Tình yêu đâu thể nào nói đáng hay không?
Điều nuối tiếc nhất trên thế gian này với em là chuyện của chúng mình. Em đã từng dành cả thanh xuân tươi đẹp của mình để yêu anh…
Vì đã từng yêu!
Có nhiều lúc, tự hỏi hình như ta đã từng yêu rất lâu, rất đậm sâu, để rồi đến khi chia tay, lại chẳng thể nói với nhau một câu, phải không nhỉ?
Đó, có lẽ là cảm giác đau đớn nhất. Một khi chấp nhận quay mặt đi, ta quyết định từ bỏ mọi luyến tiếc, từ bỏ mọi yêu thương đẹp đẽ, để rồi nhận lại những nỗi đau còn vương vãi trong lòng.
Vì đã từng yêu, mới thấy rằng người mình yêu nhất lúc ấy lại chẳng phải là người cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời.
Video đang HOT
Vì đã từng yêu, mới thấy yêu chẳng phải là chuyện đơn giản. Nhiều khi chỉ thấy bản thân cứ mãi ngu ngốc, cứ tự rước nỗi đau đớn vào người, để rồi day dứt, để rồi luôn hỏi tại sao, để thấy sầu muộn cứ dâng lên như cơn bão.
Vì đã từng yêu, mới thấy việc tìm ra nguyên nhân để trả lời câu hỏi tại sao cho những gì đã đổi thay hoàn toàn là chuyện vô ích. Đáng lẽ ngay từ đầu, ngay từ giây phút ấy, khi chứng kiến những yêu thương của đối phương đã úa màu, ta đã phải tỉnh lại.
Vì đã từng yêu, mới thấy người mình đã trao trọn tình yêu và đã từng yêu mình sẽ luôn là một trong những người hiểu mình nhất. Điều ta muốn giữ lại không chỉ là những yêu thương đậm sâu tuyệt đẹp của hôm nào, mà là người đã hiểu ta đến thế nào.
Tình yêu nào cũng đều có sự vun đắp từ hai người. Nếu chẳng thể tiến xa hơn hãy để mọi thứ đúng mực như vốn có. Khi đã hết yêu, sự lặng im cũng đã đủ để đối phương hiểu được.
Khi đã chấp nhận buông tay, hãy tự cho phép mình một cơ hội nữa để mạnh mẽ, đứng lên, vượt qua và bước tiếp. Đó không phải để so sánh với bất kì ai hay để chứng minh ai đúng ai sai, chỉ là bản thân ta nên tự làm điều đó cho chính mình. Đã yêu rất thật lòng, thì chẳng có gì phải luyến tiếc. Người ta chỉ tiếc vì đã không ngỏ lời yêu thương hoặc yêu đối phương không đủ nhiều, chẳng ai so đo tính toán vì đã từng yêu.
Tình yêu, đâu thể nào cân đo đong đếm, đâu thể nào nói đáng hay không?
Theo Emdep
Chỉ cần nắm tay đã thấy hạnh phúc quên lối về
Em chẳng hiểu từ lúc nào em thích được nắm tay anh, nắm rất lâu, nắm thật chặt, không muốn buông bỏ. Em cũng chẳng hiểu vì sao em lại thích hai đứa mình nắm tay nhau, đi cạnh nhau như thế. Em chỉ biết rằng em thấy bình yên và ấm áp.
Giữa cuộc sống nhiều bộn bề lo toan này, giữa những mệt nhọc về người, về đời như thế này, thực sự em chỉ muốn được nắm tay ai đó đủ để em thấy an yên. Chỉ cần đi cạnh anh là em muốn nắm tay. Chẳng phải vì để bằng với những cặp tình nhân khác tay trong tay cười đùa, mà em thực sự muốn đan tay mình vào tay anh thật chặt rồi lặng nhìn nhau cười.
Đôi khi em nghĩ rằng cuối cùng thì em tìm kiếm gì trong một cuộc tình? Là tình yêu đích thực chăng? Nhưng thứ tình yêu đích thực đó là gì mà làm em mải miết kiếm tìm từ hành trình này sang hành trình khác. Nhưng có lẽ điều mà em thực sự muốn kiếm tìm đó là sự chân thành. Chân thành ngay từ giây phút ban đầu, chân thành trong cách yêu, cách suy nghĩ, ngay trong cả hành động. Đôi khi em cũng vội vã tìm lấy những thứ hạnh phúc cao sang mà em không ngờ rằng hạnh phúc nhất chỉ cần được nắm tay người mình yêu.
Chỉ cần được đi cạnh anh, ở cạnh anh, mình cứ tay đan tay, em thấy sao bình yên quá! Cái nắm tay của anh ngày đó cứu lấy trái tim nhàn rỗi đầy mệt nhọc của em. Cái nắm tay ấy mang đến cho em thứ hạnh phúc ấm áp, êm đềm đến lạ. Chẳng vội vã, chẳng ồn ào như em từng đi kiếm. Em rất thích, thực sự em rất thích được nắm tay anh, bàn tay em bé nhỏ nằm gọn trong bàn tay anh. Làm em thích đến lạ.
Vì anh nắm lấy tay em. Vì anh ngày ấy nắm lấy tay em mà làm em thêm động lực. Động lực để nói rằng em thích anh, à không bây giờ rằng em yêu anh, em luôn muốn được ở cạnh anh. Động lực giúp em vượt qua những toan tính ngoài kia, những điều không vui ngoài kia mang tới. Động lực để em sẵn sàng gỡ bỏ, vứt bỏ cái tôi to lớn của mình chỉ để được yêu anh trọn vẹn hơn. Chỉ để yêu anh thật trọn vẹn!
Rốt cuộc sau những chuyến tàu em để lỡ hoặc để lỡ em rồi, em nhận ra. Em chẳng cần phải đi đâu xa để kiếm tìm thứ gọi là hạnh phúc. Đôi khi chỉ cần tim rung động, đưa tay ra, hạnh phúc đã nằm gọn trong tay rồi. Điều quan trọng là hạnh phúc ấy mình có muốn giữ trọn từ đây đến cuối đời hay không.
Anh. Hôm nay em tìm thấy hạnh phúc. Hôm nay em tìm thấy anh. Em cũng tìm thấy em trong hôm nay nữa. Thật tốt vì anh đã nắm lấy tay em, đôi bàn tay bé nhỏ nhưng ấm áp này. Đoạn đường sóng gió cũng sắp sửa tới, liệu anh có đủ dũng cảm nắm tay em vượt qua và cùng nhau đến trọn đời?
"Đôi khi trong tình yêu mọi lời mật ngọt không cần đến. Chỉ cần được nắm tay người mình yêu đi qua giông gió cuộc đời. Chỉ cần cảm thấy ấm áp khi ở cạnh nhau, cái nắm tay cũng tự nhiên siết chặt. Em sẽ yêu anh theo cách của em. Còn anh cứ đứng ở đấy, ở yên đấy, đưa tay ra, việc của em là nắm lấy, siết chặt. Em thích những cái nắm tay của chúng mình, em thích em được đan tay vào tay anh, phải rồi em thích anh mà, nên điều gì từ anh em cũng thích. Những cái nắm tay của ngày hôm qua, hôm nay, mai sau làm em thương! "
Theo Emdep
Quyết định bỏ rơi tôi thì anh nhớ sống tốt đấy! Ngày chia tay, ngày anh quyết định rời bỏ tôi sao tôi thấy nhẹ nhàng lắm. Như kiểu trút bỏ hết âu tư, mệt nhoài, bao đớn đau vật vã ngày ngày cào xé trái tim tôi. Tôi chẳng khóc, chẳng buồn, chẳng vật vã thê lương, chẳng buông lời căm hận hay trách móc. Lời cuối tôi nghe từ anh là "Cảm...