Tình yêu không cần là lời thề non hẹn biển mà là bình yên nắm tay đến cuối cuộc đời
Càng trưởng thành, tình yêu của chúng ta càng trở nên đặc biệt. Chúng ta không cần những ồn ào, phô trương.
Càng không chờ đợi những lời thề non hẹn biển đầy sáo rỗng. Thứ chúng ta cần chỉ là một tình yêu bình dị, cứ thế nắm tay nhau cho đến cuối cuộc đời.
Cuộc đời mỗi người, tình cảm là một trong những mưu cầu vô cùng cần thiết. So với tình thân, tình yêu cũng là một trong những thứ thiêng liêng và đẹp đẽ nhất. Người ta có thể mong muốn một tình yêu tuổi trẻ đầy cuồng nhiệt, cũng có thể ngưỡng mộ tình yêu bình dị bên nhau lúc về nhà.
Sau những ngày bị cuộc đời quật ngã, người ta vẫn có thể đứng dậy bước tiếp bởi họ biết luôn có một người nào đó tin tưởng và ủng hộ mình. Chắc hẳn những người có được tình yêu như thế đã thực sự may mắn. Vì sau tất cả, vẫn có một người không bao giờ rời bỏ chúng ta. Sẵn sàng cùng chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Để rồi giông bão qua đi, họ lại nắm tay người đó đi đến cuối cuộc đời.
Càng trưởng thành, chúng ta càng mong chờ một tình yêu bình yên như thế. Bỏ qua những sáo rỗng đời thường, bỏ qua những lời thề non hẹn biển. Không cần hứa hẹn dài lâu, chỉ cần đến lúc khó khăn cũng chẳng một lần hối hận muốn lựa chọn lại. Thế nhưng không phải thanh xuân của ai cũng gặp đúng người. Đôi khi chúng ta muốn một tình yêu không phô trương nhưng lại vô tình “dính duyên” với một tình yêu đầy đam mê và cuồng nhiệt. Để rồi sau tất cả, thứ để lại cũng chỉ là những hụt hẫng và đổ vỡ trước trưởng thành.
Ai cũng muốn một tình yêu chân thành cho đến cuối cuộc đời. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Chúng ta thừa biết rằng tình yêu thanh xuân giống như sự may rủi. Chẳng ai dám cược rằng mình sẽ là người không bị bỏ lại và chỉ có một tình yêu duy nhất trong đời. Chúng ta vẫn yêu và ôm hy vọng lớn mà quên mất rằng người nói yêu chúng ta chưa chắc chắn đã thật lòng.
Khi lao vào tình yêu, lý trí của chúng ta thường bị bỏ qua một bên. Để rồi những lời thề non hẹn biển được chúng ta tin tưởng một cách tuyệt đối. Chúng ta chấp nhận sự tổn thương nhưng cũng không tránh được sự hụt hẫng và thất vọng sau đổ vỡ. Đương nhiên không phải tình yêu thanh xuân nào cũng có một kết thúc bi kịch. Tuy vậy chúng ta không thể phủ nhận được rằng có rất hiếm những mối tình thanh xuân có một kết cục đẹp như phim ảnh.
Càng trưởng thành chúng ta càng mong muốn có được một tình yêu bình dị. Ảnh minh họa.
Rõ ràng chúng ta đã yêu nhau rất nhiều, rõ ràng chúng ta đã chống lại cả thế giới để đến bên người đó. Nhưng đôi khi chỉ vì một vài mâu thuẫn nhỏ, chúng ta tìm cách xa nhau. Rất nhiều người sau đó đã tìm cách đóng cánh cửa trái tim. Họ trở nên cảnh giác và e dè khi bắt đầu một mối quan hệ mới. Họ khước từ mọi bàn tay đưa ra và mất niềm tin vào hai chữ “mãi mãi”.
Những người có phản ứng như vậy không sai, nhưng sự cố chấp của bản thân họ lại là thứ giết chết chính hạnh phúc của mình. Sự lo sợ, mất an toàn trong một mối quan hệ đôi khi khiến họ đánh mất thứ quý giá nhất cuộc đời và những người thực sự phù hợp với họ.
Đến với tình yêu, bạn không chỉ cần tình yêu. Bạn cần thêm một chút bao dung, một chút thấu hiểu, một chút vì nhau và phải tuyệt đối chân thành. Hãy cứ tin vào một tình yêu mà khi bạn cho đi chân thành, sẽ nhận lại sự chân thành. Hãy cứ sống một cuộc sống không sợ hãi bởi tất cả những ai xuất hiện trong cuộc đời bạn đều là có lý do riêng.
Suy cho cùng, tình yêu là khởi nguồn của bến đỗ hôn nhân, cũng là khởi nguồn của hạnh phúc. Bạn chẳng việc gì phải lo sợ tình yêu thanh xuân và tìm cách khóa cửa trái tim mình. Trưởng thành rồi, tình yêu cần nhìn vào thực tế, đừng nhìn vào lời nói. Sự bình yên trong tình yêu mà bạn có được phải bắt nguồn từ sự dũng cảm, biết yêu thương và thực sự trưởng thành.
Linh Lan
Theo emdep.vn
Vừa mặn nồng đêm qua, sáng thức dậy đã thấy người yêu dạm ngõ cùng cô khác
Thật nực cười là bao lâu nay tôi chỉ là nhân vật phụ mà cứ ngỡ mình là nữ chính.
Tôi năm nay 26 tuổi và từng có một chuyện tình khá ngọt ngào, lãng mạn nếu như không đùng một ngày nhận được tin nhắn của anh: " Xin lỗi em, nhưng anh buộc phải làm theo ý mẹ. Anh mong em sẽ tìm được người khác tốt hơn anh". Tôi lặng người, chua xót. Nỗi đau ấy chắc sẽ chỉ dừng lại ở đó, nếu như tôi không điên cuồng chấp nhận việc bị chia tay một cách đột ngột. Mối tình đi suốt 3 năm thanh xuân của tôi, vì đâu lại dễ dàng mà bỏ đi được. Còn tương lai, tôi đâu đủ tự tin để lại yêu thêm một ai khác.
Tôi đay nghiến hỏi anh, vì đâu mà trước đây anh nói sẽ bằng mọi cách thuyết phục mẹ chấp nhận tôi, nay lại dễ dàng buông xuôi như thế. Anh nói mẹ anh thà nhảy từ lầu 2 xuống thay vì đón tôi về làm dâu nên phận làm con trai như anh, đành phải nghe theo ý mẹ. Ôi, cái người phụ nữ phong kiến coi lời thầy bói là tất cả - tuổi của tôi và của anh khắc nhau, nếu lấy về tôi sẽ chẳng khác gì vật cản khiến anh trắng tay, làm ăn lụi bại - cuối cùng vẫn là mẹ anh. Và tiếc thay, tình yêu của anh không đủ lớn để thay đổi được bất kỳ điểu gì.
Tôi ra sức níu kéo, đề nghị gặp nhau một lần cuối để nói hết mọi chuyện. Đêm hôm đấy, trong cơn cuồng say, anh vẫn ôm tôi thật chặt rồi dùng hết sức mạnh của một gã đàn ông mà chiếm hữu tôi điên cuồng thêm một lần nữa. Tôi tin anh vẫn còn tình cảm với tôi, vẫn khát khao tôi đến cháy bỏng. Sáng hôm sau thức dậy, anh ngại ngùng xin lỗi. Còn tôi, lại mỉm cười nhìn sâu vào mắt anh nói rằng "không sao, nếu như anh rút lại lời nói hôm trước". Anh chỉ im lặng. Tôi vẫn cứ mặc kệ, vẫn cứ tin là mình chưa tay.
Thế nhưng tôi đã nhầm, ngay ngày hôm sau tôi bàng hoàng không tin nổi vào mắt mình khi nhìn thấy bức ảnh anh được một cô gái khác gắn thẻ trên facebook. Anh và cô gái ấy xuất hiện trong bộ áo dài màu đỏ, đang tươi cười đứng dưới tấm biển "Lễ dạm ngõ". Nhìn ngày tháng ghi trong bức ảnh, tôi vỡ nát khi hiểu rằng anh đã bắt cá hai tay, lừa dối tôi từ lâu. Hóa ra, chuyện mẹ anh phản đối chỉ là cái cớ, hoặc giả như anh cũng chẳng hề muốn thuyết phục mẹ để lấy tôi làm vợ.
Thật nực cười là bao lâu nay tôi chỉ là nhân vật phụ mà cứ ngỡ mình là nữ chính. Hẳn anh đã lợi dụng tôi để thỏa mãn nhu cầu, để rồi đến khi chơi chán, anh mặc kệ tôi đứng đó chới với và bỏ đi. Sai lầm của tôi là đã không mở to đôi mắt khi yêu, không hề nghi ngờ gì và cứ thế cuồng tin vào những lời hứa. Kể cả khi người ta muốn chia tay, mình vẫn một mực níu kéo và dâng hiến.
Nhớ lại mới hay, đã nhiều lần điện thoại anh không nhấc máy, rồi anh giải thích anh đang bận trong cuộc họp, tôi cũng tin. Có đợt anh biến mất 3-4 ngày không thể liên lạc nổi, đến khi anh xuất hiện, đưa tôi đi ăn, đi xem phim như một lời xin lỗi, tôi cũng chấp nhận. Có lần tôi cầm vào điện thoại anh, định mở ra gọi nhờ một cuộc, anh giật phăng lại như ẩn chứa bí mật gì trong đó. Tôi cũng chỉ nghĩ mình nên tôn trọng cuộc sống riêng tư của người khác nên cười trừ cho qua. Anh bảo tôi và anh hãy cứ yêu nhau trong bóng tối, đừng công khai trên mạng cho đến ngày được mẹ anh đồng ý, tôi cũng thuận theo...
Vậy thì có khác gì tôi đã mặc kệ linh cảm của mình, phớt lờ đi lý trí, chỉ nghe theo con tim để rồi nay nhận được bài học nhớ đời đâu cơ chứ? Tôi biết trách ai, ngoài trách chính bản thân mình đây?
Theo eva.vn
'Tham bát bỏ mâm', chồng sốc ngã ngửa ngay đêm tân hôn khi biết câu chuyện đằng sau vết ố trên váy ngủ của cô vợ mới Có chút nóng mặt, hắn quyết vùng dậy bật điện, đúng lúc vợ hắn vừa từ nhà vệ sinh bước ra. Giờ hắn mới tập trung ngửi cái mùi mà không nước hoa nào át được trên cơ thể nàng. Hắn lạnh lùng bước lên xe đóng sầm cửa mà không 1 lần chớp mắt nhìn cô. Vậy là cách đây vài phút,...