TỘI ÁC SÁM HỐI (P24): Kẻ giết người, cướp ma túy và cái “rùng mình” hối hận muộn màng
Y kể ở trong buồng giam, giữa mùa hè mà thấy lạnh rùng mình. Con cánh cam từ đâu bỗng sà vào, cánh xanh biếc lập lòe như mặt đá. Và đêm ấy hắn mơ thấy nạn nhân.
Những giọt nước mắt muộn màng của tử tù Nguyễn Thế Đô khi nhớ đến con
Tử tù Nguyễn Thế Đô là hung thủ gây ra vụ trọng án giết chủ đại lý ma túy cướp vàng xôn xao dư luận Hà Nội năm 2007. Kể từ khi bị bắt đến những giây phút cuối cùng trước giờ thi hành án, y luôn bị ám ảnh về tội lỗi đã gây ra.
Tội ác:
Con nghiện giết người cướp ma túy và vàng
Nguyễn Thế Đô (SN 1967, trú tại tập thể Nguyễn Công Trứ, quận Hai Bà Trưng, HN) là một con nghiện ma túy nặng. Y bập vào ma túy từ sớm, dù cai nghiện năm lần bảy lượt rồi nhưng vẫn tái lại. Thông qua Nguyễn Tuấn Phương (con đẻ bà Phạm Thị Kim Long, 67 tuổi, trú ở phường Phương Liên, quận Đống Đa, HN), Đô biết được bà Long chuyên bán lẻ ma túy tại nhà riêng nên y thường qua nhà bà lấy hàng về dùng.
Những lần đến mua hàng, Đô biết bà Long sống một mình, có tài sản nên y nảy sinh ý định giết bà, lấy vàng, tiền để trang trải cho cơn thèm thuốc.
Nghĩ là làm, khoảng 7h30 ngày 4/7/2007, Đô đi xe máy đến nhà bà Long giả vờ mua heroin về bán lẻ. Nhưng y bị bà Long đuổi về vì bà biết Đô không có tiền mua số lượng nhiều.
Lợi dụng bà Long ngồi hút thuốc lào không để ý, hắn dùng một con dao chuôi gỗ bất ngờ chém vào đầu, mặt, tay, người bà Long. Trong lúc giằng co với bà Long, lưỡi dao văng khỏi chuôi. Bà Long kêu cứu ầm lên khiến Đô sợ bị lộ, y cầm ngay lưỡi dao cắt hai nhát vào cổ bà Long làm bà chết tại chỗ.
Sau khi gây án, Đô xỏ ngay chiếc nhẫn vào ngón tay út rồi điện thoại cho con gái lớn là cháu Kim Chi ra ngõ Yên Thái để gặp. Khi cháu Chi ra, Đô nói với con: “tao vừa đâm chết mẹ thằng Phương “chuột” xong”. Thấy người bố dính nhiều máu và ngón tay có đeo chiếc nhẫn mặt đá màu xanh lạ, cháu hiểu ngay. Sau đó hai cha con họ đi bán nhẫn. Được tiền, Đô đưa cho cháu Chi 950.000 đồng rồi bỏ trốn.
Tại hiện trường vụ án, cơ quan công an thu được chiếc dép của Đô do đi vội nên hắn đã xỏ nhầm một chiếc dép của bà Long và để lại chiếc dép của mình. Đến 15h chiều cùng ngày, Đô bị bắt giữ trên đường bỏ trốn.
Video đang HOT
Phiên tòa xét xử ngày 8/11/2007, y bị tuyên án tử hình về tội giết người, 10 năm tù về tội cướp tài sản. Khi được nói lời sau cùng để HĐXX vào nghị án, y chỉ còn biết nói lời ân hận cùng những giọt nước mắt.
Như một thói quen, y luôn ngoái đầu lại để nhìn xuống phía dưới. Nơi đó, hai cháu gái cũng đang nhìn người cha tội lỗi của mình.
Nguyễn Thế Đô dáo dác nhìn bóng dáng người thân trước khi được đưa về trại tạm giam.
“Ngày nào em cũng niệm Phật để gột rửa tội lỗi”
Trong suốt thời gian sống trong biệt giam, Nguyễn Thế Đô luôn ân hận về tội ác của mình và thương hai đứa con gái. Y nghẹn ngào tâm sự: “Lúc nào em cũng nghĩ đến hai cháu. Hình ảnh của Chi và Kim Anh luôn thường trực trong em cả lúc thức lẫn lúc ngủ. Hôm Tòa xử, mẹ em có gửi cho em một tấm hình chụp hai đứa con em và hai đứa cháu con cậu em. Từ bấy, trong buồng giam em luôn luôn để bức ảnh ấy ở trên đầu bệ nằm và suốt ngày trò chuyện với các cháu, y như các cháu đang ở bên cạnh mình. Giờ ăn cơm em cũng bảo, các con ăn cơm cùng bố nhé. Tối nào em cũng nói chuyện với hai con, em kể đủ thứ chuyện như lúc Chi mới sinh thì trông thế nào, lúc Kim Anh đi học lớp 1 thì về nhà khóc nhè ra sao… Toàn chuyện ngày xưa thôi chị ạ. Giờ đi ngủ em cũng nhủ, thôi bố đi ngủ đây, các con ngon giấc nhé”.
Khi được hỏi có bao giờ mơ thấy bà Long hiện về, căm phẫn, oán trách kẻ đã đang tâm giết chết bà ấy chỉ với lý do “không bán chịu heroin” cho mình thì Đô kể lại: “Có một lần. Chiều hôm đó, hình như trời đổi gió thì phải. Ở trong buồng giam, giữa mùa hè mà em thấy lạnh rùng mình. Thấy có một con cánh cam từ đâu bỗng sà vào song sắt, em định bắt chơi nhưng vồ mãi chả được. Nó cứ bay dập dờn trước mặt như trêu ngươi, cánh xanh biếc lập lòe giống hệt như cái mặt đá gắn trên chiếc nhẫn vàng mà em cướp được sau khi giết chết bà Long. Giống lắm, cả về màu sắc lẫn hình dáng chị ạ. Và, đêm ấy, em mơ thấy bà Long trở về. Sáng dậy, em khóc rất nhiều. Mong sao hương hồn bà ấy tha thứ tội lỗi cho em”.
Trước giờ ra pháp trường, Đô run rẩy dòng chữ: “Hôm nay con phải đi xa mẹ và gia đình mãi mãi rồi. Con nhớ thương mẹ và các cháu nhiều lắm, con ngàn lần xin gia đình tha lỗi cho con. Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe để nuôi dạy hai cháu cho con, đừng để các cháu phải khổ mẹ nhé”.
Rồi Đô dặn dò hai con gái: “ Bố ân hận không giúp gì cho các con trong quãng đời còn lại, các con tha thứ cho bố nhé. Bố thương hai con nhiều. Vĩnh biệt…”.
Những tâm nguyên cuối cùng y mong nhận được sự tha thứ của gia đình các con. Có như vậy, lòng người ra đi mới thanh thản và siêu thoát…
Theo xahoi
TỘI ÁC SÁM HỐI P23: Tâm sự đắng lòng của tử tù lụy tình
Với suy nghĩ để cô ấy mãi mãi thuộc về mình, trong cơn cuồng giận, gã trai si tình giết chết người con gái yêu thương nhất và lĩnh án tử hình khi mới 20 tuổi.
Tử tù Trần Văn Hường trong trại giam CA TP. Đà Nẵng
Mang án giết người nhưng tử tội Trần Văn Hường, trại giam - Công an TP Đà Nẵng không có vẻ ngoài lỳ lợm, hung dữ của kẻ sát nhân mà ánh mắt hắn có vẻ e dè, bối rối. Hắn tâm sự như muốn trút hết nỗi lòng của một người đớn đau vì một chữ tình...
Tội ác:
Bi kịch mối tình đầu
Sinh ra trong một gia đình nghèo, đông con ở xã Bình Thuận, thị trấn Buôn Hồ, tỉnh Đăk Lăk, Hường lớn lên như cỏ dại, sống bản năng, ngang tàng, ngổ ngáo. Cũng vì cái tính ngổ ngáo ấy mà ngay khi mới rời trường THPT, hắn đã ngồi tù 4 tháng vì tội "chống người thi hành công vụ".
Hoàn thành xong bản án, hắn quyết tâm làm lại. Biết sức học tầm tầm, nên Hường không đăng ký thi đại học mà chọn thi vào mộ trường cao đẳng trung cấp cho vừa sức và rồi đỗ vào một trường cao đẳng dạy nghề ở TP HCM. Nhưng rồi con đường học tập của Hường đã dang dở khi vướng vào lưới tình ngang trái.
Khi học hết cấp 3, Hường có một người bạn cùng lớp tên là Trương Thị Bích Thủy, cùng sống ở huyện Buôn Hồ, chỉ khác xã. Học chung với nhau suốt từ năm lớp 10 đến năm lớp 12 tại trường PTTH Huỳnh Thúc Khoáng, hai người đã bày tỏ tình cảm với nhau. Mối tình đầu, cả hai cùng thề non hẹn biển sẽ thành vợ chồng, ở bên nhau mãi mãi.
Nhưng bi kịch xảy đến vào năm 2009. Khi thi đậu khoa Tài chính Ngân hàng, trường cao đẳng Đức Trí và xuống Đà Nẵng trọ học, Thủy đã thay lòng đổi dạ yêu một người con trai khác dù đã sống với Hường như vợ chồng.
Vào một ngày đầu tháng 12/2009, trong cơn cuồng ghen đớn đau khi thấy người yêu phản bội, Hường quyết định tìm gặp và giết chết Thủy để cô ta mãi mãi thuộc về mình (!?). Lên đường xuống Đà Nẵng, nó rủ người bạn thân là Nguyễn Linh Thành và Thái Văn Hải (đều trú thôn 8, xã Điện Tiến, Điện Bàn, Quảng Nam) đi cùng, với mục đích sau khi giết chết Thủy.
Lúc này trong phòng trọ của Thụy có 2 người bạn là học cùng lớp là Nguyễn Thị Diễm My và Trần Thị Thích. Gọi và đập cửa nhiều lần nhưng Thủy không chịu mở (do 2 người có mâu thuẫn tình cảm từ trước), Hường liền đập bể cửa kính rồi thò tay vào bên trong bật chốt khóa và xông vào nhà.
Thấy bạn nổi máu côn đồ, Hải vội chạy đến ôm Hường lại liền bị Hường rút dao trong túi ra đâm một nhát vào hông khiến Hải bị thương, thấy máu chảy nhiều nên Thành đã dìu Hải ra ngoài để mặc Hường vào bên trong.
Quá hoảng sợ, Thủy vội bỏ chạy vào phòng vệ sinh trốn liền bị Hường đẩy cửa vào và dùng dao cắt cổ khiến Thủy chết ngay tại chỗ. Sau đó Hường tự đâm hai nhát dao vào bụng mình khiến ruột lòi ra ngoài và tự cắt cổ mình để chết cùng người yêu nhưng được mọi người đưa đi cấp cứu.
Trước tòa, dù tỏ ra ăn năn hối hận nhưng xét thấy hành vi giết người có tính chất côn đồ, TAND TP. Đà Năng tuyên án tử hình đối với bị cáo Trần Văn Hường.
Khu trọ sinh viên nơi xảy ra vụ trọng án
Sám hối:
"Giá như em được dạy dỗ làm người đến nơi, đến chốn..."
Đôi mắt rưng rưng, Hường tâm sự, ngay sau phiên tòa sơ thẩm của TAND TP Đà Nẵng, xét xử và tuyên án tử hình, đêm đó trong buồng giam lạnh lẽo, hắn ngủ và mơ thấy Thủy hiện về. Đây cũng là lần duy nhất, hắn chiêm bao thấy người mình yêu, kể từ khi nhẫn tâm gây án. Hường kể: " Mơ thấy gặp Thủy, em chỉ nói được một câu: "Anh đã bị án tử hình!", rồi cả hai ôm nhau khóc tức tưởi. Sau đó, Thủy đã đẩy em ra rồi bỏ đi. Trước khi đi, Thủy nói với em: "Cho anh cơ hội cuối cùng !". Em cố chạy theo giữ Thủy lại, nhưng cô ấy biến mất. Tỉnh giấc, em đã ghi lại cái giây phút ấy trên tường...".
Dường như cái khao khát xin một cơ hội để được giãi bày với người mình yêu đã ám ảnh và mãi đeo đuổi hắn...
Sau lần Thủy nhắn tin chia tay với lý do hai người có lối sống không hợp, lúc ấy, trong đầu gã trai trẻ "đất trời như đảo lộn". Đau đớn, chán chường, hắn lao vào rượu chè rồi bỏ học về nhà, chìm trong men rượu, ai khuyên can gì cũng không nghe. Để rồi sự ích kỷ trong tình yêu phút chốc biến thành tội ác lúc nào không hay.
Những ngày trong trại giam, hắn quyết định ăn chay để cầu nguyện cho linh hồn của Thủy siêu thoát, cầu nguyện cho ba, mẹ Thủy và ba, mẹ của nó luôn được bình an.
Hường nghẹn ngào nói: "Em đã mang bản án tử hình. Em biết, tội ác em gây ra khó được tha. Nhưng, nếu may mắn được tha tội chết, trở về em sẽ làm tất cả những gì để bù đắp, báo hiếu cho ba, mẹ Thủy và ba, mẹ của em. Nhưng, đó cũng chỉ là giả thuyết thôi... Giá như em được dạy dỗ làm người đến nơi, đến chốn...".
Theo xahoi
TỘI ÁC SÁM HỐI P22: 'Yêu râu xanh" giết người man rợ mong được chết Thực hiện xong hành vi đồi bại, Phúc cướp nhẫn vàng, bông tai sau đó giết, mổ bụng moi nội tạng rồi dìm xác nạn nhân xuống lòng suối. Tử tù Trần Anh Phúc Vào năm 2010, Trần Anh Phúc (SN 1990, ngụ phường Lê Bình, quận Cái Răng, Cần Thơ) là tử tù trẻ tuổi nhất chờ thi hành án ở trại...