Tình yêu u mê của chàng “phi công trẻ”
Chị là một người tình vô cùng tuyệt vời… (Ảnh minh họa)
Tôi thấy mình cứ bị cuốn vào và yêu chị lúc nào không hay, thậm chí yêu phát điên, thật lòng muốn chị ly dị chồng để kết hôn với mình.
Trước khi làm “ phi công trẻ“, tôi cũng có đôi ba mối tình, toàn là các em trẻ trung xinh đẹp. Nhưng thú thực, các em khiến tôi mệt mỏi quá với sự nhõng nhẽo của mình. Ai cũng đầy yếu đuối và cần được chở che từ a đến z, từ chuyện cái khăn cái áo cho đến vấn đề kia cũng phải dịu dàng. Các em muốn được phục vụ mọi lúc mọi nơi, chưa bao giờ em coi chuyện ấy là chuyện của cả hai người, mà em – luôn luôn là người dâng hiến vậy nên tôi – phải luôn biết chiều chuộng. Em nghĩ, tôi có em là tốt rồi, nên em chẳng cần cuồng nhiệt, chẳng cần khát khao khiến tôi phát chán.
Đến khi gặp chị, một người đàn bà hơn tôi đến 13 tuổi, hai con, vẫn còn chồng, thì tôi mới bước vào đời phi công trẻ. Chân thành mà nói, đến với chị, lý do kinh tế không phải lý do chính của tôi, vì tôi có một công việc ổn định với mức lương tạm đủ cho cuộc sống. Tôi muốn cặp với chị để thay đổi khấu vị, để biết cái cảm giác được chiều chuộng, được nâng niu như thế nào. Tôi muốn biết ở bên một người đàn bà thực sự cần, thực sự coi trọng chuyện ấy sẽ ra sao.
Hai vợ chồng chị không ly hôn nhưng mạnh ai nấy sống. Anh có bồ của anh, chị có phi công của chị. Vô tình mà tôi và chị gặp nhau trong một buổi chiêu đãi. Không nói, tôi không thể tin được chị hơn mình đến ngần ấy tuổi, chỉ đoán chừng 5, 7 tuổi là cùng, vì chị quá trẻ so với tuổi 40 của mình. Hai con, nhưng dáng chị còn chuẩn hơn ối gái chưa chồng, có lẽ tại công việc làm mẹ của chị đã được đơn giản hóa thành hai việc duy nhất: mang bầu và đẻ. Còn sau đó, chăm con đã có người giúp việc, nuôi con đã có sữa và thực phẩm dinh dưỡng.
Tôi thấy mình cứ bị cuốn vào và yêu chị lúc nào không hay… (Ảnh minh họa)
Chị lẳng lơ, tôi không phủ nhận, chị đong đưa, đa tình, tôi cũng không thể chối cãi. Nhưng không hiểu sao tôi cứ bị chị hút hồn. Một người đàn bà có gu thẩm mỹ khéo léo, với cái kiểu quan tâm không hẳn là chu đáo nhưng đầy bất ngờ và sáng tạo, thêm nữa chị còn là một người tình vô cùng tuyệt vời. Những điều ấy khiến tôi không làm sao dứt ra khỏi chị được. Tôi thấy mình cứ bị cuốn vào và yêu chị lúc nào không hay, thậm chí yêu phát điên, thật lòng muốn chị ly dị chồng để kết hôn với mình.
Video đang HOT
Nhưng đáp lại lời đề nghị chân thành của tôi chỉ là cái cười nửa miệng của chị. Chị không cần chồng, điều ấy chị đang có rồi, tại sao phải ly hôn để rồi rước về một ông khác? Tình yêu, chị vốn đã không có cảm xúc, nên cũng không cần nốt, cái chị cần duy nhất là tình dục, là một người đàn ông để đôi khi nhớ và thường xuyên bỡn cợt. Chị muốn được điều khiển đàn ông, chỉ có vậy mà thôi. Nếu tôi vẫn muốn những ngày qua thì tiếp tục, còn không giải tán.
Khi đó, tôi như kẻ u mê, vẫn không tin vào những điều chị nói. Tôi điên cuồng theo chị khắp mọi nơi thuyết phục chị cưới mình. Cuối cùng, chị lại nghĩ tôi đang dùng chiêu đó để tống tiền, lẳng vào mặt tôi một cọc tiền, chỉ đuổi tôi cút, không tình nghĩa gì nữa. Chỉ khi ấy, tôi mới hoảng hốt như chợt nhận ra mình đang điên.
Giờ đây, nghĩ lại những ngày tháng ấy tôi vẫn không khỏi giật mình nhưng đôi khi, thật sự trong lòng vẫn nhen lên những nhớ nhung với chị. Đó là một sai lầm, nhưng lại là một tình yêu thật sự, cho dù mù quáng đến bao nhiêu…
Theo PLXH
Khát khao quay lại với tình cũ
Chồng tôi chối bỏ giọt máu của mình để tìm vui bên nhân tình mới (Ảnh minh họa)
Chồng tôi chửi rủa, đánh đập vợ, tự tay giết chết đứa con của mình... nhưng anh ta lại mua nhà cho người tình, sắm đầy đủ vật chất và còn xin cô ấy sinh cho anh ta một đứa con.
Chuyện đau buồn của tôi đã xảy ra cách đây gần năm năm... nhưng những kí ức buồn, những nỗi đau tưởng chừng như đã lãng quên, giờ đây nó lại ùa về, làm sống dậy trong tôi những tháng ngày chua chát và buồn đau ấy.
Khi còn là sinh viên năm nhất, tôi nhận lời yêu anh. Tôi không xinh, không quá nổi bật, không phải con nhà giàu có như những cô bạn sinh viên thành phố khác, tôi chỉ là một cô gái nhà quê bình thường, dung dị... nhưng tôi luôn sống với mọi người bằng tấm chân tình của người dân quê tôi. Khi đến với anh, tôi đã do dự rất nhiều khi anh là chàng trai Hà Nội gốc, ga lăng, nổi bật và là con trai độc nhất trong một gia đình giàu có, nề nếp.
Biết anh yêu tôi, ba mẹ anh hết sức phản đối. Họ chê tôi người nhà quê nghèo hèn, lại xa xôi... họ không muốn con trai mình khổ khi phải lễ tết cứ phải xoay chuyển Bắc - Nam để thăm nội ngoại. Nhưng vượt qua tất cả, vượt lên những lời cấm đoán, chúng tôi vẫn đến với nhau bằng một tình yêu thực sự chân thành.
Anh yêu tôi, thương tôi và luôn ở bên cạnh chăm lo cho tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống thường nhật. Tôi yêu anh và hơn hết là sự biết ơn về người đã giúp đỡ tôi rất nhiều, đã cùng tôi vượt qua những khó khăn, vất vả của cuộc sống sinh viên xa nhà. Chúng tôi trân trọng tình yêu thương của hai đứa dành cho nhau và hứa sẽ cùng nhau đi hết cuộc đời này.
Tình yêu của hai đứa đang ngọt ngào trong niềm hạnh phúc thì bố mẹ bắt ép anh sang Úc học tiếp Thạc sĩ 2 năm... nhưng tôi hiểu, đấy chỉ là cái cớ để gia đình anh chia cách tình yêu của hai chúng tôi. Và tôi cũng hiểu được suy nghĩ của bố mẹ anh, hiểu được họ không muốn có một đứa con dâu "nhà quê" như tôi, họ không muốn cháu đích tôn của họ lại là gốc gác của người nhà quê nghèo hèn...
Và sau khi anh đi được 1 tuần, tôi đã nói lời chia tay anh. Dù anh đau khổ, khóc lóc, van xin thì tôi vẫn không thể thay đổi quyết định của mình. Tôi nói lời chia tay anh vì "Em không thể sống cô đơn một mình như thế này được! Em cần có người bên cạnh để động viên, an ủi và chở che cho em. Em xin lỗi... em đã phụ tình yêu của chúng mình, phụ lời hẹn ước cùng anh nhưng em không đủ kiên trì để chờ đợi anh suốt hai năm ròng rã..". Kể từ đấy, tôi thay số điện thoại và không bao giờ liên lạc với anh nữa. Những email đầy ắp những yêu thương chan chứa, những lời níu kéo, van xin của anh khiến tôi không thể nào cầm lòng được... nhưng một khi đã quyết, tôi không thể thay đổi được ý định của mình.
Chúng tôi hứa sẽ cùng nhau đi hết cuộc đời này (Ảnh minh họa)
Gần hai năm sau, tôi yêu Hoàng. Anh cũng là một chàng trai tỉnh lẻ nhưng anh là người đàn ông rất có nghị lực và thông minh xuất chúng. 28 tuổi, anh đã xây cho mình được một căn hộ 4 tầng khang trang ở trung tâm thành phố và có cả mấy khu đất ở ngoại thành Hà Nội. Tôi biết mình không yêu Hoàng như yêu anh trước đây... nhưng với một người đàn ông thành đạt và giỏi giang như Hoàng thì tôi tin mình sẽ không phải hối hận khi trao thân gửi phận của mình cho người đàn ông ấy.
Một đám cưới sang trọng được diễn ra. Tôi nhìn rõ khuôn mặt hạnh phúc của bố mẹ tôi khi có được một chàng con rể giỏi giang và giàu có như Hoàng, tôi cũng nhìn thấy rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ tình yêu của chúng tôi... nhưng sâu thẳm tâm hồn tôi là một nỗi đau. Khi sánh bước bên Hoàng, tôi cứ nghĩ đến những hình ảnh của anh, những hứa hẹn cùng anh ngày nào "Chúng mình sẽ có một đám cưới thật ấm cúng, có hai đứa con đáng yêu và chúng ta sẽ chung sống bên nhau hạnh phúc suốt cuộc đời này!"... nhưng giờ đây, sao mọi người đang hạnh phúc hoan hỉ mừng cho đám cưới hai đứa mà tôi lại thấy sống mũi mình cay quá! Tôi đã khóc... chồng tôi cứ ngỡ tôi khóc vì hạnh phúc, khóc vì phải xa gia đình, khóc vì được làm vợ... nhưng có ai hiểu được, đấy là những giọt nước mắt tôi khóc cho anh, người con trai đã yêu thương và chở che tôi suốt bao năm qua, để giờ đây, tôi phản bội lại tình yêu của anh để đến với một người đàn ông khác.
Lấy nhau được gần nửa năm, Hoàng bắt đầu lộ rõ bộ mặt thật của mình. Anh suốt ngày nhậu nhẹt, cờ bạc và có những cuộc điện thoại bất chợt lúc nửa đêm để rồi, anh sẵn sàng bỏ tôi một mình và lao theo tiếng gọi ấy.
Sau gần một năm chung sống, Hoàng bắt đầu chán tôi và ngoại tình. Cô người tình của anh đang là sinh viên của một trường Đại học. Cô ta cao ráo, xinh đẹp, cũng có học thức đàng hoàng... có lẽ vì thế mà anh mới tự hào với bản thân mình là " có chân dài bên cạnh đại gia". Và chẳng bao lâu thì anh ta công khai mối quan hệ của mình với người tình trẻ.
Dù tôi nhẹ nhàng khuyên răn, cho đến khi tôi cáu tiết vì chồng trơ trẽn ngoại tình thì anh ta vẫn không từ bỏ cô người tình ấy. Càng đau đớn hơn nữa khi cái bào thai đang lớn dần lên trong bụng tôi thì anh ta đã ép tôi phá bỏ đứa con đó. Tôi không đồng ý thì anh ta mắng chửi, đánh đập... và khi tôi bị anh ta đánh cho ngất đi cũng là lúc đứa con hai tháng tuổi của tôi giã từ cuộc sống trần tục vì mẹ nó bị đạp mạnh xuống nền nhà. Lúc tỉnh dậy trong bệnh viện, tôi đau đớn đến tột cùng khi biết đứa con của mình không còn trên cuộc đời này nữa... Mất con, tôi chẳng còn niềm vui nào nữa, chẳng còn niềm tin vào cuộc sống, vào con người, vào những tình cảm chồng vợ tưởng chừng như rất thiêng liêng...
Tôi càng đau đớn hơn khi anh ta phó mặc cho tôi trong ốm đau, bệnh tật, coi tôi như một con ở trong gia đình. Anh ta suốt ngày đón đưa người tình đi học, rồi họ lại dan díu đi chơi với nhau, đi du lịch cuối tuần... và chẳng bao lâu sau, anh ta mua cho cô ấy một căn hộ chung cư và sắm đầy đủ tiện nghi trong nhà. Cũng kể từ độ đó, tôi chỉ giống như một người trông nhà hộ, còn Hoàng thì suốt ngày chỉ biết quẩn quanh bên người tình của mình.
Tôi đã phản bội tình yêu của anh để lấy một người đàn ông bạc ác (Ảnh minh họa)
Rồi một ngày, tôi viết đơn xin li dị đưa cho Hoàng kí nhưng anh không chấp nhận. Anh ta nhếch mép cười và bảo: "Cô bỏ tôi thì cô sống với ai? Cô sẽ nói với gia đình cô như thế nào? Và cô sẽ còn gì trong tay khi rời khỏi ngôi nhà này?"... Tôi uất ức đến nghẹn thở khi nghe được những lời tàn nhẫn ấy từ người chồng của mình, người đã nói với tôi biết bao lời đường mật, hứa hẹn với tôi về một cuộc sống ấm êm, hạnh phúc... vậy mà giờ đây, anh ta đã lột mặt như một con thú, anh ta sẵn sàng đánh chết đứa con của tôi nhưng anh ta lại muốn người tình sinh con cho anh ấy. Tôi không hiểu nổi tại sao một con người có học thức như anh lại có thể đối xử với tôi như vậy?
Bất chợt một ngày, tôi nhận được điện thoại của anh, là người yêu cũ của mình sau gần 5 năm xa cách. Anh bảo anh đã về Việt Nam sống và làm việc, anh đã nghe rất nhiều người kể về hoàn cảnh của tôi và rất thương tôi. Anh muốn được gặp tôi để biết được cuộc sống hiện tại của tôi như thế nào... và tôi đã nhận lời gặp anh!
Chúng tôi gặp nhau ở một quán cà phê mà trước đây hai đứa vẫn thường ra đấy ngồi tâm sự. Anh giờ đây đã là một người đàn ông chững chạc, trưởng thành và rất thành đạt, còn tôi thì thân xác tàn tạ, mặt mũi xanh xao, không có sức sống... Nhìn tôi với bộ dạng gầy còm, xấu xí như vậy, anh đã khóc rất nhiều. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi nói: " Anh biết chỉ vì bố mẹ anh cấm đoán nên em mới từ bỏ anh. Anh cứ nghĩ rằng em lấy chồng sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc, yên ấm... nào ngờ, cuộc sống làm vợ của em lại giống địa ngục như thế này? Nếu như... em còn yêu anh, còn một chút tình cảm với anh thôi thì hãy cho anh một cơ hội để anh có thể bù đắp cho em, có thể cho em một cuộc sống tổt,... và để anh được thực hiện lời hứa của mình, được sống với người mình yêu thương thực sự". Tôi đã gục đầu vào bàn khóc nức nở nhưng tôi còn mặt mũi nào để trở về với anh đây? Tôi đã có chồng, đã từng mang thai của anh ta thì tôi còn gì vẹn nguyên quay lại với anh nữa? Rồi bố mẹ anh sẽ nói sao, họ hàng anh sẽ nghĩ sao khi anh là con trai một trong gia đình, là cháu đích tôn của dòng họ?
Tạm biệt anh ra về, trong lòng tôi nặng trĩu một nỗi buồn. Tôi biết rằng mình vẫn còn yêu anh lắm, vẫn mong mỏi có được những niềm hạnh phúc ngắn ngủi cùng anh... nhưng tôi đã sai lầm khi rũ bỏ tình yêu của mình, rũ bỏ anh để đi lấy người khác thì tôi làm sao còn dám quay lại với anh nữa?
Vẫn khao khát được sống hạnh phúc cùng anh, khao khát được ở trong vòng tay yêu thương anh, khao khát có với anh những đứa trẻ ngoan ngoãn, đáng yêu... nhưng khao khát vẫn chỉ là khát khao khi tôi vẫn đang phải sống một cuộc sống tầm gửi cho người đàn ông khác.
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Trả giá cho tình yêu mù quáng Tôi yêu anh đến điên dại... (Ảnh minh họa) Tình yêu là gì? Là dục vọng, là sự ê chề, là bể khổ của cuộc đời. Tình yêu đối với tôi như là một hố sâu chỉ chờ ngày nhảy xuống, là địa ngục, là tham dục vọng, là ngõ cụt không có lối ra... Cùng tham gia vào lớp ngoại ngữ ban...