Tình yêu ‘bốc hơi’ vì trót siêu lòng với vị hôn phu giả
Trinh cảm giác mình đang phiêu lưu cùng 1 người và vì mình, anh ta lãng quên tình yêu mang tận từ Mỹ về. Trạng thái nay rất khác trước vì Vĩnh luôn một mực yêu cô mà không phải quên một ai cả.
Khách hàng của Thanh Tâm tên là Trinh. Cô gọi điện và kể rằng cô đã quyết định tự mình chỉnh hướng tình duyên chứ không để cho nó cuốn mình trôi dạt lênh đênh.
Ba mẹ Vĩnh đến tân nhà cảnh báo bố mẹ Trinh: “Hãy bảo con gái anh chị tránh xa con trai tôi ra” là giọt nước tràn ly. Trinh có 4 năm gắn bó với người con trai cô yêu nhưng cảm giác hạnh phúc không thể nào trọn vẹn vì trên đầu lúc nào cũng lơ lửng một “án treo” từ phụ huynh của Vĩnh: “Không bao giờ có chuyện cưới xin vì cô ta hơn con 4 tuổi, tính tình đáo để, sẽ sai khiến con cả đời”.
Cũng vì bị ngăn cấm nên họ càng thấy hào hứng muốn giữ nhau hơn. Cái cảm giác băng qua trắc trở thật lãng mạn. Vĩnh vốn si tình nên mọi cử chỉ, ánh mắt dành cho Trinh đều khiến cô yên tâm. Ngày Trinh bước vào tuổi 30, cùng với lời chúc sinh nhật, Vĩnh cầu hôn: “Anh muốn cưới em làm vợ. Bọn mình sẽ thuê nhà ở riêng, sẽ tự lực”. Trinh muốn khóc khi biết Vĩnh trở nên dũng cảm chỉ vì xót cô, vì chạnh lòng. Cô biết cậu con trai độc nhất trong một gia đình khá giả, cho đến giờ vẫn không thể tự lập nuôi thân, nói chi đến bao bọc cho cả cô.
Trinh bảo người yêu: “Em có người bác họ ở Mỹ, bác sẽ đón em sang đó bằng dịch vụ kết hôn giả với Việt kiều. Anh yêu cầu ba mẹ cho sang Mỹ học master. Em có thẻ xanh rồi thì ly dị với người chồng giả kia, bọn mình sẽ lấy nhau và lập nghiệp bên đó”. Vĩnh không vui vì chuyện vòng vo hợp tan giả thật, song đành chấp thuận để không mất người yêu.
Mọi liên lạc với người bác đã xong, bác đã nhờ được một anh chàng độc thân đồng ý nhận việc này. Bố mẹ và Trinh ra sân bay đón khách. Trong phòng đợi, từ xa cô đã nhận ra Minh là người trong ảnh đã trao đổi qua email. Trông anh ta ở ngoài hay hơn trong hình, trẻ hơn tuổi 35, da rám nắng, cặp mày rậm và đuôi mắt dài. Đi sau anh là một cô gái hơn 20 tuổi, mặt trang điểm màu chói. 3 người nhà Trinh hơi ngỡ ngàng. Minh hiểu ý, nói: “Đây là Phượng, 1 người bạn của cháu. Đến trước hôm cháu bay về, Phượng mới quyết định book vé cùng chuyến”. Trinh gật đầu chào, hơi ngượng ngùng vì cô chưa quen với cảm giác đón một người chồng hợp đồng, thực ra cũng giống như việc Trinh từng đi đón đối tác làm ăn của công ty nhưng lần này kỳ cục hơn, khó chịu hơn.
Trên xe taxi, Minh nói muốn thuê khách sạn vì phát sinh cô bạn gái nhưng bố mẹ Trinh vẫn lịch sự mời cả 2 về nhà vì đã được ông bác dặn dò, cần tiếp đãi Minh như ân nhân. Buổi tối hôm đó, gia đình Trinh mời 2 khách đi ăn tối.
Video đang HOT
Trong nhà hàng, Trinh ngồi đối diện Minh và cô bạn. Trinh hầu như không ăn, ít trò chuyện mà chỉ lặng lẽ quan sát 2 người. Đôi lúc cúi xuống đọc nhắn tin nhớ nhung của Vĩnh, lần nào ngước lên cũng gặp ánh mắt Minh nhìn cô rất tò mò. “Có lẽ anh ta cũng coi mình là khách hàng cho nên soi thăm dò”.
Minh ý tứ để Phượng sang ngủ cùng phòng với em gái Trinh. Trinh ngủ cùng mẹ, bố ngủ dưới phòng khách tầng 1 để dành phòng cho Minh ở tầng 3. Sau 2 ngày ở nhà Trinh, Phượng được 1 người bà con đằng nội đến đón về nhà họ chơi. Tiễn Phượng đi rồi, Trinh cũng thấy nhẹ người và cô thấy hơi thẹn vì cơn nhẹ nhõm đó. Vĩnh vẫn đều đặn nói lời yêu thương qua tin nhắn. Vào lúc tối muộn, Trinh mang quần áo từ máy giặt lên tầng thượng phơi, lên đến nơi, cô giật mình vì thấy Minh đang đứng hóng gió. Hai người hăng say nói chuyện thời tiết trong lúc chưa nghĩ ra chủ đề gì thích hợp với không khí trong veo của trời đêm cuối tháng 11.
Minh bước đến giúp cô cặp quần áo: “Em cặp tóc cuộn lên phía sau trông rất dễ thương”, “À, em cuộn vội lên để dọn nhà và đi tắm ấy mà”, “Khi nào đi chơi, em cứ cuộn vội thế này đi”. Minh lướt nhẹ ngón tay lên đám tóc lòa xòa trước trán cô: “Khi gặp em ở sân bay, anh chợt nghĩ biết đâu cưới giả mà có tình thật”. “Làm “chồng giả” có phải công việc thường xuyên của anh không?”. “Đâu có. Bác em là ân nhân của anh nên anh nhận lời giúp vụ này đấy chứ. Mà nhìn em trong hình đẹp quá, anh gật đầu liền”. Minh kể chuyện cởi mở về mình cho Trinh, cô cảm thấy anh không phải tuýp người xạo như cô hình dung.
Trinh thấy thích vì Minh có vẻ là người hâm mộ chân thật. Mấy ngày hôm đó, Trinh cảm giác mình đang phiêu lưu cùng 1 người và vì mình, anh ta lãng quên tình yêu mang tận từ Mỹ về. Trạng thái rất khác trước, vì Vĩnh luôn một mực yêu cô mà không phải quên một ai cả.
Chuyến du lịch 1 tuần của Minh đã kết thúc. Chút ngưỡng mộ thật lòng của Minh theo anh về Boston để đón năm mới. Trinh thấy trống rỗng nhưng vẫn không gọi cho Vĩnh, cô tắt máy.
***
Thanh Tâm hy vọng Trinh dũng cảm cùng Vĩnh bảo vệ tình yêu có thật của mình!
Theo PNVN
Vợ nặng nề câu chữ, chồng chỉ muốn bỏ đi
Đỉnh điểm có lần anh chị mâu thuẫn gay gắt cũng chỉ vì vài dòng tin nhắn "cụt ngủn", không đầu không cuối của anh mà chị không thể chấp nhận được.
ảnh minh họa
Là một nhà giáo, lại được tín nhiệm nên chị Lan (Thanh Xuân, Hà Nội) nhanh chóng được thăng chức. Trong trường học, chị được mọi người yêu mến và kính nể vì sự mẫu mực trong đối nhân xử thế, trong từng lời ăn tiếng nói. Thế nhưng, trong cuộc sống gia đình, đây lại là nhược điểm lớn của chị.
"Tôi rất nặng nề câu chữ, ai ăn nói thô lỗ là tôi ghét, thậm chí tôi coi đó như người không có giáo dục!", chị Lan tự thừa nhận về mình.
Chồng chị là một người làm ngành xây dựng. Công việc của anh giao tiếp nhiều với nhiều người khác nhau trong xã hội. Bản thân anh lại sinh trưởng trong một gia đình có đến 3 anh em trai nên đó đôi khi hình thành nên tính cách thẳng thắn mà không khéo léo của anh. Trong giao tiếp, anh không "mượt mà" mà có phần hơi "thô tục". Điểm này khiến anh và chị cứ như "mặt trăng với mặt trời".
Và người khổ nhất lại là anh bởi "tôi không biết phải sửa sao cả. Mỗi lần nói chuyện với vợ mà cứ như nói với sếp tổng. Nghĩ mãi, nắn nót mãi mới ra được một câu mà còn không biết cô ấy có hài lòng không?! anh thật thà chia sẻ. "Nhưng tôi cũng dần sửa bớt sự cụt ngủn của mình để dung hòa với cô ấy. Suy cho cùng nếu không chịu dung hòa thì tự làm khổ nhau mà có bỏ được nhau đâu", - anh nói thêm.
Đỉnh điểm có lần anh chị mâu thuẫn gay gắt cũng chỉ vì vài dòng tin nhắn "cụt ngủn", không đầu không cuối của anh mà chị không thể chấp nhận được. Tối đó, chị nhắn tin hỏi anh: "Anh có ăn tối ở nhà không để em còn chờ cơm?". Anh không trả lời, chị gọi điện không thấy anh nghe máy. Chị tiếp tục chờ đợi rồi nhắn tiếp :"Em đang chờ cơm này, anh có ăn tối ở nhà không?".
Một lúc sau, anh nhắn lại "đợi". Cơn bức xúc của chị nổi lên. Với một tin nhắn cụt lủn như vậy chị cảm giác anh đang coi thường chị. Trong khi chị đang tràn trề yêu thương thì bị anh dập tắt không thương tiếc. Chị bực mình nhắn lại:"Anh nhắn thế nghĩa là sao? Là một người có học phải biết nhắn cho tử tế chứ". Cơn thịnh nộ của chị bị đẩy sang anh. Anh không trả lời, chị lại gọi điện. Anh dập cuộc điện thoại đó khiến chị càng bực hơn. Một lúc sau anh nhắn lại "Đợi anh, đang bận!". Chị vẫn chưa nguôi giận, lại tiếp tục khẩu chiến qua điện thoại. "Ai bận? anh có kiểu nói rất coi thường người khác khiến em rất khó chịu". Anh không nhắn lại nữa.
Tối đó trở về không những không được vợ chờ cơm mà anh còn bị vợ giận cho ra mặt. Mấy ngày sau chị cũng không nói với anh lời nào. "Tôi không hiểu tại sao cùng một công soạn tin, cùng một lời thốt ra mà người ta không học cách nói cho tử tế", chị nêu quan điểm.
Cũng là tuýp người coi trọng từng lời ăn tiếng nói như chị Lan, nhưng chị Hà (Hoàn Kiếm, Hà Nội) lại đang dần dần học cách thay đổi bản thân. "Tôi trước đây cũng rất coi trọng câu chữ. Đã có rất nhiều lần hôn nhân của tôi gặp trục trặc chỉ vì thói quen nhắn tin cụt lủn khiến tôi cảm giác không được tôn trọng. Và hơn nữa tôi cũng cảm thấy mất hết sự lãng mạn trong cuộc sống", chị kể. Không những thế, theo lời "kể tội" của chị thì chồng chị còn thường xuyên gọi vợ là "nó" sau lưng. Điều này ban đầu khiến chị rất tức giận. Chị tìm cách thay đổi anh mà không được. Chị to tiếng với anh thì anh "bật" lại "từ bé đến giờ anh dùng những từ ngữ quen thuộc đó như là từ chỉ ngôi thứ ba, thế thôi mà em phải lắm chuyện. Dùng đầu óc mà soi những thứ đáng soi hơn, vĩ đại hơn đi, toàn thứ lặt vặt vớ vẩn".
Lời giải thích của anh lẽ ra chỉ nên dừng lại ở đoạn đầu, nhưng vì "dính" thêm đoạn sau mà càng khiến chị nổi cơn tam bành. Chị nói thêm thì anh tức mình bỏ nhà ra ngoài. Cả đêm chờ không thấy chồng về khiến chị thêm hoang mang. Sau nhiều lần như thế, tình cảnh không thay đổi mà chỉ khiến hôn nhân trở nên bế tắc chị đã tìm ra cách "chữa trị".
"Cách tốt nhất là thay đổi bản thân mình. Tôi dần học cách chấp nhận chồng vốn như thế. Đôi khi nhìn vào hành động thực của anh trong cuộc sống hàng ngày để đánh giá chứ không phải qua vài cái tin nhắn, vài lời nói mà có khi chính anh không ý thức được. Sống nặng câu chữ quá, sửa kể cũng khó, nó thành con người mình rồi. Nhưng tôi đang dần học cách thay đổi và thấy mọi thứ trở nên tích cực hơn.", chị chia sẻ. Đến giờ cuộc sống gia đình anh chị bớt căng thẳng hơn từ những thứ vặt vãnh như vậy.
Theo Giadinh.net
Mặc váy cưới vấy đầy máu bước vào lễ đường, cô dâu vạch trần vị hôn phu ... Tiệc cưới sắp diễn ra vậy mà chỉ thấy chú rể, khiến ai cũng nóng lòng... cho đến khi cô dâu xuất hiện trong bộ váy vấy đầy máu càng làm tất cả thêm hoảng sợ. Đó là 1 ngày cưới mà cả Hải, Tuyết và những người tham dự buổi lễ có thể không bao giờ quên được. Khi mà tiệc cưới...