Tình yêu của cô gái bán hoa
Khi anh đến mua hoa, em đã ngỡ ngàng khi phát hiện ra anh chính là người quen của mình.
Cũng như bao nhiêu người con gái khác khi đang ở độ tuổi đôi mươi tràn trề bao hy vọng và mơ ước, em cũng mong chờ một bờ vai để chia sẻ với em những nỗi buồn phiền ,ở bên em khi em cần và luôn nắm chặt tay em đi qua mọi cảm xúc buồn vui sướng khổ của cuộc sống. Rồi em gặp anh – một chàng trai có vẻ ngoài khá điển trai nhưng vô cùng ít nói. Em đã yêu anh từ ngay lần đầu gặp mặt nhưng đâu biết được anh là “Chàng trai của gió” mà gió thì có ở bên ai mãi mãi đâu?
Ngày ấy chúng mình gặp nhau thật đơn giản anh nhỉ ? Chúng ta – hai người xa lạ kết bạn rồi nói chuyện với nhau qua facebook. Những câu nói đơn giản, những lời hỏi thăm hàng ngày khiến em ấm lòng hơn và em đã mến anh lúc nào cũng không biết nữa. Rồi hôm tình cờ gặp anh ở ngoài, em đã vui biết bao nhiêu!
Hôm ấy, giữa buổi trưa nắng gắt, ngồi buồn và nhìn những bông hoa thiếu nước sắp héo, trong lòng em nghĩ mông lung. Bất chợt, có một giọng nói trầm ấm vang bên tai em: “Hoa bao nhiêu một bông thế em?”. Và trước mặt em là một chàng trai lạ với vẻ ngoài lịch sự, nói năng nhã nhặn. Anh mua xong nhưng lại không đi ngay mà cứ đứng đó mà nhìn em. Khi nhận ra anh là “người quen”, em ngượng ngùng biết bao. Trước khi đi anh đã không quên xin số điện thoại của em kèm theo những lời chúc ngọt ngào.
Video đang HOT
Anh đã làm tổn thương em nhưng mong anh đừng làm tổn thương những người con gái khác (Ảnh minh họa)
Cứ buổi tối đến, em lại nhận được những tin nhắn chúc ngủ ngon của anh, rồi mình hẹn gặp nhau một lần, hai lần và nhiều lần khác cho đến khi anh nói yêu em. Em đã cảm thấy mình là một người may mắn và hạnh phúc khi có anh bên cạnh!
Tính em vốn rất trẻ con nên cứ nghĩ rằng, khi yêu anh rồi, em sẽ chỉ lấy anh làm chồng. Ngồi bên anh, em tưởng tượng đến viễn cảnh hạnh phúc trong tương lai nhưng đáp lại những câu trả lời của em chỉ là sự lặng thinh của anh.
Thời gian trôi qua, mình yêu nhau cũng gần một năm. Khoảng thời gian ấy không dài nhưng cũng không quá ngắn vì đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp anh nhỉ?
Rồi đến một ngày, anh trở nên lạnh lùng, hờ hững và sau đó anh nói với em rằng: “Hãy quên anh đi”. Em như chết lặng trước câu nói ấy của anh. Em thật sự không hiểu nổi vì lý do gì mà anh lại quyết định như vậy?
Anh là chàng trai đầu tiên em yêu thương và cũng là người đã cho em biết đến nụ hôn ngọt ngào đầu đời. Bao nhiêu đêm em đã khóc và trách móc bản thân vì không giữ nổi trái tim anh. Nhưng vì lòng tự trọng, em không muốn níu kéo anh mà chỉ an ủi bản thân mình rằng: vì anh là “gió”.
Gió vô tư và chỉ lướt qua thôi, đến một cách nhẹ nhàng mà ra đi cũng thật nhẹ nhàng. Anh đã làm tổn thương em nhưng mong anh đừng làm tổn thương những người con gái khác. Mong anh luôn hạnh phúc! Em nghĩ tình yêu em và anh sẽ mãi là một kỷ niệm đẹp dù giờ nó đã nhẹ vơi như cánh bồ công anh trôi về một phương trời nào đó.
Theo VNE
Đã là gì đâu mà tôi phải nghe anh?
Mỗi lần tôi bảo cô ấy không được đi vũ trường và giao du với những người phụ nữ giàu có ấy thì cô ấy lại sẩn cồ lên, nói như thét vào mặt tôi rằng "Đã là gì của nhau đâu mà tôi phải nghe anh?..."
Tôi năm nay 26 tuổi làm kinh doanh, còn người yêu tôi cũng có một cửa hàng cắt tóc, gội đầu nho nhỏ... Chúng tôi quen nhau từ những lần tôi đi uống café, còn em thì làm nhân viên phục vụ ở đó.
Khi đó tôi hay đi một mình và ngồi lặng lẽ trong một góc quán, nên em hay đến tâm sự mỗi khi rảnh rỗi... Chúng tôi trao đổi số điện thoại và trò chuyện dần dần chúng tôi trở nên thân thiết rồi tình yêu cũng được nảy sinh từ đó.
Thấy người yêu thay đổi 180 độ, thích ăn diện, đi vũ trường và giao du với những người sành điệu, tôi trách móc, bảo dừng lại thì cô ấy sẩn cổ lên thách thức tôi, và dọa nếu tôi kiểm soát cô ấy sẽ bỏ
Vì không muốn người yêu mình làm công việc phục vụ bàn cho khách nữa, cũng như muốn sau này em có được một công việc ổn định, một thu nhập vững chắc hơn, nên tôi đã mở hầu bao đầu tư cho em đi học nghề cắt tóc gội đầu và mở một cửa hàng nho nhỏ chuyên gội đầu, cắt tóc nam nữ.
Cũng từ đây em có cơ hội giao tiếp và quen biết với rất nhiều những người giàu sang và ăn chơi sành điệu. Rồi em giao du với họ. Từ đó, em thay dần thay đổi, ăn mặc diện hơn, rồi hay bỏ công việc đi giao du, hát karaoke, thậm chí cả đi vũ trường với những người bạn mới quen.
Gặp tôi, em không còn kể chuyện làm ăn ở quán, mà hay kể cho tôi nghe chuyện đi vũ trường nọ, chuyện ở rạp chiếu phim kia, rồi ngồi ô tô con cảm giác như thế nào,... Có hôm, cả buổi tối đi chơi, em chỉ kể đi kẻ lại về những điều này.
Đồng nghĩa với việc đó thì công việc của em ở cửa hàng cũng bỏ bê, trì trệ nhiều hơn, và kéo theo số tiền thu nhập hàng ngày cũng giảm hẳn.
Tất nhiên là chuyện tiền bạc với tôi cũng chẳng hề quan trọng lắm bởi công việc kinh doanh của tôi còn phát đạt, và tôi cũng đủ điều kiện nuôi vợ, con một khi sau này xây dựng gia đình.
Tuy nhiên là người yêu nên tôi vẫn muốn có được nhiều thời gian riêng tư ở bên nhau thật thoải mái chứ không phải là những lời hỏi thăm xã giao vội vã và một cơ thể mệt mỏi sau những cuộc chơi bời không giới hạn của người yêu.
Tôi cũng không thích người yêu- sau này là vợ mình giao du với những người đàn ông khác mới quen, và hẹn hò với họ.
Tôi không thể đồng tình việc người yêu mình thường xuyên bỏ bê công việc, và đi đến những nơi không phù hợp với một cô gái làm nghề gội đầu, cắt tóc như thế. Vì tôi sợ, cứ để cô ấy đi đến những nơi đó thì lâu dần cũng sẽ nhiễm vào mình những thói hư, tật xấu như những con người ở đó mà thôi.
Hơn nữa, nếu cứ cái đà này thì tôi sợ rằng khi mà chúng tôi chính thức là vợ chồng mà cô ấy không bỏ được thói quen cũ thì chúng tôi sẽ không ở được với nhau, nên bảo cô ấy dừng lại... Thế nhưng mỗi khi tôi có ý định ngăn cản thì em lại biện đủ các lý do để không nghe tôi.
Và tệ hơn nữa là em còn cho rằng tôi không nên quan tâm quá mức đến đời tư và cuộc sống riêng của em nhiều quá... Bởi nếu yêu mà bị kiểm soát cả quyền tự do như thế thì thà rằng chia tay còn hơn.
Vả lại chúng tôi đã là gì của nhau đâu mà tôi có quyền kiểm soát em như thế. Em là con gái chưa chồng thì em có thể đi bất cứ đâu, làm gì em muốn, nếu như tôi vẫn kiểm soát thì cô ấy sẽ chia tay.
Tôi chẳng biết liệu mình làm như vậy có đúng không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chịu đựng người chồng yếu khoản ấy Tôi 39 tuổi, cưới chồng được 12 năm. Tới nay tôi đã có 2 con. Tôi phải cắn răng chịu đựng cuộc sống chăn gối không được như ý muốn. Chồng tôi nhìn bề ngoài rất phong độ, to cao, đẹp trai, hiền lành chịu khó. Chúng tôi quen và lấy nhau tại nước ngoài, sau đó cả hai về Việt Nam sống...