Tỏ ra hưởng thụ lúc động phòng, tôi bị chồng gán mác ‘mất trinh’
Cho rằng tôi quá sành sỏi trong đêm tân hôn nên chắc chắn không phải lần đầu, chồng tôi đã cặp với cô gái 18, còn ‘zin’ để tự ‘đền bù’ cho bản thân.
Tôi 23 tuổi, cưới chồng được gần 1 năm và đang mang bầu 8 tháng. Trong mắt mọi người, tôi chính là người phụ nữ may mắn vì sa được vào ‘chĩnh gạo’. Nhà lớn, xe đẹp, chồng cũng giỏi giang. Nhưng chỉ có tôi biết nỗi đau không thể giãi bày được.
Dù chồng tôi là người đàn ông đầu tiên nhưng vào đêm tân hôn, tôi không hề có dấu hiệu trinh trắng, cũng chỉ cảm thấy khó chịu chứ không đau đớn gì. Cũng có lẽ cảm xúc bay bổng nên tôi cũng khá hưởng thụ hạnh phúc lứa đôi mà chồng tôi đem lại.
Nào ngờ, sự vui sướng đó lại khởi nguồn cho bi kịch mà tôi đang hứng chịu. Ngay khi ‘lên thiên đàng’, tôi lập tức sa xuống địa ngục khi chồng tôi thắp đèn soi xét dấu vết dưới thân tôi. Anh ta nói thẳng vào mặt tôi là dối trá. Tôi đau đến tê liệt cả cảm giác.
Sau đó, tôi đã dùng cả khoa học để giải thích không phải cô gái nào cũng bị chảy máu khi quan hệ tình dục lần đầu nhưng anh ta vẫn cho rằng, tôi quá sành sỏi, lão luyện, hưởng thụ. Trong khi các cô gái quan hệ lần đầu phải rụt rè, sợ sệt, xấu hổ mới đúng.
Anh ta còn cao giọng cho rằng, anh ta khá cởi mở, không đến nỗi khư khư yêu cầu vợ phải trinh trắng nhưng anh ta không chấp nhận việc tôi nói dối. Anh ta còn dỗ tôi thừa nhận đã từng ngủ với người đàn ông khác thì anh ta sẽ bỏ qua tất cả?
Ảnh minh họa
Kể từ đó, tôi như rơi vào hầm băng. Vừa cưới xong, tôi sợ bố mẹ đau lòng, bạn bè cười chê nên cũng không dám có phản ứng mạnh, chỉ âm thầm đau khổ.
Video đang HOT
Sau đó, hàng đêm, chồng tôi bất chấp sự phản đối của tôi, hung hãn cưỡng bức tôi trong bóng tối, rồi hỏi tôi ‘có hơn thằng trước không?’. Tôi thật sự thấy ê chề. Nhưng khi tôi định ly hôn thì lại phát hiện có thai. Tôi lại thương con, tiếp tục cuộc hôn nhân bằng mặt không bằng lòng. Chồng tôi cũng có vẻ tử tế hơn.
Nhưng khi cái thai được 7 tháng, tôi phát hiện chồng tôi cặp bồ với một cô sinh viên mới 18 tuổi. Anh ta nói thẳng vào mặt tôi rằng, anh ta cặp bồ vì cô ta còn ‘zin’ và đó chỉ là sự ‘đền bù’ việc tôi không còn trinh trắng. Anh ta vẫn yêu tôi nên không có bỏ mẹ con tôi?
Tôi có thai nên đang nghỉ việc, quê cũng ở xa, bố mẹ nghèo, hiện ăn uống, sinh hoạt đều trông chờ vào chồng. Tôi cũng sắp đẻ, không thể bỏ đi đâu được. Nhưng tôi có thể tin được lời chồng tôi? Tôi phải làm gì để anh ta có thể thay đổi, làm lại từ đầu? (Thanh Lê – Hà Giang)
Tơ Hồng tư vấn:
Tôi rất chia sẻ với chuyện buồn của bạn. Nhưng với người chồng có suy nghĩ thiển cận và ích kỷ như vậy, bạn cũng khó có thể tin cậy anh ta trong tương lai. Tìm một cô gái trẻ để cặp bồ, nhằm ‘đền bù’ vì cho rằng vợ không trinh trắng càng ‘bệnh’ hơn. Đây cũng không phải lần đầu, Tơ Hồng gặp kẻ bệnh hoạn, coi ‘màng trinh’ là giá trị của phụ nữ, của người mình yêu.
Nếu ai đó không có cái màng đó, không có dấu hiệu chảy máu khi quan hệ tình dục thì bao nhiêu sự tốt đẹp, yêu thương, tin tưởng đều không còn. Không phải họ không hiểu biết mà vì đầu họ đã hằn sâu những suy nghĩ độc địa, không có khoa học nào có thể làm mờ suy nghĩ đó.
Càng nói, càng giải thích họ lại càng đặt nhiều nghi vấn. Giống như chồng bạn, cho dù bạn không có người đàn ông nào khác nhưng chồng bạn lại cứ bắt vợ phải nhận ‘đã từng có người tình’ để anh ta có thể tha thứ?
Chính bạn cũng đã thừa nhận phải chịu bao đắng cay, tủi hổ, đau đớn khi bị chồng vừa cưỡng bức. Không hề có sự tôn trọng khi chồng bạn đối xử với vợ như vậy. Càng không có tình yêu khi vợ phát hiện chuyện bồ bịch lại công khai thừa nhận, đổ lỗi cho vợ đã “đẩy” mình đến chỗ cặp bồ. Vì thế, nếu chồng bạn nói ‘yêu vợ’ thì thật khó tin.
Tuy nhiên, bạn đã gần đến ngày sinh nên việc phản ứng gay gắt sẽ nguy hiểm cho cả mẹ và con. Vì thế, bạn cần bình tĩnh, giữ sức khoẻ để sinh con khoẻ mạnh. Sau khi hết thời kỳ nghỉ ngơi, bạn cũng nên quay trở lại với công việc, cho dù chưa tìm được việc như ý muốn cũng vẫn nên cố gắng. Bạn phải tự chủ cuộc sống thì mới có thể tính tiếp.
Bạn cũng không nên giấu diếm chuyện của mình mà cần chia sẻ với người thân để tìm sự hỗ trợ từ họ. Ai cũng sẽ có lúc khó khăn cần nhờ vả, hỗ trợ.
Sau đó, bạn cũng nên nói chuyện thẳng thắn với chồng để anh ta hiểu suy nghĩ, tổn thương của bạn. Bạn nên nhờ một người có uy tín, thậm chí cả chuyên gia tâm lý để nói chuyện với chồng bạn. Nếu anh ta thực sự vẫn không gạt bỏ được những bóng ma ám ảnh, sai lệch thì bạn nên chia tay. Cuộc đời luôn công bằng, cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác sẽ mở ra. Hy vọng bạn sẽ mạnh mẽ đối mặt.
Theo Dân Việt
Mặc cảm mất trinh nên tôi phải níu kéo anh
Để không mất anh tôi đã làm mọi cách để níu giữ anh lại, theo dõi anh, thậm chí tôi còn tiếp cận bố mẹ anh, bạn bè anh.
Tôi quen anh qua một người bạn. Anh cao ráo, dễ nhìn và dáng chuẩn như người mẫu vậy. Đi cạnh anh tôi cảm thấy tự hào, mặc dù tôi khá khiêm tốn về vóc dáng và ngoại hình. Bù lại trời cho tôi cái tính vui vẻ, hóm hỉnh, lạc quan và yêu đời.
Hai đứa đến với nhau rất chân thành và nhẹ nhàng. Tôi chỉ biết chúng tôi cứ đi chơi cuối tuần, kể cho nhau nghe những câu chuyện hàng ngày, tôi chọc cho anh cười và thấy nụ cười ấy là bao mệt mỏi xua tan hết. Có lẽ vì thế mà tôi từ quý mến rồi cũng yêu anh lúc nào chẳng hay.
Ngày mới yêu nhau, chúng tôi hay ăn linh tinh góc phố, ngồi những quán café bình dân, thỉnh thoảng là những bó hoa, món quà. Mỗi lần anh qua đón tôi, tôi vui như đứa trẻ vậy. Với tôi, anh là người quan trọng nhất là chỗ dựa cả về tinh thần lẫn tình cảm. Phải nói thật là tôi rất tự hào về điều đấy, tôi tự nhủ sẽ phải là người phụ nữ làm cho anh hạnh phúc nhất trên đời.
Trong lần sinh nhật anh ấy, hai chúng tôi đi chơi với nhau rất vui vẻ. Tôi vô cùng hạnh phúc khi sóng bước cùng anh ăn tối ở nhà hàng, hai bàn tay nắm chặt, cái ôm ấm áp và nụ hôn ngọt ngào và tặng anh món quà mà tôi chuẩn bị từ lâu.
Ảnh minh họa
Hơn 1 giờ đêm chúng tôi mới về. Khi đó xóm trọ đã khóa cửa. Sợ mọi người tỉnh giấc nên anh đề nghị chúng tôi đi thuê phòng trong nhà nghỉ.
Tôi không nghĩ tới tình huống này và muốn anh đưa về nhà đứa bạn thân của tôi. Anh nói như thế coi thường anh, vả lại khuya rồi đi ngủ nhờ nhà bạn không hay ho gì.
Tôi miễn cưỡng theo anh vào nhà nghỉ. Khi lên phòng, tâm sự thêm một lúc thì anh đòi làm chuyện ấy. Tôi bất ngờ và nhất quyết không đồng ý. Anh thất vọng ra ngoài hành lang hút thuốc. Một lúc sau anh lại đòi rồi van nỉ mọi lời lẽ, hôm nay là sinh nhật anh, anh muốn chỉ muốn em. Cuối cùng, vì nhẹ dạ tôi đã trao anh tất cả để giờ đây tôi cảm thấy hối tiếc.
Rồi sau lần đó, mỗi khi đi chơi với nhau anh lại đòi hỏi, một lần, hai lần, ba lần....và rồi thường xuyên.
Sau khi có quan hệ thân mật về thể xác, tôi cảm thấy mình rất phụ thuộc vào anh. Mỗi khi cãi nhau, mặc dù anh sai nhưng tôi đều phải là người giảng hòa trước, nhiều khi anh mắng tôi thậm tệ tôi cũng im lặng. Mỗi khi nhắn tin, điện thoại tôi cũng đều chủ đông trước vì tôi đã mất trinh và một khi chia tay tôi sẽ khó lấy được người đàn ông tử tế.
Rồi một ngày tôi phát hiện anh không còn yêu tôi nữa khi đọc được những tin nhắn tình tứ của anh với người con gái khác. Tôi như chết điếng người và không ngờ anh đã thay đổi, không còn yêu tôi nữa.
Tôi khóc lóc van nài, cầu xin anh đừng bỏ rơi tôi. Nếu anh cứ nói anh bỏ tôi, tôi sẽ tự tử.
Để không mất anh tôi đã làm mọi cách để níu giữ anh lại, theo dõi anh, thậm chí tôi còn tiếp cận bố mẹ anh, bạn bè anh.
Không biết tôi làm vậy có đúng không. Nhưng chỉ vì lúc nào cũng mặc cảm rằng mình là người con gái 'không còn gì để mất" nên tôi mới làm vậy. Cho tôi một lời khuyên.
Theo Nguoiduatin
Yêu 2 tháng cưới... mất 6 năm để được động phòng Cô ấy cầm tờ đơn ly hôn trên tay nhìn tôi mà nước mắt nhuễ nhoại, miệng cứng đơ chẳng nói được câu nào. Tôi cảm nhận được một niềm thất vọng tràn trề của vợ, nhưng biết làm sao được cái lẽ đời... Tôi và cô ấy gặp nhau sau khi tôi chia tay người yêu cũ. Sự xuất hiện của cô...