Tội ác chấn động của kẻ chậm phát triển (Kỳ 3)
Debra Brown thú nhận những tội ác man rợ trong cuộc phiêu lưu bạo lực khắp các vùng Trung Tây cùng với Alton Coleman.
Cặp đôi máu lạnh sa lưới
Một thời gian sau khi gây ra vụ giết người ở đền Virginia và giết Eugene Scott, 77 tuổi, Coleman và Brown quay trở lại Waukegan. Những tội ác của chúng nổi tiếng khắp cả nước. Cái tên Colemam đã được bổ sung vào danh sách 10 tên tội phạm truy nã đặc biệt của FBI, bên cạnh những cái tên khét tiếng khác thời gain đó.
Sau những tội ác Coleman gấy ra, gia đình Coleman bị cô lập, chỉ còn lại một vài người bạn. Nên ngay khi nhìn thấy Coleman và Brown đi bộ ở Evanston, Illinois, họ đã thông báo cho cảnh sát.
Cảnh sát tiến hành xác minh và biết chắc Coleman đang ở Evanston, Illinois, và cặp đôi này đang thuê một căn hộ tại Evanston. Nhưng cảnh sát rất thận trọng trong việc đưa ra lệnh bắt giữ.
Sáng ngày 20/7/1984, Coleman và Brown đang xem một trận bóng rổ tại công viên Mason, khu phía Tây Evanston, cảnh sát bất ngờ ập tới.
Nhìn thấy cảnh sát, Coleman lạnh lùng đi về phía họ, hắn mặc chiếc áo sơ mi màu tàn thuốc, dáng ôm, mái tóc cắt ngắn, không như mái tóc dài xoăn trong bức ảnh truy nã.
Hắn lịch sự nói với cảnh sát khi họ chặn hắn lại, và nói rằng họ đã nhầm người. Hắn khai một cái tên khác, và chủ động giới thiệu Brown là Denise Johnson.
Brown mang theo một khẩu súng đã nạp sẵn đạn. Coleman giấu một con dao trong giày. Chúng không dùng vũ khí để chống cự khi bị cảnh sát bắt giữ.
11 người tại đó đã xác nhận chúng chính là hai tên bị truy nã họ nhìn thấy trên truyền hình. Việc bắt giữ diễn ra nhanh chóng và thuận lợi.
Mặc dù có một vài lỗ hổng trong quá trình điều tra, nhưng rõ ràng cảnh sát Evanston mong muốn bắt giữ hai tên này tại địa bàn thành phố.
Người dân thật sự vui mừng khi thông tin hai tên tội phạm man rợ này bị bắt giữ được đưa lên truyền hình.
Theo người dân tại Evanston và nhân viên FBI, khi bị bắt, trông Coleman vô cùng mệt mỏi, có vẻ ốm. Họ đoán hai tên tội phạm man rợ này đã mệt mỏi trong quá trình chạy trốn khắp các bang.
Cảnh sát và các nhân viên tư pháp có cùng câu hỏi, liệu Coleman thực hiện hành vi giết người một cách vô thức hay không khi hắn ta không lo lắng về việc để lại dấu vân tay tại hiện trường.
Những dấu vân tay đã được cảnh sát đưa ra làm bằng chứng khi Coleman luôn chống đối lại với cảnh sát rằng họ đã bắt nhầm người. Dấu vân tay của Coleman được tìm thấy ở hiên trường hầu hết các vụ án ở Wisconsin, Illinois, Indiana, Ohio, Michigan và Kentucky.
Dấu vân tay trong hồ sơ của FBI cung cấp đều khẳng định nghi can trong các vụ án là Coleman và Brown.
Video đang HOT
Debra Brown, ảnh năm 1991
Lời thú tội của Brown
Trong khi Coleman và Brown bị giam giữ, nhiều vấn đề được đặt ra cho quá trình truy tố về những tội ác chúng gây nên. Các công tố viên cho rằng nên xét xử chúng về những vụ án chúng gây ra tại những bang mà án tử hình được áp dụng sau đó mới đến xét xử các vụ án tai bang Michigan và Wisconsin.
Cặp đôi này được tách ra để lấy lời khai. Brown, người phụ nữ duy nhất trong danh sách 10 tên bị truy nã của FBI đã được luật sư thông báo rõ quyền được giữ im lặng nên khi bị thẩm vấn, Brown luôn giữ im lặng và yêu cầu được nói chuyện với luật sư của mình.
Tại trụ sở cảnh sát Evanston, mặc dù Brown đã im lặng, nhân viên FBI vẫn đặt ra rất nhiều câu hỏi cho Brown, nhằm tìm kiếm thêm những manh mối trong thẩm quyền cho phép đối với Brown.
Trong quá trình chuyển vụ án về tóa án liêng bang, Brown luôn giữ im lặng và từ chố kí vào bất kì giấy tờ nào. Brown đã làm như vậy, nhưng sau đó cô không thể im lặng mãi khi các nhân viên điều tra liên tục hỏi. Brown đồng ý khai nhưng khi nhân viên điều tra nói rằng Brown có thể dùng lại nêu muốn.
Hai tiếng rưỡi sau đó, Brown đã thú nhận việc gây ra nhiều tội ác trong thời gian ngắn, trong cuộc phiêu lưu bạo lực khắp các vùng Trung Tây cùng với Coleman. Sau lời khai đó, cô lại im lặng và đòi gặp luật sư của mình.
Trong quá trình xét xử, Luật sư của Brown đã bác bỏ những lời khai mà cảnh sát thu được từ phía Brown với lý do họ vị phạm quyền lợi của bị cáo, liên tục thẩm vấn khi bị cáo đã yêu cầu gặp luật sư.
Tòa đã đồng ý với những bác bỏ của luật sư.
Tuy nhiên, lời thú tội của Brown với chính quyền liên bang ở Chicago đã được sử dụng trong phiên tòa.
Brown bị kết án tử hình khi gây ra cái chết bi thương của Tamika Turks ở Gary và cái chết của Cincinnati. Án được thi hành tại Indiana.
7 năm sau, tháng 1/1991, Thống đốc bang Ohio giảm án tử hình cho Brown với lý do Brown có dấu hiệu của người chậm phát triển và bị chi phối bởi Coleman. Tuy nhiên, tòa án bang Indiana không tán thành quyết định giảm án đó.
Gần 7 tháng sau đó, tháng 8/1991, Tòa án Indiana kết luận lai rằng tòa sơ thẩm đã đúng khi sử dụng lời khai của bị cáo làm bằng chứng. Bản án tử hình vẫn được tuyên.
Họ cho rằng, mặc được thông báo về quyên được im lặng của mình trước đó và đã yêu cầu gặp luật sư, nhưng Brown vẫn “tình nguyện” khai nhận tội.
Luật sư bào chữa cho Brown đã thực sự nổi giận trước tòa vì kết luận trên của thẩm phán.
Debra Brown đã chịu án tại bang Ohio.
Theo Khampha
Tội ác chấn động của kẻ chậm phát triển (Kỳ 2)
Coleman, kẻ giết người hàng loạt không theo cách thức và đối tượng cụ thể, đơn giản nạn nhân là người hắn gặp lúc đó.
Alton Coleman
Nạn nhân và động cơ gây án
15 năm sau khi Coleman và Brown bị bắt, người ta vẫn băn khoăn liệu có bí mật gì đằng sau những hành vi phạm tội của chúng.
Cảnh sát cho rằng Coleman có xu hướng tấn công những người da đen. Nhưng nhận định này đã bị bác bỏ bởi những người bạn từ bé của hắn. Nạn nhân hầu hết là người da đen chỉ bởi một lý do họ đã xuất hiện không đúng lúc ở những nơi Coleman và Brown ghé chân.
"Thật vớ vẩn khi kết luận những người Coleman nhắm tới là người da đen." Một người hàng xóm biết Colemans từ bé đã khẳng định như vậy.
Cũng theo người này, khu phố của người da đen là nơi dễ dàng để Coleman lui tới mà hắn không bị chú ý và bị đề phòng như những khu dân cư da trắng.
Về vấn đề giới tính, một người bạn của Colemas cho biết, Coleman đã tự nhận ra sự khác thường ở hắn khi hắn thích mặc đồ phụ nữ và sẵn sàng diện chúng khi có thể.
Coleman là kẻ giết người hàng loạt nhưng không theo cách thức, không tập trung vào đối tượng cụ thể nào, chỉ đơn giản nạn nhân là người hắn gặp lúc đó.
Bất kỳ thứ gì hắn cầm được đều có thể làm công cụ gây án. Hắn ý thức được bản án và lệnh truy nã dành cho ội danh giết người và hiếp dâm nên ra tay dã man như không còn gì để mất. Lệnh truy nã liên bang được gửi đi khắp nơi.
Coleman và Brown bắt đầu cuộc phiêu lưu trốn chạy vào ngày 5/6/1984. Chúng thuê một cắn hộ ở Gary, Indiana. Khi ấy, Coleman đang bị truy nã và Debra Drown từng bị cảnh sát điều tra vì nghi ngờ liên quan đến vụ mất tích của một người đàn ông.
Cùng nhau bắt đầu cuộc hành trình tỗi lỗi
Chúng án binh bất động hai tuần cho tới vụ mất tích của Tamika Turks và cô em gái 9 tuổi trên đường đi mua kẹo ngày 18/6.
Ngày hôm sau, cô bé 9 tuổi được tìm thấy, theo lời cô bé kể, cô đã bị đánh và bị hiếp dâm bởi hai tên da đen. Tamika thì mất tích.
Hôm sau, xác Tamika được tìm thấy trong một khu rừng ở Gary. Cô cũng bị hiếp và giết sau khi bị tra tấn vô cùng dã man.
Em gái Tamika mới 9 tuổi luôn rơi vào tỉnh trạng hoảng loạn, la hét và luôn cảm thấy đau đầu. Mẹ cô bé, bà LaVerne Turks đã đưa cô đi khắp nơi chữa trị, chi phí điều trị lên tới hơn 15 nghìn đôla Mỹ.
Không lâu sau, bà LaVerne Turks cũng suy sụp, gia đình bà chuyển tới Minneapolis để quên đi quá khứ đau buồn tại Gary, Indiana.
Cùng ngày phát hiện xác Tamika trong rừng, cảnh sát nhận được thông tin mất tích của Donna Williams, 25 tuổi. Bố mẹ Donna khai rằng cô mất tích cùng với chiếc xe của mình.
Một tuần sau, xe của Willliams được tìm thấy trên con đường vắng ở Detroit. Người dân xung quanh cho biết chiếc xe đã đỗ ở đó từ ngày 19/6.
Cảnh sát ở 4 bang ráo riết truy tìm cặp đôi máu lạnh này, họ cho rằng Donna Williams đã bị sát hại và thủ tiêu xác.
Hai ngày sau khi Donna Willliams mất tích, một người phụ nữ ở Detroit tới tố cáo với cảnh sát việc mình bị bắt và bị hiếp bởi đôi nam nữ người da đen. Sau này khi tiến hành nhận dạng hung thủ, cô khẳng định đó là Coleman và Brown. Cô đã tìm cách trốn thoát cặp đôi này khi chúng lái xe tới Toledo.
John Anthony, nhân viên FBI tại Detroit cho biết, Coleman và Brown đã kết bạn với nhưng người Samaritano tốt bụng trên dường chạy trốn, sau đó một hai ngày tấn công họ và cướp xe.
Liên tiếp phạm tội ở Detroit
Trong thời gian chúng lẩn trốn ở Detroit, cảnh sát các bang llinois, Wisconsin, Indiana, Ohio và Michigan cũng đang lùng bắt chúng.
Mặc dù Coleman là một tên giết người theo bản năng, nhưng cảnh sát vẫn tìm được những nét tương đồng trong một vài vụ án hắn gây ra. Những chiếc xe mà chúng đánh cắp đều được tìm thấy trong vòng 12 tiếng tại thành phố nơi xảy ra vụ án.
Nên khi chúng lấy trộm chiếc xe Buick 1975 của của cặp vợ chồng già ở Detroit, khi cảnh sát không tìm thấy chiếc xe vài ngày sau đó, họ tin rằng chúng đã rời tới Motor.
Nhưng thực tế không phải vậy, bằng chứng là tìm thấy xác của Donna Williams trong căn nhà bỏ hoang gần đại học Wayne State ở Detroit sau 11 ngày. Rõ ràng Donna bị bắt cóc làm con tin ở Detroit.
Theo Jack Crawford, Công tố viên của thành phố Lke, Indiana, "Không có bất kỳ khả năng pháp lý nào cho gia đình Donna để bắt Colemans và Brown trả giá cho cái chết của Donna Williams bởi cô bị giết ở Michigan, nơi mà án tử hình không còn tồn tại."
Đối với cha mẹ của Donnna, Robert và Zenota Williams, việc trừng phạt hai kẻ này không phải là quan trọng nhất với họ lúc này, chia sẻ trên tạp chí Detroit Free Press 3 năm sau đó, họ cho biết "Chúng tôi chỉ muốn biết chính xác điều gì đã xảy ra với con gái mình."
Ba vụ giết người khác được cho liên quan tới cặp đôi này cũng không được xét xử, vụ giết ông Eugene Scott,77 tuổi tại Indiana, vụ giết người ở đền Virginia và cô bé 10 tuổi ở Todelo. Eugene Scott được coi là nạn nhân cuối cùng khi cảnh sát tìm thấy xe của ông ở Evanston, Illinois, nơi chúng bị bắt giữ.
Từ Toledo, chúng chạy xuống phía Nam, dừng lại ở Cincinnati để giết chết Marlene Waters. Marlene Waters bị tra tấn, hiếp và chết tại tầng hầm nhà mình. Sau đó chúng lấy xe của Waters và hướng đến Lexington, Kentucky, rồi bỏ lại chiếc xe tại đấy.
Gần tới Williamsburg, chúng lại bắt cóc Oline Carmical, nhốt trong cốp xe, sau đó lái tới Dayton. Oline Carmical được một cặp vợ chồng già tìm thấy trong tình trạng bị đánh đập và miệng bị nhét giẻ sau nhà. Coleman và Browns đã lấy trộm chiếc xe của vợ chồng này.
Từ sau vụ giết Tamika đên khi bị bắt ở Illinois, trong 53 ngày trốn chạy, cặp đôi này đã gây ra 7 vụ hiếp dâm, 3 vụ bắt cóc và 14 vụ cướp của có vũ khí.
Theo Khampha
Cuộc phiêu lưu của hai kẻ bệnh hoạn (Kỳ 1) Alton Coleman và Debra Brown đã đi vào lịch sử tội phạm nước Mỹ với những tội ác dã man nhất mà chúng gây ra. Alton Coleman và Debra Denise Brown trước tòa Hai kẻ cuồng dâm Rất nhiều người ngạc nghiên khi một cậu bé với biệt danh Pissy ( tên thường gọi cho những đứa trẻ chậm phát triển), chuyên "làm...