Tờ giấy phơi bày bí mật cay đắng của đời tôi, hai lần cưới, hai lần “đổ vỏ”
Hai lần cưới, hai lần “đổ vỏ”, tôi không hiểu sao đời tôi đen thế.
Năm nay, tôi gần 30 tuổi nhưng đã trải qua hai cuộc hôn nhân. Tôi lấy vợ lần đầu tiên năm 23 tuổi khi mới tốt nghiệp đại học. Chúng tôi cùng tuổi, ở chung một dãy nhà trọ sinh viên. Ra trường được vài tháng, khi tôi đang về quê lo công việc thì cô ấy báo tin mình có thai nên phải cưới gấp.
Tôi cũng chẳng đắn đo, chúng tôi đã đi quá giới hạn từ lúc mới yêu. Ba mẹ tôi rất mừng khi “tậu được trâu lẫn nghé” như thế bởi tôi là con trai duy nhất của một dòng họ nhiều đời độc đinh. Vả lại, ngày nhỏ tôi bị đau quai bị nên sợ có biến chứng ảnh hưởng đến khả năng sinh con.
Tôi không hiểu sao số phận tôi lại đen thế. Ảnh minh họa
Nhà tôi không tiếc tiền, bỏ ra mấy trăm triệu để chạy việc cho vợ tôi. Sáu tháng sau ngày cưới, vợ sinh cho tôi một cậu con trai bụ bẫm đáng yêu. Ba mẹ tôi vui mừng lắm, mở tiệc đầy tháng mấy chục mâm thiết đãi bạn bè, bà con, họ hàng, đồng nghiệp.
Chỉ có điều, thằng bé càng lớn càng không có nét gì giống nhà nội cả. Gia đình tôi chẳng có ai tóc xoăn, mũi hếch mà con trai tôi lại như thế. Khi mẹ tôi bày tỏ sự nghi ngại thì tôi ra sức bảo vệ vợ con, nói con trai giống bên đằng ngoại nhiều hơn.
Nhưng bằng kinh nghiệm của người lớn tuổi, mẹ tôi không tin và âm thầm đi làm xét nghiệm ADN cho cháu. Kết quả đứa bé không mang huyết thống nhà tôi. Vợ tôi khi biết tin cũng thành thật thú nhận, cô ấy lỡ có thai với người khác trong thời gian hai đứa về quê chờ việc.
Video đang HOT
Tôi nghĩ mình có thể bỏ qua vì tình yêu bao năm nhưng vì sức ép của ba mẹ, tôi buộc lòng phải ly hôn. Hiện giờ, vợ cũ đã đưa con trai về quê ngoại sống, có hoàn lại một khoản tiền lo việc trước đây. Nghe đâu, người kia đã nhận đứa bé nên tôi không còn gì để vấn vương áy náy nữa.
Phải mất gần năm năm sau, tôi mới có thể quên đi chuyện cũ để mở lòng với người con gái khác. Cô ấy làm giáo viên tiểu học ở gần nhà tôi, chưa từng lập gia đình. Lần này, mẹ tôi dặn đi dặn lại tuyệt đối không được “ăn cơm trước kẻng” kẻo bị đổ vỏ như lần trước.
Trong thâm tâm, tôi cũng tự dặn mình phải đợi cưới hỏi xong xuôi mới “động phòng” cho chắc ăn. Bởi vậy, dù tôi đi công trình xa hàng tháng trời, mỗi lần gặp người yêu cảm xúc luôn bùng cháy nhưng cố gắng kìm nén để giữ gìn.
Quen nhau gần một năm, chúng tôi tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của hai gia đình. Trong đêm tân hôn, tôi mới phát hiện ra vợ mình không còn trinh trắng. Cô ấy cũng thành thật khai đã trao đời con gái cho mối tình đầu thời sinh viên. Tôi nghĩ, mình đã qua một đời vợ cũng không có quyền đòi hỏi nhiều nên bỏ qua chuyện đó.
Kết quả xét nghiệm khiến tôi điếng người. Ảnh minh họa
Cưới nhau được hai tuần, tôi lại đi công trình biền biệt, cả tháng trời mới về nhà một lần. Bởi vậy, cưới nhau gần một năm, vợ tôi vẫn chưa có tin vui khiến ba mẹ tôi sốt ruột. Tôi cố gắng về nhà nhiều hơn để gần gũi vợ nhưng vẫn chưa có kết quả. Thậm chí tôi xin nghỉ phép mười ngày, canh rụng trứng hẳn hoi vẫn không khả quan.
Tôi định bụng sẽ tự đi khám xem mình có vấn đề gì về sức khỏe không. Nhân lúc có chuyến công tác ra Hà Nội, tôi đến bệnh viện nam học để làm xét nghiệm hiếm muộn. Trớ trêu thay, khi đang đợi kết quả thì vợ gọi điện báo tin mình có thai được sáu tuần.
Tôi khấp khởi mừng còn tự trách mình vội vàng, phải bỏ ra một khoản tiền vô duyên. Tôi định bụng hết chuyến công tác sẽ về quê để động viên vợ dưỡng thai. Nhưng vài ngày sau lấy kết quả, tôi nhận được tin mình bị vô sinh, phải điều trị tích cực mới có khả năng có con dù rất khó.
Tôi chết lặng. Vậy cái thai mà vợ tôi đang mang trong bụng là của ai. Hiện giờ, tôi vẫn tỏ ra bình thường chưa báo tin cho vợ biết. Tôi nghĩ, đằng nào mình cũng không có con hay cứ vờ như không biết để nuôi dưỡng đứa con vợ đang mang trong bụng.
Ba mẹ tôi không biết chuyện này sẽ không phản đối được. Nhưng tôi lại băn khoăn, liệu tôi có đủ bao dung khi chung sống suốt đời với một người vợ đã cắm sừng mình không. Thực sự trải tôi đã mất hết hoàn toàn niềm tin vào tình yêu hôn nhân. Tôi cần một lời khuyên để có thể quyết định chuyện này.
Theo Dân Việt
Hạ mình 'đổ vỏ' cho người khác, ai ngờ cuộc đời tôi bỗng "lên tiên"
Sau cuộc gọi vào nói chuyện với giám đốc, tôi không thể nào hình dung nổi có ngày cuộc đời mình lại rẽ lối theo cách này.
ảnh minh họa
28 tuổi, tôi vẫn chỉ là một anh bảo vệ quèn cho một công ty. Lương tháng của tôi chưa đến 7 triệu, trừ ăn tiêu sinh hoạt đi, mỗi tháng chẳng còn được là bao. Tôi tốt nghiệp cao đẳng, nhưng rồi xin công việc quá khó khăn, nhờ một người quen, tôi vào đây làm bảo vệ. Mặc dù có hơi thất vọng về bản thân mình nhưng cơm áo gạo tiền khiến tôi chẳng thề nào làm khác được. Ít ra công việc này cũng đảm bảo cuộc sống hàng ngày cho tôi.
Theo mọi người đ.ánh giá, tôi có ngoại hình khá đẹp. Tôi cao gần 1m8, gương mặt điển trai, giọng nói cũng ấm áp, dễ nghe. Bởi thế khi làm bảo vệ, bạn bè bảo hơi phí. Nhưng năng lực bản thân có hạn, chuyên môn kém nên tôi cũng chẳng dám mong gì hơn
Về tình yêu, tôi có một cô bạn gái, yêu nhau từ thời còn là sinh viên. Cô ấy cũng hiền lành, ngoan ngoãn, hiện đang là nhân viên văn phòng, thu nhập cũng chẳng hơn tôi là bao. Hai đứa cũng nhiều lần tính chuyện cưới xin nhưng tiền bạc còn túng bấn nên cứ lần lữa mãi. Chúng tôi tính dư giả một chút thì mới kết hôn.
Thế rồi cuộc đời tôi bỗng chốc rẽ lối. Hôm ấy, giám đốc gọi tôi vào nói chuyện. Tôi sợ lắm, nghĩ mình làm gì sai bị khiển trách. Ai dè, vừa ngồi xuống, sếp liền gạ tôi... cưới con gái ông ấy. Thì ra, thiên kim tiểu thư nhà đó đang... chửa ễnh bụng ra mà "tác giả" thì quất ngựa truy phong, không chịu trách nhiệm. Cái thai quá lớn, không thể bỏ vì nguy hiểm. Gia đình ông lại trọng danh tiếng, không thể để con gái không chồng mà chửa được. Ngẫm đi ngẫm lại, ông quyết định lựa chọn tôi làm "vật thế thân" vì tôi có ngoại hình điển trai, đáng mặt để gai đình ông giới thiệu là con rể.
Tất nhiên, đi kèm với cuộc hôn nhân này là những khoản lợi về tiền bạc mà tôi nhận được. Ông bảo sẽ thăng chức cho tôi. Tiền đám cưới gia đình ông cũng lo hết. Thậm chí ông sẽ "lên đời" cho tôi thật sang chảnh để xứng tầm làm rể nhà ông. Những gì mà sếp vẽ ra khiến tôi choáng ngợp.
Suốt 1 tuần liền tôi mông lung suy nghĩ. Đàn ông, ai chẳng muốn lấy vợ thuộc về mình, hay ho gì cảnh "nuôi con tu hú". Đã thế tôi với cô ấy lại còn không quen biết nhau, cuộc sống sau này chắc hẳn sẽ có nhiều khó khăn. Nhưng nhìn tình hình cuộc sống lúc này, đây rõ ràng là cơ hội đổi đời cho tôi. Tự lực thân mình, đến bao giờ tôi mới làm được những điều đó. Và rồi tôi quyết định gật đầu đồng ý.
Chỉ đúng 1 tuần sau, tôi được cất nhắc lên vị trí mới. Bố vợ tương lai cũng đưa cho tôi cả xấp tiền để lo liệu mọi việc. Điều đầu tiên tôi làm là mang một khoản kha khá đến để... chia tay bạn gái. Tôi muốn bù đắp cho cô ấy phần nào những tổn thương sau khi chia tay đường đột. Tôi biết không thể dùng tiền để chuộc lại lỗi lầm nhưng chí ít đó cũng là cách duy nhất tôi làm được cho cô ấy lúc này.
Từ một gã bảo vệ quèn, giờ tôi trông bóng bẩy chắc khác gì những thiếu gia nhà giàu. Cô vợ tương lai của tôi nghe chừng cũng hãnh diện khi sánh bước cùng tôi. Cô ấy tỏ ra rất thân thiết nên tôi cũng xóa được khoảng cách của hai người chưa từng quen. Mọi thứ tươi đẹp đang mở ra trước mắt tôi... Mặc dù trong công ty, nhiều người mỉa mai tôi là loại đàn ông "bán thân" nhưng tôi chẳng quan tâm, miễn là cuộc đời mình từ giờ được sang một trang khác sáng lạn hơn.
Theo Eva
Hôn nhân đổ vỡ, đáng thương nhất không phải vợ mà là người này Hôn nhân tan vỡ, đau khổ và tổn thương nhất chính là những đứa con. Hôn nhân tan vỡ, ai là người cảm thấy tổn thương nhiều nhất? Chắc hẳn nhiều người nghĩ rằng đó là người phụ nữ nhưng không, thực ra con cái mới là người đau khổ hơn ai hết. Hôn nhân đổ vỡ, em không tiếc cho mối tình...