Tình yêu vốn đã không công bằng…
Một cô gái, sau khi kết thúc một tình yêu, bằng trái tim chưa tròn hai mươi tuổi, vẫn còn đó rất nhiều nỗi nhớ và kỷ niệm.
Một cô gái, sau khi kết thúc một tình yêu, bằng trái tim chưa tròn hai mươi tuổi, vẫn còn đó rất nhiều nỗi nhớ vàkỷ niệm. Nhưng những tình cảm ấy lại bị người đến sau trêu cợt, sỉ nhục đầy ác ý – có thể cũng chỉ vì cảm giác khó chịu với quá khứ của chàng trai kia.
Một cô gái, vật vã đau khổ sau khi chấm dứt một tình yêu không ngắn ngủi, chỉ mong có thể giữ trong lòng đôi chút ủi an từ những cuộc điện thoại ngắn ngủi. Nhưng cũng không tài nào có được.
Một cô gái, tình yêu nhận được chẳng nhiều nhặn gì, ngày tháng tình yêu ấy vơi dần, dẫu vẫn còn những tin nhắn muộn, một vài cuộc gọi khuya. Một đôi khi không kìm nổi lòng mình, sau ngày tháng chia tay, cô ấy vẫn gọi cho người mình từng gắn bó, vẫn những cuộc nói chuyện nhàn nhạt, gượng nhẹ, vô thưởng vô phạt đối với chàng trai, nhưng là cả một niềm an ủi với cô gái vừa mất đi tình yêu – chỗ dựa của mình. Cô gái ấy có biết, những buổi tối cô ngồi dằn vặt, đau đáu một mình trong nỗi nhớ, người yêu cô đang ở bên người khác?
Một cô gái, sắp sửa làm đám cưới, chỉ vì một câu nói của chàng trai, “anh sẽ mua tấm ga giường màu trắng”, mà triền miên những đêm dài không ngủ được. Nước mắt, nỗi đau, tất cả, có thể sẽ giết chết cô ấy, dù đó không phải là lỗi của cô.
Đôi khi, đi qua những câu chuyện buồn của người khác, tôi cảm thấy mắt mình cay cay. Tôi không định nói, qua những câu chuyện buồn của mình, rằng con gái sẽ đau khổ nhiều hơn trong tình yêu. Ai yêu thật lòng mà bị đối xử tệ đều cảm thấy đau lòng. Tôi chỉ cảm thấy, đôi khi, tình yêu sao mà khó khăn, sao mà làm khổ con người ta đến thế? Hay vìniềm vui vốn ngắn ngủi còn nỗi buồn thì lại quá dài?
Trong tất cả những tình cảm trên đời này, tình yêu đôi lứa là cái gì đó không công bằng nhất. Cha mẹ bạn yêu bạn bằng một tình yêu thiêng liêng, không chút vị kỷ, một thứ tình cảm không gì sánh nổi. Bạn bè yêu bạn bằng một tình yêu vô tư, trong sáng, gần gũi. Chú mèo bạn nuôi có thể yêu bạn bằng một tình yêu quấn quýt. Bạn có thể yêu ngôi nhà mình vô cùng mỗi lúc đi xa, dù nó nhỏ xíu, đơn sơ. Bạn có thể yêu mãi gốc phượng già mỗi lần đi qua thấy đang trổ lá xanh non trên sân trường cũ.
Bạn có thể yêu những kiến thức bạn đã học được với một tình yêu khát khao khám phá nhiều hơn nữa kho tàng vô giá ấy, chẳng bao giờ thấy chán. Bạn có thể yêu mãi một bài hát từng nghe, nhiều năm sau nghe lại, vẫn những cảm xúc ấy dâng lên, như thuở ban đầu… Những tình yêu ấy chẳng bao giờ làm bạn đau, chẳng bao giờ có những mảnh chai cứa sâu vào tim bạn. Chẳng bao giờ.
Đôi khi tôi tự hỏi, giữa sự cô đơn nhưng nhẹ nhõm và sự có được một tình yêu nhưng luôn phải đối mặt với vô vàn thứ không ngờ, điều gì khiến chúng ta dễ dàng sống hơn? Tôi chưa từng cổ súy lối sống cô độc – quyết không yêu ai để cho đỡ khổ, nhưng ít nhất giờ thì tôi hiểu có những người thực sự chọn cách sống đó, chứ không phải vì họ ko tìm nổi cho mình một tình yêu.
Dẫu vậy, đi qua những đau khổ mà tình yêu mang đến, tôi chắc chắn rằng chúng ta sẽ trưởng thành hơn, sẽ cứng cỏi hơn, để đón nhận những nỗi đau có thể bất thần quật ngã chúng ta như những cành cây khô chợt văng ra trên con đường trước mặt. Đi qua những nỗi đau, chúng ta sẽ biết cảm thông hơn với người khác, biết chia sẻ với người khác, và đồng điệu với họ.
Đi qua những tháng năm dài yêu một tình yêu đơn phương thầm kín, tới lúc nào đó tôi hiểu hơn cái cảm giác mà bạn bè mình đang trải qua. Tôi trách họ thật ngốc nghếch vì đắm chìm mãi vào thứ tình yêu đầy khổ đau chẳng chút niềm vui ấy, nhưng từ sâu trong lòng tôi hiểu, vì tôi đã từng như vậy. Đi qua một lần chia tay khi trong lòng vẫn còn yêu đến phát điên, tôi hiểu vì sao bạn bè mình không thể gượng dậy nổi ngay sau những hành động phũ phàng.
Video đang HOT
Vì tôi cũng đã cố gắng níu kéo cái ảo ảnh của tình yêu khi xưa, tôi muốn phát điên khi nghĩ đến một ngày nào đó, người tôi yêu sẽ yêu người khác, tôi muốn chết đi được khi nghĩ đến những ngày gió lạnh thổi ào qua, tôi được vòng tay ấm áp trong túi áo khoác của người ấy, cái vết thương mới nguyên khi ấy lúc nào cũng chực rỉ máu, và tôi đã khóc ngày này sang ngày khác, khóc trong cái cảm giác mà cả tôi và người ấy tạo ra, rằng cả hai vẫn còn yêu thương nhau, chỉ là… Đi qua những cơn đợi chờ dài dằng dặc, tôi hiểu vì sao bạn bè tôi đượm buồn trong đôi mắt những ngày tháng ấy…
Có thể sẽ nhiều người phản đối khi tôi nói thế này, nhưng sự thật, với tôi, mối tình đầukhông phải là điều thiêng liêng nhất. Mọi tình yêu tôi đã, đang và sẽ có trong đời đều như nhau. Có thể vì khi người ta quên đi mối tình đầu thì quá khó khăn, nếu không nói là không thể, còn những tình yêu sau đó thì dễ dàng hơn. Với tôi, có lẽ cũng sẽ như vậy, nhưng không phải vì tôi yêu mối tình đầu nhất, mà chỉ vì, đó là lần đầu tiên trong cuộc đời trái tim của tôi phải đối mặt với một nỗi đau kinh khủng đến thế.
Một đứa trẻ trèo leo, té ngã từ nhỏ sẽ dễ dàng vượt qua những cú va chạm sau này hơn một đứa trẻ từ nhỏ tới lớn được chăm nom giữ gìn cẩn thận. Tôi không muốn nói tới sức đề kháng có trong bản năng và tính cách mỗi người, vì trước những nỗi đau do tình yêu gây ra, tôi nghĩ cái thứ xa xỉ ấy thường tê liệt.
Đi qua khổ đau, mất mát, người ta thường sợ hãi hơn trước những khổ đau, nhưng người ta cũng luyện được cho mình tính kiên cường. Chưa đi qua con đường phủ đầy bóng tối, người ta mãi mãi sẽ sợ mình một ngày nào đó phải đi vào bóng tối. Khi xưa tôi nghĩ mình sẽ chết nếu bị người yêu lừa dối, bội phản, và dù chẳng có ai lừa dối, bội phản tôi, tôi vẫn tự hình dung và đều thấy rằng mình sẽ chết mất. Nhưng đi qua những đau khổ quanh mình, tôi học được cách: tin, và nhìn thẳng.
Tin rằng, mọi thứ đều có thể xảy ra.
Và nhìn thẳng vào sự thật, nếu một ngày nó tới.
Bạn sẽ nói, điều trước nhất phải có trong tình yêu là niềm tin, tin vào người bạn yêu. Tôi thì nghĩ khác. Với tôi, đó chưa và ko bao giờ là niềm tin tuyệt đối. Với tôi, mọi thứ đều có thể xảy ra. Một lúc nào đó, tất cả những câu chuyện trên đều có thể lần lượt xảy ra với tôi. Một lúc nào đó, người yêu tôi có thể nói chia tay khi ko còn yêu tôi nữa, và dù tôi có cố gắng níu giữ một chút cảm giác đẹp trong lòng, người ấy vẫn kiên quyết không cho tôi níu giữ nó. Quay lưng thật sự. Một lúc nào đó, tôi có thể gọi vào điện thoại người yêu tôi và thấy bên kia là một giọng con gái còn ngái ngủ. Một lúc nào đó, tôi có thể triền miên câm lặng trong những buổi tối một mình, ngóng chờ cuộc điện thoại, cái tin nhắn đêm khuya, sau khi người yêu tôi vừa đi chơi với một cô – gái – mới trở về, và chợt nhớ ra vẫn còn có tôi là người yêu…
Tôi sẽ nói, không chút giả dối, rằng tôi sẽ chấp nhận tất cả. Ngay lập tức. Không níu giữ, không gục ngã, dù rất nhiều đau khổ, và có thể, cả oán hận. Làm sao có thể không oán hận khi mình đã sống hết lòng với một người, yêu thương hết lòng với một người, lắng nghe hứa hẹn từ người ấy, và rồi một ngày, thậm chí trở thành xa lạ hơn cả những người đi ngang qua đường? Làm sao có thể chứ?
Và đi qua hàng trăm hàng ngàn kỷ niệm, một câu nói trên tivi, một điệu cười giông giống, một bài hát cũ, một quán cafe quen, một món ăn từng yêu thích, góc phố hàng ngày vẫn đứng chờ… làm sao có thể dửng dưng như không hề đau khổ? Nhưng từ sau một lần đau, tôi luôn tập cho mình ý nghĩ, mọi con đường đều có thể đi qua, dù là con đường đầy đau khổ, mọi con người đều có thể quên được, dù là người mình từng yêu thương nhất, khi tình yêu trong họ đã hết.
Có phải tôi đã quá dè chừng với bản thân mình khi sống trong những ngày tháng hạnh phúc, tôi vẫn nghĩ, nếu lúc nào đó không còn nữa, mình vẫn phải sống, và sống tốt. Sống tốt không phải để người kia một ngày nhìn lại và hối tiếc. Vì làm sao bạn dám chắc bạn là người tốt nhất, yêu anh ta nhất, hợp với anh ta nhất – cho dù anh ta từng khẳng định thế? Sống tốt là để, trên con đường đi, những tình cảm chân thành khác sẽ tìm thấy được mình.
Theo Guu
Mặc cảm không dám yêu ai vì đã mất 'đời con gái'
Em bị trầm cảm mất một thời gian và luôn sống trong mặc cảm vì mình đã bị mất đi đời con gái.
Hỏi:
Chào chị!
Ngày còn yêu H. nồng thắm, em đã trao cho H. cái quý giá nhất của đời mình với tình yêu không tính toán. Nhưng rồi cậu ấy vẫn bỏ em trong niềm đau đớn vô tận dù em đã cố gắng níu kéo.
Sau đó, em bị trầm cảm mất một thời gian và luôn sống trong mặc cảm vì mình đã bị mất đi đời con gái. Em lao vào học hành với mong muốn sẽ quên được H. và cuộc tình đầy đau khổ này.
Kết quả học hành của em khá tốt, điều đó cũng giúp em vơi bớt đi nỗi đau khổ ngày nào. Em từ chối tất cả những người bạn trai đến với em chỉ vì sợ hãi họ đã biết được vết nhơ của cuộc đời mình.
Ảnh minh họa
Trong lớp em học, có thầy giáo, ban đầu thầy rất hà khắc với em. Cả lớp thầy đều không làm khó dễ ai ngoài em, hơi tí là thầy bắt bẻ khiến em học rất mệt.
Nhưng kết quả là những môn nào có thầy em đều đạt được kết quả xuất sắc. Sau đó thầy nói với em rằng thầy thích em. Nhưng em cũng trốn thầy như những người bạn trai kia.
Tuy vậy thầy không hề bỏ cuộc, thầy vẫn kiên trì theo đuổi em, thậm chí có lần em bị tai nạn, thầy còn chở em đến bệnh viện cấp cứu và chăm sóc em tận tình. Vậy là em đã dần có thiện cảm với thầy rồi yêu thầy không biết.
Đến khi tình cảm của em khá sâu đậm, em và thầy yêu nhau được 3 tháng thì thầy có đòi hỏi về sinh lý. Em đã khóc và nói với thầy rằng em không còn trinh tiết nữa, thầy bảo điều đó không quan trọng, thầy chỉ cần em yêu thầy là đủ.
Em đã yêu thầy biết bao nhiêu vì thầy không nặng nề về chuyện ấy. Nhưng mà chị ơi, hóa ra thầy đã có vợ rồi nên thầy mới thoáng với em như vậy.
Biết được sự thật này, em đã đau đớn đến mức chỉ muốn chết đi. Số em sao mà khổ đến thế. Thầy bảo thầy sẽ lo lắng cho em và sẽ không để vợ biết nhưng làm sao em có thể sống như vậy được hả chị. Em không muốn mình là kẻ phá gia đình người khác.
Bây giờ H. lại quay lại gặp em nữa chị, H. bảo lần đó chia tay vì cậu ấy quá trẻ con, giờ cậu ấy đã thay đổi và vẫn còn yêu em nên muốn tụi em nối lại quan hệ với nhau. Em rối bời quá, mong chị cho em lời khuyên.
Chị Tâm An trả lời:
Chào em!
Em là một cô gái ngoan và luôn khao khát có một tình yêu tử tế nhưng thật tiếc rằng em lại gặp những người thiếu tử tế trong tình yêu. Một người lợi dụng em để lấy đi tình yêu và trinh tiết của em, còn một người lợi dụng em để bù đắp tình cảm khi anh ta xa vợ.
Dẫu biết rằng em yêu nồng nàn nhưng chị mong em hãy thật lý trí. Trước hết với H. em có thể nhìn nhận luôn rằng cậu ta chẳng phải là người tử tế gì, không thể lôi tính cách thời trẻ hay bây giờ để mà bao biện cho hành vi của anh ta.
Có chắc rằng cậu ta không làm tổn thương em lần nữa hay không? Liệu em có thể tin tưởng vào lời hứa của một kẻ đã từng làm em đau đớn khổ sở như vậy không khi chẳng có gì để đảm bảo lời hứa của anh ta sẽ trở thành hiện thực.
Còn thầy giáo của em nữa, anh ta là kẻ tham lam, bởi nếu anh ta muốn có em ở bên cạnh thực sự thì anh ta phải giải quyết dứt khoát chuyện gia đình chứ không phải là tìm cách cố giữ em ở bên cho thỏa mãn nhu cầu tình cảm và sinh lý của anh ta.
Em ạ, chuyện trinh tiết đã là xưa cũ. Em có quyền với cơ thể của em, vì thế nên đừng tự ti mặc cảm rằng mình đã mất đời con gái để rồi lúc nào cũng sợ hãi và bi quan.
Nếu một người con trai nào đến với em chỉ vì chuyện cái 'màng trinh' thì họ không xứng đáng để làm bạn trai của em.
Em phải tự tin với chính cơ thể của mình thì em mới yêu được cuộc sống và người khác cũng sẽ yêu em. Đừng từ bỏ hạnh phúc của mình em ạ em xứng đáng yêu và được yêu bởi một người có trách nhiệm và tử tế.
Theo Afamily
Có một tình yêu không trọn vẹn Có một tình yêu không trọn vẹn. Mãi mãi là giây phút gặp lại nơi sân bay hối hả, người đi người về, người khóc người cười. Tôi khắc sâu trong tim mình cảm giác hồi hộp mong ngóng một ánh mắt, một nụ cười, một cái nắm tay thật chặt, một ánh mắt thật sâu và đôi trái tim đập loạn nhịp....