Tờ đơn ly hôn viết vội
Chị đặt lá đơn trên bàn khi anh vừa bước vào nhà. Anh không thèm nhìn, quay lưng dắt xe đi tiếp. Chị khóc tức tưởi, không ngờ một chút tôn trọng cuối cùng anh cũng không dành cho mình.
Trời nhá nhem tối mới nghe tiếng xe của anh dừng trước nhà. Chị xem như không có chuyện gì, im lặng ngồi đút cháo cho con. Anh vào nhà, người nồng nặc hơi men, giả lả cười với con rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Sáng hôm sau, anh vờ như mình vô tội, âu yếm ôm eo vơ định hôn vào má. Chị nghiêng đầu tránh, lạnh lùng gỡ tay anh. Biết vợ đang giận, anh dỗ ngọt, nhưng chị bực bội quát lên: “Tui là vợ anh chứ không phải con rối để anh đùa giỡn. Buông ra!”.
Anh sững lại nhìn chị, hầm hầm dắt xe đi.
Biết mình hơi quá nhưng đang trong cơn giận nên chị không kềm được. Cứ nghĩ lát nữa chông về lại cười giả lả làm huề như mọi lần nên chị yên tâm ngồi nhà chờ. Ngờ đâu, anh đi một mạch đến tối mới khật khưỡng về. Đã vậy, còn chẳng dắt nổi xe vào nhà, quăng xe ngã rầm ngoài sân rồi nằm đại trên chiếc xích đu ngoài sân ngủ. Chị thở dài, ra sân dựng xe lên đẩy vào nhà, quay ra đem theo cái mền đắp cho anh.
Từ hôm đó, tổ ấm của hai người như thành… tổ lạnh. Ai đi về mặc ai. Ai cô đơn, hờn trách mặc ai. Chị giận, không thèm nhìn, không thèm nói một câu. Được thể, anh như chim sổ lồng, ngày nào cũng đi đến khuya mới chịu về. Chị im lặng nhưng không có nghĩa là chị bỏ qua. Chị nhớ hết, dồn nén để chờ cơ hội “bung” hết cho hả.
Không để chị phải đợi lâu, cuối tuần, anh hẹn với mấy ông bạn “không say không về”. Đêm đó, cả hội ngủ lại quán vì không ông nào còn tỉnh táo để nhớ nhà mình ở đâu.
Video đang HOT
Hừng sáng, anh vội vã chạy về nhà. Anh nhè nhẹ mở cửa rồi rón rén bước vào như mèo ăn vụng. Anh định lẻn vào nhà tắm xóa tan dấu vết, nhưng chưa kịp đến nơi đã giật thót mình vì nghe tiếng vơ gắt, sao anh không đi luôn đi, đây đâu phải nhà của anh, nhà của anh là quán nhậu, vợ con anh là mấy ông bạn nhậu, dọn đồ ra đó mà ở. Anh gầm lên, tui là tù nhân của cô chắc, riết rồi tui không có quyền kết bạn sao?
Chị cãi, nếu anh đã coi bạn bè quan trọng hơn vợ thì đừng ở đây nữa, ly hôn đi rồi tha hồ tự do, muốn đi đâu thì đi không ai cằn nhằn, cấm cản. Anh quắc mắt, đó là cô nói đấy nhé, viết đơn đi tui ký. Chông lên lầu, vơ ngồi lại trong nước mắt ràn rụa. Đêm đó, chông trằn trọc không ngủ được, vơ cũng thức trắng cặm cụi viết đơn.
Chị đặt lá đơn trên bàn khi anh vừa bước vào nhà. Anh không thèm nhìn, quay lưng dắt xe đi tiếp. Chị khóc tức tưởi, không ngờ một chút tôn trọng cuối cùng anh cũng không dành cho mình. Lát sau, nghe tiếng xe của anh quay lại, chị đi thẳng vào phòng khóa trái cửa. Tờ đơn ly hôn vẫn đặt trên bàn.
Bỗng chị nghe tiếng gõ cửa, rồi giọng của mẹ chị, con ra đây cho mẹ nói chuyện. Thì ra, anh thấy tờ đơn ly hôn nên biết tình hình “chiến sự” đã rất xấu. Trước đây, nếu anh tỏ ra hối lỗi là chị tha thứ, nhưng một khi chị đã viết đơn thì chuyện khó có thể cứu vãn. Trong lúc nguy cấp, anh bỗng nhớ đến… mẹ vợ, người chị luôn thương yêu và kính nể. Cách hay nhất lúc này là nhờ “ nhạc mẫu” can thiệp thôi.
Chị cất tờ đơn vào ngăn tủ sau hơn một tiếng đồng hồ ngồi nghe mẹ mắng… cả hai về cái tội lớn rồi mà không biết suy nghĩ. Hai vợ chồng không ai nghĩ cho con mà chỉ lo hơn thua nhau. Chị khóc rấm rứt. Anh lí nhí xin lỗi mẹ và vợ, hứa sẽ không la cà nhậu nhẹt sau giờ làm nữa. Hòa bình được lâp lại. Chuyện cũ đó qua đã lâu nhưng tờ đơn đến giờ vẫn còn được chị cất giữ cẩn thận, không phải để “hù dọa” anh mà để nhắc nhở mình không được quyết định vội vã trong cơn tức giận. Phải biết kiềm chế để suy nghĩ thấu đáo. Đừng chỉ nghĩ cho riêng mình mà phải nghĩ cho cả tổ ấm bấy lâu mình đã vun đắp.
Theo VNE
Xin một đứa con, phá hoại một hạnh phúc
Trang thật không ngờ, chỉ vì ích kỷ muốn có một đứa con do chính mình sinh ra, cô đã đẩy hạnh phúc của một gia đình đến bờ vực thẳm.
Sau khi bị người yêu đã sống chung như vợ chồng gần 7 năm bỏ rơi, Trang không còn tin vào tình yêu và hôn nhân. Sau hơn một năm vật vã trong đau khổ, cô xác định sẽ sống độc thân suốt đời. Từ đó, Trang tập trung phát triển sự nghiệp, từ chối tất cả mọi sự theo đuổi của người khác giới.
Đến nay, khi bước vào tuổi 37, Trang bắt đầu thấm thía nỗi cô đơn khi một mình lẻ bóng. Không tin vào hôn nhân, nhưng Trang lại khát khao có một đứa con để nương tựa khi về già. Nhìn người khác tay bồng, tay bế, lại nghĩ đến đứa con mình chưa kịp ra đời đã vĩnh viễn ra đi vào cái ngày cô nhìn thấy người yêu khoác vai người phụ nữ khác vào nhà nghỉ, khát vọng được làm mẹ của Trang càng cháy bỏng.
Vậy là Trang bắt đầu lên kế hoạch xin một đứa con. Căm ghét người thứ ba, cũng không muốn làm kẻ thứ ba nhưng trớ trêu thay, những người mà Trang quen biết, có thể nhờ vả đều đã có gia đình hoặc có người yêu. Ở lứa tuổi của cô, tìm một người còn độc thân không dễ.
Đến nay, khi bước vào tuổi 37, Trang bắt đầu thấm thía nỗi cô đơn khi một mình lẻ bóng.(ảnh minh họa)
Sau nhiều ngày đắn đo suy nghĩ, Trang quyết định nhờ Định. Định là đồng nghiệp thân thiết của Trang trong Công ty. Anh biết rõ hoàn cảnh của cô, biết vì sao đến giờ cô vẫn ở vậy một mình. Định có ngoại hình khá, có trí tuệ, là người giúp đỡ Trang rất nhiều trong công việc, và cũng là người bầu bạn, giúp cô vượt qua nỗi đau thất tình. Đặc biệt, một lý do khiến Trang chọn Định là vợ anh đang nghỉ sinh ở quê. Trang nghĩ, chỉ cần có có thai, cô sẽ chuyển công tác, không liên lạc với anh nữa như vậy vợ anh sẽ không biết.
Khi cô ngại ngùng đem ý định này nói ra với Định, anh vô cùng bất ngờ. Sau một ngày suy nghĩ, anh đồng ý và yêu cầu Trang phải thực hiện lời hứa, bởi anh không muốn ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Trang biết, dù không muốn anh cũng sẽ giúp, bởi anh hiểu được một người con gái đầy lòng tự trọng như cô khi mở miệng cầu xin người khác quan hệ với mình để có một đứa con thật không dễ dàng.
Nhưng người tính không bằng trời tính, trong một lần cô và anh đi vào nhà nghỉ bị một người bạn của vợ anh nhìn thấy. Nghĩ anh nhẫn tâm phản bội trong lúc vợ sinh con nên người đó đã chụp ảnh và gửi về cho vợ anh.
Phát hiện mình có thai, Trang vui sướng vô cùng. Cô đã viết sẵn đơn xin nghỉ việc để thực hiện lời hứa của mình. Muốn báo tin cho anh, nhưng nghĩ cuối tuần anh đang vui vẻ bên vợ con nên thôi.
Trang thật không ngờ, chỉ sau hai ngày nghỉ mà anh đã phờ phạc, gầy đi trông thấy. Hóa ra, vợ anh đã biết tất cả. Dù anh có giải thích thế nào thì cô ấy cũng nằng nặc đòi li hôn bởi không thể chấp nhận chuyện chồng đi ngoại tình.
Nghe anh kể, Trang không biết nói gì ngoài lời "xin lỗi". Ngay chiều hôm đó, Trang quyết bắt xe về quê để giải thích với vợ anh, hi vọng chị ấy sẽ thông cảm và tha thứ cho anh.
Gặp Trang, vợ anh không mắng chửi hay đánh đập như cô tưởng tượng. Sau khi nghe cô nói xong, chị cười chua xót: Tôi biết cô đáng thương, nhưng thử đứng vào vị trí của tôi mà nghĩ xem, trong khi mình đang ở cữ thì chồng lại đi quan hệ với người phụ nữ khác. Dù đó có là lòng thương hại hay chỉ là bóc bánh trả tiền thì tôi cũng không chấp nhận được. Cứ nghĩ đến cảnh người chồng mình yêu thương, trân trọng nồng nàn bên người phụ nữ khác là tôi muốn điên lên rồi. Cô cũng từng bị phản bội, cô phải hiểu chứ? Chưa kể, khi cô có thai, một người tốt bụng như anh ấy có nhẫn tâm để con mình mang mang tiếng không cha không. Biết đâu ngày nào đó, cô hối hận lại đưa con đến nhận bố, đòi quyền lợi thì sao...
Nghe vợ anh nói, Trang biết mình sai thật rồi. Cô đã quá ích kỉ. Trang quỳ xuống xin chị tha thứ cho anh và hứa sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa. Không dám nói cho anh và vợ anh biết mình đã có thai, Trang quyết định đi đến một nơi thật xa để bắt đầu cuộc sống mới. Cô chỉ hi vọng, chị ấy sẽ tha thứ cho anh bởi họ còn yêu nhau lắm...
Theo Eva
Gái Bắc điêu ngoa lại giả ngoan hiền? Một bài thơ chế về tính tình con gái 3 miền đã khiến chị em bức xúc và 'dậy sóng' phản đối. Từ một khổ thơ trong bài "Duyên tình con gái Bắc" của tác giả Nguyễn Tất Nhiên, một bài thơ chế về "tính tình con gái 3 miền" đã xuất hiện. Người đọc, đặc biệt là các chị em không khỏi...