Tôi bất an, lo sợ lúc bên anh
Dù đã tha thứ cho tình cảm thoáng qua của anh với người con gái khác nhưng lòng tôi vẫn nhói đau, không biết tình yêu này sẽ đi về đâu.
Tôi và anh yêu nhau được khá lâu. Tình yêu của chúng tôi được xây dựng trên niềm tin và tình yêu dành cho nhau vô bờ bến. Chính vì điều đó nên tôi đã chờ đợi anh, chỉ biết làm vậy mà thôi. Anh là người trong Nam nhưng anh phải đi học ở xa. Mỗi năm, chúng tôi chỉ có thể gặp nhau được hai lần, đó là dịp hè và Tết anh về. Yêu nhau lâu nhưng chúng tôi không có nhiều kỷ niệm với nhau. Chúng tôi chỉ có những cuộc gọi điện và nhắn tin chia sẻ cùng nhau.
Năm tôi học ra trường cũng là năm anh lo lắng về tôi. Anh lo nhiều vì tôi phải bước ra đời mà anh không thể ở gần tôi được. Hơn nữa, cuộc sống với bao nhiêu cạm bẫy càng khiến anh lo lắng hơn. Còn với tôi, tôi luôn định hình được chính con người mình và tôi tin tình yêu của tôi dành cho anh.
Tôi ra trường và đi làm trong môi trường sống tập thể và rồi bắt đầu những cuộc đi chơi, đi ăn cùng bạn bè mà tôi không thể tránh được. Nhưng trong suy nghĩ, tôi luôn hướng về anh. Nhiều lúc, biết anh sẽ buồn lắm khi tôi có nhiều mối quan hệ như vậy nhưng tôi luôn mong anh hãy tin tôi vì tôi vẫn luôn yêu anh. Và trong những ngày tôi vui vẻ bên bạn bè, có lẽ đôi lúc thật sự tôi đã quên để ý đến suy nghĩ của anh. Tôi đã mê chơi và dần bị kéo theo những cuộc vui mà không biết rằng ở nơi xa, anh đang lo lắng và buồn nhiều lắm. Tôi đã sai…
Nhưng tôi vẫn chưa thấy chua xót cho đến một ngày. Tôi làm công ty đó một thời gian thì nghỉ. Và sau đó, tôi phát hiện ra một điều rằng anh đã lừa dối tôi. Anh từng có người con gái khác. Sự thật đó như xé nát tim tôi. Nỗi đau của tôi tưởng chừng không bao giờ tôi vượt qua được. Tôi căm hận anh. Và thời gian anh lừa dối tôi cũng chính là khi tôi mê chơi, mê bạn mà bỏ quên tình cảm, suy nghĩ của anh. Nhưng tôi vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật đó. Tôi hận anh. Tôi đã đau đớn thật nhiều, trong đầu tôi chỉ thấy hận và hận.
Video đang HOT
Một người bạn đã giúp tôi vượt qua được suy nghĩ đó và tha thứ cho anh. Bởi tôi biết mối quan hệ kia chỉ là thoảng qua và nó đã chấm dứt vì anh yêu tôi. Nhưng tha thứ không có nghĩa là hết đau, là quên mọi thứ. Anh đã cố gắng yêu thương tôi để giúp tôi vượt qua nỗi đau mà anh mang đến. Tôi cũng cố gắng từng ngày để cố quên đi nhưng vẫn không thể. Đôi lúc tôi lại muốn dằn vặt chính anh. Nhưng rồi tôi lại để lại nỗi đau đó chôn chặt trong tim, không muốn và cũng không dám đụng đến, tôi sợ chạm đến nỗi đau đó.
Thời gian trôi đi, ngày anh ra trường cũng đến, tưởng chừng nỗi đau sẽ được khép lại nhưng chính anh lại là người cố tình khoét sâu thêm. Anh vẫn thường xuyên liên lạc với người đó. Điều này không bình thường. Tôi đã khóc và lại đau đớn rất nhiều. Tôi không hiểu, suốt đời tôi không hiểu. Tôi luôn luôn tưởng rằng những ai yêu ai thật sự thì họ sẽ sợ làm người kia đau lòng lắm nhưng tại sao anh thừa biết rằng điều anh làm sẽ khiến tôi đau vô cùng và khó có thể chấp nhận được, có thể tôi sẽ không bao giờ bỏ qua nữa, vậy tại sao anh vẫn làm?
Tôi đã giả là anh để nhắn tin nói chuyện với người đó và biết rằng người đó tuy có người yêu rồi nhưng vẫn còn yêu anh, nhớ về anh. Hai người có nhiều kỷ niệm bên nhau. Nghe từng lời của người đó kể về kỷ niệm của hai người mà lòng tôi đau buốt, cả đêm tôi không sao ngủ được. Những điều đó ám ảnh tôi đến tận bây giờ.
Và rồi anh nói: “Anh chỉ yêu duy nhất mỗi mình em và anh sẽ không bao giờ như vậy nữa”. Tôi lại tin và cho anh cơ hội vì tôi yêu anh và tôi cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi. Tôi bỏ qua vì tôi từng sai lầm và điều đó làm tôi đau khổ mãi đến ngày hôm nay. Lỗi lầm đó đã làm tôi mất chữ duy nhất trong cuộc đời của anh. Tôi đau khổ.
Nhưng tất cả quá khứ sao không thể nào quên lãng được. Nỗi đau đó cứ âm ỉ đau mãi. Những lúc tình cờ một điều gì đó mà tôi biết rằng nó liên quan đến kỷ niệm của hai người, tôi lại nhói buốt tim. Tôi ước có thuốc quên để tôi quên tất cả hoặc có phép màu quay ngược thời gian, tôi sẽ không để những phút mê chơi mà quên anh để rồi anh cũng quên tôi.
Hiện tại, chúng tôi đang ở bên nhau, không biết nói cảm giác trong lòng tôi giờ như thế nào? Có lẽ đó là một cảm giác không yên tâm và lo sợ. Giờ tôi vẫn yêu anh và tôi biết anh cũng yêu tôi nhiều lắm. Nhưng tất cả mọi thứ đã diễn ra khiến tôi không còn dám tin rằng anh sẽ mãi yêu tôi như ngày xưa tôi từng nghĩ nữa.
Theo VNE
Tôi bất an, lo sợ khi bên anh
Dù đã tha thứ cho tình cảm thoáng qua của anh với người con gái khác nhưng lòng tôi vẫn nhói đau, không biết tình yêu này sẽ đi về đâu.
Tôi và anh yêu nhau được khá lâu. Tình yêu của chúng tôi được xây dựng trên niềm tin và tình yêu dành cho nhau vô bờ bến. Chính vì điều đó nên tôi đã chờ đợi anh, chỉ biết làm vậy mà thôi. Anh là người trong Nam nhưng anh phải đi học ở xa. Mỗi năm, chúng tôi chỉ có thể gặp nhau được hai lần, đó là dịp hè và Tết anh về. Yêu nhau lâu nhưng chúng tôi không có nhiều kỷ niệm với nhau. Chúng tôi chỉ có những cuộc gọi điện và nhắn tin chia sẻ cùng nhau.
Năm tôi học ra trường cũng là năm anh lo lắng về tôi. Anh lo nhiều vì tôi phải bước ra đời mà anh không thể ở gần tôi được. Hơn nữa, cuộc sống với bao nhiêu cạm bẫy càng khiến anh lo lắng hơn. Còn với tôi, tôi luôn định hình được chính con người mình và tôi tin tình yêu của tôi dành cho anh.
Tôi ra trường và đi làm trong môi trường sống tập thể và rồi bắt đầu những cuộc đi chơi, đi ăn cùng bạn bè mà tôi không thể tránh được. Nhưng trong suy nghĩ, tôi luôn hướng về anh. Nhiều lúc, biết anh sẽ buồn lắm khi tôi có nhiều mối quan hệ như vậy nhưng tôi luôn mong anh hãy tin tôi vì tôi vẫn luôn yêu anh. Và trong những ngày tôi vui vẻ bên bạn bè, có lẽ đôi lúc thật sự tôi đã quên để ý đến suy nghĩ của anh. Tôi đã mê chơi và dần bị kéo theo những cuộc vui mà không biết rằng ở nơi xa, anh đang lo lắng và buồn nhiều lắm. Tôi đã sai...
Nhưng tôi vẫn chưa thấy chua xót cho đến một ngày. Tôi làm công ty đó một thời gian thì nghỉ. Và sau đó, tôi phát hiện ra một điều rằng anh đã lừa dối tôi. Anh từng có người con gái khác. Sự thật đó như xé nát tim tôi. Nỗi đau của tôi tưởng chừng không bao giờ tôi vượt qua được. Tôi căm hận anh. Và thời gian anh lừa dối tôi cũng chính là khi tôi mê chơi, mê bạn mà bỏ quên tình cảm, suy nghĩ của anh. Nhưng tôi vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật đó. Tôi hận anh. Tôi đã đau đớn thật nhiều, trong đầu tôi chỉ thấy hận và hận.
Một người bạn đã giúp tôi vượt qua được suy nghĩ đó và tha thứ cho anh. Bởi tôi biết mối quan hệ kia chỉ là thoảng qua và nó đã chấm dứt vì anh yêu tôi. Nhưng tha thứ không có nghĩa là hết đau, là quên mọi thứ. Anh đã cố gắng yêu thương tôi để giúp tôi vượt qua nỗi đau mà anh mang đến. Tôi cũng cố gắng từng ngày để cố quên đi nhưng vẫn không thể. Đôi lúc tôi lại muốn dằn vặt chính anh. Nhưng rồi tôi lại để lại nỗi đau đó chôn chặt trong tim, không muốn và cũng không dám đụng đến, tôi sợ chạm đến nỗi đau đó.
Thời gian trôi đi, ngày anh ra trường cũng đến, tưởng chừng nỗi đau sẽ được khép lại nhưng chính anh lại là người cố tình khoét sâu thêm. Anh vẫn thường xuyên liên lạc với người đó. Điều này không bình thường. Tôi đã khóc và lại đau đớn rất nhiều. Tôi không hiểu, suốt đời tôi không hiểu. Tôi luôn luôn tưởng rằng những ai yêu ai thật sự thì họ sẽ sợ làm người kia đau lòng lắm nhưng tại sao anh thừa biết rằng điều anh làm sẽ khiến tôi đau vô cùng và khó có thể chấp nhận được, có thể tôi sẽ không bao giờ bỏ qua nữa, vậy tại sao anh vẫn làm?
Tôi đã giả là anh để nhắn tin nói chuyện với người đó và biết rằng người đó tuy có người yêu rồi nhưng vẫn còn yêu anh, nhớ về anh. Hai người có nhiều kỷ niệm bên nhau. Nghe từng lời của người đó kể về kỷ niệm của hai người mà lòng tôi đau buốt, cả đêm tôi không sao ngủ được. Những điều đó ám ảnh tôi đến tận bây giờ.
Và rồi anh nói: "Anh chỉ yêu duy nhất mỗi mình em và anh sẽ không bao giờ như vậy nữa". Tôi lại tin và cho anh cơ hội vì tôi yêu anh và tôi cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi. Tôi bỏ qua vì tôi từng sai lầm và điều đó làm tôi đau khổ mãi đến ngày hôm nay. Lỗi lầm đó đã làm tôi mất chữ duy nhất trong cuộc đời của anh. Tôi đau khổ.
Nhưng tất cả quá khứ sao không thể nào quên lãng được. Nỗi đau đó cứ âm ỉ đau mãi. Những lúc tình cờ một điều gì đó mà tôi biết rằng nó liên quan đến kỷ niệm của hai người, tôi lại nhói buốt tim. Tôi ước có thuốc quên để tôi quên tất cả hoặc có phép màu quay ngược thời gian, tôi sẽ không để những phút mê chơi mà quên anh để rồi anh cũng quên tôi.
Hiện tại, chúng tôi đang ở bên nhau, không biết nói cảm giác trong lòng tôi giờ như thế nào? Có lẽ đó là một cảm giác không yên tâm và lo sợ. Giờ tôi vẫn yêu anh và tôi biết anh cũng yêu tôi nhiều lắm. Nhưng tất cả mọi thứ đã diễn ra khiến tôi không còn dám tin rằng anh sẽ mãi yêu tôi như ngày xưa tôi từng nghĩ nữa.
Theo VNE
Muốn quay về với tình yêu nhưng sợ nghèo Lấy chồng xứ người, tuy không giàu nhưng tôi chẳng phải lo chuyện cơm áo. Về với người cũ, tôi vừa bị chê cười lại phải bươn chải, khó khăn. Nhà tôi ở gần nhà anh. Khi lớn lên, chúng tôi yêu nhau và anh rất tốt với tôi. Anh yêu tôi nhưng vì gia đình tôi nghèo hơn nên tình yêu của...