Tình yêu mù quáng với sếp
Tình cảm trong tôi cứ thế lớn dần và chuyện gì đến cũng đã đến, tôi đã trao cho anh cái quý giá nhất của một người con gái…
Tôi là một độc giả trung thành của chuyên mục, tôi rất thích đọc những bài viết, những tâm sự của các bạn. Giờ đây, tôi cũng có một tâm sự rất khó nói, hiện tại tôi không biết phải làm thế nào nữa. Vì thế nên tôi quyết định gửi những dòng tâm sự này cho chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời góp ý, những lời khuyên chân thành của các bạn!
Tôi sinh ra trong một gia đình ở nông thôn nhưng bố mẹ tôi rất thương con cái. Dù gia đình tôi khá khó khăn nhưng bố mẹ tôi cũng cố gắng chăm lo cho chúng tôi đi học đầy đủ. Cuộc sống của tôi trôi qua yên bình.
Từ khi còn là sinh viên tôi được gọi là hoa khôi của lớp, ngay từ năm thứ nhất đại học tôi đã có rất nhiều chàng trai theo đuổi, trong đó có một bạn đẹp trai và có đầy đủ điều kiện hơn tất cả yêu tôi và tôi đã nhận lời bạn ấy. Được nửa năm thì tình cảm của chúng tôi rạn nứt, cảm thấy không hợp nhau và đã chia tay một cách nhẹ nhàng, lúc đó cũng là tình cảm trong sáng của thời sinh viên, chia tay nhau nhưng chúng tôi không hận nhau mà vẫn là bạn bè của nhau. Lúc đó tôi đã quyết tâm không yêu ai cho đến khi ra trường đi làm, có công ăn việc làm ổn định rồi mới yêu và lấy chồng.
Đến khi ra trường, tôi xin vào làm việc cho một công ty tư nhân nhỏ, công ty mới thành lập nên cũng gặp nhiều khó khăn về các mặt, cả về việc làm lẫn tài chính. Nhưng tôi thích công việc này và không vì thế mà từ bỏ, với lại cũng mới ra trường nên tìm việc cũng khó khăn. Tôi quyết tâm làm việc, gắn bó với công ty mặc dù tiền lương không ổn định, lúc có lúc không và cuộc sống của tôi cũng khó khăn. Vừa đi làm và vừa học lên cao học nên thời gian của tôi cũng khép kín.
Anh là giám đốc công ty, anh hơn tôi 5 tuổi và cũng có gia đình, một cô vợ xinh đẹp và một cậu con trai đáng yêu đã lên 3 tuổi. Trong mắt tôi, anh là người giỏi giang, có trách nhiệm với gia đình và anh em nhân viên trong công ty. Anh thường xuyên phải đi công tác, chạy dự án về cho công ty nên suốt thời gian làm việc tôi cũng không tiếp xúc gì nhiều với anh cả. Vì là công ty gia đình nên người nhà anh, bố mẹ, anh chị em, vợ con tôi đều biết hết.
Vậy là một năm đã trôi qua, tôi làm việc mà không đòi hỏi bất kỳ điều gì, tuy nhiên thời gian gần đây công ty không còn khó khăn như trước nữa, mỗi lần đi gặp khách hàng là anh lại gọi tôi đi cùng, rồi cả những lần đi công tác 2-3 ngày (có 2 người ở công ty đi cùng nữa). Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi đã thích anh từ khi nào cũng không hay. Linh cảm của người phụ nữ nói cho tôi biết rằng anh cũng có tình cảm với tôi, nhưng tôi không cho phép mình là người thứ ba chen chân vào hạnh phúc gia đình anh được, và không bao giờ có ý nghĩ được gần anh. Cứ thế đi làm, lại về nhà.
Cho đến khi tôi quyết định rời khỏi công ty thì mọi chuyện bắt đầu xảy ra. Anh đến gặp tôi và thuyết phục tôi ở lại, hỏi tôi lý do sao lại chuyển đi chỗ khác, và rồi anh nói “Ngọc à, anh thích em, thích ánh mắt nụ cười của em, anh không muốn rời xa em”, tôi vỡ òa trong niềm hạnh phúc khi được nghe từ chính người mà mình thầm yêu nói lên những điều ấy, song tôi vẫn cư xử rất đúng mực, và không nói rằng “Tôi đã yêu anh”. Tôi cũng không biết rằng anh có cảm nhận được tình cảm của tôi dành cho anh hay không. Sau đó tôi vẫn không thay đổi quyết định của mình.
Video đang HOT
Rồi cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao? (Ảnh minh họa)
Khi ấy anh lại có chuyến công tác ở Quảng Ninh – quê tôi, và tôi cũng đang ở quê, anh đã gọi điện hẹn gặp tôi uống nước nói chuyện, tôi đồng ý và chúng tôi đã rất vui vẻ. Lúc tối về, anh đã giữ tôi lại, nói rằng: “Anh rất nhớ em, hãy ở lại với anh hôm nay thôi”. Lúc đầu tôi không đồng ý, nhưng trong lòng tôi cũng rất nhớ anh, muốn ở bên anh lắm, ai ngờ lý trí lại không thắng nổi tình cảm của mình, tôi đã ở bên anh suốt đêm nhưng chỉ nói chuyện chứ không hề xảy ra chuyện gì. Tưởng chừng mọi chuyện sẽ không có gì phức tạp, nhưng ngay sáng hôm sau có người đi công tác cùng anh đã nhìn thấy chúng tôi đi cùng nhau. Sau đó thì ở công ty anh đồn thổi rất nhiều chuyện về chúng tôi. Anh cũng bắt đầu thay đổi, trở nên khó tính hơn, hay quát tháo, danh dự của tôi cũng bị hạ thấp. Chuyện công ty, gia đình lục đục khiến anh mệt mỏi và anh lại tìm đến tôi tâm sự. Tình cảm trong tôi cứ thế lớn dần và chuyện gì đến cũng đã đến, tôi đã trao cho anh cái quý giá nhất của một người con gái. Nhưng bây giờ thật sự tôi vẫn không hiểu rõ con người anh, hay tại tôi quá đa nghi (vì tôi tin anh có tình cảm với tôi nhưng không tin tình cảm anh dành cho tôi là nhiều như những gì anh nói).
Anh vẫn luôn nói với tôi rằng “Em hãy đợi anh, hãy tin anh, anh yêu em thật lòng” “Anh nhớ em” “Em thử thăm dò ý kiến bố mẹ em chuyện này xem” “Mình đến với nhau vì tình yêu, nên em đừng ngại gì hết. Em hãy sống với tình cảm thật của chính mình, đừng sống vì những lời nói của người khác”.
Tôi thật sự ghét bản thân mình, tôi không hiểu sao số phận mình lại như thế, bao nhiêu người yêu tôi thì tôi không yêu, mà lại đi yêu một người đã có gia đình. Tôi đã từng rất ghét những người thứ ba xuất hiện trong hạnh phúc gia đình của người khác nhưng bây giờ, chính bản thân tôi lại mắc phải lỗi lầm ấy.
Sau đó anh đã nói chuyện này với vợ, anh nhận là anh yêu tôi nhưng anh cũng không đòi ly dị vợ mà để một cách tự nhiên, (theo tôi nghĩ thì anh không ly dị vợ và vẫn muốn có cả tôi). Hôm nay vợ anh hẹn tôi nói chuyện, tôi vẫn biết chị là một người thông minh sắc sảo, chị ấy nói rằng:
“Thời gian qua anh đi công tác nhiều, chị ở nhà một mình chán nên tình cảm vợ chồng cũng rạn nứt nhưng chị không chấp nhận chuyện này, quan điểm của chị rất rõ ràng, nếu em và chồng chị yêu nhau thật lòng và muốn đến với nhau thì chị sẽ chủ động ly dị, chỉ khổ cho đứa con bé bỏng mà thôi chứ không thể một lúc hai người, và chị cũng nghĩ em không chấp nhận như thế Chị tin chị sẽ tìm được hạnh phúc mới, cuộc sống mỗi con người rất ngắn và nên tôn trọng sở thích của nhau”.
Tôi nói: “Em chưa bao giờ cố gắng giành giật gì về mình cả, cũng không cố ý phá hoại hạnh phúc anh chị, mọi chuyện đã diễn ra tự nhiên, em yêu anh là thật nhưng đối với anh thì có thể chỉ là một chút say nắng, một người đàn ông sẽ không bao giờ muốn đánh đổi hạnh phúc gia đình, đánh đổi vợ con vì thích một người đâu. Bây giờ em không còn làm ở công ty nữa, cũng sẽ không gặp anh nữa, rồi thời gian anh ấy sẽ quên em”.
Chị nói “Có gì thì em nhắn tin cho chị sau, em cứ suy nghĩ đi”.
Hiện giờ tôi không biết mình phải làm gì nữa, gia đình anh, bố mẹ anh chị anh sẽ ghét tôi lắm, tôi sẽ bị người ngoài nhiếc móc, khinh bỉ. Rồi cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao? Tôi sẽ bị trừng phạt vì lỗi lầm của mình?
Tôi thật sự mong các bạn cho tôi lời khuyên, những lời góp ý chân thành! Tôi xin cảm ơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Với sếp, rất cần một cái đầu lạnh
Sếp luôn yêu quý tôi hơn các nhân viên khác trong công ty... Cũng chính vì thế nên dù là nhân viên mới nhưng sếp đã đặc cách để tăng lương cho tôi.
Tôi không phải là một cô gái xinh xắn, cũng không có dáng chuẩn như một người mẫu nhưng ở tôi cũng có những nét riêng mà các cô gái đều mong muốn. Nhưng đó không phải là điều tôi muốn chia sẻ cùng các bạn, điều mà tôi muốn chia sẻ là cái sức hút người khác phái của tôi, đặc biệt là cấp trên quản lý tôi.
Tôi được đánh giá là có cá tính đặc biệt, với ngoại hình không quá đẹp nhưng cũng đủ để tôi tự tin bước đi, cộng thêm cái đầu thông minh, một bản lĩnh vững vàng và thêm khuôn mặt lạnh lùng, tôi như nổi bật giữa những người phụ nữ luôn vây quanh sếp.
Là người làm việc trực tiếp và làm việc nhiều nhất với sếp, tôi luôn có sự thân tình với sếp hơn các đồng nghiệp khác. Sự ưu ái của sếp dành cho tôi được cả công ty biết đến. Các chị công ty còn nói vui là " Có phải mỗi lần vào gặp sếp em thường ngồi vào lòng sếp không mà sao em lại được ưu ái đến thế?".
Sếp thường kiếm cớ gọi tôi sang phòng sếp trao đổi công việc, nhiều khi tôi và sếp tranh luận ầm ĩ, sếp bảo sếp đúng, tôi bảo tôi đúng, tôi và sếp tranh nhau cái bút để viết ý tưởng tranh luận (vì sếp có mỗi một cái bút) rồi cuối cùng sếp bật cười và bảo "Sao em ngang ngạnh thế hả?". Tôi cũng cười và bảo "Em đâu có ngang, em chỉ trình bày quan điểm của em thôi."
Tôi phải có một cái đầu lạnh mỗi khi tiếp xúc với đàn ông... (Ảnh minh họa)
Mỗi lần tôi nhìn thấy sếp là bắt gặp ánh mắt sếp đang nhìn tôi, rồi sếp mỉm cười khi thấy tôi bắt gặp. Chỉ cần một câu là " Hôm nay em bận anh cho em nghỉ nhé" hay một câu "Anh cho em về nghỉ tết sớm hơn mọi người" là sếp gật đầu ngay.
Cuối năm, sếp thưởng đặc cách cho một nhân viên mới là tôi, rồi sếp gọi tôi sang yêu cầu tôi làm đề nghị tăng lương. Tôi không muốn nhận quyết định tăng lương nên tôi không làm đề nghị. Vậy mà sếp gọi tôi sang giục, tôi bày tỏ ý kiến là tôi không muốn tăng lương, sếp bảo "Vậy thì đây là mệnh lệnh của anh và em phải làm". Tôi biết sếp có quý mến tôi hơn một nhân viên thông thường nhưng tôi không bao giờ đón nhận nó dù các bạn biết rằng, khi nói với các bạn về sếp là tôi tự nhận tôi cũng có tình cảm với sếp.
Vì bất đồng quan điểm tăng lương nên tôi xin nghỉ việc. Ngày nghỉ việc tôi gặp sếp nói chuyện, sếp nói " Tại sao em có thể dịu dàng với mọi người còn với anh thì không?". Tôi bảo, "Em biết nếu em dịu dàng với anh thì em sẽ được tăng lương, được thăng chức, được nhiều thứ khác nữa đúng không?". Và thật bất ngờ khi sếp tôi nói với tôi là "Sự thật đúng như thế". Tôi nói với sếp rằng, " Em làm việc với anh trên tinh thần công việc ngoài ra không có gì khác, bới nếu như em dịu dàng với anh thì có lẽ em đã sai khi để con tim em lấn át lý trí của em".
Các bạn ạ! Đàn ông tiếp xúc với tôi nói tôi lạnh lùng nhưng không phải tôi lạnh lùng mà tôi có cái đầu lạnh. Tôi biết mình nên làm gì và không nên làm gì. Và yêu một người đàn ông có vợ là không nên đúng không? Vì thế nên dù có quý mến tôi nhưng các sếp tôi không bao giờ có ý định không đứng đắn với tôi bởi sếp biết, tôi là người có thể để sếp làm điều sếp muốn hay không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trao anh quyền nắm giữ cuộc đời tôi! Một đôi trai gái khi yêu nhau và tiến đến với nhau thì người cần phải hy sinh và cho đi những gì? Tình cảm, sự quan tâm, hay là chính bản thân mình...? Còn với tôi, tôi đã trao cho anh quyền nắm giữ cả cuộc đời người con gái. Đôi lúc tôi cũng cảm thấy anh nợ tôi rất nhiều, nợ...