trả em về ngoại. Anh thấy mẹ mình mắng nhiếc chửi vợ, không can ngăn mà còn cười nửa miệng, khiến em uất ức vô cùng. Không cần mẹ con anh nói thêm, em xếp đồ về ngoại mà không lời chào từ biệt.
19 tuổi, kết hôn được 6 tháng đã bị gia đình chồng đuổi về vì tội “mất nết, không dạy được”. Nhưng nào ai hiểu được nỗi khổ tâm mà em phải chịu đựng những ngày ở nhà chồng. Giờ em thực sự ân hận vì nông nổi dại khờ. Ngày em rời khỏi nhà chồng, cũng là ngày mẹ em nhập viện vì sốc, còn bố em thì mắt đỏ hoe vì buồn.
Theo ĐSPL
Sếp nữ say nắng cậu thư ký kém 28 tuổi
Tôi là giám đốc còn em là thư kí của tôi. Hình như tôi đã yêu em. Những lần đi công tác, tôi và em ở hai phòng riêng biệt. Có hôm tôi sốt cao, em yêu cầu ở chung phòng để tiện chăm sóc, mời bác sĩ về khám cho tôi.
Tôi 54 tuổi, có một gia đình hạnh phúc, chồng rất yêu vợ và hai con. Các con tôi đang làm việc tại nước ngoài. Mọi việc sẽ không có gì phải nói đến nếu không có sự suy thoái của nền kinh tế. Gia đình tôi bị rơi vào vòng xoáy của bất động sản, đang từ một gia đình giàu có, chúng tôi rơi vào địa ngục, nợ nần.
Tôi là người lo kinh tế của gia đình, dạy các con rất nghiêm khắc, lo cho các cháu từ học lớp 12, đại học và cao học đều ở nước ngoài. Hiện nay, hai con đã giúp tôi rất nhiều về tinh thần. Tôi rất buồn vì mình đã đẩy gia đình đến hoàn cảnh như giờ, chồng nhiều lúc đã không tránh được những lời trách móc tôi.
Tôi không xinh nhưng ưa nhìn, không cao nhưng biết đi giầy cao gót, dáng thắt đáy lưng ong nên rất hấp dẫn. Mọi người nói chuyện với tôi đều vui cười, vì vậy các bạn đồng nghiệp, đối tác rất quý mến, ngay cả đồng nghiệp nam kém nhiều tuổi cũng có cảm tình với tôi. Tất cả chỉ dừng lại ở mức tình cảm bạn bè, đồng nghiệp, chị em. Trong suốt thời gian 30 năm xây dựng gia đình, tôi luôn giữ gìn hạnh phúc, chưa một lần phản bội chồng.
Dù sống rất lý trí nhưng tôi vẫn bị giằng xé tâm hồn vì phải lòng cấp dưới.
Thế mà lúc này đây, tôi đang giằng xé tâm hồn, không biết mọi việc sẽ đi đến đâu mặc dù bản thân sống rất lý trí. Em kém tôi 28 tuổi, là thư ký của tôi (tôi làm giám đốc). Em chuẩn bị các tài liệu để tôi đi họp và ký hợp đồng, lo phương tiện để tôi đi công tác. Em chăm sóc tôi và dần dần không thể thiếu được trong công tác điều hành của tôi ở công ty.
Em 26 tuổi, con trai cả một gia đình ở Hải Dương, nhưng em không gọi tôi bằng cô, chỉ gọi là chị. Nhiều lần tôi yêu cầu em đổi cách xưng hô, em không trả lời, vẫn gọi tôi là chị xưng em. Em già so với tuổi. Những lần đi công tác, tôi và em ở hai phòng khách sạn riêng biệt. Có hôm tôi bị sốt cao, em yêu cầu ở chung phòng với tôi. Tôi đồng ý, em đã chăm sóc tôi, mời bác sĩ về phòng để khám bệnh cho tôi.
Em đắp khăn lạnh lên trán tôi, đỡ tôi dậy để uống thuốc, đút từng thìa cháo cho tôi, em ngồi bên giường hàng giờ đồng hồ mong tôi khỏi bệnh. Đêm đó, em nằm cùng giường với tôi, phòng có hai giường nhưng em sợ nếu tôi bệnh nặng hơn em sẽ không biết. Em nhẹ nhàng đắp chăn cho tôi, rón rén nằm ở bên cạnh giường vì sợ tôi thức giấc. Em đắp chăn riêng của em, tôi đắp chăn riêng của tôi, em nằm ở bên mép giường mà tôi có cảm giác em sẽ ngã ngay xuống sàn nhà. Nằm cùng giường đó nhưng giữa tôi và em có một khoảng cách xa vời vợi.
Tôi không biết uống rượu nhưng đã say lần đầu tiên vì buổi liên hoan mừng ký xong một hợp đồng lớn. Em đưa tôi về phòng trọ của mình, lại chăm sóc cho đến khi tôi giải rượu rồi đưa tôi về nhà. Em pha nước cam cho tôi uống, ngồi bên giường hàng giờ đồng hồ để chờ tôi hết say.
Tôi lại bị ốm, em đưa tôi về phòng của em, chăm sóc tôi mấy ngày liền. Vẫn như lần ốm trước, em cho tôi uống thuốc, đút cháo cho tôi, nằm cạnh với một khoảng cách xa nhất có thể, em một chăn riêng, tôi một chăn riêng. Em vẫn ngồi hàng giờ bên tôi, không nói một câu nào, những lúc ở bên tôi em rất ít nói. Em thổi cơm cho tôi ăn, chuẩn bị nước cho tôi tắm, không cho tôi làm công việc nhà. Tôi khỏi ốm, em lại đưa tôi về nhà.
Tôi và em không gần nhau hơn nữa, chưa bao giờ cầm tay nhau, chưa bao giờ hai cơ thể quấn quýt lấy nhau, nhưng tôi luôn muốn nhìn thấy em, mong muốn có em ở bên cạnh. Ở bên em, chỉ một mình tôi nói, kể chuyện tình yêu dành cho chồng tôi và hai con. Em luôn luôn im lặng.
Tôi và em có nhiều điểm giống nhau, cùng thích một bài hát, cùng có quan điểm về cách sống, cùng tranh nhau cho tiền một cụ già khó khăn gặp trên đường. Em sẵn sàng hủy các cuộc hẹn gặp với người yêu để ở bên giúp tôi. Tất cả chỉ có thế đã làm trái tim tôi loạn nhịp.
Nếu em đọc được những dòng tâm sự này, xin đừng nói gì, hãy im lặng, bởi vì tôi không muốn em nói. Chắc chắn tôi sẽ chuyển vị trí công việc của em. Có thể tôi sẽ không ký hợp đồng lao động với em nữa, thôi không gặp em. Mặc dù có hai ngày không gặp em thì buổi tối em điện thoại, hỏi tôi có bị ốm không và tôi đã rất vui khi em chủ động gọi điện. Tôi rất hạnh phúc khi được em chăm sóc. Tôi không mang đến cho em bất cứ bổng lộc nào, em biết lúc nào tôi khó khăn và khi đó em còn đưa tiền cho tôi.
Từ khi yêu và cưới rồi mấy chục năm xây dựng gia đình, mối tình đầu của tôi là ông xã bây giờ. Nhiều người yêu quý, tỏ tình nhưng tôi rất tự hào đã gìn giữ hạnh phúc gia đình trọn vẹn đến hiện tại. Thế mà giờ đây tôi đang sống với cảm giác lâng lâng thế này, nhưng tôi sẽ chế ngự được tình cảm dành cho em, bởi em chỉ bằng tuổi con tôi. Tôi luôn muốn giữ gìn và bảo vệ hạnh phúc gia đình.
Để tự giải thích cho tâm trạng này của mình, tôi nghĩ có thể do chồng có những lời trách cứ, không chia sẻ trong lúc khó khăn giông bão nên tôi dễ rung động với những sự động viên, chăm sóc từ người khác. Mong các bạn có hoàn cảnh gia đình khó khăn như tôi hiện nay, hãy thương yêu và động viên nhau, như thế gia đình sẽ hạnh phúc bền chặt, khó khăn sẽ vượt qua, tương lai tươi sáng sẽ đến.
Theo VNE
Chồng ăn chay, bắt vợ ngủ 'chay' "Bữa ăn thì đã ức chế vì phải ăn chay, tối ngủ chồng lại cũng bắt "ngủ chay". Trong khi trước đó mỗi tuần hai vợ chồng "làm việc" ít nhất 4 lần, giờ hơn tháng bị chồng "bỏ đói", một người phụ nữ bình thường như tôi làm sao mà chịu nổi. Có nhiều hôm tôi chủ động gạ gẫm chồng thì...