Tình yêu của tôi có quá nhiều trở lực
…anh đã không vượt qua được sức cản của bố mẹ, anh đã quyết định chia tay với em. Em đã khóc rất nhiều khi anh không còn ở bên em nữa, từng ngày em vẫn luôn mong anh sẽ quay về. Em biết anh cũng rất buồn khi phải xa em nhưng anh không đủ dũng cảm để bảo vệ lấy tình yêu của mình. Từng ngày em vẫn luôn hy vọng anh sẽ thay đổi quyết định của mình và về bên em như ngày trước. Em vẫn muốn tìm cách để thuyết phục bố mẹ anh đồng ý. Em rất yêu anh và em không muốn mất anh. Em phải làm gì đây?
Ngay từ đầu tôi đã bị cha mẹ ngăn cấm, nay anh và gia đình lại tin lời thầy bói…
Ngay từ đầu tôi đã bị cha mẹ ngăn cấm, nay anh và gia đình lại tin lời thầy bói…
Chị ơi, lúc này đây em đang cảm thấy rất buồn. Buồn nhiều lắm!
Video đang HOT
Em và anh đã từng yêu nhau rất nhiều và cũng đã từng có những khoảng thời gian rất hạnh phúc. Nhưng sao hạnh phúc ấy lại nhanh trôi qua đến như vậy. Em và anh yêu nhau cũng được 1 năm rưỡi nhưng trong một năm rưỡi đó em và anh đã phải cố gắng rất nhiều. Khi mới yêu anh, em bị gia đình em phản đối vì chê nhà anh nghèo, chê công việc của anh không ổn định, không cho em yêu anh vì sợ ảnh hưởng tới việc học tập ( vì khi đó em đang học lớp 12 chuẩn bị thi đại học). Nhưng anh đã cùng em vượt qua khoảng thời gian đó, anh đã động viên tinh thần cho em giúp em vượt qua 2 kì thi đầy khó khăn và em đã vượt qua. Em đã thi đỗ đại học. Em cứ nghĩ sau khi em đặt chân lên cổng trường đại học đó thì em sẽ được hạnh phúc bên anh và không sẽ không còn ai bắt em phải xa anh nữa…
Nhưng số phận thật chớ trêu, em lên trường chưa được bao lâu thì bố mẹ anh ở nhà đi xem bói và nói tuổi của hai đứa không hợp, nếu lấy nhau thì em hoặc anh sẽ phải “ra đi” sớm. Kể từ đó, mỗi lần anh về nhà anh lại bị bố mẹ mắng rồi bắt anh phải chia tay với em. Bố mẹ khuyên anh, mắng anh không được nên mẹ anh đã nói chuyện với gia đình em đã cả hai bên cũng khuyên con cái của mình. Mỗi lần em ở trường về là gia đình em lại mắng em và cũng bắt em chia tay anh nhưng vì em quá yêu anh và không muốn xa anh nên em đã không nghe theo bố mẹ mà em lại càng quyết tâm đến với anh hơn.
Em và anh vẫn lén lút gặp nhau. Tới một ngày anh bỏ việc và không đi làm nữa, anh về nhà và suốt ngày bị bố mẹ mắng rồi bắt anh đi tìm người khác rồi lấy vợ… anh đã không vượt qua được sức cản của bố mẹ, anh đã quyết định chia tay với em. Em đã khóc rất nhiều khi anh không còn ở bên em nữa, từng ngày em vẫn luôn mong anh sẽ quay về. Em biết anh cũng rất buồn khi phải xa em nhưng anh không đủ dũng cảm để bảo vệ lấy tình yêu của mình. Từng ngày em vẫn luôn hy vọng anh sẽ thay đổi quyết định của mình và về bên em như ngày trước. Em vẫn muốn tìm cách để thuyết phục bố mẹ anh đồng ý. Em rất yêu anh và em không muốn mất anh. Em phải làm gì đây? mọi người hãy cho em lời khuyên, em có nên níu kéo anh nữa hay không?
Theo VNE
Em không có bố, nhà tôi bắt chia tay
Tôi đã âm thầm giấu chuyện này, nhưng đến khi chúng tôi nghiêm chỉnh tính chuyện kết hôn thì chuyện không thể không lộ ra.
Ngày đó, tôi dẫn em về ra mắt, bố mẹ tôi cực kì quý mến em. Ai cũng khen em vừa xinh đẹp, ăn nói dễ nghe lại là người có học. Ai cũng bảo tôi và em là một cặp hạnh phúc. Nhưng khi đó, bố mẹ tôi chỉ biết có vậy, chưa hiểu gì về hoàn cảnh của em.
Rồi, khi bố mẹ tính chuyện cưới xin cho chúng tôi, có hỏi về hoàn cảnh gia đình em thì tôi đã nói rõ mọi chuyện. Em là người có học, xinh đẹp, học cao nhưng mà, em hoàn cảnh rất khó khăn. Lên thành phố lập nghiệp, thuê nhà, rồi một mình bươn trải, em đã vất vả rất nhiều. Một điều khiến em đau khổ hơn là em không có bố. Gia đình em chỉ có mẹ em và sinh được em. Cho đến giờ, chính em cũng không biết mặt bố mình như thế nào.
Em luôn cho đó là sự thiệt thòi và nhiều khi em tự ti vào bản thân mình. Những ngày tháng mới yêu, em không dám thú nhận rằng mình không có cha. Nhưng khi tôi và em đã xác định với nhau, gần gũi nhau hơn, em mới thừa nhận rằng mình không hề có bố. Mẹ em chỉ là một thân một mình nuôi em khôn lớn thành người. Em vừa nói vừa khóc khiến tôi thương em vô cùng.
Tôi hiểu hoàn cảnh của em, tôi không so đo gì chuyện đó. Chỉ cần em là cô gái ngoan ngoãn, chân thành yêu tôi và tôi cũng yêu em, thế là đủ. Tôi chấp nhận tất cả hoàn cảnh, quá khứ của em, tôi yêu em chân thành và mong muốn được cưới em làm vợ.
Còn em, tôi thương em vô cùng. Nếu vì hoàn cảnh như vậy mà bị từ chối hôn nhân, sau này em biết tin vào ai, biết yêu ai đây? (ảnh minh họa)
Nhưng đau khổ là, khi bố mẹ tôi biết chuyện, mọi người nhất định không cho phép tôi cưới em. Bố mẹ tôi bảo, mẹ em nhiều tuổi, lại không có bố. Sau này, nếu em sinh con đẻ cái, nhà em không có ai đến trông nom, không có bố mẹ, nhà tôi cũng không thích. Căn bản, bố mẹ tôi không muốn tôi lấy em, và nhất định không đồng ý chuyện này. Vì bố mẹ tôi bảo, hai nhà phải môn đăng hộ đối, không thể nào lấy một người hoàn cảnh như thế cả. Rồi họ hàng nhà tôi cũng không ai đồng ý khi bố mẹ tôi mang chuyện này ra bàn bạc.
Bố mẹ tôi nói, tôi phải lấy người con gái có gia đình bề thế, hoàn cảnh sung túc, không thể chấp nhận mối quan hệ này. Bố mẹ tôi bảo, nếu tôi kiên quyết lấy cô ấy thì nhất định gia đình tôi sẽ từ mặt tôi. Giờ bố mẹ ép tôi phải chia tay với em.
Giờ tôi không biết làm sao, tôi không biết nên làm thế nào. Bố mẹ tôi thực sự đau lòng, và tôi cũng đau khổ lắm. Tôi nói với em chuyện này, em khóc lóc vô cùng. Tôi thực sự thương em, nhưng mà tôi phải làm sao đây? Bố mẹ tôi đã găng như thế, tôi liệu đối phó được không?
Còn em, tôi thương em vô cùng. Nếu vì hoàn cảnh như vậy mà bị từ chối hôn nhân, sau này em biết tin vào ai, biết yêu ai đây? Hoàn cảnh của em đã thiệt thòi lắm rồi, giờ thì em còn phải cố gắng thế nào? Tôi không biết đi theo con đường nào đây, thật sự tôi khó lòng phán xét. Tôi phải làm sao bây giờ, hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Thật lòng là tôi rất sợ... Thật lòng là tôi rất sợ nếu phải đối diện Quyên trong lúc này. Nàng luôn biết cách làm cho mọi cơn giận của tôi trở thành vô lý bằng ngôn ngữ không thể cưỡng lại của cơ thể mình. Tôi sợ nàng làm sẽ một điều gì đó khiến tôi thương cảm rồi rơi vào tính toán của nàng mà ảnh hưởng...