Tình yêu trong tiệm bánh ngọt giúp hóa ‘khuyết’ thành ‘tròn’
Không may mắn khi sinh ra bị câm, điếc. Cuộc sống với muôn vàn khó khăn, thử thách, nhưng với sự quyết tâm, giàu nghị lực, họ đã vượt qua, cùng nhau xây dựng mái ấm gia đình tràn đầy hạnh phúc.
Đó là nghị lực vượt khó của cặp vợ chồng Trần Văn Tâm và Trần Thị Thanh Phương, cả hai đều ở tuổi 23, hiện sống tại xã Tịnh Hà (Sơn Tịnh, Quảng Ngãi).
Chúng tôi đến khu chợ Mới, xã Tịnh Hà, hỏi về cặp vợ chồng khuyết tật Trần Văn Tâm và Trần Thị Thanh Phương, người dân ai cũng đều dành cho họ lời khen ngợi. Bà Nguyễn Thị Hoa, hàng xóm của Tâm và Phương, nói: “Hai đứa còn trẻ mà có chí, là tấm gương sáng về nghị lực vượt qua số phận”. Tiệm bánh ngọt của hai vợ chồng Tâm ở gần chợ Tịnh Hà. Giữa những xô bồ, ồn ào bên ngoài, trong ngôi nhà của hai vợ chồng trẻ chỉ có ánh mắt và nụ cười. Cuộc trò chuyện viết trên giấy giữa chúng tôi đã để lại nhiều cảm xúc. Đôi vợ chồng đặc biệt này đã viết nên những dòng tâm sự chất chứa, đầy tình cảm.
Phương kể: “Tâm học rất giỏi, là một tay đánh cờ cừ khôi, nhiều lần đoạt giải nhất ở trường cũng như khu vực”. So với Tâm, cuộc sống của Phương khó khăn hơn nhiều. Mẹ của Phương qua đời trong một lần bị tai nạn lao động khi phụ hồ. Thương bạn vừa chịu đựng nỗi đau khuyết tật, lại đau buồn vì mồ côi mẹ, Tâm luôn ở bên an ủi, động viên. Tình bạn đã tiếp thêm cho cả hai niềm tin để vượt qua mọi khó khăn, bước tiếp trong cuộc đời.
Là con thứ hai trong gia đình có 3 anh em, Tâm chẳng may bị khiếm thính bẩm sinh. Bố mẹ đã gửi Tâm ra làng Hy Vọng (TP. Đà Nẵng) học khi mới 9 tuổi. Ở Đà Nẵng được vài năm, khi tỉnh thành lập Trường Giáo dục trẻ khuyết tật, Tâm về quê học để được gần gia đình. Phương cũng theo học ở Trường Giáo dục trẻ khuyết tật tỉnh. Cả hai đã cùng giúp đỡ nhau trong học tập và trở thành đôi bạn thân.
Tâm và Phương viết lên câu chuyện hạnh phúc, giàu nghị lực.
Tình yêu xây nên hạnh phúc
Video đang HOT
Như định mệnh của cuộc sống, Tâm và Phương đã đến với nhau bằng tình bạn chân thành và cả hai đã gắn kết cuộc đời cùng nhau, với tình yêu sâu nặng trong trái tim. Đến khi học xong, cả hai đã được người thân, bạn bè, các thầy, cô giáo cùng chúc phúc.
Để xây dựng gia đình hạnh phúc, tạo thu nhập cho bản thân, họ cùng nhau mày mò học hỏi phương pháp làm bánh ngọt và trang trí trầu cau phục vụ tiệc cưới. Nhớ lại thời gian học nghề, Tâm cho biết đã gặp rất nhiều khó khăn, vì nhiều tiệm bánh không chịu nhận người khuyết tật. Nhưng với quyết tâm khởi nghiệp từ một nghề mà mình yêu thích, Tâm kiên trì đi hỏi khắp các tiệm bánh ngọt và cuối cùng cũng được một giáo viên trường nghề đồng ý tiếp nhận.
Thay vì lắng nghe, hỏi lại, Tâm chọn cách quan sát thật tỉ mỉ và thực hành liên tục. Phần nào chưa hiểu, Tâm ghi chú lại, rồi lên mạng Youtube xem hướng dẫn. Sau hơn 1 năm học nghề, được sự giúp đỡ của gia đình và tiền vay mượn, hai vợ chồng trẻ đã thực hiện được ước mơ mở tiệm bánh ngọt và phụ liệu trang trí hoa quả tiệc cưới.
Thời gian đầu việc kinh doanh của họ gặp nhiều khó khăn, nhất là việc giao tiếp với khách hàng. Mỗi lần khách đến, cả hai phải chạy ra viết vào giấy thì mọi người mới hiểu. Họ đọc cẩn thận những góp ý, cả khen lẫn chê của khách qua giấy, tin nhắn để tự rút kinh nghiệm; đồng thời tìm tòi công thức pha chế, chọn nguyên liệu để cho ra đời những chiếc bánh ngon và đảm bảo vệ sinh.
Nhờ sự sáng tạo, chịu khó, tiệm bánh của Tâm và Phương được nhiều khách hàng tin tưởng. Khi được hỏi về ước mơ, Tâm và Phương đều viết ra giấy rằng: “Mong tiệm bánh ngày càng đắt khách để mở rộng cửa tiệm và nhận bạn bè có chung hoàn cảnh với mình vào làm”. Bởi theo dòng tâm sự của Tâm, còn nhiều bạn bè bị khuyết tật gặp khó khăn khi hòa nhập cuộc sống.
Chia tay Tâm và Phương, nhìn họ cần mẫn bên những chiếc bánh với nụ cười trên môi, tôi thầm cảm phục nghị lực của đôi vợ chồng trẻ, họ đã cùng nhau viết lên câu chuyện đẹp về tình yêu và nghị lực trong cuộc sống.
Theo Trí Phong/Quangngaionline
Lấy nhau cả năm không được tân hôn, đêm giao thừa vợ cởi áo ra khoe "chỗ đó" trắng hồng
Một năm hai vợ chồng chưa một lần gần gũi, sự kiên nhẫn, chịu đựng của Tú gần như sắp vỡ bể, sắp bung tỏa thì My, đúng đêm giao thừa đã lôi tuột Tú vào phòng rồi bẽn lẽn cởi áo ra khoe "chỗ đó" vừa trắng vừa hồng...
Tú trố mắt, miệng há hốc. My đẹp, đẹp thật đấy, nhưng mà "chỗ đó" lạ quá. (Ảnh minh họa)
Đã chuẩn bị sẵn sàng cả tinh thần và thể chất để bước vào động phòng, ngọn lửa yêu đương đang bùng cháy thì bị một câu nói của My làm cho tắt ngấm:
- Anh vội vàng làm gì chứ. Em còn chưa sẵn sàng đâu!
Mặt Tú ngắn tũn lại, cổ họng nghẹn, đau như bị hóc xương cá. Nhìn My ôm chăn đi ngủ, Tú thấy lòng lạnh băng. Bây giờ có lôi My dậy thì cũng chỉ là ép buộc, mà Tú thì không muốn ép buộc, Tú muốn My tự nguyện kia. Thôi thì My chưa sẵn sàng, Tú sẽ đợi.
Để đến được cuộc hôn nhân này, My và Tú đã phải trải qua muôn vàn khó khăn, sóng gió. Lúc biết Tú yêu My, muốn lấy My, bố mẹ Tú đã phản đối vô cùng kịch liệt. Thậm chí mẹ Tú còn dọa sẽ tự tử nếu như My bước chân vào nhà Tú làm dâu. Lý do cũng bởi thân thế của My.
My đã từng có một đời chồng. Một lần mang thai bị chết lưu, cả nhà chồng cũ của My đã ruồng bỏ My chẳng thương tiếc. My sống thu mình lại, không tiếp xúc với ai nhưng sự dịu dàng, hiểu lý lẽ của My đã thu hút Tú. Tú đã bất chấp tất cả để tiến đến với My. My ban đầu cũng né tránh, nhưng trước sự chân thành của Tú, My đã rung động.
Để đến được cuộc hôn nhân này, My và Tú đã phải trải qua muôn vàn khó khăn, sóng gió. (Ảnh minh họa)
Tuy yêu nhau tha thiết, cũng đã qua một đời chồng nhưng Tú rất tôn trọng My, không bao giờ có ý định đưa My lên giường khi chưa được sự đồng ý của My. Tú muốn đợi khi cả hai thực sự thuộc về nhau, cho dù My có không còn nguyên vẹn. Ấy vậy mà sóng gió này vừa qua, sóng gió kia lại đến, My lại không đồng ý cho Tú động phòng.
My nói chưa sẵn sàng, Tú cũng chẳng căn vặn. Nhưng 1 tháng, rồi hai tháng trôi qua, My vẫn là câu trả lời ấy. Tú cũng muốn nổi điên, cũng muốn tức giận, cũng muốn bất chấp nhưng làm như vậy, Tú khác nào mấy tên lưu manh. Còn chuyện trăng hoa, bồ bịch, nếu chỉ vì My cấm vận mà Tú làm như thế thì Tú đâu có xứng đáng là đàn ông. Tú sẽ đợi, đợi đến khi nào My tự nguyện.
Còn My, nhìn Tú như vậy, My cũng thấy khó xử lắm, nhưng My có nỗi khổ của riêng My. Rồi thì bố mẹ chồng giục giã tới lui chuyện con cái, My cứng họng, chưa biết nói thế nào thì Tú đã đứng ra bênh vực, nhận hết về phía mình, nói rằng Tú chưa muốn có chứ không phải do My. Càng ngày, My càng bị khuất phục bởi tình yêu chân thành của Tú. Tú càng chân thành, My lại càng muốn làm "chuyện đó" để đền đáp.
Một năm hai vợ chồng chưa một lần gần gũi, sự kiên nhẫn, chịu đựng của Tú gần như sắp vỡ bể, sắp bung tỏa thì My, đúng đêm giao thừa đã lôi tuột Tú vào phòng rồi bẽn lẽn cởi áo ra khoe "chỗ đó" vừa trắng vừa hồng:
- Đêm nay, em sẽ thuộc về anh! - My thẹn thùng
Tú trố mắt, miệng há hốc. My đẹp, đẹp thật đấy, nhưng mà "chỗ đó" lạ quá. My đã qua một lần sinh nở dù là bị hỏng, nhưng cái thai đến tháng thứ 6, làm sao tránh khỏi những vết rạn, ấy vậy mà vùng bụng của My vẫn trắng hồng, thon thả, mịn màng, chẳng phải là quá lạ hay sao? Nhìn sắc mặt khó hiểu của Tú, My ngập ngừng:
- Vì em sợ anh chê em xấu nên em đành phải đợi thẩm mỹ xóa rạn, xóa vết thâm xong mới dám tân hôn. Anh... Không giận em chứ?
Tú vỡ lẽ. Tú thấy có đôi chút buồn vì yêu lâu như vậy, cùng nhau trải qua biết bao nhiêu sóng gió, Tú đâu có quan trọng mấy chuyện đó. Bởi nếu quan trọng, Tú đã chẳng cưới My làm vợ. Tú yêu My ở tâm hồn chứ đâu phải ở thể xác. Nhìn My có vẻ sợ hãi, Tú ôm chặt My vào lòng:
- Em là em của ngày cũ, anh vẫn cứ yêu em. Lần sau đừng dại dột làm những chuyện như thế này nữa nhé!
My rơi nước mắt vì sự hạnh phúc quá đỗi này. Nếu có ai hỏi tình yêu cao thượng là gì thì nó chính là đây nhé! Sự chân thành là những rung cảm sâu thẳm nhất, chấp nhận mọi thứ chưa hoàn hảo của nhau.
Theo blogtamsu
Mang quần áo đi giặt cho bạn gái tôi sốc nặng hiểu vì sao em bị cảm mà trong sọt rác... Mắt tôi tối sầm lại, chân tay cứng đờ, tờ kết quả siêu âm đi kèm với phiếu làm thủ thuật phá thai. Giờ thì tôi đã hiểu tại sao trong thùng rác lại có chiếc bỉm trẻ con ướt đẫm máu rồi. (Ảnh minh họa) Tôi si mê em, yêu em cũng được 5 năm rồi. Đáng tiếc, tình yêu ấy lại...