Tôi áp lực vì bạn gái kiếm nhiều tiền hơn
Tôi yêu một cô gái kiếm tiền nhiều hơn mình đáng kể, và tôi thấy thật căng thẳng, bực mình.
Chúng tôi chung sống và giờ thì bếp núc là “lãnh địa” của tôi. Tôi biết rằng tình yêu chi phối tất cả, nhưng làm thế nào để vẫn là đàn ông khi mà tôi thấy mình cứ mãi phụ thuộc vào cô ấy. (Bill)
Ảnh: footbridgemedia.
Chào bạn
Khái niệm “đàn ông” không đồng nghĩa với “một người con trai”. Và “một người con trai” nhận ra rằng để thành một người đàn ông lớn, anh ta trước tiên phải là người tốt.
Video đang HOT
Để là người tốt, anh ấy phải tôn trọng bạn đời như một người bình đẳng và độc lập, chứ không phải là một định nghĩa gắn kèm với anh ấy, chẳng hạn “bạn gái tôi”, “người phụ nữ của tôi”, hoặc “vợ tôi”.
Một người đàn ông lớn phải nghĩ về người khác với những giá trị và sự cao cả vốn có, chứ không phải bực bội về sự cao cả của người khác, đặc biệt với người mà mình yêu. Một người đàn ông thực sự nên phấn đấu để khuyến khích điều đó.
Một người đàn ông thật sự thì đủ khôn ngoan để không phải lúc nào cũng là tốt nhất trong mọi thứ, và chung sống hòa bình với điều đó. Một người đàn ông mạnh mẽ sẽ cho phép người khác cũng mạnh mẽ và sau đó giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn. Một người đàn ông cao cả thực sự không chỉ sử dụng các nguồn lực và năng lượng của mình để làm gia tăng giá trị bản thân, mà chia sẻ khả năng và sinh khí của mình để những người khác có thể trở nên tốt hơn.
Một người đàn ông cao cả không hờn dỗi hay phàn nàn về việc cảm thấy bất tương xứng hoặc “thiếu nam tính”, mà không ngừng nỗ lực gấp đôi để sống với sự nhân ái trong tim, để trở thành “con người” hơn chỉ là “một người đàn ông”. Anh ấy đủ khôn ngoan để nắm lấy các trạng thái cảm xúc và tình cảm khác nhau – trong đó bao gồm cả yếu ớt, nghi ngờ, bẽ bàng…- để biết rằng tất cả những cảm xúc đó đều có giá của nó, và không hạn chế mình theo cách mà anh ấy cho rằng “đàn ông cần thấy thế”.
Đánh giá một người dựa trên các thứ như tiền bạc, nhà cửa, xe hơi và khả năng “chu cấp” cho gia đình thì dễ hơn nhiều việc đánh giá dựa trên tính cách của chính người ấy và những gì họ làm được cho những nhu cầu về tinh thần xung quanh mình. Sự thấu hiểu, quan tâm, kiên nhẫn, thành thật, vị tha và gắn bó – so với những thành công về vật chất – thì khó đo đạc hơn nhiều, và cũng khó nắm bắt hơn với hầu hết chúng ta.
Vì thế, đừng quan tâm quá về tiền bạc, hoặc nếu ai đó kiếm tiền nhiều hơn bạn. Hãy tập trung vào những thứ giúp bạn trở thành người tốt nhất, từ trong ra ngoài. Hãy trở thành người chính trực dựa trên sự nhận thức từ bên trong và thành thật với bản thân. Loại bỏ những ích kỷ trong các quyết định của bạn. Hãy bộc lộ lòng tốt và sự thân thiện của mình với người lạ, bạn bè. Đừng bỏ qua những cơ hội để thách thức bản thân.
Theo VNE
Mẹ chồng có thương cháu không
Mẹ chồng em thì lại chẳng bao giờ nói thẳng mặt với bác ý. Có hôm cứ nói mãi với em thì em bực mình quá thì em bảo mẹ chồng em là mẹ bảo chị ý chứ đừng nói với em làm gì.
ảnh minh họa
Em năm nay 23 tuổi. Sống cùng với gia đình chồng. Ngoài bố mẹ còn có gia đình hai anh của chồng nữa. Em với chị dâu sinh bé cách nhau 3 tháng. Bé nhà em sinh thiếu hơn một tháng nên nếu đúng ngày thì ít hơn con nhà anh chị thứ 2 hơn 4 tháng.
Trước khi sinh thì em cũng không có gì để nói. Em chung máy giặt với anh chị cả. Bố mẹ chồng em cũng thế. Lúc em có bầu thì chỉ có em với mẹ chồng quét sân còn đâu chẳng ai quét bao giờ. Giờ lo cho bé thì bác cả quét sân cho em. Trước thỉnh thoảng nhà bác thứ 2 đi làm thì em cũng thỉnh thoảng phơi quần áo cho. Nhưng từ khi sinh xong nhà bác thứ hai ăn chung với ông bà cùng vợ chồng em. Thực sự làm em rất khó chịu.
Nấu cơm thì chỉ em với chồng em nấu. May lắm hôm nào em với chồng em bận mà bác ý rảnh thì bác mới nấu cơm cho. Ăn xong thì toàn em rửa bát. Em cũng có con nhỏ mà. Chẳng lẽ ăn xong em cũng bế tót con lên nhà ngồi chơi. Hôm nào ăn sau thì mới rửa bát. Lại cái kiểu được hôm nào rửa bát thì xoong nồi chẳng rửa. Túi bóng, cọng rau, giấy ăn, hay thịt lọc, vỏ trứng nấu bột cho con cũng vứt luôn ở bồn rửa bát.
Mẹ chồng em thì lại chẳng bao giờ nói thẳng mặt với bác ý. Có hôm cứ nói mãi với em thì em bực mình quá thì em bảo mẹ chồng em là mẹ bảo chị ý chứ đừng nói với em làm gì. Thì mẹ nói với bác trai chắc bác trai nói với bác gái thì dỗi mấy hôm không thèm ăn cơm. Có hôm không chịu bảo bác trai bế con cho đi tắm. Cũng chẳng bảo ông hay bà bế cháu cho đi tắm. Đến lúc gọi đi ăn cơm thì không ăn. Xong lại dỗi mấy hôm không ăn. Thật sự là cứ hầu đến tận miệng cho xong cứ cái kiểu đó là em rất bực mình. Thực sự sự là em mong gia đình anh chị ăn riêng luôn đi cho em rảnh.
Bà thì chỉ bế con cho bác đi làm. Em muốn đi làm bảo bà thì bà bảo bà không trông con em được. Con em rất ngoan. Nên em phải ở nhà trông con. Chỉ những khi không có con nhà bác thì bà mới có thời gian bế con em. Có hôm bà đang cho con em ăn thì bác gái nấu bột cho con bác xong thì bà trả luôn con cho em cho ăn rồi bế con nhà bác cho ăn. Em thấy bà như thế khiến em rất thương con em ăn.
Có phải bà không thương con em? Em ít tuổi kinh nghiệm nuôi con không có bằng bác. Con em thì bé hơn lại còn sinh thiếu tháng nữa mà sao bà không thương con em. Có phải tại em quá ích kỷ. Nên em mới có suy nghĩ vậy không? Mọi người cho em lời khuyên, cứ nghĩ bà không thương con em làm em không thể nào thoải mái được
Theo blogtamsu
Em có thể lấy đi mọi thứ nhưng để người phụ nữ trước mặt anh lại cho anh! Đang lúc bực mình muốn phát hỏa nhưng nghe xong câu nói ấy của anh mà chị cũng mềm nhũn cả người. Suýt nữa thì chị lao tới ôm chầm lấy anh vì biết mình chẳng thể rời ra được ông chồng lắm chiêu này. Vợ chồng tính trẻ con chẳng ai chịu nhường ai (Ảnh minh họa) Anh chị kết hôn tính...