Tờ xét nghiệm ADN khiến bố mẹ vợ tôi im thin thít
Tôi mang tờ xét nghiệm đến, đưa cho bố mẹ vợ và nói: ‘Đó là con trai tôi, từ giờ mẹ đừng có sỉ nhục tôi là nuôi con tu hú nữa nhé’.
Tôi và vợ yêu nhau mà không được sự đồng ý của gia đình nhà vợ nên cho đến tận bây giờ, cưới nhau đã 5 năm mà tình cảm của tôi với gia đình em vẫn chẳng thay đổi chút nào.
Hễ cứ có tôi là bố vợ lại tìm cớ bỏ đi nơi khác, mẹ vợ thì lườm nguýt còn tôi thì gần như hạn chế va chạm, tiếp xúc với họ. Chẳng phải tôi khó gần mà chính vì bố mẹ vợ có thành kiến với tôi nhiều quá.
Khi yêu nhau, ông bà chê tôi nhà quê, nghèo, lạc hậu lại lùn và xấu không xứng với con gái họ tiểu thư, đài các, xinh đẹp lại giỏi giang.
Thực lòng, vì việc đó tôi thấy tự ti rất nhiều nhưng cũng thật may, vợ vẫn yêu và chung thủy với tôi. Chúng tôi đặt ông bà vào tình thế ‘đã rồi’ khi em chửa trước cưới sau.
Khỏi phải nói, vốn đã không ưng thì khi ấy bố mẹ vợ lại càng ghét tôi bởi ông bà nói, chúng tôi ‘bôi tro trát trấu vào mặt họ và tôi ‘làm trò’ để ép con gái họ phải lấy’.
Nhưng thực lòng, tôi và vợ yêu nhau rất nhiều, chúng tôi sẵn sàng chấp nhận khó khăn để đến với nhau.
Sau khi cưới thì vợ tôi sinh con trai, bố mẹ vợ vì không ưng nên dù ở gần cũng chẳng đỡ đần gì. Vợ chồng tôi phải thuê nhà sống rồi bươn chải kiếm tiền cho đến khi mua được căn hộ chung cư hiện nay.
Thật may, công việc suôn sẻ, vợ tôi ngoài dạy học ở trường còn dạy thêm ở các trung tâm ngoại ngữ, dạy kèm ở nhà. Còn tôi ngoài công việc ở công ty còn nhận thiết kế nội thất nên thu nhập cũng ổn định.
Vợ tôi giật lấy tờ xét nghiệm rồi mắt ngấn nước nhìn tôi và bỏ về nhà trước. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Cuộc sống không đến nỗi khó khăn. Con trai tôi trộm vía, cháu ngoan, đẹp, bụ bẫm, thông minh nhìn rất yêu nên bố mẹ vợ cũng cưng cháu.
Suốt ngày, mẹ vợ cứ nịnh cháu là ‘Không biết con của ai mà đẹp, thông minh cao ráo’, ‘Cái ngữ bố mày làm gì sinh được con đẹp, thông minh thế’ thậm chí bà còn nói ‘Con không phải là con của bố M (tên tôi) đâu, mà là con của mỗi mẹ V thôi’…
Ban đầu, tôi và vợ nghe chỉ nghĩ đó là những cậu nịnh trẻ vu vơ của mẹ nhưng về sau càng ngày mẹ vợ càng nói quá khiến tôi vô cùng khó chịu.
Con trẻ thì làm sao hiểu được mà mẹ cứ nhồi nhét vào đầu nó là nó không phải là con tôi, rồi còn giảng giải cả bài dài rằng vợ tôi từng yêu người nọ người kia tài hoa lỗi lạc… và kết luận người đó mới xứng là bố của con trai tôi.
Không phải tự nhiên mẹ vợ nói vậy. Bởi vì trước tôi, vợ có yêu một anh giờ là tiến sĩ và làm việc ở nước ngoài nhưng chẳng hiểu vì lý do gì lại chia tay. Tôi hoàn toàn biết việc này vì vợ tôi giờ vẫn liên lạc, xem đó là bạn, cô ấy chẳng dấu giếm gì tôi cả.
Trước khi chúng tôi cưới khoảng gần 2 tháng, anh ta có về nước và sang nhà mẹ vợ tôi chơi, sau đó thì chúng tôi lại thông báo vợ tôi có bầu trước khi cưới nên mẹ vợ tôi mới có cơ sở nói như vậy.
Nhưng đó chỉ là suy đoán vớ vẩn, không có căn cứ. Tôi giám khẳng định là chưa khi nào mảy may nghi ngờ đó không phải con tôi cả nhưng suốt ngày nghe những lời nói của mẹ vợ khiến tôi rất bực bội.
Gần đây, vì thái độ của mẹ vợ nên tôi ít cho con sang ngoại chơi khiến ông bà nhớ và buồn. Đã mấy lần, bà ngoại đứng ở cổng trường định đón cháu nhưng tôi đến đón, không cho đi cùng bà.
Đỉnh điểm là cách đây hơn 1 tuần, bà giành con trai với tôi còn lớn tiếng quát nạt nói nếu tôi không đưa cháu cho bà thì sẽ nói cho cả thế giới biết tôi là một gã đàn ông hèn hạ, nhu nhược. Tôi bực mình càng kiên quyết hơn, nhất nhất đưa con về cùng mình.
Cũng chẳng kém tôi, mẹ vợ miệng chửi, tay giằng cháu với tôi. Bà nói ‘Anh có phải bố nó đâu mà đòi giành cháu với tôi. Người như anh mà đòi sinh được con như thế này?’.
Rồi cứ thế, mẹ vợ làm ầm ỏm cổng trường lên, khiến mọi người nhìn tôi như một gã ngốc đáng thương vậy. Tôi cảm thấy bị xúc phạm, bị bà làm cho bẽ mặt, tôi vằng mạnh tay bà rồi đưa con lên xe đi về.
Về nhà, vợ biết chuyện thì xin lỗi và động viên tôi do ông bà quý cháu quá nên mới vậy. Tôi biết, vợ tôi ở giữa khó xử vô cùng vì chồng và bố mẹ chẳng thể hòa hợp cùng nhau. Nhưng tôi không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.
Suốt 3 hôm nay, em chẳng nói với tôi lời nào. Tôi hiểu việc làm của mình khiến vợ bị tổn thương. Ảnh minh họa.
Tôi âm thầm mang con trai đến trung tâm lớn xét nghiệm ADN. Và đương nhiên, nó là con trai của tôi chẳng thể chối cãi. Cách đây 3 hôm, tôi lấy được kết quả khi vợ con đang ở nhà ngoại.
Tôi mang tờ xét nghiệm đến, đưa cho bố mẹ vợ mà nói ‘Đó là con trai tôi, từ giờ mẹ đừng có sỉ nhục tôi là nuôi con tu hú nữa nhé’.
Bố mẹ vợ ngồi im nhìn tờ xét nghiệm, họ biết đã hành động quá lố. Vợ tôi thì giật lấy tờ xét nghiệm rồi mắt ngấn nước nhìn tôi và bỏ về nhà trước.
Suốt 3 hôm nay, em chẳng nói với tôi lời nào. Tôi hiểu việc làm của mình khiến vợ bị tổn thương. Thực lòng, tôi chỉ muốn bố mẹ vợ bỏ cái ý nghĩ vẩn vơ kia đi, chứ chẳng chút nghi ngờ gì vợ con tôi cả.
Nhưng vợ tôi lại nghĩ, tôi cũng nghi ngờ nên mới làm rõ trắng đen như vậy.
Mặc cho tôi giải thích, xin lỗi nhưng vợ tôi vẫn nói ‘Nếu anh nghi ngờ sao không nói với em’ rồi ‘Khi lớn lên nếu con biết chuyện, nó sẽ tổn thương đến mức nào khi biết bố đẻ đã từng nghi ngờ nó không phải là con ruột’.
Tôi dằn vặt vô cùng vì vô tình làm mọi chuyện rối thêm nhưng khi ở trường hợp của tôi, còn cách làm nào thiết thực hơn thế? Việc làm của tôi có quá đáng không? Xin mọi người hãy góp ý và bày cho tôi cách thuyết phục để vợ tôi bớt giận.
Theo Afamily
Bài học sâu sắc cho những chàng rể từ bức thư của mẹ vợ
"Con rể à, con gái mẹ không phải bán cho con, cũng không phải 'gả' cho con, mà là nó cùng con kết hôn, nó cùng con xây dựng một ngôi nhà mang tên "gia đình".
"Sẽ có một ngày con đưa cha mẹ đến để xin cưới con gái mẹ, bởi vì con gái mẹ "xinh như hoa, đáng yêu như thiên thần, thông minh như thế kia mà". Con và ba mẹ con sẽ hỏi mẹ sính lễ cho nhà gái là gì? 7 tráp, 9 tráp hay bao nhiêu tiền đúng không?
Con ơi, dù con có chuẩn bị cả núi vàng núi bạc cũng không đủ đâu con ạ! Từ lúc con bé ra đời, mẹ chỉ cho con bé những thứ tốt nhất từ đồ chơi, bỉm sữa cho đến sách truyện quần áo. Con bé đi học mẹ cũng phải cho nó học trường điểm để được chăm sóc từ bữa ăn đến giấc ngủ, được học đàn học hát, học tiếng anh, tiếng tàu, để nó thành cô gái thông minh, lễ phép, biết cư xử, biết nói năng, biết đàn hát, biết làm việc, biết lao động để kiếm tiền nuôi bản thân.
Hai mươi mấy năm nuôi dưỡng, con nghĩ mẹ tốn ít tiền cho con bé lắm sao ? Ít vài trăm triệu, nhiều đến vài tỉ đó! Con nghĩ mấy tráp ăn hỏi kia đủ với số tiền mẹ đã bỏ ra để nuôi nấng con bé sao? Nhưng quan trọng là mẹ không bán con gái cho con! Vì đối với mẹ "con bé là bảo vật vô giá", núi vàng núi bạc cũng không đáng giá bằng một nụ cười của con bé.
Đối với mẹ, con bé là món quà vô giá không thể bán cũng không thể gả. (Ảnh minh họa)
Bàn tay nhỏ bé của con bé đấm lưng cho mẹ, mọi mệt mỏi, ưu lo tan biến hết sạch, vì mỗi cái bóp vai là tình yêu của con bé, là niềm hạnh phúc vô giá của mẹ. Mỗi giọt nước mắt của con bé là những hiểu lầm, những xung đột, những cãi vã của hai mẹ con. Nhưng nhờ vậy mẹ mới hiểu con bé hơn, mới thương con bé hơn, và thêm yêu con bé hơn. Sợi dây kết nối tình yêu giữa mẹ và con bé cứng hơn kim cương, hay mọi thứ trên đời, ngàn vạn tỉ đồng cũng không thể cắt đứt được đâu.
Cho nên, con rể à, con gái mẹ không phải bán cho con, cũng không phải "gả" cho con, mà là nó cùng con kết hôn, nó cùng con xây dựng một ngôi nhà mang tên "gia đình". Hai đứa ký vào giấy đăng ký kết hôn chỉ để ràng buộc 2 người phải có trách nhiệm yêu thương lẫn nhau, chứ không phải ký hợp "lao động" hay giấy "từ bỏ người thân".
Con bé dù đã "thành con nhà người khác, sống ở nhà người khác" nhưng nó vẫn là con gái của mẹ, tình mẫu tử giữa mẹ và con bé là vĩnh cửu, không ai, không thế lực nào có thể chia lìa.Vậy nên khi con bé mệt mỏi, con bé cô đơn, con bé nhớ nhà hãy để con bé được trở về bên mẹ, để mẹ ôm con bé vào lòng, ru con bé ngủ như ngày xưa ấy!
Con rể à, mẹ muốn con hứa với mẹ, "hãy đối xử với con bé như một người chồng, một người đàn ông đối xử với người mình yêu, chứ không phải đối xử với nó như người giúp việc." Con có chuyện buồn, con bé cũng có những chuyện khiến mình không vui.
Con mệt mỏi vì công việc, con bé cũng vì việc nhà việc cửa mà mệt mỏi, vậy nên hãy quan tâm con bé như quan tâm chính bản thân con. Con hỏi mẹ muốn sính lễ là gì ư? Mẹ chẳng cần bạc vàng nhà con, mẹ chỉ cần con "một lòng một dạ, yêu con gái mẹ như yêu bản thân con, luôn thông cảm và thấu hiểu cho vợ con".
Con gái mẹ hiện nay mới có 1 tuổi thôi, nhưng mẹ sợ đến lúc con đến nhà xin cưới con gái mẹ, mẹ già mẹ lẫn, mẹ không kịp nói với con những lời này, vậy nên mẹ viết sẵn ra để con đọc được, để bất kỳ chàng trai nào muốn lấy con gái mẹ đọc được mà biết nên làm thế nào!".
Nguồn Facebook
Hoang mang khi cầm tờ giấy xét nghiệm ADN Tôi đã ngồi suốt cả buổi để chờ đợi, và khi cầm kết quả xét nghiệm ADN, tôi thật sự không thể tin vào mắt mình. Tôi là nhân viên kế hoạch trong một công ty thương mại, thu nhập cũng khá lại không vướng bận chuyện gia đình nên rất thoải mái trong chi tiêu cho bản thân. Tôi thường dành phần...