Tình yêu không có lỗi, sao em phải cố quên được anh?
Xin đừng bao giờ đổ lỗi cho tình yêu, tình yêu không có lỗi, bởi em và anh mới chính là những kẻ có lỗi với nó…
Tình yêu không có lỗi, sao em phải cố quên anh? (Ảnh minh họa)
Con người ta thật ích kỉ, thật tham lam khi những gì mình làm chẳng bao giờ là nhận về phía mình. Tình yêu cũng vậy. Nó chẳng hề có lỗi khi chính em và anh mới là những kẻ làm tổn thương lên nó. Em chưa bao giờ là cố chấp khi cứ giấu mãi hình ảnh của anh. Tình yêu không có lỗi, sao em phải cố quên anh?
Video đang HOT
Đà Nẵng những ngày đông chỉ toàn nắng ấm. Chắc có lẽ đông không về bởi nó biết rằng: Có rất nhiều bàn tay lạnh đang cô đơn.
Khi chiều,cô bạn em đã mắng khi em thoáng nhớ đến anh: ” Mày chưa quên nó à hay sao, tao sẽ mắng mày khi mày nói là chưa “.Miệng gượng cười lòng đau thắt. Anh à, gần lạnh rồi anh có bàn tay nào sưởi ấm chưa?. Em sợ lắm cái gọi là lãng quên, em sợ lắm cái gọi là im lặng,sợ lắm sự lạnh lùng cách xa. Xin đừng bắt em quên anh dù chỉ là kỉ niệm nhỏ nhặt nhất. Dù chỉ là nụ cười cũ xưa. Em chưa từng trách anh đã rời xa em thế nào bởi em biết yêu thương giữa chúng ta chưa bao giờ là đủ.
Đường còn dài, tất cả rồi sẽ qua, mọi chuyện sẽ lại ổn thôi!
Theo blogtamsu
Đau khổ khi cố quên người tình có vợ và 2 con
Nhìn các cuộc gọi của anh tôi không nghe nhưng lòng đau như cắt, lại nghĩ không biết gì về cuộc sống của anh nên không yên lòng.
Ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau qua những đợt anh đi công tác vào Nam. Ban đầu tôi không chú ý đến anh vì thấy hai người có nhiều khác biệt. Anh chủ động tiếp cận tôi, sau khi nói chuyện tôi đã nhận ra có nhiều điểm chung và khá hợp nên nhận lời yêu anh. Tình cảm của chúng tôi cứ nhẹ nhàng phát triển. Khoảng 4 tháng sau, anh thừa nhận mình đã kết hôn hơn 10 năm và có 2 con đủ nếp lẫn tẻ. Tôi như sụp đổ, không nói nên lời, đến khi bình tâm lại chủ động nói lời chia tay. Muốn là vậy như để thực hiện được rất khó, anh níu, còn tôi cũng không nguôi nhớ và đau khổ.
Cứ khi lý trí trỗi dậy tôi lại đòi chia tay và cắt đứt liên hệ với anh, được khoảng 2 tuần tôi lại không làm chủ được mình mà trả lời tin nhắn hay điện thoại của anh, rồi bình thường lại quan hệ. Những lúc ấy tôi lại trấn an mình cứ xem như người bạn để chia sẻ buồn vui cuộc sống thôi, chờ khi anh chuyển công hẳn không gặp lại sẽ tự xa mặt cách lòng. Chúng tôi cứ chia tay làm hòa như vậy mà kéo dài được một năm. Trong thời gian đó, tôi vừa hạnh phúc với tình yêu của anh, vừa đau khổ dằn vặt vì đã làm ảnh hưởng đến gia đình anh, thấy mình đán.h mất lòng tự trọng. Lúc đầu tôi cũng mang tâm trạng sợ bị lừa tình nhưng dần dần cảm nhận được anh yêu tôi là thật lòng và tôi cũng yêu anh nhiều lắm. Anh nói xem tôi như tri kỷ, khi ở bên tôi anh cảm thấy rất bình yên và hạnh phúc. Dù đã gần 30 nhưng tôi không chấp nhận quan hệ tìn.h dụ.c trước hôn nhân và anh tôn trọng điều đó. Chúng tôi có nhiều cơ hội ở cùng nhau nhưng cũng chỉ dừng lại ở hôn và anh nói sẽ chờ đến khi tôi sẵn sàng đón nhận.
Tôi cũng mở lòng và chia sẻ với anh những nỗi lòng mà từ trước nay chưa từng kể cùng người khác, thậm chí cả những chuyện khó nói của gia đình, anh luôn an ủi và cho tôi rất nhiều lời khuyên. Anh cũng kể cho tôi nghe về công việc và cuộc sống hiện tại nhưng rất ít đề cập đến vợ, chỉ khi tôi hỏi anh mới nhắc đến. Anh nhiều lần nói lên ý định về tương lai của chúng tôi, anh bảo đang thu xếp và chu toàn cho vợ để chuẩn bị ly dị. Tôi nhiều lần từ chối và phân tích về sự hy sinh của người phụ nữ cho gia đình nên đôi lúc không chu toàn và mong anh có thể duy trì hạnh phúc cùng vợ con, xem tình cảm với tôi như thoáng qua rồi sẽ hết.
Anh nói vợ chồng anh không còn tình yêu và có nhiều vấn đề phát sinh chứ không đơn giản như tôi nghĩ dù anh cũng không kể rõ đó là chuyện gì. Anh nói đã 35 tuổ.i, đủ hiểu mình muốn gì nên tôi không cần quan tâm chuyện đó. Anh nói tôi đừng nghĩ mình là người phá hạnh phúc gia đình anh mà vốn nó đã như vậy lâu rồi. Tôi không biết có thật không hay cũng chỉ là cách nói của người ngoạ.i tìn.h vẫn dùng. Giờ anh đã chuyển hẳn công tác về Bắc, nói là để chuẩn bị cho bước Nam tiến sau này, tôi biết đây là cơ hội để chấm dứt mọi chuyện, hy vọng thời gian và khoảng cách sẽ làm tôi bình tâm hơn và khi anh không níu kéo tôi sẽ dễ dàng quên anh hơn.
Cả tháng qua dù anh không ngừng liên lạc nhưng tôi không trả lời mà chỉ nói nếu có duyên phận thì sau này gặp lại. Tôi thấy đau khổ quá, dù chủ động nói chia tay nhưng chạy ngoài đường lại nhớ đến anh, nhớ những kỷ niệm chúng tôi đã có, nhìn các cuộc gọi của anh tuy không nghe nhưng lòng đau như cắt, lại nghĩ không biết gì về cuộc sống của anh nên không yên lòng. Tôi không biết mình sẽ như thế nào nữa, muốn chia tay nhưng không thắng được cảm xúc của mình, suy nghĩ ích kỷ muốn anh là của tôi. Nếu ở bên anh, liệu tôi có được hạnh phúc không, sẽ đối diện thế nào với gia đình anh, gia đình tôi, có thoát khỏi cảm giác đã gây đau khổ cho người phụ nữ ấy và hai đứ.a tr.ẻ không? Liệu tôi có đủ bao dung để chấp nhận những thứ đã thuộc về anh không? Tôi mâu thuẫn và bế tắc quá, mong mọi người cho tôi lời khuyên. Xin cảm ơn.
Theo VNE
Bật mí 5 thời điểm người ấy nhớ bạn nhiều nhất Có bao giờ bạn thắc mắc "Khi nào anh ấy đang nhớ mình, và nhớ những lúc nào?". Với những bật mí dưới đây, sẽ tiết lộ cho bạn về những thời điểm chàng đang nhớ đến bạn đấy. Bạn là người làm cho anh ấy không chỉ muốn gọi tên hay gọi điện, mà anh ấy còn muốn bạn ở bên và...