Tình yêu hay sự chia ly?
Bắt đầu một ngày mới với tâm trạng thật buồn. Một mình ở nhà trong không gian thật yên tĩnh nhiều lúc tôi muốn phá vỡ không khí này nhưng tại sao không thể. Vô hình trung, tôi thấy mình thật sự cô đơn và đơn độc.
Tôi tự hỏi mình tình yêu là như thế nào? Tại sao con người ta lại phải yêu? Và khi yêu một ai đó thì như thế nào? Chuyện tình yêu của tôi có đẹp có mặn nồng và đôi khi còn có cả những giọt nước mắt…
Anh là bộ đội, đúng hơn thì anh là bộ đội cụ Hồ (theo chính tôi nhận xét) vì anh là mẫu người toàn diện. Anh có đầy đủ các yếu tố sắc, tài và đức. Mọi phấn đấu trong công việc anh đều nỗ lực thực hiện, với vị trí như ngày nay tuy không cao nhưng điều đó cũng đủ để thấy sự phấn đấu của anh. Nhìn chung anh là mẫu người lý tưởng của những cô gái…
Còn tôi là một cô gái hết sức bình thường về mọi mặt (sắc, tài và đức) nhưng tâm hồn tôi lại hết sức phong phú. Có phải chăng điều đó đã làm cho tôi khổ? Tôi may mắn được gặp anh, được đón nhận tình yêu của anh dành cho tôi. Đi bên anh mà tôi cảm thấy mình như một con bé vừa xấu xí, vừa ngốc nghếch. Nhưng chẳng lẽ vì vậy mà tôi không được quyền ước mơ và hạnh phúc bên anh.
Thời gian trôi qua thật nhanh, thử nghĩ lại xem mình đã có những gì nào? Không có gì cả. À, mình có anh (có phải không nhỉ)? Nhưng dù như thế nào thì trong khoảng thời gian ấy mình và anh rất hạnh phúc bên nhau.
Anh và tôi xa nhau cả về khoảng cách và thời gian. Những khi gặp nhau tôi và anh đều đắm chìm trong hạnh phúc, dường như lúc ấy thời gian trôi đi nhanh thật (ôi, ước gì có cỗ máy thời gian của Doremon), tôi muốn trở lại những giây phút đó…
Video đang HOT
Người ta nói tình yêu đẹp nhất là thuở ban đầu vì khi đó người ta có sự nhiệt huyết và có lòng nhiệt tình. Nhớ lại quãng thời gian đó anh tranh thủ từng chút thời gian để gặp tôi nhiều lúc nhìn anh vất vả đi đường xa vậy tôi thấy thương anh vô cùng. Biết sao bây giờ…?
Ngày ấy tôi và anh tưởng chừng như không thể xa nhau được, lúc nào cũng muốn nghe thấy giọng nói của nhau. Tôi có thể đóng cửa ngồi trong phòng buôn chuyện với anh hàng giờ hoặc nhắn tin tâm sự với nhau. Việc đó cứ tiếp diễn hàng ngày, và tôi cảm thấy mình rất yêu anh và không thể thiếu vắng anh. Tôi cần anh cho cuộc đời mình hơn bao giờ hết.
Có phải anh ích kỷ hay tại bản thân tôi không tốt? (Ảnh minh họa)
Đến thời gian này dường như có điều gì đó đã thay đổi. Tôi và anh ít nói chuyện hơn và khi nói chuyện với nhau những câu chuyện tưởng chừng như không có gì để nói cho nhau nghe. Anh rất hay giận tôi vì tôi không được như anh muốn, anh luôn muốn tôi phải thế này thế kia. Và tôi nghĩ chính điều đó đã mang đến mỗi quan hệ của chúng tôi một khoảng cách nào đó.
Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao tôi có thể thông cảm cho anh, nghĩ cho anh nhưng anh lại không thông cảm cho tôi và không hiểu cho tôi? Có phải anh ích kỷ hay tại bản thân tôi không tốt?
Anh muốn tôi về gần nhà anh làm và tiện chăm sóc bố mẹ anh vì anh hay phải xa nhà. Tôi hiểu anh, hiểu nỗi lo của anh, và bản thân tôi cũng muốn vậy lắm chứ vì tôi có lý do chưa về được và tôi muốn học nốt khóa tiếng Hàn rồi sang năm tôi sẽ về gần nhà làm việc. Tại sao anh không cho tôi cơ hội? Anh có biết bây giờ tôi về đó ngay là cuộc sống không có tương lai. Liệu bây giờ anh cần một người vợ để chăm sóc bố mẹ anh hay anh cần một người vợ có khả năng thu vén gia đình với anh và cả cuộc đời này. Chúng tôi dự định cuối năm nay cưới nhưng giờ liệu điều đó có thực hiện được?
Anh nói cho tôi hạn trong vòng năm nay phải về gần nhà làm thì có đám cưới còn nếu không thì không cưới xin gì cả, giờ con trai lấy đâu chẳng được vợ công nhân gần nhà anh đầy đó, còn nếu tôi thích làm ở ngoài Hà Nội thì thôi… Anh có biết anh nói vậy làm tôi đau và buồn biết mấy, chẳng lẽ tình yêu là vậy sao? Anh ấy nói anh không thể vì tình yêu cá nhân mà đánh đổi lấy gia đình lớn được… Vậy có nghĩa là sao? Dù rất yêu tôi nhưng anh không thể lấy tôi nếu tôi không về gần nhà làm ư? Nhưng tôi đã nói với anh rằng, sang năm tôi sẽ về chứ có phải tôi không về đâu? Tại sao anh lại độc đoán như vậy?
Tôi nghĩ bây giờ bố mẹ vẫn khỏe nên tôi muốn cố gắng mọi thứ để sang năm khi về gần nhà anh làm, tôi có thể tìm được công việc có thu nhập tốt hơn để có thể chăm sóc bố mẹ, còn cả gia đình mơ ước của tôi và anh nữa… Tôi chỉ mong anh cho tôi thời gian là sang năm và tôi rất cần sự ủng hộ của anh.
Những ngày gần đây tôi có cảm giác anh đang dần xa tôi, anh ít nói chuyện, ít gọi và nhắn tin cho tôi. Liệu anh có biết tôi đang ngóng chờ anh tới mức nào? Thực sự tôi rất nhớ anh… Nhớ rất nhiều!
Tôi phải làm sao bây giờ để tôi và anh được trở lại như ngày xưa?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ mong một chút bình yên
Ngồi đọc mấy bài báo về kẻ thứ 3, bỗng dưng mình thấy buồn, thấy chơi vơi quá, mình sợ sự chia ly quá, rất sợ. Mình sợ cho cái gia đình bé nhỏ của mình, vì nó chông chênh quá.
Tại sao con người rắc rối vậy, sao lại yêu nhau rồi lại làm cho nhau đau khổ, rồi lại chia tay, sao không trân trọng nó nhỉ. Có lẽ do mình yếu đuối quá chăng.
Bây giờ mình đã bù đầu với công việc, nhưng những lúc ở 1 mình, mình vẫn hay nghĩ những chuyện đã qua, và sắp xảy ra, rồi lại khóc. Đi làm ở công ty mới, mọi người hỏi mình có chồng chưa, mình bảo rồi, mọi người không tin, cứ bảo có chồng rồi mà sao nhí nhảnh thế... Mình cảm thấy vui, vì với mọi người mình vẫn còn yêu đời lắm.
Ảnh minh họa
Còn với gia đình chồng, mình cảm thấy chán nản quá, họ vẫn yêu thương mình, nhưng cách sống của họ khác với gia đình bên mình quá, ít quan tâm con cái quá, nó làm gì kệ nó, tối về là được.
Sang năm mới rồi, vậy mà mình cứ ám ảnh, luôn luôn ám ảnh những chuyện anh ấy đã làm với mình, mình cứ sợ anh ấy sẽ không thay đổi được cái tính đào hoa, rồi mình sẽ lại khóc, chia tay ư? Với mình thật khó. Hy vọng năm nay mình sẽ được bình yên, và bình yên, chỉ vậy thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trả thù kẻ bạc tình Cay cú vì vừa mất con, vừa bị ruồng bỏ, chị lao vào cuộc chiến phá vỡ hạnh phúc mới của kẻ bạc tình. Chị đem lòng yêu hắn từ khi còn là một học sinh cấp ba, khi ấy chị và hắn cùng chung một lớp. Hắn đẹp trai, phong độ theo tiêu chuẩn của một người mẫu, lại rất hài hước...