Tình yêu xa
Mấy hôm trước em cứ nghĩ là mình vẫn còn yêu nhau, dù đấy chưa hẳn là tình yêu. Một tình yêu xa! Cứ tạm gọi tình ta là tình yêu xa anh nhé! Dù anh cũng chẳng ở xa em lắm đâu.
Em đã cố tình để cho anh biết nhà em, biết số phone của em, biết nick của em, biết blog của em thế nhưng anh không muốn liên lạc với em. Những lần liên lạc với anh đều là do em chủ động. Dĩ nhiên, anh luôn đối tốt với em. Vẫn cho em nghe những bài hát của anh. Vẫn những lời nhắn vu vơ, không rõ ràng, khiến em cứ suy nghĩ.Và tình cảm ấy cứ lớn dần trong em.
Anh là người bạn tốt nhất của em. Có lẽ vì thế mà tình cảm ấy không thể tiến xa hơn nữa. Em không hiểu, ta đã sai lầm ở điều gì. Điều gì khiến anh cứ dần rời xa em. Em cứ tin rằng dù có gì xảy ra đi nữa, chỉ cần em yêu anh là đủ. Chỉ cần em yêu anh thì anh cũng sẽ mãi yêu em như thế. Nhưng không, anh cứng rắn hơn em nghĩ. Anh không muốn kéo dài cái tình cảm không rõ trắng rõ đen như vậy nữa. Và anh đã tránh em. Anh không bao giờ online khi em online như trước nữa, anh không còn trả lời offline của em nữa, anh không còn nói những lời yêu thương với em nữa, anh không còn bày tỏ tình cảm với em nữa.
Video đang HOT
Những lần chat với anh, lời nói cũng nhạt dần, và chẳng biết gì để nói với anh nữa. Anh ngày càng xa lạ! Anh là người khác rồi! Điều đó khiến em buồn, đôi khi em còn khóc nữa. Em chẳng hiểu tại sao? Hơn một năm rồi, thế nhưng em vẫn chưa quên được anh. Hôm nay em đã làm một việc rất cứng rắn, em đã bỏ blog, offline vĩnh viễn. Xem như một việc làm dứt khoát với tình cảm của anh. Nhưng em vẫn cứ đợi, cứ đợi một điều gì đó ở anh.
Một tình cảm ban phát ở anh, tại sao em phải khổ sở như vậy mãi chứ? Thôi cứ mãi là bạn như thế nhé anh. Đúng như những gì anh mong muốn con đường của anh, anh cứ bước. Không cần bận tâm đến em nữa đâu anh. Em sẽ tự delete mình ra khỏi cuộc sống của anh, em sẽ ra đi mãi mãi, sẽ không làm anh phải đau khổ cùng em nữa.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cần có em bên đời
Vẫn mãi khát khao một tâm hồn đồng điệu để gửi trao cuộc đời thì nhiều nhưng không biết anh có bỏ qua cơ hội nào không? Phải chăng giữa muôn ngàn cơ hội ấy em là người mà anh đã tìm thấy và lựa chọn.
Người ta thường nói: Tâm hồn lãng mạn, đồng điệu thường khiến hai con người xa lạ trở nên gần gũi, hiểu và yêu nhau nhiều hơn. Có lẽ em và anh đã trở thành một biểu tượng trùng phức. Điểm gặp nhau chính là tâm hồn, trái tim. Và chuyện tình chúng mình bắt đầu từ giây phút ấy
Em ơi, anh không biết nói gì với em khi chúng ta cách xa nhau nửa vòng trái đất, khi nơi em mặt trời rực rỡ lúc bình minh thì nơi anh hoàng hôn tím biếc cánh chiều tà. Từ khi em ra đi cuộc sống của anh những ngày xa em thật chẳng dễ dàng gì? Xa em giống như một giấc mơ kéo dài hàng ngàn, hàng vạn thế kỉ, anh chờ đợi ngày nàng thiên thần, cô kĩ sư, vợ yêu của anh trở về với một nụ hôn trên môi đánh thức anh dậy.
Và anh luôn nghĩ rằng: Ở đâu đó trên trái đất này người mình yêu đang học tập, sống thật tốt luôn nhớ về quê hương, đất nước, gia đình, bạn bè và cả anh nữa. Với anh như vậy là quá đủ rồi, phải không em? Em yêu ơi! Chúng mình sống xa nhau ở hai phương trời xứ lạ, sống vì nhau và cho tình yêu. Có lẽ nào anh không gửi được tình yêu và nỗi nhớ đến cho em.
Nếu khi gặp nhau ta thấy thời gian sao mà ngắn, khi chờ đợi lại thấy thời gian sao mà dài, đó là lúc anh nhớ và yêu em nhiều nhất đó. Em biết chưa nào? Bây giờ nếu có điều ước, thì anh ước rằng: "Giá như thế gian này là một buổi chiều hoàng hôn biêng biếc tím. Em là đại dương bao la xanh thẳm. Còn anh là mặt trời rực rỡ, lung linh ánh nắng vàng. Và giờ đây khi mùa đông Pari giá lạnh đã đến. Anh không biết nói gì hơn chỉ muốn nhờ cơn gió nhắn với em một lời. Chúc em luôn ấm áp và hạnh phúc".
Chỉ thế thôi, chăm sóc bản thân mình thật tốt khi không có anh ở bên cạnh em yêu nhé! Anh luôn yêu em và mãi là như vậy? Không bao giờ thay đổi, không bao giờ hối hận vì với anh em là cả thế giới.
Hãy mãi là thế giới của riêng anh, em yêu nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ là cô dâu hạnh phúc Anh yêu! Em giận anh... Tại sao lại nỡ rời xa khi em chưa một lần được mặc áo cưới tinh khôi sánh vai bên anh - chú rể hiền lành... Em giận anh... Vì đã không cùng em đi hết quãng đường còn lại... Em sợ cuộc sống khó khăn sẽ làm mình gục ngã, khi ấy không còn anh bên em,...