Tôi bế tắc trong tình yêu với người đàn ông 39 tuổi
Thật sự tôi rất yêu anh, muốn cho anh một cơ hội nhưng quá khứ của anh làm tôi ám ảnh và ông bà ta nói: “ Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra ở miền Trung, năm nay 34 tuổi, lớn lên từ gia đình bình thường có 4 anh em. Tôi sống tự lập từ thời cấp 2, một buổi đi học một buổi làm việc cho các xưởng gần nhà để lo tiền học, vào TP HCM tự bản thân kiếm tiền trang trải việc học và sinh hoạt. Tôi cũng được khen là ưa nhìn, cao ráo, ăn nói có duyên, ý tứ, và rất chịu khó. Suốt thời đi học tôi chưa bao giờ yêu ai mặc dù rất nhiều người tốt, có điều kiện thích và luôn tán tỉnh. Phần vì gia đình ba rất khó tính, phần tôi chỉ chú tâm vào việc học, và dành thời gian kiếm tiền trang trải cuộc sống. Tính tôi khá rõ ràng trong các mối quan hệ nam nữ không thích thì cũng khéo léo từ chối và giữ khoảng cách. Tôi rất thương gia đình sợ ba mẹ buồn nên mọi vấn đề rắc rối bản thân hay của các em tôi cứ một mình ôm lấy và tự giải quyết.
Video đang HOT
Ra trường tôi có một công việc ổn định với mức lương khá, được sếp tin cậy và đồng nghiệp quý mến. Tôi mua nhà và nuôi 2 đứa em ăn học, phụ giúp một phần cho gia đình ở quê. Tính tôi rất tỉ mỉ và chu đáo với mọi người, hay hỗ trợ, giúp đỡ đồng nghiệp nên trong công ty rất nhiều anh thích tôi, không hiểu sao tôi lại không yêu được. Đầu năm rồi tôi mới gặp anh, là công chức nhà nước cũng có nhận thêm việc ngoài giờ, anh lúc này đã 39 tuổi, sống một mình, gần công ty tôi làm việc, sau một năm tìm hiểu qua lại chúng tôi quyết định yêu nhau. Anh nói còn độc thân, chỉ trải qua vài mối tình không đâu vào đâu với những phụ nữ đã ly hôn. Tính anh rất nóng nhưng hết rồi lại thôi, hay ghen tuông vô lý mặc dù quan hệ giữa tôi với bạn bè, đồng nghiệp khá rõ ràng.
Anh cũng dắt tôi ra mắt gia đình nội ngoại, ai cũng hài lòng về tôi. Rồi tôi bàn đến chuyện cưới xin, anh ầm ừ bảo sẽ về nói chuyện với gia đình. Gần đây tôi lân la tìm hiểu qua mẹ anh mới biết cách đây 13 năm anh từng có vợ con. Mẹ anh bảo vợ do mẹ anh ép cưới chứ anh không thương. Anh ly hôn với chị ấy và chị nuôi con, sốc hơn là tôi đọc lý do trên tờ quyết định ly hôn là do anh cá độ, đánh đập vợ. Nhà cửa tài sản anh bán hết, vợ ra đi với 2 bàn tay trắng, anh không hề phụ cấp nuôi con. Ngoài ra năm 2014 anh cũng quen với một chị đã ly hôn chồng, có một đứa con, chị ấy khá nổi tiếng ở một tỉnh nọ. Anh nói dối chị ấy về tài sản, đất đai nhà cửa ở thành phố để chị tin và cho anh bỏ lễ ăn hỏi. Anh bỏ công việc ở thành phố về quê chị để sửa nhà và chuẩn bị cưới thì chị phát hiện ra anh nói dối về việc đã có vợ con. Anh chẳng có gì còn đòi bán căn nhà của em gái đứng tên để chị ấy sửa lại nhà (anh tưởng căn nhà của ba mẹ mà anh đang ở trước sau cũng là nhà của mình, thực tế mẹ anh đã sang tên cho con gái) và đòi đuổi cha mẹ ra đường. Họ cãi nhau rất lớn và chia tay.
Tôi nghe mẹ anh kể mà tâm trạng rối bời, mẹ nói anh chẳng còn gì, mẹ thương nên cũng chạy tới lo cơm nước cho anh, anh đi làm chứ không thấy đưa tiền bao giờ. Giờ dòng họ ai cũng ngán khi anh đề cập đến việc cưới xin người nào đó. Ngẫm lại một năm nay tôi cũng nuôi cơm anh, có vài lần đưa tiền anh xài việc riêng. Tôi cho anh cơ hội thành thật nói về quá khứ và cố gắng sửa đổi tâm tính cho 2 bên gia đình tin mà chấp nhận, nhưng anh cứ im lặng như chẳng có gì xảy ra. Tôi chưa cho gia đình biết về chuyện của anh, sợ gia đình buồn vì ba mẹ rất kỳ vọng vào tôi, mong muốn tôi có nơi để ông bà yên tâm. Mẹ anh nói từ ngày quen tôi anh thay đổi rất nhiều, sống nhiệt tình nên ai cũng thương. Thật sự tôi rất yêu anh, muốn cho anh một cơ hội nhưng quá khứ của anh làm tôi ám ảnh và ông bà ta nói: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, tôi sợ câu nói đó.
Theo VNE
Tôi hụt hẫng vì lần nào gần gũi anh cũng yếu sinh lý
Lần đầu hai đứa đi quá giới hạn, tôi nghĩ chắc mới nên bị như vậy, khoảng 2 lần sau kết quả càng ngày càng tệ.
Ảnh minh họa
Tôi 22 tuổi, vài tháng nữa ra trường, từ nhỏ tới lớn may mắn được gia đình dạy dỗ cẩn thận và có một môi trường sống thuận lợi dù gia đình cơ bản. Tôi khá ưa nhìn, nói chuyện duyên, tốt tính với mọi người, biết phấn đấu, nghiêm túc, vui vẻ, sống có chừng mực và không tham vọng quyền lực nhiều, chỉ thích "hưởng theo năng lực" và "làm theo đam mê". Tôi đang học trong trường đào tạo cán bộ tư pháp trọng điểm. Tôi trải qua 2 mối tình, cũng không phải kiểu con gái nhìn đời màu hồng mà khá thực tế. Tôi dự định năm sau sẽ xin học bổng nước ngoài để mở rộng tầm nhìn.
Bạn trai hơn tôi một tuổi, vì lý do cá nhân nên chưa ra trường đúng hạn (2016) mà lùi lại một năm. Thỉnh thoảng 2 người có một số mâu thuẫn hay hiểu nhầm nhỏ nhưng đều nhanh chóng giải quyết và cải thiện, không bao giờ lặp lại lỗi đó nữa. Tuy bạn trai thể hiện bên ngoài không có gì nổi bật hoặc có lẽ không xuất sắc như những người vây quanh tôi nhưng tôi rất hài lòng về bạn ấy, đặc biệt là qua cách trân trọng bạn gái, cương nhu vừa đủ, không quá nuông chiều. Có thể mọi người nghĩ tôi còn non nớt hoặc ngây thơ khi hay chủ động cho bạn ấy mượn tiền, ăn uống giành phần trả (vì bạn trai khó khăn hơn, nhưng nếu lúc có tiền chắc chắn không để tôi trả), nhưng tiền bạc bạn ấy rất rõ ràng, mượn bao nhiêu hoặc tôi trả những gì đều ghi nhớ lại để sau này có cơ hội trả. Không riêng tiền bạc mà các vấn đề khác chúng tôi đều rõ ràng và giúp đỡ nhau, tôn trọng nhau, thật sự rất hạnh phúc. Chúng tôi cũng về nhà chơi và tính chuyện lâu dài, người lớn 2 bên rất ủng hộ. Nói vậy không có nghĩa là không khó khăn, nhưng chúng tôi đều rất phấn đấu.
Tuy nhiên, có một vấn đề tế nhị, đó là bạn trai tôi bị yếu sinh lý. Lần đầu hai đứa đi quá giới hạn, tôi nghĩ chắc mới nên bị như vậy, khoảng 2 lần sau kết quả càng ngày càng tệ. Tôi hơi hụt hẫng nhưng nhanh chóng động viên anh, còn anh rất thất vọng về bản thân và thấy có lỗi với tôi, buồn phiền rất nhiều. Anh cũng bị thận và đang chữa trị đông y ở một thầy thuốc có tiếng, gần nửa năm bệnh cũng giảm khá nhiều, nhưng lại kiêng quan hệ nam nữ trong thời gian chữa bệnh (việc này chúng tôi không biết, sau khi làm chuyện đó thầy thuốc mới nhắc), nên từ đó tới nay chúng tôi rất hạn chế, kiềm chế nhiều.
Tôi chưa lập gia đình nên không biết được nhu cầu sinh lý quan trọng như thế nào? Nếu không có thì có được không? Thực sự tôi hài lòng với tình yêu này và bây giờ cũng không suy nghĩ nhiều nhưng bạn trai luôn căn dặn tôi phải nghĩ cho kỹ, tương lai rộng mở, nếu khi nào thay đổi suy nghĩ thì phải nói cho nhau biết, chuyện hôn nhân là chuyện cả đời.
Bây giờ yêu nhau tôi gạt phăng tất cả, có nhau là được, nhưng liệu khi bước vào cuộc sống hôn nhân, với cơm áo gạo tiền, với khách hàng, đối tác, bạn bè, đồng nghiệp, với chuyện vợ chồng diễn ra thường xuyên, liệu tôi có sa ngã? Xin các anh chị đi trước cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Muốn hôn nhân trăm năm hạnh phúc, vợ chồng một lòng một dạ, hãy ghi nhớ điều này! Dưới đây là những điều vợ chồng nhất định phải ghi nhớ để hôn nhân mãi trọn đời bền vững, không bao giờ thay lòng đổi dạ. Nhìn nhận cuộc hôn nhân một cách thực tế Đừng tô vẽ hôn nhân thêm màu hồng, hãy nhìn nhận hôn nhân một cách thực tế hơn. Bạn chỉ hạnh phúc nhất khi nhìn nhận một...