‘Tố’ chồng vô sinh để vợ tự do cặp kè
Vợ chồng &’cơm không lành, canh không ngọt’, cả hai đôi co nhau suốt ngày. Từ những trận nhỏ tới những trận cãi vã lớn.
2 năm lấy nhau, chúng tôi mong mãi chưa có một đứa con. Trước áp lực của bố mẹ hai bên, chúng tôi cũng cố gắng rất nhiều, đi khám thì không có vấn đề thì, thế chúng tôi mới lấy làm lạ. Vì tại sao, cả hai vợ chồng đều bình thường mà hơn hai năm nay không thấy vợ có bầu. Tôi và vợ đã tìm hiểu nhiều thông tin trên sách báo, tăng cường các món ăn bổ dưỡng cho việc có con, nhưng mãi cũng không có kết quả. Vợ tôi thì buồn một, tôi còn buồn mười. Vì tôi vốn là con một trong gia đình, bố mẹ tôi chỉ còn mỗi niềm hi vọng là tôi. Tôi không có con thì chắc bố mẹ tôi buồn lắm.
Tôi biết tâm lý của vợ nên rất chiều chuộng, có chuyện gì tôi cũng nhường vợ. Nhưng vợ tôi quá đáng, cứ lấy cớ không có con để gây sự. Đã thế, gia đình chúng tôi không giàu có lắm. Đi làm về mệt, lại nghĩ tới chuyện con cá mà đau lòng. Và rồi, chuyện gì tới cũng đã tới, chúng tôi cãi vã nhau, người này đổ thừa cho người kia nhưng không ai chịu nhận.
Vợ chồng &’cơm không lành, canh không ngọt’, cả hai đôi co nhau suốt ngày. Từ những trận nhỏ giờ là những trận cãi vã lớn. Có hôm tôi phải mang chăn ra phòng khác ngủ vì không muốn nằm chung với vợ. Tôi mệt mỏi vô cùng vì những lời ca cẩm của vợ.
Vợ nói, vì vợ nghĩ tôi vô sinh nên mới muốn đi ngoại tình để chứng minh rằng, nguyên nhân là do tôi. (ảnh minh họa)
Vợ còn nói, tôi chỉ biết mải mê lo cho bản thân, không nghĩ tới cảm giác của vợ. Vợ trách cả gia đình, người thân của tôi vì họ gây áp lực quá, vừa đi làm về lại còn chuyện con cái nên vợ thấy mệt. Thật sự, tôi còn mệt gấp trăm lần vợ, tôi phải có cháu đích tôn cho ông bà chứ, chỉ là tôi không nói ra và cố nhịn vợ mà thôi. Nhưng vợ không biết điều.
Video đang HOT
Thế rồi vợ chồng chán nản, mâu thuẫn ngày càng nhiều hơn lại thêm gánh nặng kinh tế gia đình. Vợ chỉ nghĩ tới chuyện giàu có, vợ hi vọng có thể kiếm được nhiều tiền, được như bạn, như bè rồi tính chuyện con cái sau. Tôi thì không cần thế, tôi chẳng mong muốn phải quá giàu có làm gì. Tôi mệt mỏi vì vợ quá, cảm thấy chán nản vô cùng.
Vợ chồng chán nhau tình cảm nhạt phai, chuyện con cái vừa không có, chúng tôi cũng chẳng nghĩ đến nữa, vì mâu thuẫn khiến vợ chồng lâu ngày không chung chăn gối. Vợ đi ngoại tình. Tôi được một người bạn mách rằng vợ tôi ngoại tình với ông sếp trong cơ quan cô ấy. Nếu là trước đây, tôi sẽ không tin vợ làm vậy, nhưng giờ thì đích thị là như vậy rồi. Muốn chứng thực chuyện này, tôi đã theo dõi vợ vài ngày, và buổi trưa nào cũng thấy vợ khi thì đi ăn tình tứ với ông sếp ấy, khi thì đi nhà nghỉ. Còn chuyện gì tồi tệ hơn vợ có thể làm nữa.
Giờ thì vợ càng chán tôi, tôi cũng vậy, vợ đi tối ngày, không còn biết tới chuyện vợ chồng nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi nói thẳng với vợ chuyện này, bắt vợ phải tự bỏ và lựa chọn gia đình với bồ. Vợ nói, vì vợ nghĩ tôi vô sinh nên mới muốn đi ngoại tình để chứng minh rằng, nguyên nhân là do tôi. Vợ muốn có con nhưng tôi không thể có, chỉ còn cách này nữa thôi. Tôi quá thất vọng về vợ, thế mà vợ luôn nói, con cái không lo, quan trọng là kiếm tiền, làm ăn kinh tế trước. Giờ thì vợ đi ngoại tình vì ham tiền. Chuyện vợ ngoại tình dần tới tai bố mẹ tôi và hàng xóm, tôi cũng không phải là người nói ra, có thể bạn bè của vợ biết, họ truyền tai nhau. Nhưng hình như vợ nghĩ tôi nói.
Và thế là không hiểu, thông tin từ đâu mà sau đó, tôi đi chơi, gặp bạn bè và hàng xóm, họ đều nói tôivô sinh. Thế nên, vợ tôi mới đổ đốn ra và đi ngoại tình, chứ không phải cô ấy vốn là người đàn ba lăng loàn. Tôi thất vọng vô cùng. Điều tiếng ngoại tình của vợ giờ bị che lấp bởi chuyện ngoại tình của tôi. Tôi quá thất vọng vì vợ, chưa biết nguyên nhân do ai, vợ cũng không hề có bầu, thế mà vợ lại đổ cho tôi tội vô sinh…
Giờ thì vợ càng chán tôi, tôi cũng vậy, vợ đi tối ngày, không còn biết tới chuyện vợ chồng nữa. Điều lạ là tôi viết đơn ly dị thì vợ không kí, vợ bảo không muốn chia tay, không muốn bỏ chồng nhưng chắc chắn, chuyện ngoại tình thì vợ vẫn duy trì. Tôi thực sự hết thuốc chữa với người vợ này, tôi phải làm sao bây giờ. Tôi chán lắm rồi.
Con cái thì không có, giờ tôi có nên tiếp tục sống với người vợ như thế này hay bỏ để lấy vợ khác và sinh con? Như thế liệu có quá thất đức hay không?
Theo VNE
Tôi đã sống 10 năm với người chồng vô sinh
Lấy nhau được 2 năm, mãi không có con mặc dù hai vợ chồng đã cố gắng nhiều lần, và rất mong mỏi, tôi mới phát hiện ra có vấn đề.
Cả hai cùng đi khám để tìm hiểu rõ nguyên nhân. Ban đầu, chồng khăng khăng là do tôi. Anh nói, không thể nào tại anh được vì anh vốn không chơi bời, có cuộc sống lành mạnh, vả lại, sức khỏe của anh đi khám định kì là loại 1, không vấn đề gì. Tức là anh hoài nghi tôi.
Thật ra, trước áp lực của gia đình hai bên, tôi không còn nghĩ được là do ai nữa. Tôi mong mỏi một đứa con lắm rồi và cả hai tính chuyện đi khám ở một nơi uy tín. Anh đồng ý để tôi đi khám với hi vọng hai vợ chồng sẽ phát hiện ra điều gì đó và có hi vọng sau mấy năm mong mỏi.
Sau khi khám, tôi thật sự sốc vì biết kết quả. Còn canh thì suy sụp hoàn toàn. Bác sĩ nói, nguyên nhân là do anh, chính anh là &'thủ phạm' khiến mấy năm qua chúng tôi không thể có con. Anh bị vô sinh.
Từ ngày hôm đó anh buồn lắm. Anh trầm tính và ít nói, có khi còn hay mê sảng. Anh cũng xa lánh tôi vì nghĩ mình không thể có con, không muốn tôi phải chịu hèn, chịu khổ vì anh. Có đêm anh nằm khóc và nói muốn tôi rời xa anh, đi tìm hạnh phúc khác. Anh chấp nhận cuộc sống cô độc này vì ông trời bắt anh phải thế.
10 năm trôi qua, tôi cứ sống bên cạnh anh, động viên anh hết lòng. Hai vợ chồng đi làm và cũng tích cóp được kha khá. (Ảnh minh họa)
Nghe anh nói mà tôi xót xa trong lòng. Tôi càng thương và yêu anh hơn. Trước giờ tôi yêu anh rất nhiều. Tình cảm của chúng tôi cũng sâu đậm vô cùng cho tới khi lấy nhau. Vợ chồng mấy năm gắn bó mặn nồng, yêu thương chia sẻ với nhau, chưa có điều tiếng gì. Gia đình anh cũng đối xử rất tốt với anh, tôi làm sao có thể rời bỏ anh được. Đó không phải tình thương mà là tình yêu thật sự. Tôi muốn được ở bên cạnh anh, yêu thương và chăm sóc cho anh dù tôi biết, không có con sẽ buồn lắm.
Tôi không đồng ý yêu cầu của anh khi muốn tôi rời bỏ anh. Tôi quyết tâm ở lại bên anh, cũng tìm mọi cách chữa trị có thể. Cứ làm để không phải hối hận. Mấy năm sau cũng không có kết quả gì. Chúng tôi cũng nói với gia đình về tình trạng của anh, mọi người đều thông cảm và hiểu cho hoàn cảnh của hai đứa tôi. Tôi cũng thương anh vô cùng.
Thoáng đấy mà đã 10 năm tôi chung sống với anh trên danh nghĩa vợ chồng. Chúng tôi cứ hi vọng rồi lại vụt tắt hết, chúng tôi cũng luôn mong mỏi có một đứa con nên cố gắng phấn đấu rất nhiều. Những năm tháng đó, anh biết sự hi sinh của tôi nên rất yêu thương và chiều chuộng tôi.
10 năm trôi qua, tôi cứ sống bên cạnh anh, động viên anh hết lòng. Hai vợ chồng đi làm và cũng tích cóp được kha khá. Bây giờ, bố mẹ không muốn chúng tôi cứ sống như vậy nữa, ông bà muốn chúng tôi có con, và vợ chồng tôi quyết định xin con nuôi.
Cuối cùng anh cũng đồng ý, và chúng tôi quyết định đến trại trẻ xin con nuôi. Giờ đây, chúng tôi đã có một cháu nhỏ và cuộc sống gia đình rất hạnh phúc. Tôi và anh yêu thương con như chính con ruột của mình. Tôi không hối hận vì lấy anh, không hối hận đã sát cánh cùng anh và cho tới giờ, tôi cảm thấy mình đã làm tròn trách nhiệm, tôi yêu thương anh thật nhiều! Đó chính là tình yêu, là sức mạnh của hạnh phúc, tôi tin vào điều đó!
Theo VNE
Yếu sinh lý thì nói với vợ, sĩ làm gì Tôi thấy đàn ông Việt sĩ diện, hay ngại không đâu. 'Có bệnh bảo mọi người' thì mới biết mà chữa. Đằng này, cứ giấu rồi ra vẻ khỏe cơ. Thế thì bảo sao các bà vợ hay chán nản vì mấy ông chồng cứ &'ỉu xìu', không biết làm sao để chiều lòng được. Tôi đã đọc không biết bao nhiêu câu...