Tình yêu cạn dần vì bạn trai giao tiếp quá kém
Tôi có mời anh về nhà chơi hoặc đi cùng bạn bè tôi nhưng anh rất ngại, ít hòa đồng. Anh nói bạn của tôi vui vẻ, nhí nhố, không hòa nhập được.
Ảnh minh họa
Tôi và anh quen biết nhau tính đến nay cũng được hai năm, chúng tôi học chung trường đại học tại Hà Nội, tình cảm khá tốt, duy chỉ có một việc làm tôi thấy buồn lòng. Khi bắt đầu quen nhau, chúng tôi không để gia đình biết, đến nay tôi và người yêu chưa lần nào chính thức ra mắt gia đình hai bên mặc dù tôi 24 và anh 27 tuổi. Đó chính là sai lầm lớn nhất của hai đứa.
Video đang HOT
Thời gian đầu, tôi có mời anh về nhà chơi hoặc đi cùng bạn bè tôi nhưng anh rất ngại, với bạn bè thì anh chỉ ngồi im, rất ít hòa đồng. Anh nói bạn của tôi vui vẻ, nhí nhố, không hòa nhập được. Tôi thấy tính tình của anh cũng hiền nên chắc sự thật là như vậy. Những lần sau hội họp bạn bè tôi vẫn rủ anh đi nhưng anh ít khi đi với nhiều lý do chủ quan, khách quan, hoặc đi nhưng hay bảo tôi về sớm và cũng không vui lắm. Tôi thấy bạn bè cũng thiếu tự nhiên nên những lần khác anh không muốn đi thì tôi đi một mình.
Với tôi, bạn bè rất quan trọng và đã đi chơi là không bỏ về trước, trừ khi việc bất khả kháng. Anh có nói giờ chưa thật sự tự tin nên chưa về ra mắt, đầu năm sau sẽ xin gia đình về nói chuyện. Tôi thấy anh tính như thế cũng được nên không đả động chuyện đó quá nhiều nhưng dần rồi bạn bè chỉ biết tôi có người yêu và tên người ấy chứ tính tình không biết ra sao vì anh có giao lưu với họ bao nhiêu đâu. Tôi thật sự cảm thấy chán.
Anh rất kém trong việc giao tiếp, bạn bè tôi toàn ít tuổi hơn anh, những lần anh chở tôi đến nhà bạn có việc chỉ đứng bên ngoài, bạn tôi chào thì anh chào lại chứ không chủ động chào bạn tôi. Tôi có nói vài lần nhưng dần chán cũng không muốn nói nữa vì đâu lại vào đấy. Buồn hơn cả là thời gian gần đây tôi phát hiện bản thân không muốn giới thiệu bạn trai với người khác. Có lẽ vì tôi nghe quá nhiều câu như: người yêu xấu quá, không hòa đồng, ít nói, không hợp vì nhìn anh ấy bé quá, nhìn mình lớn hơn anh ấy, khó nói chuyện, đi mà ngồi không nói gì….
Trước đây bạn bè nói gì tôi đều bỏ ngoài tai, chỉ cần chúng tôi yêu thương nhau là đủ nhưng giờ lại thấy khác, người không tự tin hiện tại lại là tôi. Hôm trước, cơ quan có liên hoan, anh không đi cùng vì công việc, khi tan tiệc anh đến đón tôi. Ban đầu tôi rất muốn để mọi người trong công ty gặp anh, dù sao cũng làm ở công ty hơn hai năm, mang tiếng có người yêu nhưng chưa ai biết mặt. Bước ra ngoài, thấy anh đợi sẵn nhưng tôi lại không giới thiệu anh mà đi một hướng khác. Nhìn cách anh ăn mặc, nhìn gương mặt mà tôi tưởng tượng ra có gặp đồng nghiệp thì cũng không vui vẻ gì nên không giới thiệu.
Sau hôm đó, tôi biết anh hiểu được suy nghĩ của mình nên anh cũng buồn, có giận tôi. Tôi cũng chẳng hỏi han gì, tự nhiên cảm thấy chán nản với cuộc tình này quá. Có người yêu mà bản thân cứ lủi thủi đi về một mình, tiệc tùng hay nhà có việc cũng không thấy. Giờ tôi cũng ngại không muốn giới thiệu anh với ai nữa. Nói thêm rằng anh là người hiền lành, chung thủy, không ăn xài phung phí, về tính tình tôi rất quý anh trừ việc anh giao tiếp. Tôi có nên tiếp tục nữa không? Mong nhận được ý kiến của bạn đọc. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Trói đời đàn ông bằng nhan sắc
Chị khóc với tôi "Con gái chị bị chồng bỏ" rồi tự kết luận: "Tại vì chị sinh con xấu nên mới bị vậy!". Nếu chị nghĩ thế thì con chị bị chồng bỏ là đúng rồi! Chị là mẹ mà còn chưa tự tin về con mình thì sao dạy con tự tin về bản thân nó?
Trên đời này không có một tiêu chuẩn nào quy định cho nhan sắc thì tại sao bạn nghĩ bạn không đẹp? Chỉ số hài hòa giữa các đường nét trên gương mặt chỉ là tạm dùng cho các cuộc thi mà bạn sống cho bạn, chẳng thi thố với ai cả! Nếu bạn được chứng nhận về sắc đẹp, bạn đã là hoa hậu. Bạn nghĩ bạn không đẹp, bạn tự ti quá! Bạn tin rằng bạn đẹp, bạn không sai. Nhưng cái đáng sợ nhất là bạn muốn trói đời một người đàn ông bằng sắc đẹp, thì thế mạnh của bạn hôm nay là một rủi ro lớn.
Vẻ bề ngoài là một tài sản mong manh nhất trên đời, bị bào mòn bởi rất nhiều yếu tố. Mình cũng chẳng giáo điều rằng phụ nữ phải đẹp từ bên trong, đẹp thông minh, đẹp trí tuệ. Nói ra rả thế không thuyết phục. Ai nói Thị Nở đẹp? Thế mà tên giang hồ sừng sỏ như Chí Phèo phải khuất phục. Ai nói Thị Hến đẹp? Thị chỉ được cái lẳng lơ thôi mà đàn ông mất quan rớt chức. Nhiều bà vợ đã đau lòng khi chồng lăng nhăng thì chớ mà càng bất ngờ khi ổng dính vào một người đàn bà hình thức kém xa mình. Đẹp không phải là yếu tố quyết định để hôn nhân bền vững.
Sai lầm của phụ nữ là lúc nào cũng quan niệm làm đẹp cho đàn ông nhưng khi thất bại, một mình họ hứng chịu nỗi đau cùng nỗi khổ. Có ai thấy một ông chồng vào bệnh viện nuôi vợ nâng ngực hay hút mỡ bụng? Giỏi lắm là đưa tiền rồi vợ lẳng lặng đi và đem theo em gái, chị gái, bạn thân hay thuê người nuôi giúp.
Bạn cũng không sai khi bạn dùng sắc đẹp để mưu cầu hạnh phúc một cách chính đáng. Một người đàn bà đẹp trọn vẹn nhất khi họ rạng ngời bên người đàn ông của riêng họ. Đàn bà hạnh phúc hay không hãy nhìn vào đôi mắt, nơi hàng tấn mỹ phẩm cũng không che giấu được niềm vui hay nỗi buồn. Có những cô gái trẻ, bám víu vào sắc đẹp và tuổi thanh xuân để tranh đoạt chồng người mà thất bại nhiều hơn là thành công thực sự. Vì một người đàn ông đích thực sẽ không bị trói buộc chỉ vì nhan sắc mà còn là trách nhiệm với gia đình, với xã hội, với tình nghĩa sâu xa, với ngọt bùi chia sẻ. Nhan sắc cũng rủi ro và mong manh như tiền của; nếu bạn giàu, bạn không chắc bạn được yêu vì tiền hay vì chính bạn, nếu vì bạn đẹp, bạn xây tình yêu không móng.
Người đàn bà thành công là người đàn bà biết cân bằng mọi thứ. Nhan sắc không phải là tất cả nhưng nhan sắc quan trọng. Bản năng đàn ông lúc nào cũng mê chiếm đoạt và sở hữu. Đôi khi chán ngấy cô em chân dài thiếu muối nhưng tiếc nuối ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh khi khoác tay em ấy như đeo đồng hồ Rolex nạm kim cương dòng sản xuất có hạn! Đàn ông có thể chỉ vì một đôi mắt mà cưới cả một người đàn bà nhưng để trói đời anh ấy, hãy là một người đàn bà không thể thiếu được trong cuộc đời đàn ông.
Theo VNE
Vợ giận Đã ba tháng rồi, em giận không nói với anh tiếng nào. Việc gì cần kíp lắm thì ghi ra giấy, dán lên tủ lạnh. Nhà mình, nếu không có tiếng bi bô của cu Bin và tiếng ti vi, chắc se yên ắng như nhà vắng chủ. Chuyện bắt đầu từ hôm vợ chồng mình về ngoại ăn giỗ. Em bế cu...