Tình yêu sẽ chìm vào quên lãng…
Tôi chưa bao giờ nghĩ tình yêu của mình lại rẻ rúng như vậy (Ảnh minh họa)
Muốn hét lên thật to, muốn nổi loạn và đập phá, muốn mọi thứ chìm trong quên lãng… “Anh mãi là người em yêu nhất”…
Khi tôi viết lên những dòng này gửi đến chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống, thật sự tôi rất buồn! Tôi không hiểu tại sao trong thời gian qua, tôi lại sống bất cần như thế? Còn bây giờ thì cuộc sống của tôi lại thật buồn chán và tẻ nhạt… như chính con người tôi vậy! Dường như tôi chỉ sống bằng suy nghĩ, tôi không quan tâm cuộc sống bên ngoài nó như thế nào nữa… có những sự lựa chọn sai, có những sai lầm nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy cuộc sống của mình lại tồi tệ như thế này!
Cứ tưởng tình yêu chân thành và sâu sắc là thứ duy nhất mình có thể tự hào về bản thân mình… nhưng tôi đã nhầm. Trước đây, chưa bao giờ tôi nghĩ đến sức mạnh của đồng tiền nó lại ghê gớm đến như vậy? Cũng chưa bao giờ nghĩ đến sự đổi thay của con người cũng nhanh chóng đến như vậy… Ngay cả trong suy nghĩ, tôi cũng không bao giờ nghĩ được người ta có thể vứt bỏ được mọi thứ một cách dễ dàng đến như vậy!
Tôi đã biết thế nào là niềm hạnh phúc vô bờ, là đau khổ tột cùng… và tôi cũng hiểu thế nào là lòng người đa đoan. Hằng đêm, tôi thức trắng để đặt ra những câu hỏi và rồi tự trả lời như một người điên vậy. Tất cả mọi chuyện tôi để trong lòng và không thể tâm sự cùng ai… vì người mà tôi yêu thương và tin tưởng nhất cũng lạnh lùng rủ bỏ tôi đi như thế thì còn có ai để tôi có thể tin tưởng được nữa đây?
Có người đã từng nói rằng: “Anh có nụ cười như mùa thu tỏa nắng và có một đôi mắt buồn vô hạn”. Thật buồn cười quá! Vì giờ đây, tôi đang bị trầm cảm thì đúng hơn là buồn phiền…
Video đang HOT
Con người tôi đã thay đổi hoàn toàn kể từ ngày tôi gặp em (Ảnh minh họa)
Từ bé, dường như tôi sống không cần sự quan tâm, không cần tình yêu… nhưng con người tôi đã thay đổi hoàn toàn kể từ ngày tôi gặp em. Tôi thấy cô đơn, tôi cần được quan tâm và cần được chia sẻ… tất cả những tình cảm giấu kín đó, tôi đều dành nó cho em! Tại sao em không bao giờ hỏi “ Vì sao anh lại chọn em mà không phải là một người con gái nào khác?”. Vì em tự tin về bản thân mình quá, phải không? Còn tôi cứ sống trong mơ mộng mà đâu biết được rằng, em cần nhiều hơn những gì tôi có được.
Tôi chưa bao giờ nghĩ tình yêu của mình lại rẻ rúng và kết thúc trong đau đớn như vậy! Thật sự trước đây tôi rất cần một lời giải thích, một lí do rõ ràng nhưng… sáu năm yêu nhau, những kỉ niệm, những mơ ước và hẹn ước của hai đứa… để rồi giờ đây, em lạnh lùng nói: “ Chúng ta hãy cứ lặng lẽ mà chia tay nhau. Yêu anh, em cảm thấy mệt mỏi lắm”; “Bên anh, em không còn cảm giác hạnh phúc nữa… giờ đây, anh cần sự rõ ràng để làm gì chứ?”… Môi trường mới, cuộc sống mới, những mối quan hệ mới… khiến lòng người thật mau chóng thay đổi.
Nhiều khi tôi tự ép mình với suy nghĩ, cô ấy và tình yêu ấy không xứng đáng với những gì mà tôi đã hi sinh. Tôi cảm thấy đau lòng khi nghe mọi người bàn tán về chuyện không hay của cô ấy ở cơ quan. Cố quên đi tất cả để bắt đầu lại, cố ép mình thật bận rộn để không còn thời gian mà nghĩ nữa… cố quên những kỷ niệm, quên những lời hứa ngày nào… nhưng tôi không thể nào làm được.
Muốn hét lên thật to, muốn nổi loạn và đập phá, muốn mọi thứ chìm trong quên lãng… “Anh mãi là người em yêu nhất”… Chẳng nhẽ với em, tình yêu cũng có thứ hạng sao? Phải chăng tôi không phù hợp để sống trong thời đại này… lấy đâu ra một tình yêu bất diệt khi tương lai còn mịt mù phía trước?
Điều tôi phải làm bây giờ là cố gắng đóng chặt tâm hồn mình lại và sống thật tốt hơn. Tôi luôn tin vào định mệnh và duyên phận. Tâm hồn tôi đã hai lần bị một con người làm tổn thương… và tôi không chấp nhận để nó đau thêm bất cứ một lần nào nữa. Tôi không cho phép như vậy vì nó không xứng đáng để tôi phải đánh đổi lòng tự trọng và tự tôn của tôi.
Lừa dối và phản bội… dường như cuộc sống và tình yêu của tôi quá nghiệt ngã.
Đăng Nguyên (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Em là người tình tuyệt vời nhất!
Cuộc sống vợ chồng tẻ nhạt, tôi sa vào vòng tay của Quang... (Ảnh minh họa)
Chồng đòi ly thân vì phát hiện tôi có người tình, nhưng rồi chuyện chăn gối của chúng tôi vẫn nồng nàn. Đứa con chúng tôi mong chờ bấy lâu nay xuất hiện nhưng anh nhất mực đòi phá bỏ.
3 năm lấy nhau, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi trở nên tẻ nhạt. Tôi sa vào vòng tay của Quang... Tôi biết tôi sai. Cái ngày mà chồng phát hiện ra mối quan hệ của tôi với Quang, dù tôi van xin, anh vẫn nhất mực đòi ly thân.
Tôi ngậm ngùi đồng ý, âu đó cũng là cái giá mà tôi phải trả cho những vụng trộm, tham lam, ngốc dại của mình. Tôi biết điều đó đắng cay, tôi cũng không dám xin cho mình cơ hội quay đầu, tôi chấp nhận không một lời than thở.
Thế rồi căn nhà của hai vợ chồng được ngăn làm đôi, anh một phòng, tôi một phòng. Một tuần đầu chúng tôi sống như hai cái bóng, hai con người xa lạ. Tôi vẫn đảm nhiệm việc dọn dẹp nhà cửa, mua thức ăn để trong tủ lạnh... Nhưng chúng tôi không ăn chung, ngủ chung mà lặng lẽ sống hai cuộc sống.
Rồi đến tuần thứ 2 chúng tôi lại gần gũi, có lẽ bởi bản năng của cả hai đứa đều quá mạnh, chúng tôi lại hòa vào nhau. Tôi thấy anh cố gắng, anh tuyệt vời hơn, anh luôn bảo "em là người tình tuyệt vời", "chúng ta là một cặp tình nhân hạnh phúc". Chúng tôi đến với nhau khi thì ở phòng tôi, khi thì sang phòng anh, phiêu du cả tại phòng khách.
Rồi tôi có thai, điều mà trong suốt 3 năm từ khi cưới nhau, chúng tôi chờ đợi, mong mỏi nhưng không được. Quan hệ nóng lên, tôi cứ đinh ninh cái thai là sự đảm bảo chắc chắn cho việc chúng tôi sẽ về với nhau. Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Tôi hi vọng thật nhiều, khi biết mình chắc chắn mang thai tôi đã khóc từ phòng khám thai về nhà, cứ tủi hờn, sợ hãi rồi lại hi vọng...
Lời ngấm vào tâm khảm, đó phải chăng đó là cách trả thù "nồng nàn" của chồng tôi? (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi nghĩ khi thông báo về cái thai anh sẽ vui lắm thậm chí sẽ ôm chầm lấy tôi mà hạnh phúc. Nhưng trái lại, chồng tôi cười khẩy và bắt tôi phá thai. Anh lạnh lùng: "Anh không phủ nhận cái thai đó nhưng chúng ta đã chuẩn bị ra tòa, em biết chưa?".
Tôi đã cảm thấy nghẹt thở khi nghe anh nói. Cái thai kết quả của một đêm nồng nàn nào đó giờ trở nên nặng nề cho cả hai bên. Khuyên nhủ tôi bỏ con không được nhiều lần chồng còn dọa, ép tôi phải phá thai bằng được. Tôi đau khổ đến cùng cực, tôi cố chờ một phiên tòa, ở đó phân xử cả đôi bên.
Tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều sau những sai lầm của bản thân và cách đối xử của chồng. Tuy nhiên tôi lo lắm, tôi cảm thấy rối ren với khó khăn trước mắt. Tôi có nên giữ lại đứa con? Nếu phá bỏ giọt máu này, tôi biết mình sẽ đớn đau và ân hận nhiều lắm.
Tôi sẽ không khóc nữa. Bởi có khóc thì bên cạnh tôi chỉ còn những tiếng thủ thỉ "em là người tình tuyệt vời", "chúng ta là một cặp tình nhân hạnh phúc". Lời ngấm vào tâm khảm, đó phải chăng đó là cách trả thù "nồng nàn" của chồng tôi?
Theo VNN
Bạn gái tôi đã từng "yêu" trong công viên Mỗi lần anh ta đưa em về thì hai người lại tạt qua công viên và quan hệ với nhau ở đấy! Lần đầu tiên của em là với một anh công an nghĩa vụ từ Đắc Lắk ra chăm sóc người nhà ở bệnh viện. Cứ đến giờ tan ca, chúng em lại vào công viên Thống Nhất và quan hệ với...