Tình yêu của mẹ
Ai cũng ngưỡng mộ gia đình Tuấn, bởi bố mẹ Tuấn đều là tri thức cấp cao làm việc ở một thành phố lớn.
Tuấn – cậu con trai duy nhất của họ đã thi đỗ vào trường Đại học Quốc Gia Hà Nội và theo học chuyên ngành đang thịnh nhất hiện nay. Đối với họ, cuộc sống như vậy thật là hoàn mỹ.
Khi Tuấn học đại học năm thứ hai, anh chàng không những học được nhiều kiến thức ở trường mà còn hoàn thiện hơn về thể lực, nhân cách. Họ hàng bạn bè của gia đình Tuấn bắt đầu quan tâm đến việc đại sự cả đời của cậu con trai. Khi gọi điện thoại cho Tuấn, bố mẹ cậu liền ngỏ ý muốn tìm bạn gái cho cậu. Không ngờ đầu dây bên kia cậu con trai nói: “Con đã có bạn gái rồi, bố mẹ không phải lo cho con đâu ạ”. Con trai đã yêu rồi? Cô gái đó là người như thế nào? Có phù hợp với con trai không? Một loạt các câu hỏi này xuất hiện khiến bố mẹ Tuấn mất ăn mất ngủ và cuối cùng họ quyết định ra Hà Nội thăm con trai và gặp mặt bạn gái của Tuấn.
Tuấn và bạn gái rất yêu thương nhau
Khi gặp bạn gái Tuấn, ngay từ cái nhìn đầu tiên họ đã ngầm trao đổi với nhau bằng ánh mắt: Cô gái tên Hương, có vẻ bề ngoài rất bình thường, ăn mặc đơn giản nhưng cũng rất ngoan ngoãn lễ phép. Trước mặt bố mẹ mình, cậu con trai không hề giấu giếm tình cảm và sự quan tâm cậu dành cho cô gái. Bố mẹ của Tuấn nhanh chóng kết thúc buổi gặp mặt này. Về đến nhà, họ cảm thấy cô gái đó không xứng với con trai họ. 20 năm nay, đây là lần đầu tiên họ cảm thấy lo lắng về con trai. Không đồng ý đón nhận cô gái, ngăn cản con trai yêu cô? Rất có khả năng khi con trai mất đi cô gái đó thì cũng là lúc họ mất đi con trai mình và rồi từ đó gia đình họ cũng sẽ không còn được sự yên vui hạnh phúc như bây giờ nữa.
Sau một ngày, hai ngày, một tuần, cuối cùng bố Tuấn đưa ra quyết định. Ông nói với vợ: “Con trai chúng ta yêu thương cô gái đó thì chúng ta cũng sẽ yêu quý Hương! Hai đứa chúng là bạn học với nhau, chắc chắn là chúng rất hiểu nhau, chúng ta nên tin tưởng vào sự lựa chọn của con”.
Sau đó họ nhận được một bức thư do Tuấn viết, trong thư cậu kể hai câu chuyện liên quan đến cô gái.
Nhà Hương ở quê, điều kiện kinh tế khó khăn, nhưng cô rất kiên cường đối diện với tất cả khó khăn vất vả, cô giản dị và chịu khó, cư xử ôn hòa với bạn bè. Có một hôm, Tuấn mời Hương đi ăn, cậu đã thể hiện rất rõ ràng là mình có tình cảm nên cậu rất mong muốn được bù đắp phần nào về vật chất cho cô trong khả năng có thể. Thế nhưng khi thanh toán, Hương vẫn lấy tiền ra trả giống như trước kia, cô cười nói: “Chia đôi nhé.” Cậu con trai đang định đưa trả lại cô tiền thì bắt gặp ánh mắt có ý ngăn cản của Hương. Trong ánh mắt đó hàm chứa lòng tự tôn, tự trọng và sự nghiêm túc của Hương, điều đó đã khiến cậu phải lập tức thay đổi ý định.
Tuấn và Hương học tập rất chăm chỉ. Họ thường đến thư viện từ sáng sớm để tìm được chỗ ngồi yên tĩnh. Vì lấy lí do thích ăn cơm ở phòng nên Hương thường chuẩn bị bữa trưa cho Tuấn. Buổi sáng hôm đó, Hương quên đồ, Tuấn quay phòng trọ để lấy giúp. Rất vô tình Tuấn thấy lồng bàn, tim cậu như thắt lại, cũng chính vào giây phút đó, cậu xác định đây chính là người con gái mà cậu muốn lấy làm vợ.
Mâm của Hương chỉ có cơm và rau mà thôi. Còn hộp cơm mà Hương chuẩn bị cho Tuấn luôn đầy đủ thức ăn bổ dưỡng. Đó chính là cách cô thể hiện tình yêu chân thành của mình dành cho người yêu.
Cuối cùng Tuấn nói: “Bố, mẹ, một tình yêu thật sự là cùng nhau vượt qua mọi khó khăn thử thách của cuộc sống, tình yêu đó vượt qua hết mọi vẻ bề ngoài xinh đẹp, tiền bạc hay quyền thế”.
Đọc xong bức thư, bố mẹ Tuấn đã hoàn toàn gạt bỏ mọi nghi ngờ về sự lựa chọn của con trai, trong lòng họ đã lấy lại được sự bình yên trước kia. Chỉ có điều mẹ Tuấn cảm thấy bà cần phải làm gì đó để con trai và Hương cảm nhận được họ thật sự ủng hộ tình cảm của hai đứa và cũng coi như đó là một lời xin lỗi âm thầm gửi tới Hương.
Tình yêu có một sức mạnh thật kỳ diệu. Cuối cùng người mẹ đã nghĩ ra một cách: bà gửi cho Hương và 3 người bạn thân của cô mỗi người một thùng quà, đồ bên trong 4 thùng quà này đều giống nhau, bà nhẹ nhàng nói với các cô gái: “Hãy coi như đây là tấm lòng của một bà mẹ có con đi học xa nhà gửi tặng các cháu, chút quà đó giá trị không lớn, mong các cháu hãy nhận lấy và đừng ngại gì cả”.
Và thế là hàng tháng, Hương và các bạn của cô đều nhận được một thùng quà gửi từ miền Nam ra, lúc thì là hoa quả, đồ ăn. Hàng tháng cứ đến ngày nhận được quà, căn phòng ký túc của các cô gái lại tràn ngập tình yêu thương và vui như trảy hội.
Hương đã viết một bài tản văn với tựa đề “Thùng quà của mẹ” đăng trên Facebook của mình, cô cảm ơn mẹ Tuấn đã nghĩ ra một cách rất thỏa đáng này để quan tâm đến cuộc sống của cô, ủng hộ cho tình yêu của cô và con trai bà và giúp cô thấy bản thân mình được yêu thương được tôn trọng…
Tuấn, Hương và cả bố mẹ cậu, họ đều yêu thương người khác mà quên đi cái tôi của mình, yêu một cách khéo léo, quan tâm đến cảm nhận của người khác, cũng chính vì vậy mà họ đã gặt hái được rất nhiều thành công trong cuộc sống.
Theo GĐVN
Mẹ chồng ép con dâu bỏ thai, con trai gắt lên "Con thắt ống dẫn tinh rồi!"
Mai tưởng rằng khi cô lấy được người chồng là con trai duy nhất trong nhà thì về làm dâu sẽ được sung sướng, thế nhưng cô đã lầm, từ khi làm dâu cô luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng và áp lực.
Kể cả khi đang bầu cũng vậy, Mai luôn phải lo sợ rằng chuyện mẹ chồng ép con dâu bỏ thai sẽ xảy ra với cô, chẳng ngờ nó đến thật.
Video đang HOT
Bởi ngay từ khi mới về làm dâu, gia đình chồng đã quán triệt việc Mai phải sinh được con trai, vì chồng cô là con một.
Bố mẹ chồng cô nói thẳng:
- Nhà này chỉ có 1 đứa con trai, con về đây làm dâu, nhất định phải sinh được đứa cháu nối dõi đấy. Việc này mẹ chỉ nói 1 lần, hai vợ chồng tự mà lo liệu.
- Vâng, con hiểu rồi ạ!
Từ khi cha mẹ chồng nói vậy, Mai hoang mang và lo lắng lắm. Cô đem chuyện này nói với chồng, thì anh chỉ ôm vợ cười rồi bảo đừng suy nghĩ nhiều, có gì anh sẽ lo liệu.
Sau khi kết hôn được 3 tháng, cô có bầu đứa con đầu lòng, dù niềm vui và hạnh phúc khi được lần đầu làm mẹ, nhưng cô không khỏi lo lắng, đến mức phải luôn cầu khấn rằng sẽ sinh được con trai, để bố mẹ chồng yên lòng.
Khi biết cô có bầu, mẹ chồng cũng luôn mỏng mỏi là Mai sẽ sinh được con trai. Ban đầu, bà tỏ ra quan tâm lắm, mua cho Mai đủ thứ tốt để dưỡng thai, quả thực đó có lẽ là những tháng ngày cô cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc nhất.
Đến khi bầu được 3 tháng, biết cô mang thai con gái, gia đình chồng, đặc biệt là mẹ chồng tỏ ra không vui vẻ gì, bà cũng chẳng còn quan tâm chăm sóc Mai như trước nữa. Dù đứa thứ nhất chưa được sinh ra, mẹ chồng đã nhắc đến chuyện phải sinh được con trai trong lần sau.
Bà bảo:
- Anh chị sao thì tính, phải sinh cho được con trai đấy. Chuyện này mẹ không nhắc lại nữa đâu.
Mai cúi đầu im lặng. Còn Tiến - chồng cô đáp:
- Sao mẹ cứ áp lực lên vợ con vậy, mới bầu đứa đầu, còn chưa sinh nở gì đã bàn tới đứa sau. Cứ áp lực như vậy, thì bầu bì làm sao cho khỏe được. Con nào chả là con.
Mẹ chồng Mai nghe vậy liền lên giọng:
- Không bàn nhiều, tôi nói rồi đấy, đứa đầu không tính làm gì nhưng đứa sau nhất định phải sinh cháu trai cho tôi. Còn tôi có làm gì cũng là để tốt cho cái nhà này thôi. Anh đừng có nói chuyện với mẹ bằng giọng đó.
Tiến đang định nói tiếp thì Mai giữ tay anh lại và đáp:
- Vâng, con nhớ rồi mẹ!
Hai vợ chồng về phòng, Mai ôm mặt khóc. Tiến thương vợ lắm, biết cha mẹ quá nặng nề chuyện cháu trai nên anh cũng chẳng biết khuyên ông bà thế nào. Anh ôm vợ bảo:
- Em đừng lo, cứ tâm lý thoải mái để bầu bì cho khỏe, không ảnh hưởng tới con đó.
- Nhưng em sợ lắm, lỡ không đẻ được con trai thì làm thế nào?
- Chuyện đó em cứ để anh tính. Giờ việc của em là lo ăn uống cho tốt, sinh cô công chúa này thật khỏe mạnh là anh mừng rồi, nghĩ nhiều hại con. Giờ là mẹ rồi phải mạnh mẽ lên em nhé!
Sau chuyện đó Mai sốc lắm. Cô vẫn không ngừng lo lắng, nhưng vì chồng luôn ở bên an ủi, động viên nên cô vượt qua tất cả và sinh con khỏe mạnh.
Tới khi con gái đầu được 2 tuổi thì Mai dính bầu lần nữa. Khi biết có thai, mẹ chồng gọi ngay Mai xuống phòng và hỏi:
- Con đi siêu âm chưa, trai hay gái?
- Dạ chưa mẹ ạ, chờ tới tuần thứ 12 con sẽ đi siêu âm.
- Ừ, tới lúc đó thì bảo mẹ đi cùng.
Sau khi về phòng Mai lặng lẽ ôm mặt khóc. Càng nghĩ cô càng thấy thương con. Tối đó, Mai tâm sự với chồng. Tiến bảo:
- Không sao anh đã có cách, em cứ yên tâm. Anh bảo rồi, em đừng suy nghĩ nhiều, con cái là trời cho cưỡng cầu cũng không được.
- Nhưng lỡ mẹ ép em phá thai thì sao?
- Em nghĩ gì mà nghiêm trọng vậy, làm gì có chuyện mẹ chồng bắt có dâu bỏ thai chỉ vì bầu con gái!
- Đó là anh nói vậy, nhưng em thì nghĩ để có được cháu trai, điều gì mẹ cũng có thể làm đấy.
Nghe vợ nói xong, Tiến lặng im 1 lát, rồi bảo:
- Ừ, được rồi, nhưng em phải nhớ rằng, anh mới là người quyết định cuối cùng vì đó là con anh. Thế nên đừng lo lắng, hiểu không?
- Vâng, em nhớ rồi. Cảm ơn chồng nhiều lắm.
Sau khi Tiến đã nói vậy, Mai yên tâm hơn hẳn. Cô cố gắng ăn uống, tinh thần thoải mái để không ảnh hưởng tới em bé.
Đến tuần thứ 12, Mai rủ chồng đi siêu âm cùng và dặn đừng cho mẹ biết. Ông trời thật trêu ngươi, khi lần này bác sĩ phán cô lại mang bầu bé gái.
Hai vợ chồng bàn nhau không nói với mẹ, nhưng Mai hiểu chẳng thể giấu mãi được. Tối đó, mẹ chồng lại hỏi về chuyện siêu âm, Tiến trả lời qua loa rằng buổi sáng anh có chở vợ đi khám, nhưng bác sĩ bảo chưa rõ giới tính, phải đợi tuần thứ 16 mới biết.
Mẹ chồng nhìn Mai với ánh mắt đầy nghi ngờ và chẳng mấy thiện cảm. Nhưng vì có Tiến ở đó, nên bà bỏ về phòng mà chẳng nói câu nào. Mai biết kiểu gì lần siêu âm sau chắc chắn mẹ chồng cô sẽ đòi đi cùng.
Và dự cảm của cô đã đúng, hôm đó trước ngày đi siêu âm, bà đã gọi con dâu lại rồi bảo:
- Mai là đủ 16 tuần, mẹ sẽ đi siêu âm cùng con. Chuyện này không cần phải bàn nữa, nếu là bé gái, con hãy bỏ cái thai này đi. Vì thằng Tiến làm trong quân đội, không thể sinh 3, mà nhà này nhất định phải có người nối dõi. Thế nên ý mẹ đã quyết, con cứ thế mà làm theo.
Mai đờ người, cô chẳng nói được câu nào. Cả tối hôm đó, Mai như người mất hồn. Tới khi Tiến về, cô ôm lấy chồng, khóc thút thít kể lại mọi chuyện.
Tiến ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi bảo vợ:
- Đừng lo, mai anh sẽ đi cùng em và mẹ, có chuyện gì anh sẽ gánh vác. Giờ em hãy ngủ đi, không phải nghĩ nữa.
Sáng hôm sau, khi xuống dưới nhà, Mai đã thấy mẹ chồng đứng chờ sẵn. Có lẽ thấy cả Tiến đi cùng, bà nhìn 1 lát rồi bỏ ra xe trước. Khi tới phòng khám, mẹ chồng và Tiến ngồi ngay ngoài, nơi Mai nằm siêu âm chỉ cách 1 cánh cửa mỏng, chắc chắn rằng bác sĩ nói gì bà cũng sẽ nghe thấy.
Thế nên Mai sợ đến toát hết mồ hôi, ngược lại Tiến ở bên ngoài vẫn rất bình tĩnh. Khi bác sĩ bảo thai phát triển tốt, là 1 bé gái, cô còn tưởng rằng mình sẽ ngất luôn tại đó. Cố mãi Mai mới kéo được cánh cửa phòng siêu âm và bước ra,
Tiến đi tới đỡ vợ, rồi quay sang bảo mẹ:
- Đây là phòng khám, có gì về nhà mình nói chuyện mẹ ạ.
Mẹ chồng liếc 1 cái rồi đi thẳng. Về tới nhà bà quăng ngay cái túi xách xuống bàn rồi quát:
(Ảnh minh họa)
- Bỏ ngay cái thay này. Mẹ đã quyết, ai cũng không thay đổi được. Nhà này nhất định phải có cháu trai nối dõi.
- Con thắt ống dẫn tinh rồi đấy! Mẹ muốn có cháu trai thì tìm đứa khác về nó đẻ cho. Còn con là không sinh thêm bất cứ đứa nào nữa hết.
Mẹ chồng cô hoảng hốt, bà không ngờ con trai mình lại phản ứng dữ dội tới vậy. Bà gào khóc:
- Tôi có phải mẹ anh không. Vì vợ mà anh ăn nói với mẹ anh thế à. Tôi làm như vậy là vì ai, vì ai hả??
- Con biết mẹ muốn tốt cho gia đình này, nhưng không có con trai thì đã sao, giờ là thời đại nào rồi mà mẹ trọng nam khinh nữ tới vậy. Mẹ thử nghĩ xem, trên đời này làm gì có chuyện mẹ chồng ép con dâu phá thai , người ngoài mà nghe được thì còn ra thể thống gì nữa.
- Tóm lại anh chị muốn làm thế nào thì làm, kể cả anh bỏ việc đi để sinh đứa nữa cũng được, còn tôi nhất định phải có cháu trai.
Nói rồi bà bỏ ngay về phòng. Sau đó, mẹ chồng Mai chẳng bao giờ đề cập tới chuyện sinh trai hay gái nữa. Nhưng bà luôn tỏ thái độ không hài lòng.
Thật không ngờ, tới tháng thứ 7, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Mai lại đi khám ở 1 phòng khám khác. Bác sĩ bảo cô bầu con trai, còn chỉ cho cô xem nữa. Không phải cô trọng nam khinh nữ, nhưng Mai thấy hạnh phúc đến bất ngờ. Cô đã khóc ngay tại đó.
Vừa ra khỏi phòng khám, Mai gọi ngay cho chồng, biết tin Tiến cũng mừng ra mặt. Dù anh không coi trọng chuyện con trai hay gái, nhưng điều này sẽ làm bố mẹ anh vô cùng vui vẻ, gia đình êm ấm hơn.
Đến tối, khi mẹ chồng biết chuyện, bà mừng lắm, còn liên tục tự trách mình:
- Trời phù hộ, may quá, tí nữa thì mất đứa cháu đích tôn. Mẹ cảm ơn hai vợ chồng nhé, cũng đừng trách mẹ chuyện trước kia, bởi khi nào tầm tuổi mẹ các con sẽ hiểu.
Hai vợ chồng chỉ nhìn nhau cười hạnh phúc, riêng Mai cô cảm thấy mình thật may mắn khi đã chọn Tiến làm chồng. Giờ đây, với Mai hạnh phúc thật trọn vẹn.
Theo WTT
Bị mắng hoang phí, con dâu 'ngoan' mặc ngay thời trang ô sin và đãi khách VIP của mẹ chồng bữa tiệc nhớ đời Đi lấy chồng làm dâu con ngỡ sống ngoan ngoãn lễ phép thì sẽ được mẹ chồng yêu thương, nhưng Mai vẫn không thể tránh khỏi kiếp nạn mẹ chồng nàng dâu truyền kiếp. Nhà Mai cách nhà Hưng khoảng 6 cây. Là tiểu thư trong một gia đình có điều kiện nên cô vốn được cưng chiều, sở hữu ngoại hình xinh...