Tình yêu tội lỗi!
Đã một năm trôi qua, anh chỉ lặng nhìn em từ xa, luôn hướng về em mỗi đêm.
Đêm qua, một mình anh lòng vòng quanh thành phố, đi giữa cái lành lạnh của buổi giao mùa, đi tìm một điều gì đó của riêng mình. Những con đường hằng ngày anh vẫn đi nhưng đêm nay có điều gì đó khác lạ, nó làm anh buồn tê tái. Chạy dọc theo những con đường đã từng in dấu hai ta, đâu đó thấp thoáng bóng dáng em, nụ cười của em. Đến những nơi ghi đậm hình bóng em khi ở bên anh, rồi cái cảm giác hồi hộp chờ đợi để đón em từ sân bay về đến khi niềm vui vỡ òa khi thấy hình bóng quen thuộc của em từ trong cửa xuống, cái cảm giác ấy sao mới quá, chỉ như mới hôm qua đây.
Cảm giác hạnh phúc mới đó mà bây giờ đã tan biến như làn khói. Chạy dọc theo những con đường chúng ta đã đi qua, những nơi mà chúng ta đã đến để tìm đâu đó những gì còn đọng lại. Có lẽ đó là lần đầu và cũng là lần duy nhất anh được đứng bên cạnh em để chụp ảnh, hạnh phúc là thế bây giờ mãi mãi chẳng còn lại gì nữa. Đã thế mà còn hứa với em sau này sẽ đưa em đi chụp ảnh cưới ở Bà Nà, Hội An.
Có lẽ đó chỉ là mơ ước chẳng bao giờ trở thành hiện thực. Biết rằng bây giờ chẳng còn là gì của nhau nữa, chẳng có lý do gì để vấn vương, biết rằng bên em sẽ không còn là anh nữa nhưng sao vẫn nhớ thương. Biết rằng không còn được nhắc nhở em uống thuốc khi em đau, không được uống nước đá khi em đau, không được… ôi sao nhiều thế, sao lo lắng nhiều thế, sao bước sâu vào cuộc đời em đến thế… Khi em nói chúng ta không thể hàn gắn nghĩa là mất em mãi mãi…
Tình yêu anh dành cho em sẽ mãi mãi không phai (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau 4 năm yêu nhau, chúng ta đã có biết bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu dự định và hẹn ngày em ra trường chúng ta sẽ là của nhau mãi mãi… nhưng giờ đây điều ấy mãi mãi không thể thành hiện thực. Nỗi đau mất em giờ đây hằng ngày vẫn luôn giày xé bản thân anh, có thể cướp mất cuộc sống của anh bất cứ lúc nào bởi căn bệnh mà không bao giờ có thể chữa hết được. Mỗi ngày anh đều phải uống thuốc để giảm đi nỗi đau, nỗi đau thể xác có thể được nhưng nỗi đau tinh thần làm thế nào đây?
Khi em rời xa anh để lên xe hoa cùng người khác, ngày anh xuất viện cũng là ngày em đính hôn. Khi anh đi ngang qua nhà nhìn em xinh tươi trong ngày vui mà lòng anh đau tê tái, có lẽ lúc ấy em không biết rằng anh đang ngắm nhìn em. Mọi người cố giấu anh nhưng khi anh biết điều đó khiến tim anh càng thêm nhói đau. Đó là kết thúc cho một cuộc tình, một con người.
Đã một năm trôi qua, anh chỉ lặng nhìn em từ xa, luôn hướng về em mỗi đêm. Trời sắp vào đông, ai sẽ sưởi ấm cho tâm hồn anh? Bên em giờ đây là người chồng mà em lựa chọn, và cả cô bé con mà em vừa sinh. Hạnh phúc đã đến với em, anh luôn hy vọng thế và anh mong em luôn được hạnh phúc dẫu anh biết rằng em rời xa anh có lẽ do anh không thể lo cho em một cuộc sống đầy đủ, không thể cho em một căn nhà ấm cúng, hay một chiếc ôtô để em không phải dầm mưa dãi nắng.
Tình yêu anh dành cho em sẽ mãi mãi không phai, cho dù đó là tình cảm tội lỗi bởi em đã có chồng. Nhưng anh không thể cấm com tim anh yêu em. Với anh, em mãi là người con gái mà anh yêu thương nhất. Cảm ơn em, tình yêu của anh. Hãy nhớ đến anh là kẻ đáng ghét như ấn tượng ban đầu em gặp anh nơi Sài Gòn xa xôi…
Theo 24h
Cuộc tình không trọn vẹn
Lỗi tại tôi, tất cả là do tôi, tại tôi quá ngu ngốc và vô tâm nên mới xảy ra thế này. Trong tình yêu và cuộc sống có rất nhiều điều trái ngược đã được chứng minh. Với bao vất vả lo toan bận rộn này thì ai cũng có những tâm sự riêng của đời mình, và chúng ta cũng nên hiểu ở đâu đó quanh đây cũng có một người giống bạn.
Cuộc đời tôi có quá nhiều ngang trái và khổ đau. Tôi viết lên dòng tâm sự này mong được giải thoát khỏi cuộc sống bon chen, tăm tối đang gặp phải. Mỗi chúng ta ai cũng có và sẽ có một mối tình đầuvới khởi đầu là bao trông gai vất vả. Có người sẽ được hạnh phúc còn có người lại gặp đau khổ, và tôi nằm trong số phải chịu đau khổ.
Tôi có một mối tình đầu từ rất sớm, mọi người có thể không tin nhưng thực sự thì tôi yêu em từ năm lớp 7. Tôi đã rất đau khổ và nhục nhã khi có người bảo tôi yêu em vì tiền vì nhà em giàu có mà. Và tôi đã không dám tán em trong 5 năm đó. Tôi đã lớn trước tuổi của mình, thật là một điều không thể tưởng tượng nổi đúng không. Tôi gặp em trong sự tình cờ, do tôi quá nghịch ngợm mà bị em chửi thẳng vào mặt, tuy thế tôi lại thấy rằng như có ai đó quan tâm đến mình, và tôi bắt đầu để ý đến em từ hôm đó. Dần dần tôi yêu em từ bao giờ cũng không biết nữa. Cuộc sống cứ thế dần trôi, tôi phát hiện ra là em và tôi sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm... một điều hết sức trùng hợp phải không. Yêu em tôi đợi chờ trong cô đơn và tuyệt vọng được 5 năm, đến năm 12 thì vào ngày sinh nhật của hai đứa em đã cho tôi một bất ngờ quá lớn khiến tôi phải rơi nước mắt. Em đã đồng ý làm người yêu tôi. Nhưng tôi lại thấy không xứng với em, em là một cô gái xinh xắn và có rất nhiều người theo đuổi. Em quá ngoan ngoãn đến mức có nhiều người nhận làm con dâu. Tôi sợ mất em, tôi yêu em hơn chính bản thân mình, chúng tôi quá yêu nhau. Tuy yêu nhau nhưng tôi không bao giờ đi quá giới hạn, vì tôi yêu em thật lòng và tôn trọng em cũng như hai gia đình, nhà tôi và nhà em có truyền thống lắm.
Tôi vì em mà cố gắng và em cũng thế. Cuộc sống cứ thế trôi đi, tôi và em quyết định sẽ lấy nhau, tôi làm mọi việc để em được hạnh phúc. Nhưng một điều trái ngược đã tới khi tôi thi đại học ngoài bắc còn em thi trong nam, thế là sự xa cách bắt đầu khiến cho tôi hoang mang rằng sẽ mất em. Tôi phải đợi em 4 năm đại học mới được đoàn tụ, nhưng tôi đâu ngờ chưa đi vào nam mà em đã chia tay với tôi. Em đã hoàn toàn quên đi những kỉ niệm giữa chúng tôi, những lúc vui buồn hai đứa luôn bên nhau, hứa là sẽ mãi bên nhau, chung thủy với nhau mãi mãi. Em đã hoàn toàn quên tôi... Tôi làm mọi chuyện vì em mà em không biết tôi yêu em.
Chính tôi đã đánh mất em, đã đánh mất tình yêu này (Ảnh minh họa)
Thực ra là tại tôi chia tay em trước nên mới thế. Sau một vụ tai nạn giao thông đầu tôi đập xuống đất và gây tích tụ máu đông trong đầu. Do việc thương xuyên học khuya đến 1 hoặc 2 giờ đêm đã khiến đầu tôi rất đau, lúc đó tôi chưa biết mình bị làm sao. Sau khi cụ tôi qua đời được vài hôm thì tôi đã phải nhập viện để hồi sức cho kỳ thi đại học sắp tới. Kết quả giám định cho biết tôi bị ung thư não, tôi đã sốc nặng và nghĩ tới em, tôi biết bây giờ không thể cho em biêt được điều này vì sắp thi đại học. Tôi cố nén nước mắt không cho em biết để em vui và thi đại học. Sau khi thi đại học tôi đã quyết định chia tay em, em rất đau khổ vì em cũng quá yêu tôi. Sau 7 năm tôi yêu em bây giờ tôi phải chia tay em là một cú sốc quá lớn đối với tôi. Ra Hà Nội khám bệnh tôi mới biết mình chỉ bị máu đông trong não vẫn còn cứu được, tôi đau khổ khi đã nói lời chia tay em. Sau khi chữa bệnh xong tôi trở về với suy nghĩ cứu vãn được mọi chuyện trước khi quá muộn màng nhưng em đã quá đau khổ và đã hết yêu tôi. Tôi không dám kể cho em nghe những gì mình trải qua.
Em đã là người cho tôi tất cả, từ sự quan tâm, tình yêu thương, sự cố gắng, niềm vui, sự ý nghĩa trong cuộc sống. Em là tất cả đối với tôi, em là mặt trời trong tôi, em là trái tim tôi, tâm hồn tôi, là những gì thiêng liêng nhất mà tôi có. Tôi chân trọng em và tôi yêu em.
Tôi đã gò bó em quá nhiều, em đã mất tự do và những sở thích khi ở bên tôi. Tôi đã khiến em mệt mỏi, em cũng đã khóc rất nhiều vì tôi, đã buồn rất nhiều vì tôi, đã quá nhiều lần tôi làm em đau khổ và điều này thì đã xảy ra. Tôi không có một cơ hội nào để quay lại nữa, tôi đã mất em mãi mãi. Tôi đã níu kéo nhưng vô ích, điều đó đối vối tôi bây giờ như một cái gì đó không có điểm tựa. Tôi đã ngã quỵ trước số phận, tôi cô đơn và tuyệt vọng. Tôi sẽ mãi mãi mất em, và tôi biết rằng suốt cuộc đời tôi sẽ không có người con gái thứ hai nào nữa và điều đó là chắc chắn. Tôi yêu em và chỉ yêu mình em mà thôi. Tôi không thể sống mà thiếu em trong cuộc đời này, tôi cần em hơn bất cứ thứ gì khác. Bây giờ thì tôi chỉ biết nuốt nước mắt nhìn em bước đi xa mãi. Sự hối hận của tôi đã quá muộn màng không thể cứu vãn được nữa, tôi đau khổ và dằn vặt. Tôi đã từng thề rằng tôi bỏ em thì tôi sẽ chết, nhưng tôi quá nhát gan mà không dám làm vậy, sự ngu ngốc và vô tâm của tôi đã dẫn đến hậu quả ngoài sức chịu đựng của mình. Rồi đây tôi sẽ sống ra sao, tôi đã không thể tha thứ cho chính mình.
Bây giờ tôi chỉ có thể cầu mong em nơi phương xa được bình yên, vui vẻ, hạnh phúc, không điều gì xấu xảy ra cho em, tôi đã không thể mang lại hạnh phúc cho em. Ngay cả người mình yêu duy nhất trên cuộc đời này tôi còn không bảo vệ được thì còn nói gì được nữa chứ.
Lỗi tại tôi, tất cả là do tôi, tại tôi quá ngu ngốc và vô tâm nên mới xảy ra thế này, tôi không thể trách ai được. Tôi mong một ngày nào đó khi đọc được những dòng này em sẽ trở lại bên tôi mặc dù tôi biết điều này là vô vọng. Nhưng tôi không biết làm sao hơn được nữa, tôi quá yêu em và không biết làm gì để em trở lại, chính tôi đã đánh mất em, đã đánh mất tình yêu này.
Theo 24h
Anh sẽ quay lại với người anh yêu Xin lỗi em! Anh sẽ quay lại với người anh yêu. Mình đến với nhau một cách quá bất ngờ đúng không em. Mình gặp nhau và đến với nhau do cùng một hoàn cảnh: em chia tay với người yêu còn anh và người yêu không còn mặn nồng do khoảng cách địa lí. Hai tâm hồn cô độc đến với nhau...