Tôi 25, vội vã đến rồi vội vã đi
Tuổi 25 có lẽ đã là một phần ba cuộc đời rồi phải không? Nói thế cho nhiều chứ thật ra chắc chỉ vừa đủ lớn để nhận thức được chúng ta cần gì ở cuộc đời này và những người xung quanh ta cần gì ở ta!
Đã qua rồi một nửa tuổi trẻ bồng bột hoang dại theo đuổi những đam mê thuở bé và chông chênh bước vào những dự định, những kế hoạch cho tương lai, cho sự nghiệp của bản thân, hôn nhân ở ngưỡng 30 và chăm lo cho gia đình.
Vâng, thời gian chẳng chờ đợi ai bao giờ! Chợt nhớ lại đã thấy mọi thứ đã thay đổi biết nhường nào, xã hội đổi thay, cái tình con người dành cho nhau cũng thay đổi, chỉ còn riêng ta vẫn tin mình sẽ nắm bắt được, mong chờ được những thứ đã qua đi…
Chợt nhận thấy ta thay đổi qua từng ngày, chẳng phải mặt mũi thay đổi, già nua chưa đến vội đâu, chỉ là suy nghĩ đã tròn méo rõ ràng. Tim cũng đã chai sạn dần, chẳng còn dễ dàng rung động như thuở cắp sách đến trường, một ánh mắt một câu nói nào đó chẳng còn quá in sâu vào trong tâm trí như trước, thoáng gặp gỡ rồi vội yêu!
Tuổi 25, có thể đã có kha khá trải nghiệm để có thể tư vấn cho người khác, an ủi người khác nhưng bản thân lại cứ đờ ra mỗi khi buồn. Luôn giúp người khác thấy thoải mái vui vẻ nhưng lại chẳng mua nổi cho mình một niềm vui thật sự. Có thể đi với nhiều người, nói chuyện với nhiều người nhưng khi cô đơn thì chỉ mình ta với ta.
Có những sáng nhàn nhã, đọc báo uống cafe ở quán nào đấy vừa bất chợt thấy hứng thú. Rồi lăn tăn với những nỗi nhớ chẳng biết gửi vào đâu nói với ai, nhìn người ra vào tấp nập đội nắng đội mưa hối hả lo toan tính toán cho một ngày dài lại tự thấy mình sao quá ư rãnh rỗi. Ừ thì rãnh rỗi, để biết được mình đang đứng đâu ở giữa cuộc đời đầy toan tính này để mà đặt chân bước đi sao cho đừng chông chênh. Vì vấp ngã rồi chẳng biết có ai đưa tay ra đỡ ta dậy hay không?
Tuổi 25, từ bỏ những công việc nhàm chán, những đường đi nước bước sắp sẵn thảnh thơi để đuổi theo đam mê, nhìn người ta chăm chăm cơm áo gạo tiền rồi bỗng cười nhạt, cuộc đời sống không có đam mê thì còn gì ý nghĩa. Có người bảo ta điên, ừ thì điên, cuộc đời người chỉ có một lần, chẳng có cơ hội mà bắt đầu lại, nên theo đuổi những gì mình thích chẳng màng đến sự yên bình trong cuộc sống như bao người có chăng chỉ có những người “điên” như ta mà thôi.
Video đang HOT
Có những đêm lang thang mang theo thương nhớ lẫn thẫn ra những nơi xưa cũ, những nơi ta từng tìm thấy cái gọi là hạnh phúc, rồi mặc cho mưa, cho gió từng hồi từng cơn lạnh buốt đến tận tâm. Tay chỉ biết nắm lấy tay tìm chút hơi ấm cũ kĩ, và rồi cũng thoáng nhận ra rằng ở nơi đây mình cũng đã từng được hạnh phúc. Rồi tự an ủi bản thân rằng, cuộc đời này là ngắn hạn, hãy cứ yêu thương đi, sống hết mình cho những năm tháng của tuổi đôi mươi ít ỏi này. Ai cũng đau, có yêu có thương thì sẽ đau, chẳng ai hơn ai và chẳng ai thiệt cả .
Hãy cứ yêu thương đi, hãy cứ hoang dại đi, nhưng trong đầu vẫn phải giữ được một khái niệm, gia đình luôn là chỗ dựa vững chắc nhất ! Gia đình là thế, chẳng ai bỏ ta dù ta có lầm lạc đến như thế nào. Thấy ta đau, gia đình cũng đau, cũng thương xót, thấy ta thất bại, gia đình chẳng bao giờ bỏ mặc ta. Vì thế hãy luôn giữ cho mình một niềm tin nơi ấy, đừng để những vụn vặt nhất thời làm nó lung lay. Và xin đừng để họ rơi một giọt nước mắt đau buồn nào cho ta, mà hãy để đó là những giọt nước mắt vì hạnh phúc, mãn nguyện dành cho riêng ta.
Và đôi khi ta hãy nhớ quay đầu nhìn lại những gì ta đã trải qua mà cố gắng cho những ngày sau, đừng vấp phải những thứ ta đã khiến ta tưởng chừng như gục ngã, con đường đã đi qua rồi thì hãy nhớ nó đã từng chông chênh đến như thế nào. Hãy bước thật chậm nhưng chắc chắn, đừng tin vào lòng người, và cũng đừng mong thay đổi được lòng người, có chăng cũng chỉ là bề nổi, còn thật trong thâm tâm, ta cũng chẳng nghĩ ta có thể thay đổi được huống chi người!
Vội vã đến rồi vội vã đi chẳng mong chờ, tôi 25…
Theo SKCĐ
Hành động không ngờ trên đường về quê ra mắt của bạn trai khiến tôi vội vã bỏ chạy trong nước mắt
Hoa chuẩn bị rất kĩ cho lần đầu tiên về ra mắt nhà bạn trai. Hoa vui mừng, hớn hở mà không biết rằng chuyến đi này ẩn sâu bên trong là cả một âm mưu kinh hoàng của Tú.
Gia đình Hoa không quá khó khăn nhưng do sức học yếu nên tốt nghiệp cấp 3 xong, Hoa xin phép bố mẹ đi làm công nhân may trên thành phố. Hoa dự định đi làm một vài năm, có được số vốn nho nhỏ sẽ về quê lấy chồng, ổn định cuộc sống và ở gần bố mẹ.
Mới chân ướt chân ráo lên thành phố, đi làm còn nhiều bỡ ngỡ nên Hoa rất hay bị xét nét, điều đó khiến Hoa tủi thân vô cùng. Lại thêm cuộc sống xa gia đình khiến Hoa lại càng mệt mỏi. Và đúng lúc này thì Tú xuất hiện. Tú là tổ trưởng tổ kĩ thuật, nghe đâu Tú đã từng trải qua vài mối tình nhưng không thành nên khi Tú tiếp cận mình, Hoa đã rất cảnh giác vì cho rằng Tú chỉ muốn chơi bời với mình mà thôi. Mà với Hoa, chuyện tình yêu là điều gì đó rất thiêng liêng, không phải trò đùa. Mà Hoa còn chưa có tình đầu nên nó lại càng quan trọng.
Nhưng không biết bằng cách nào, Tú lại chiếm được lòng tin của Hoa. Có thể là sự từng trải trong tình yêu giúp Tú biết được khi yêu con gái cần những gì nên mọi nhu cầu của Hoa, ngay khi Hoa chưa kịp mở miệng, Tú đã đáp ứng đầy đủ rồi. Tú không chỉ quan tâm, chăm sóc Hoa kĩ càng mà còn luôn động viên, an ủi Hoa trong những lúc Hoa cảm thấy trống vắng, cô đơn.
Rồi Hoa chính thức thành người yêu của Tú khi vừa bước sang tuổi 19. Tú chính là mối tình đầu của Hoa. Vì thế, Hoa yêu Tú rất sâu đậm. Khi chỉ có cả hai, Tú đã đôi lần đòi hỏi và hứa hẹn nhưng Hoa một mực không đồng ý, Hoa nói muốn giữ gìn đến đêm tân hôn thì mới có ý nghĩa. Nào ngờ...
Trong dịp liên hoan của công ty, Hoa vui quá nên hơi quá chén, đến khi tỉnh dậy thì Tú đã nằm bên cạnh, Hoa hốt hoảng phát hiện mình đã vượt quá giới hạn nhờ vết máu đỏ vương trên ga giường trắng tinh. Hoa đã khóc, khóc rất nhiều. Nhưng nhanh chóng được Tú vỗ về, an ủi bằng những lời hứa hẹn. Từ hôm đó trở đi, Tú chăm sóc Hoa nhiều hơn khiến Hoa thêm an lòng và bớt hoang mang hơn.
Hoa không nhớ mình đã phải chạy xa bao lâu, đến khi kiệt sức, gục ngã, Hoa mới thấy tim mình đau nhói. (Ảnh minh họa)
Một tháng sau, Hoa thấy cơ thể mình đổi khác. Dù chưa từng trải nhưng đọc sách báo nhiều cũng giúp Hoa biết được chuyện gì đã xảy đến với mình. Cầm chiếc que thử thai hai vạch trên tay, mặt Hoa tái mét. Hoa hốt hoảng gọi điện cho Tú. Suốt cả 2 tiếng ngồi trong quán nước, Tú chỉ im lặng. Một lúc sau Tú mới nói sẽ đưa Hoa về quê ra mắt và tính chuyện cưới xin. Còn phải nói Hoa đã vui sướng như thế nào, cô mừng đến phát khóc. Vậy là Hoa sẽ không phải lo lắng gì cho tương lai 2 mẹ con nữa. Nào ngờ...
Hoa chuẩn bị rất kĩ cho lần đầu tiên về ra mắt nhà bạn trai. Hoa vui mừng, hớn hở mà không biết rằng chuyến đi này ẩn sâu bên trong là cả một âm mưu kinh hoàng của Tú.
Đường về quê Tú khá xa khiến Hoa cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Đột ngột, Tú dừng xe trước cửa một phòng khám thai nhỏ. Hoa sửng sốt không hiểu Tú định làm gì thì Tú nhanh nhảu giải thích:
- Anh quên mất, chúng mình phải có bằng chứng thì bố mẹ mới tin chứ. Em mới chỉ dùng que thử chứ đã siêu âm đâu. Em vào đâu siêu âm đi, nhân tiện khám luôn sức khỏe của hai mẹ con cho ông bà yên tâm.
Lời nói ngọt ngào của Tú, Hoa nghe sao mà xuôi tai đến thế. Hoa nghe lời Tú, ngoan ngoãn bước vào phòng khám thai đó. Không ngờ, đó là một cơ sở phá thai trá hình. Hoa chỉ biết sự thật cho đến khi nhìn thấy cô y tá đó giơ cái thứ đáng sợ ấy lên. Hoảng hốt, Hoa lao nhanh ra ngoài thì chạm mặt Tú bên ngoài:
- Em không lo giải quyết nó đi, chạy ra đây làm gì.
- Anh nói gì cơ, tại sao lại bắt em bỏ con. Chúng mình đang về quê ra mắt kia mà.
- Em ngây thơ quá rồi. Chẳng có lần ra mắt nào đâu. Anh với em chỉ là vui chơi qua đường thôi. Anh còn tử tế chán so với những thắng khác khi đưa em đi phá thai đấy!
Hoa không ngờ Tú lại đê tiện và bỉ ổi đến thế. Nhưng cái việc thất đức này, Hoa không thể làm được. Hoa xô ngã Tú, bỏ chạy khỏi cái nơi khủng khiếp ấy. Hoa không nhớ mình đã phải chạy xa bao lâu, đến khi kiệt sức, gục ngã, Hoa mới thấy tim mình đau nhói. Đưa tay sờ xuống bụng, Hoa thấy tương lai trước mắt của mình sao mà mờ mịt quá!
Theo Một Thế Giới
Người tình của chồng kém tôi về mọi thứ Chồng tôi ngoại tình với một người phụ nữ vừa già, vừa xấu và thua kém tôi về mọi thứ... Tôi và chồng cưới nhau đến nay được hơn 9 năm, chúng tôi đã có 2 mặt con, một gái và một trai. Tôi kém chồng 3 tuổi, chồng tôi từng là một người đàn ông hiền lành, yêu vợ con và có...