Tình yêu lạc lối
Không ít lần em đã muốn rời xa anh… (Ảnh minh họa)
27 tuổi, em chẳng có gì trong tay, ngoài những phút giây ngắn ngủi bên anh.
Em lặng lẽ nhìn anh để anh đi về phía người vợ hiền đang chờ anh về với những bữa cơm ngon cùng với đứa con gái xinh xắn và đáng yêu.
Em dùng mọi cách để biện minh cho hành động không được pháp luật, không được đạo lý con người ủng hộ để được hạnh phúc bên anh, hạnh phúc bên người đàn ông của người khác. Em đáng khinh bỉ lắm phải không? Khi đến với một người đàn ông đã có vợ, mọi người sẽ cho rằng em là một đứa con gái hư hỏng, không được giáo dục và có lẽ trong mắt anh cũng không ngoại lệ.
Không ít lần em đã muốn rời xa anh. Rất nhiều lần em đã đưa lý trí ra làm chủ nhưng hình như em lại nhớ về anh nhiều hơn. Thêm vào đó, anh luôn tỏ ra quan tâm em, cho dù em biết em luôn đứng vị trí thứ hai. Anh đã an ủi em bằng việc là vợ chồng không hạnh phúc nhưng em hiểu đó chỉ là cái cớ của những người đàn ông mỗi khi đi ăn “phở”.
Video đang HOT
Em đang chịu đựng những nỗi buồn thật khó tả… (Ảnh minh họa)
Em phải thừa nhận một sự thật đau lòng là em đã rất yêu anh, không phải là thứ tình yêu sét đánh. Tuy nhiên, em cũng không mù quáng đến mức không nhận ra “đâu là thật, đâu là giả”. Em vẫn biết anh luôn dối em vì lý do này hay lý do khác. Nhiều lúc, em chạnh lòng, em ghen với tất cả những người con gái khác. Khi yêu, họ được nhõng nhẽo bên người yêu mỗi lúc buồn, họ được khoả lấp mọi nỗi buồn bằng cái ôm thật chặt của người yêu mọi lúc có thể.
Với em, chuyện đó quá xa vời. Em chỉ lặng im khi nghe ai đó chửi bới những kẻ phá hoại hạnh phúc người khác, mặc dù em luôn biết giữ gìn hạnh phúc cho anh – đó là cách mà em yêu anh nhưng em không thể biện hộ cho mình, chỉ có trái tim em là hoàn toàn đúng, biết yêu, biết nhớ, biết lặng lẽ chờ anh trong niềm vô vọng. Giá như em có thể xoá hình ảnh anh khỏi trái tim không lý lẽ của mình.
Em luôn có cảm giác mệt mỏi và căng thẳng, nỗi niềm này không thể chia sẻ cùng ai nên hình như em đang rơi vào tình trạng trầm cảm. Em đang chịu đựng những nỗi buồn thật khó tả. Xin một lần được tan chảy cảm xúc này!
Theo ĐSPL
Tình đơn phương
Mối tình đầu của em dành trao anh trọn vẹn... (Ảnh minh họa)
Hãy cho phép em được gọi anh là anh nhé. Một lần được gọi anh là anh theo đúng nghĩa của nó chứ không chỉ là anh bình thường!
Em còn nhớ rất rõ ngày cách đây 2 năm về trước, ngày mà trái tim non nớt xa quê lên thành phố xa lạ bỡ ngỡ để học tập đập loạn nhịp trước anh ngay lần gặp đầu tiên. Ngày đó đến giờ cũng gần được 2 năm rồi đó anh à! Em không phải là người tin vào tình yêu sét đánh nhưng rồi chính em lại yêu anh ngay ở lần gặp định mệnh đó. Một mối tình đơn phương thầm lặng! Em không dám thổ lộ lòng mình với anh. Có lẽ, vì em sợ, em sợ mất anh và có lẽ vì em là con gái...
Anh luôn bên cạnh em những lúc em cần, lúc em gặp khó khăn. Anh luôn giúp đỡ, chăm sóc và bảo ban em. Em hạnh phúc vì mình có được anh những lúc như thế! Với em, anh quá hoàn hảo đến không một tì vết! Càng ngày em càng thấy yêu anh hơn, muốn được ở bên cạnh anh nhiều hơn, muốn được chăm sóc anh - người em yêu thương...
Càng yêu anh bao nhiêu, càng được anh chăm sóc bao nhiêu, em càng thấy lòng mình như se thắt lại! Em hạnh phúc. Đúng, em hạnh phúc anh à. Nhưng hạnh phúc của em gắn liền với nỗi buồn. Vì em sẽ không có được anh trong cuộc đời mình. Em nhận ra sự quan tâm của anh dành cho em chỉ đơn thuần là 1 người bạn dành cho 1 người bạn. Em chỉ trách sao ông trời lại cho em được gặp anh muộn thế! Bên cạnh anh đã có 1 người con gái khác, không phải là em. Và em biết rằng người đó cũng như em: rất yêu anh! Em chỉ là người đến sau, người thứ 3 mà thôi...
Em sẽ chờ đợi anh như em đã làm trong suốt 2 năm qua... (Ảnh minh họa)
Anh chính là người đầu tiên em yêu. Mối tình đầu của em dành trao anh trọn vẹn, đầy nhiệt huyết, đam mê và... đơn phương! Em tự vẽ ra trong đầu mình rất nhiều lý do để tin và tiếp tục yêu anh dù biết rằng mình có thể đang làm vỡ tan hạnh phúc của anh! Tình yêu của em ích kỷ vậy đó anh à, em muốn anh hạnh phúc nhưng chỉ với em thôi. Em ghét tất cả những người con gái khác bên anh dù biết chỉ là bạn bè mà thôi! Em cũngkhông biết từ bao giờ em cho mình cái quyền "được ghét" đó nữa, với anh, chắc em cũng chỉ là 1 người bạn thân đặc biệt nào đó thôi...
Tối qua, anh đến chỗ em khi người đã rũ ra vì bia rượu. Anh và em đã nói rất nhiều chuyện. Qua đó, em biết được rằng anh và "cô ấy" đang cãi nhau và anh thực sự rất buồn. Anh nói anh đã nhắn tin chia tay với cô ấy rồi. Em thương anh nhiều lắm anh có biết không? Em cũng buồn khi anh như vậy nhưng trong em lại nhen nhóm lên 1 tia hy vọng. Có thể, em sẽ có được anh như em hằng mong ước. Lúc đó, em đã muốn hét lên rằng "em yêu anh" rất nhiều lần nhưng em vẫn không đủ can đảm. Em không nói, nhưng em nghĩ là anh cảm nhận được phải không anh? Tối qua, em đã muốn trao cả sự trong sáng của mình cho anh. Em muốn được 1 lần là của riêng anh, dù chỉ 1 lần thôi cũng được. Nhưng anh lại từ chối. Em buồn! Nhưng em chỉ buồn 1 tẹo thôi anh à, 1 tẹo thôi vì em biết con người anh luôn như vậy. Em yêu anh cũng yêu sự thuỷ chung trọn vẹn đó của anh. Có lẽ, suốt cuộc đời mình em sẽ chẳng quên được anh đâu!
Giờ này chắc anh đang buồn lắm phải không anh? Anh nhanh lấy lại niềm tin nhé. Cố gắng lên anh. Anh hãy nhớ rằng bên cạnh anh luôn có 1 người con gái như em! Em sẽ chờ đợi anh như em đã làm trong suốt 2 năm qua! Em mong rằng sẽ có một ngày anh dành trọn vẹn nụ cười duyên đáng yêu của anh cho em!
Gửi Phan Xuân Tùng Anh - 08xd5 Trường ĐH Kiến Trúc Đà Nẵng
thutrang2841@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Ngày em làm cô dâu Anh còn yêu em nữa không? Cái ngày em hạnh phúc khi làm cô dâu cũng là ngày em bắt mình chịu đựng, những cảm giác bất an, những suy nghĩ mơ hồ về chồng mình, về người đàn ông em chung sống... Anh còn nhớ không, cái ngày anh nói mình hạnh phúc, khi biết em, yêu em và lấy em làm...