Tình yêu khó nói với người làm công của gia đình
Tôi học tại một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Gia đình tôi làm kinh doanh. Cuộc sống tương đối đầy đủ.
Tất cả đều do bố mẹ tôi tay trắng làm nên, và tôi luôn ý thức về điều đó. Em là một trong số những người làm ở nhà tôi. Nhà em cách nhà tôi 6 km, gia cảnh em khá khó khăn. Em phải nghỉ học từ năm lớp 7 để phụ ba mẹ. Hai năm trước, em vào làm ở nhà tôi. Ấn tượng của tôi về em khi đó chỉ là đanh đá và chua ngoa. Xung quanh, có khá nhiều người muốn làm mối tôi với con cái của họ. Tuy nhiên tôi tin vào nhân duyên chứ không muốn ai sắp đặt hôn nhân cho mình.
Đúng là cuộc sống có thật nhiều bất ngờ. Bố tôi qua đời sau một tai nạn mà tôi chẳng thể nào hình dung được, nó quá lãng xẹt. Mẹ tôi rất sốc. Còn tôi mặc dù rất đau buồn nhưng không bao giờ để cho mẹ biết điều đó. Việc kinh doanh của gia đình thời gian đầu đôi chút bị ảnh hưởng nhưng mẹ tôi thực sự là một người tài giỏi. Mẹ đã quyết tâm và còn làm ra nhiều hơn lúc bố ở bên cạnh.
Thời gian sau đó, tôi sắp xếp việc học để về với mẹ nhiều hơn, tham gia công việc kinh doanh của gia đình nhiều hơn. Tôi nhận ra em không phải đanh đá như tôi nghĩ trước đây mà rất thông minh, lanh lẹ và khá khéo léo. Em trở thành cánh tay phải của mẹ tôi. Nhiều lúc mẹ tôi đi vắng, em làm tất cả mọi việc còn tôi chỉ ngồi thu tiền. Với lòng tự trọng khá cao của mình, tôi vẫn xưng hô và giữ thái độ với em như trước kia.
Video đang HOT
Tháng Tết là tháng mà công việc gia đình tôi khá bận rộn, tôi sắp xếp về sớm hơn mọi năm để phụ mẹ. Về nhà, tôi tình cờ biết em có khá nhiều vệ tinh theo đuổi. Thấy em làm việc vất vả, lại lễ phép với mẹ và bà tôi, có những lần tôi tự hỏi: “Hình như tôi đã yêu em?”. Thời gian sau, tôi nghĩ nhiều hơn về tương lai của mình. Tôi chợt nhớ tới ước mơ mà bố tôi chưa thực hiện được. Thế là tôi lên kế hoạch từng bước và tôi đã nghĩ ra là “Tôi cần em đi cùng trên con đường đó. Em chính là người mà tôi đang cần tìm”.
Tôi lấy hết can đảm hẹn em để nói ra tất cả những kế hoạch của mình nhưng em không đến. Điều đó làm tôi khá thất vọng. Tôi nghĩ hay là trong trái tim em, tôi chẳng là gì hết. Rồi tôi nghĩ rằng tôi đã hẹn em vào một khung giờ không hợp lắm, với lại cũng xa nhà nên chắc em không muốn đi. Sau đó một thời gian, tôi lấy hết can đảm nhắn tin là “tôi yêu em” nhưng tôi biết chắc chắn em sẽ không trả lời nội dung đó vì em là một người giống tôi, có lòng tự trọng khá cao.
Mẹ tôi hay gán ghép tôi với em, có lẽ em nghĩ rằng mẹ tôi và tôi đang lợi dụng muốn tôi yêu em để em làm cho gia đình tôi lâu dài. Biết vậy nên tôi muốn một thời gian nữa, khi em chín chắn và trưởng thành hơn, tôi sẽ nói sau. Nhưng thật bất ngờ, em bảo muốn nghỉ làm ở nhà tôi và chuyển đến chỗ khác. Khi nghe tin, tôi thấy hụt hẫng, cảm thấy vừa mất đi một thứ gì đó rất quan trọng.
Lúc đầu, tôi muốn bằng mọi giá níu kéo em ở lại. Rồi tôi lại thấu hiểu được, em ra ngoài chín chắn, trưởng thành và trải qua nhiều sóng gió vì thực sự ước mơ của tôi cần em như vậy. Nhưng tôi lại sợ khi đó sẽ mất em vào người khác. Vậy tôi phải làm gì bây giờ, tôi có nên nói với em tất cả những điều này không? Nếu nói bây giờ chắc chắn em sẽ lại hiểu lầm, còn nếu sau này thì tôi rất sợ đã muộn? Tôi phải làm gì đây hả mọi người?
Theo ĐSPL
Sập bẫy
Chúng tôi là một bộ ba chơi thân với nhau từ ngày còn học cấp 2. Thông thường người ta thấy một nhóm 2 chàng trai và 1 cô gái.
ảnh minh họa
Nhưng chúng tôi là 2 cô gái và 1 chàng trai. Tôi yêu quý cả 2 cô bạn gái của tôi vì tính cách trái ngược của họ: một người thì mạnh mẽ, sôi nổi, phóng khoáng, tự tin. Còn người kia thì dịu dàng, nhỏ nhẹ, thâm trầm, sâu sắc. Họ khác nhau đến kì lạ và tôi luôn là điểm giữa cân bằng giữa họ. Đôi lúc, tôi từng nghĩ họ thân nhau chỉ vì tôi. Vì cả hai đều không muốn mất tôi, mà tôi thì cần cả hai người họ.
Ngay từ ngày còn bé, tình cảm bộ ba của chúng tôi đã không mấy đơn giản vì tính cách khác nhau giữa 2 cô bạn gái và tôi đã luôn tìm cách chiều lòng cả người này lẫn người kia. Chỉ có tôi mới hòa giải được họ và làm cho họ chịu đựng được nhau. Nhưng ngày đó, tôi và ngay cả các cô bạn cũng nghĩ rằng đó chỉ là vì sự trẻ con của cả 3 đứa.
Lên đến cấp 3, mối quan hệ của chúng tôi ngày càng khó khăn hơn. Những xung đột xảy ra nhiều hơn và thường là xung quanh tôi, hay chính xác hơn là xung quanh lý do: tôi chiều bạn nào hơn, đứng về phía nào hơn. Riêng bản thân tôi, tôi cảm thấy mình ngày càng nghiêng về N, vì nàng mạnh mẽ, lôi cuốn và làm tôi cảm thấy thoải mái hơn khi bên cạnh. Nhưng thể hiện ra bên ngoài thì tôi lại phải nhịn và chiều H hơn vì cô ấy luôn yếu đuối, mít ướt. Tôi luôn nghĩ rằng H có thể tự vượt qua mọi điều và hiểu "tình thế" của tôi trong tình bạn tay ba này. Chúng tôi cũng bắt đầu ít đi chơi chung, ít gặp nhau chung. Thường là tôi gặp một trong hai người. Hiếm hoi lắm, khi tôi rất cố gắng thì mới có thể có cuộc gặp tay ba. Dù vậy, chúng tôi vẫn tự coi mình là một nhóm.
Tôi xác định tình cảm của mình và ngỏ lời với N năm tôi học năm thứ hai đại học. Cô ấy cũng yêu tôi và tình yêu của chúng tôi đã có thể rất hạnh phúc nếu không... vướng H. Cả hai chúng tôi đều biết rằng H rất yêu tôi, quá yêu tôi. Điều làm chúng tôi khổ sở nhất chính là H vừa trải qua những cú sốc lớn trong gia đình và cô ấy đang rất suy sụp. Cô ây gần như sống dựa hẳn vào tôi. Chính vì thế, cả tôi và N. quyết định không vội nói ra chuyện chúng tôi yêu nhau và dự định sẽ kết hôn khi tốt nghiệp đại học, tìm được việc làm. Thậm chí người yêu tôi còn tỏ ra hết sức cao thượng khi dẹp bỏ lòng ghen tuông của phụ nữ, chấp nhận cho tôi dành nhiều thì giờ với H hơn để giúp cô ấy vượt qua giai đoạn khó khăn của cuộc đời.
Thế nhưng tôi hoàn toàn không ngờ là H cũng đã tự hiểu hết mọi tình thế mà cả ba chúng tôi đang lâm vào và cô ấy quyết định lợi dụng chuyện này đề chiếm lấy tôi. Cô ấy đã đặt ra một kế hoạch để bẫy tôi trở thành người đàn ông của cô ấy và tôi đã không biết kiềm chế. Không ngờ, chỉ một lần duy nhất đó đã khiến cô ấy có thai. Khi tôi phát hiện ra sự thật và biết rằng tất cả được cô ấy lên kế hoạch từ trước, cô ấy tuyên bố rằng tôi chỉ có 1 chọn lựa là cưới cô ấy thì cô ấy sẽ giấu chuyện mình có thai. Tôi chỉ cần nói với N và tất cả mọi người trong gia đình ba người là tình cảm thay đổi và muốn cưới cô ấy. Bằng không, cô ấy sẽ nói với tất cả là bị tôi lợi dụng tình cảnh cưỡng hiếp này nọ, để N căm thù và khinh bỉ tôi nhiều hơn.
Thật sự giờ đây trong lòng tôi rất rối. Tôi chỉ muốn bỏ đi xa, biến mất với cả N và H, để tự trừng phạt mình. Nhưng còn đứa con trong bụng H... Cô ấy nói nhất quyết sẽ sinh nó ra dù hoàn cảnh khó khăn đến đâu và sẽ chờ đợi tôi cả đời này cũng được. Tôi thương N, cô ấy vẫn chưa biết chuyện gì mà cứ hỏi thăm tôi về H xem H có thấy khỏe hơn không, vui hơn không.
Tôi biết rằng viết ra câu chuyện này, tôi sẽ bị mọi người xỉ vả, chửi bới nặng nề. Nhưng điều tôi cần đây không phải là sự trách mắng, mà xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên: tôi phải làm gì đây? Cưới H và làm bố của con cô ấy dù tôi không hề yêu và đang hết sức khinh bỉ cô ấy vì những gì cô ấy cố tình làm để cột chân tôi, phản bội tình bạn của N? Dứt khoát mọi chuyện với H, thú nhận sự thật với N và giữ tình yêu của mình? Chấm dứt với cả hai và bắt đầu cuộc sống khác?
Theo VNE
"Phải chi con là trai" Dù ba mẹ tôi rất thương yêu và quan tâm đến hai chị em tôi, nhưng tôi vẫn có cảm giác bị tổn thương. ảnh minh họa Mẹ kể, chị tôi là đứa cháu đầu tiên của cả hai bên nội, ngoại nên lúc mới sinh ra được mọi người cưng chiều, ai cũng tranh giành ôm ấp, nựng nịu. Đến khi có...