Tôi ăn bám, còn bồ của chồng lại quá giỏi giang
Bao năm qua tôi chỉ ở nhà ăn bám chồng, còn chị ấy là người đứng sau mọi thành công của chồng tôi.
Tôi thừa nhận, tôi không phải là người đàn bà “ích phu lợi tử”. Bao năm qua làm vợ anh, điều duy nhất tôi có thể làm là nấu cho anh và các con những bữa cơm mà có khi anh cũng chẳng có thời gian để ăn cùng. Còn chị ấy, người tình của chồng tôi, chị là nguồn lực, là cánh tay phải của anh giúp anh thăng tiến trong sự nghiệp. Tôi ngậm đắng nuốt cay chấp nhận chia chồng bao năm qua cũng vì điều này. Nhưng giờ đây, khi chị ấy quyết định có với chồng tôi một đứa con thì tôi thấy hạnh phúc mong manh này càng khó níu giữ hơn bao giờ hết.
Tôi bị bệnh tim từ nhỏ. Ông trời phú cho tôi một nhan sắc có thể nói là đẹp nhưng lại không cho tôi sức khỏe. Tuổi 24, tôi lên xe hoa về nhà chồng. Tôi và anh là mối tình đầu của tôi. Khi yêu, chúng tôi cũng đã định chia tay vài lần nhưng vì tôi không chịu nổi nên anh đã thương tình mà gắn bó với tôi suốt đời. Anh như một người đơn phương độc mã trong cuộc sống khi tôi giống như một con búp bê, chỉ để trưng bày chứ không thể đi làm kiếm tiền được.
Tôi quanh quẩn ở nhà để nấu cơm, giặt đồ. Tôi không làm được việc nặng. Ngày anh lấy tôi, anh cũng đã phải đấu tranh với ba mẹ rất nhiều bởi chẳng người làm cha, làm mẹ nào lại muốn con trai mình cưới một cô gái chẳng biết làm ăn gì, cũng không kiếm nổi tiền nuôi thân như tôi về để làm gánh nặng. Nhưng vì thương tôi bệnh tật, anh không nỡ bỏ tôi, anh quyết lấy tôi bằng được, bất chấp sự ngăn cản của gia đình.
Vì thương tôi bệnh tật nên anh đã vượt qua sự ngăn cản của gia đình để cưới tôi (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là người có tài. Mặc dù không được sự hậu thuẫn của người thân nhưng một mình anh vẫn kinh doanh, làm ăn giỏi. Dần dần, anh trở thành chủ một công ty tư nhân làm ăn vô cùng phát đạt. Anh nuôi sống nhiều công nhân. Thực sự, tôi tự hào về chồng rất nhiều vì anh sống có tình, có nghĩa lại là người giỏi giang, thành đạt, lo được cho vợ con cuộc sống dư giả.
Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đều do một tay chồng tôi gây dựng lên cơ đồ. Nhưng rồi cách đây hơn 2 năm, tôi biết, sau lưng anh có bóng dáng một người phụ nữ. Và tất nhiên người đó không phải là tôi. Chị ấy làm cùng công ty với anh, là trợ lí nhưng cũng là người góp vốn giúp anh trong những phi vụ làm ăn. Nghe nói năm công ty chồng tôi gặp họa, chính chị ấy là người đã không những không rời bỏ anh mà còn đầu tư vốn để cứu công ty. Thời điểm đó, ai cũng coi chị ấy là ngu dại nhưng chị bất chấp tất cả để giúp chồng tôi. Có thể nói, mối quan hệ của họ đến giờ khăng khít mà chẳng cần một sự công nhận nào.
Video đang HOT
Tôi đau đớn vô cùng khi phát hiện ra chồng mình có quan hệ mật thiết với người đàn bà khác. Nhưng làm gì được khi tôi chỉ là kẻ vô dụng? Tôi chẳng những không giúp đỡ được chồng mà còn làm gánh nặng cho anh ấy. Nếu chị ấy là vợ anh, có lẽ chị ấy đã giúp anh được nhiều hơn nữa. Bao năm qua anh không bỏ tôi là vì anh thương tôi bệnh tật và mong muốn các con tôi có một gia đình đúng nghĩa mà thôi.
Tôi im lặng vì tôi sợ. Tôi không dám nói gì và vờ như mình không hề biết chuyện. Tôi cố gắng học cách nấu ăn ngon hơn, chăm sóc chồng chu đáo hơn, coi đó như một cách trả ơn cho chồng và hi vọng anh ấy không rời bỏ tôi. Những lần chồng về muộn, tôi biết anh ấy đi với người phụ nữ kia nhưng tôi không ghen. Cuộc đời tôi có được anh đã là một may mắn rồi, việc chia sẻ anh còn hơn là mất anh vĩnh viễn.
Tôi biết bao năm qua người tình của chồng tôi mới là người giúp anh ấy thành công trong cuộc sống (Ảnh minh họa)
Nhưng cuộc đời không như ta mong đợi. Cách đây hơn 1 tuần, chị ấy tìm tôi. Tôi thấy chị ấy có bụng to lắm rồi và không cần hỏi tôi cũng biết cái thai ấy là của chồng tôi. Chị ấy nói rằng chị mong tôi nghĩ lại, hãy buông tha cho anh ấy. Bao năm qua anh ấy sống bên tôi chỉ vì thương hại chứ không phải tình yêu. Nếu tôi đồng ý ly hôn, chị ấy và anh sẽ có trách nhiệm với cuộc sống của tôi, không để tôi phải khổ. Chị ấy cũng nói anh ấy mang ơn chị nên chắc chắn không bao giờ bỏ chị. Chỉ cần chị ấy muốn là anh đồng ý có con.
Chị cho tôi thời gian để suy nghĩ vì không muốn tôi mãi ôm giấc mộng này. Anh chị không chỉ có tình yêu mà còn là tình nghĩa và sự mang ơn nữa. So với tôi, chắc chắn anh sẽ trọng chị ấy nhiều hơn.
Bây giờ tôi đang nghĩ ngợi nhiều lắm. Thực sự tôi biết chị ấy cần thiết cho anh hơn mình rất nhiều. Tôi cũng đã làm gánh nặng cho chồng quá lâu rồi. Tôi cũng muốn buông xuôi để cho họ đến với nhau. Là một người phụ nữ, tôi hiểu việc không được sống bên người mình yêu khổ sở như thế nào. Hơn nữa, người tình của chồng tôi lại có ơn với anh nhiều quá. Nhưng nếu rời xa chồng, tôi không biết cuộc sống của mình sẽ ra sao khi mà bao năm qua tôi đã quen với việc đó.
Nếu tôi lợi dụng lòng thương hại của anh để bám riết, lấy các con và sự bệnh tật ra để níu kéo anh thì có phải tôi đã ích kỉ quá không?
Theo Khampha
Cầu xin người tình hãy cướp lấy chồng tôi
Bao năm qua tôi chỉ mang ơn chồng chứ không hề yêu. Giờ anh ngoại tình, tôi muốn anh yêu người đó và ly hôn với tôi.
Chắc chắn rằng những ai nghe tôi nói câu này đều nghĩ rằng tôi không được bình thường. Đúng, tôi không bình thường, bởi chẳng có người đàn bà bình thường nào lại khao khát chồng mình đi cặp bồ, chồng mình chấp nhận ly hôn để đến với cô nhân tình. Nhưng đó thực sự là những gì mà tôi đang mong đợi. Tôi mong anh ấy hạnh phúc bên người đàn bà ấy, người đàn bà yêu anh thật lòng... không giống như tôi - một người vợ sống bên chồng mà nhớ nhung tình cũ.
Cuộc hôn nhân của tôi với chồng là một sự sắp đặt hoàn hảo của người thân và tình yêu nồng cháy mà anh dành cho tôi. Nhưng từ phía tôi, ngoại trừ sự biết ơn, cảm động về tình cảm anh dành cho mình thì tôi không có một chút tình yêu nào dành cho anh cả.
Chồng tôi hơn tôi 9 tuổi. Giai đoạn tôi còn là sinh viên, gia đình tôi gặp nhiều khó khăn nhất do bố tôi làm ăn thất bát. Thời điểm đó, vì đem lòng yêu tôi mà anh đã tận tình giúp đỡ bố mẹ tôi, không quản ngại điều gì, cũng không tính toán hơn thiệt dù tôi chưa từng nhận lời yêu anh. Sự chân thành của anh khiến ai cũng phải cảm động và tôi cũng vậy. Nhưng cảm động không có nghĩa là yêu.
Lúc đó tôi yêu một cậu bạn cùng lớp. Vì chỉ bằng tuổi tôi nên so với người chồng của tôi thì anh ấy không thể nào giúp đỡ gia đình tôi như người kia đã làm. Sau khi tôi ra trường, bố mẹ tôi ép tôi phải lấy anh bởi vì anh là ân nhân với gia đình tôi. Còn người mà tôi yêu lúc đó thậm chí còn chưa có công việc để nuôi sống mình chứ đừng nói là làm chỗ dựa cho tôi.
Bao năm rồi trong lòng tôi vẫn chỉ yêu người xưa cũ mà không hề yêu chồng (Ảnh minh họa)
Tôi đã đau khổ rất nhiều nhưng rồi tôi nghe theo lời cha mẹ vì tôi cũng sợ thời đại này làm sao có thể sống cảnh "một mái nhà tranh hai trái tim vàng". Người tôi yêu cũng không trách tôi bởi vì anh ấy biết anh ấy không thể lo cho tôi được như người kia nên chấp nhận buông tay để tôi tìm hạnh phúc cho riêng mình.
Tính đến giờ tôi đã lấy chồng được 10 năm nhưng mới chỉ có một đứa con. Sở dĩ tôi không muốn sinh thêm cháu thứ hai vì càng sống tôi càng nhận ra mình làm khổ chồng quá nhiều. Tôi không yêu anh dù anh quá tốt. Anh càng ra sức chăm lo, yêu thương tôi thì tôi lại càng cảm thấy tiếc nuối năm tháng cũ tôi đã không mạnh mẽ bảo vệ tình yêu của mình. Cái cảm giác sống bên một người tốt nhưng mình lại không thể yêu họ khiến tôi bức bối vô cùng.
Và rồi tôi phát hiện chồng mình có bồ. Tôi đã từng nghĩ nếu tôi có thể ghen tuông lồng lộn lên thì có lẽ tôi sẽ quyết tâm quên bằng được người cũ để bảo vệ hạnh phúc gia đình mình. Nhưng không, ngay cả khi tôi biết anh đang qua lại với một người phụ nữ góa chồng tôi cũng không mảy may tức tối. Thậm chí tôi còn nghĩ đó là một sự an ủi với anh khi anh tìm được một người yêu anh đến như vậy. Bằng không thì anh quá thiệt thòi khi bao năm qua lấy tôi mà không hề được yêu thương thực sự.
Khi tôi nhận ra mình không thể nào yêu chồng ngay cả thời điểm tôi có thể bị mất anh đi chăng nữa thì tôi mới việc cố sống cùng anh là một sự tàn nhẫn với cả hai. Tôi gặp lại người cũ của mình. Anh ấy và vợ đã ly hôn được hơn 3 năm rồi và giờ anh đang sống một mình. Chúng tôi yêu nhau, muốn sống bên nhau như vợ chồng, điều mà lẽ ra cách đây chục năm chúng tôi phải cố gắng làm cho bằng được.
Tôi mong chồng hạnh phúc bên người tình và ly hôn với tôi (Ảnh minh họa)
Điều duy nhất khiến tôi chưa muốn ly hôn chính là vì tôi muốn chồng tôi là người chủ động làm việc đó. Tôi ao ước anh yêu người phụ nữ kia thật lòng và quay về đòi ly hôn với tôi. Như vậy anh sẽ bớt tổn thương hơn là việc sau bao năm tận tụy vì tôi mà bây giờ chính tôi lại là người đòi ly hôntrước. Tôi không yêu anh nhưng tôi mắc nợ anh quá nhiều. Lương tâm làm người không cho phép tôi khiến anh bị tổn thương.
Tôi biết chồng tôi chỉ ngoại tình vì anh ấy buồn chán chứ lòng anh ấy còn yêu tôi lắm. Tôi đã cân nhắc rất nhiều và nghĩ về chuyện có nên đi gặp người tình của chồng và nhờ cô ấy giúp đỡ để anh quyết tâm bỏ vợ hay không? Nếu mọi thứ diễn ra như vậy thì cả 4 người chúng tôi đều có cơ hội được sống bên người mình yêu thực sự. Tôi có nên tìm gặp người tình của chồng và đưa ra lời đề nghị đó hay không?
Theo Khampha
Bàng hoàng người tình của chồng ôm con tới xin vợ nhận nuôi Tôi không muốn nghe, không muốn tin, thậm chí còn bảo sẽ đi xét nghiệm AND để chứng minh Huyền nói dối nhưng khi nhìn vào đôi mắt của đứa bé trai, tôi linh cảm đây đúng là con của Tuấn. Tôi đang rất bế tắc với cuộc hôn nhân của tôi. Tôi là một phụ nữ đã 32 tuổi, làm kế toán...