Tình yêu và giọt nước mắt
Có những lúc anh tự hỏi lòng sao yêu em nhiều đến thế?! (Ảnh minh họa)
Dẫu vẫn biết rằng tình yêu của em dành cho anh không trọn vẹn, nhưng tim anh lúc nào cũng hướng về em. Dẫu có sông cạn đá mòn thì tình em trong tim anh vẫn không khi nào thay đổi.
Sài Gòn một buổi chiều buồn, em khóc nức nở, giọt nước mắt lăn dài trên má, anh khóc với những giọt nước mắt chảy ngược vào tim, rồi vỡ òa như mưa trút nước, thế là mình xa nhau.
Một mối tình gần ba năm, có thể chưa phải là dài nhất nhưng cũng chẳng phải ngắn. Chúng ta đã trải qua đắng – cay – ngọt – bùi sớm tối luôn có nhau nhưng giờ lại hai đứa hai phương biết bao giờ gặp lại.
Anh biết, trong em có hàng tá lý do để buộc mình phải xa anh, quên anh và anh không như thế, anh có hàng ngàn lý do để yêu em. Có những lúc anh tự hỏi lòng sao yêu em nhiều đến thế?!
Anh biết, xa anh, nhưng em lúc nào cũng hướng về anh, lúc nào cũng mong anh mọi việc đều như ý và hằng đêm, những kỷ niệm cứ oài về trong em. Còn anh, không lúc nào quên em, kể cả trong giấc mơ làm anh nhiều lần giật mình tỉnh giấc rồi còn lại ta với ta, một khoảng không dài vô tận.
Em hỏi, tại sao anh không chuyển phòng? Thật đơn giản, anh thật sự không muốn quên em! Em biết, như thế thì anh rất buồn, và anh cũng cảm thấy vậy, nhưng thà chịu buồn chứ không thể nào mình được phép quên em, lãng quên kỷ niệm.
Video đang HOT
Nếu thật sự còn yêu anh, đừng chạy trốn tình yêu nữa em à, tình yêu đôi khi hiện hữu ngay trước mặt mình mà chúng ta để tuột khỏi tầm tay rồi sau này tiếc nuối.
Tình yêu đôi khi hiện hữu ngay trước mặt mình mà chúng ta để tuột khỏi tầm tay… (Ảnh minh họa)
Anh biết, em đang kiếm tìm một tình yêu thật hoàn hảo, nhưng ai cũng là con người, không phải là thánh nhân em à, và em cũng đã từng nghe, hãy chọn người thật sự yêu mình chứ đừng nên chọn người mình yêu, vì như thế em cảm thấy hạnh phúc bước đầu nhưng đôi khi hối tiếc về sau.
Ngày xa em, lòng anh đau nhói, tim anh như ứa máu và ngàn vết dao đâm, những ngày vắng em, tim anh đập loạn nhịp và giấc ngủ không trọn vẹn. Bên ngoài anh một thân thể vững vàng nhưng ai biết rằng trong anh có một nỗi buồn miên man, một trái tim hụt hẫng, một sự trông ngóng không bến bờ.
Tình yêu và sự chia ly, nhưng thật sự được ở bên em, được yêu em gần ba năm, anh cảm thấy thật hạnh phúc. Anh cảm thấy hài lòng với những việc anh đã làm vì em: yêu em hơn chính bản thân mình, làm tất cả những việc vì em.
Và giờ đây khi không còn ở bên em, không chăm sóc em được nữa, càng yêu em bao nhiêu thì anh tự hứa với lòng mình phải sống tốt, hoàn thiện bấy nhiêu, phải đạt được tất cả mọi thứ để sau này anh nếu có thể, anh giúp đỡ được em, gia đình em trong lúc khó khăn.
Có một câu nói: yêu nhau nhưng chưa chắc đến được với nhau, nó thật sự thấm thía trong anh lúc này em à!
Kiếp này, anh may mắn được yêu, bên em gần ba năm, nếu được kiếp sau, anh mong được yêu em trọn vẹn một đời, ở bên em, anh thật ấm áp và hạnh phúc và em mới thật sự là người anh yêu!!
Tình yêu của anh!
gửi dtvan_89@yahoo…
vnt_85@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Vì đâu em chia tay?
Con tim của em đã không mang hình bóng của anh nữa... (Ảnh minh họa)
Anh không muốn tin rằng em đã nói lên lời chia tay quá sớm này, khi mà tình yêu chúng ta còn đang dâng trào hạnh phúc...
Chiều chủ nhật, một chiều buồn vô tận
Anh thẫn thờ dạo bước chốn nơi xưa
Chân cứ bước mà lòng đầy trĩu nặng
Còn không em? Kỉ niệm thuở ngày nao
Em à! Anh không làm sao quên được cái buổi chiều mà chúng ta đã chia tay, lúc đó xung quanh mình bầu trời cũng đã sẩm tối, chim ngừng hót và gió cũng đã ngừng thổi, dường như cũng đang thấu hiểu được chuyện tình tan vỡ của đôi ta. Dù anh đã cố tình dắt em lại chỗ mà lần đầu tiên chúng ta đã từng ước hẹn, sau bao nhiêu tháng mong chờ và nhớ mong, anh đã cố nhắc đi, gợi lại những kỉ niệm hạnh phúc chúng ta đã và từng có nhưng dù anh có cố làm gì đi chăng nữa thì cũng vô dụng, cũng không ngăn được lời chia tay của em.
Anh biết là lần này em đã rất quyết tâm để quên và chia tay, vì em đã không như những lần trước, anh đã cảm nhận được trong con tim của em đã không mang hình bóng của anh mà đã có bóng hình của người khác. Em đã không hề buồn như anh đã nghĩ mà ngược lại em càng thấy vui nữa đúng không em? Khi mà những nụ cười của em cũng đã vừa nở sau những lời chia tay cay đắng đó. Em có biết được rằng, anh lúc đó như ngàn kim châm xuyên vào trong con tim đỏ tươi, đang thoi thóp và đang tận hưởng hương vị ngọt ngào của tình yêu, chưa được trọn vẹn thì tất cả đã không còn gì nữa chỉ còn lại cái xác không hồn này lúc nào và nơi đâu cũng đều thương nhớ về em.
Anh không muốn tin rằng em đã nói lên lời chia tay quá sớm này, khi mà tình yêu chúng ta còn đang dâng trào hạnh phúc thì lúc đó em lại nhẫn tâm một lần nữa nhấn chìm anh vào vực thẳm tối tăm, vô vọng khi mà ở nơi ấy chỉ có sự dối trá và phản bội. Có đôi lúc anh đã tự tìm đến men rượu nồng vì anh mong rằng men rượu ấy có thể làm cho anh quên đi tất cả nhưng men rượu chỉ làm con người ta quên đi được nhất thời chứ không phải là vĩnh viễn, càng tỉnh dậy thì bóng hình em càng lại xuất hiện nhiều hơn trong tâm trí của anh. Và em có biết không, không phải nỗi đau nào con người ta cũng có thể vượt qua tất cả khi mà nỗi đau ấy đã càng ăn sâu vào con tim khờ dại của anh rồi. Chuyện gì thì anh cũng có thể làm được cho em, chỉ riêng chuyện mà em bắt anh phải quên em đi thì anh không thể nào làm được anh không thể dối lòng mình được đâu em.
Anh không muốn tin rằng em đã nói lên lời chia tay quá sớm... (Ảnh minh họa)
Em à! Cũng cái buổi chiều buồn này, chúng ta đã chia tay và giờ đây anh đã ngồi đây nhớ về em, anh cố nhìn về phía kỉ niệm xa xăm kia mà không xa đâu, ngay trước mặt căn phòng vắng lặng của mình thì cảm giác trước kia đã và từng có em, nó cứ dâng lên mỗi lúc lại nhiều thêm. Em có nhớ không cũng cái sân bóng đó, cũng cái khung thành thủ môn đó mà ngày nào hai đứa còn hò hẹn, còn tâm sự, cùng nhau chia sẻ niềm vui lẫn nỗi buồn thì bây giờ em đã quên đi tất cả em đã ra đi bỏ lại sau lưng những kỉ niệm êm điềm mà giờ đây chỉ còn mình anh tiếc thương quá khứ mỏng manh ấy.
Em đã biến anh từ con người dũng cảm, mãnh liệt, khát khao tình yêu đến cháy bỏng thành con người yếu đuối, con người biết khóc vì em đó, và thỉnh thoảng một mình anh cứ đi thơ thẩn, ngây dại cố đi về hạnh phúc, cố tìm em, tìm về những giây phút chúng ta ước hẹn sum vầy. Anh càng tìm thì càng lại mất, mất sâu vào trong bóng đêm não nùng, lạnh giá và cô đơn. Và chắc giờ này em cũng đã hạnh phúc lắm, có khi nào em biết được nơi đây anh rất cô đơn và nhớ em nhiều lắm, mỗi khi nhớ về em thì anh lại cảm thấy con tim mình đau đớn như đang rỉ máu, đau ở đây không phải là trách hờn em chia tay, mà đau ở đây là đau cho chính con người của anh đã không giữ được em mãi mãi là của anh như những gì anh đã từng mơ ước.
Mỗi con người đều có riêng một thiên đường của mình và anh tin chắc rằng em là thiên đường của anh đó dù nó là ngắn ngủi, không được trọn vẹn nhưng rất hạnh phúc. Dù sao đi nữa, thì chúng ta cũng đã chia tay rồi dù anh không muốn nhưng nó vẫn xảy ra dường như nó xảy ra theo một quy luật vậy nhưng em nên nhớ rằng, khi nào em buồn, em khóc thì vẫn còn có anh. Anh không hứa sẽ làm cho em hạnh phúc như người ta đã làm cho em, nhưng anh có thể làm tất cả mọi thứ miễn sao em hết buồn, miễn sao em được vui thì anh cũng vui rồi. Hạnh phúc lớn nhất của đời anh là thấy em lúc nào cũng hạnh phúc, vui vẻ và lúc nào anh cũng luôn mở rộng vòng tay này vẫn mong em quay về bên anh cho dù giữa chúng ta có quá nhiều chuyện đau buồn.
kebimat841@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Nhớ người nơi xa Anh yêu và nhớ em nhiều lắm... (Ảnh minh họa) Nhi yêu! Mình quen nhau bao lâu rồi em nhỉ? Bao nhiêu ngày mình quen nhau cũng là bấy nhiêu thời gian xa cách. Anh còn nhớ cái cảm giác sau lần đầu tiên gặp em, chân thành và cởi mở. Lúc đó, anh nghĩ rằng mình vừa có thêm một người bạn...