Tình yêu bị bế tắc với người phụ nữ hơn 22 tuổi
Tôi phân vân cực độ, lo về tương lai sau này của cô ấy, lo cho 2 nhóc nhà cô sẽ sốc khi nghe tin bố mẹ chúng bỏ nhau.
Tôi là cô gái 16 tuổi, đang có mối quan hệ tình cảm với một người phụ nữ hơn 22 tuổi, trớ trêu hơn cô ấy đang dạy tại trường nơi tôi theo học.
Cuộc tình này với tôi như một định mệnh vậy, chúng tôi gặp và yêu nhau như trong những câu chuyện cổ tích.
Ban đầu, cô ấy cũng e dè khi tiếp xúc với tôi nhưng vì tôi nhẫn nại và quá lãng mạn nên cô rơi vào lưới tình.
Cô đã có gia đình, 2 con. Tuy nhiên cuộc sống của cô rất chán. Mặc dù mang danh là có chồng nhưng sự hiện diện của người đàn ông đó trong gia đình dường như không có, ngay cả về việc phụ cô tiền chi tiêu hàng tháng, nuôi con, anh ta cũng không bỏ ra đồng nào, lại còn cáu gắt với vợ con.
Đó cũng là lý do tôi dễ dàng hơn trong việc chiếm lấy tình cảm của cô.
Có thể, nhìn bên ngoài mọi người sẽ không đồng tình vì tình cảm này của chúng tôi nhưng sự thật chúng tôi yêu nhau.
Từ nhỏ tôi đã sống thiếu tình thương của gia đình vì mẹ tôi chỉ mải mê lo công việc. Tôi tự lập từ khi học hết lớp 5, biết kiếm tiền năm 12 tuổi bằng cách viết sách, truyện cho các trang mạng. Tôi tự nhận thấy mình đã nếm đủ &’gai góc’ để trưởng thành và nghiêm túc với tình yêu này.
Video đang HOT
Tuy nhiên, đến tối hôm trước, cô ấy nhắn tin cho tôi, nói rằng chồng muốn ly hôn sau 13 năm chung sống. Chẳng hiểu sao, lúc ấy cổ họng tôi nghẹn cứng, tim đập nhanh đến mức làm tôi khó thở, nước mắt rơi.
Tôi phân vân cực độ, lo về tương lai sau này của cô, lo cho 2 nhóc nhà cô sẽ sốc vì tin này, lo cho cả việc sợ cô sẽ không chịu được đau khổ đó, cô bị bệnh cao huyết áp và tôi sợ cô xảy ra chuyện.
Mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không, cô ấy đang phải chịu những đau khổ ấy, tôi nên làm sao để xoa dịu cô và 2 nhóc con cô?
Theo PNO
Bố mẹ ly hôn, mẹ lên xe bỏ đi để mặc con gái chạy theo khóc lóc
Chị vẫn nghe người ta nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu nên khi anh nói, anh và chị sẽ kết hôn, chị lo lắng lắm. Chị rất sợ tình yêu tươi đẹp kia của mình sẽ vĩnh viễn nằm sâu dưới nấm mồ hoang lạnh.
Nhưng anh đã ở bên, động viên chị:
- Em cứ tin ở anh, anh tin chắc mình sẽ mang lại hạnh phúc cho em suốt cuộc đời này.
Chị đã tin vào lời anh nói như thế bởi 3 năm nay yêu nhau, anh luôn chứng tỏ mình là người đàn ông hoàn hảo trong mắt chị. Hôn lễ của anh chị được tổ chức và những lời chúc phúc có cánh cứ ngỡ sẽ nâng tầm cuộc hôn nhân của anh chị lên một nấc thang mới với hạnh phúc gọi là viên mãn. Vậy mà...
Sau khi kết hôn, không chỉ có anh mà chị cũng thay đổi nhiều. Anh cứ tan làm là vào quán xá nhậu nhẹt với bạn bè, chẳng mấy bữa anh về nhà ăn cơm với chị.
- Đây có phải cái nhà trọ của anh không mà anh đi sớm về khuya, không quan tâm gì đến ai vậy? - Chị hét lên với anh
Anh thì trong cơn say mèm, đâu có nghe được gì nhiều hơn mà ca thán cơ chứ. Chị thì cũng vì anh như thế mà bỏ mặc anh, chẳng thèm quan tâm đến anh nữa. Anh làm gì thì làm, chị để anh được tự do. Còn chị, chị sẽ có những thú vui riêng của chị để anh biết rằng, thiếu anh, chị vẫn sống vô cùng vui vẻ.
Chị rất sợ tình yêu đang tươi đẹp kia của mình sẽ vĩnh viễn nằm sâu dưới nấm mồ hoang lạnh. (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân của anh chị đang lúc bế tắc thì chị phát hiện mình mang thai. Chị không biết phải nên vui hay nên buồn vì đứa con này đến đúng lúc gia đình chị đang rối ren. Nhưng mẹ chị nói đứa con chính là sợi dây tình cảm gắn kết bố mẹ lại nên chị tin, đứa con này sẽ thay đổi cách sống của anh. Nào ngờ...
Chỉ được thời gian chị mang thai là anh có vẻ ngoan ngoãn, dù vẫn nhậu nhẹt nhưng anh vẫn biết ý chăm sóc chị, ở nhà với chị. Anh cũng thường xuyên nói chuyện với con, còn mua rất nhiều đồ đạc, sắm sửa các thứ trong nhà nữa. Chị đã nghĩ, lời mọi người khuyên là đúng. Ai hay rằng sau khi con gái nhỏ chào đời, mọi chuyện lại đâu đóng đấy.
Anh tiếp tục trở lại những cuộc nhậu của mình với lý do:
- Anh đã phải nhịn suốt gần năm trời để phục vụ em rồi, bây giờ phải để cho anh xả hơi chứ. Thời gian em mang bầu anh đã phục vụ em hết mình rồi giờ em còn đòi hỏi gì nữa.
Chị cười nhạt. Anh đang coi tình cảm gia đình, trách nhiệm với chị và con là gánh nặng đó ư? Tại sao anh lại ích kỉ quá như vậy cơ chứ. Bực mình, chị ném bỏ mọi thứ, anh đã vô tâm, không nghĩ gì đến vợ con thì tại sao chị phải cố gắng vì anh làm gì nữa cơ chứ.
Đèn đỏ cho người đi bộ dừng lại để xe khác sang đường thì tiếng xe phanh cháy đường. (Ảnh minh họa)
Chị cũng như anh. Chị mang con bé đi gửi và làm những việc mà mình thích. Anh đã vô tâm thì tại sao chị phải có tâm làm gì. Nhà cửa bừa bộn cũng chẳng thèm dọn, chị gửi con sang bà nội, bà ngoại. Về thấy nhà cửa vắng tanh, anh bực bội gọi chị về thì chị nói một câu xanh rờn:
- Anh đi thì tôi cũng đi. Vợ chồng thì phải bình đẳng chứ.
Cuộc hôn nhân của anh chị càng lúc càng đi vào bế tắc. Và rồi không thể chịu đựng thêm sự ích kỉ mà cả hai dành cho nhau anh chị quyết định ra tòa ly hôn. Con bé biết chuyện, ngày nào cũng khóc. Trong cái đầu non nớt của nó, ly hôn chính là cả hai bố mẹ không còn thương, còn yêu nó nữa. Nó biết, nó có xin bố mẹ đừng chia tay cũng chỉ là vô ích mà thôi. Chẳng ai ngờ được...
Ra tòa, con bé ở với bố. Phán quyết xong, chị lên xe bỏ đi ngay. Con bé không muốn xa mẹ nên cứ thế chạy theo xe gọi mẹ:
- Mẹ ơi! Đừng bỏ con!
Nhưng trong đầu chị khi ấy chỉ chất chứa đầy sự bực bội với anh. Và chị đã bỏ mặc con bé chạy theo mình cho đến khi...
Đèn đỏ cho người đi bộ dừng lại để xe khác sang đường thì tiếng xe phanh cháy đường, nghe rin rít, buốt tận óc, tiếng người la hét thất thanh hòa vào. Chị bất giác rùng mình, quay đầu... Mắt chị tối sầm lại. Con gái chị đang nằm sóng soài giữa đường, máu từ đầu nó tứa ra, đỏ cả một vạt đường bê tông trắng.
Chị nhảy vội xuống xe, lao đến chỗ con. Nước mắt giàn dụa, chị ôm con, gào thét tên nó. Anh cũng chạy đến, hốt hoảng gọi cấp cứu rồi quỳ gục bên cạnh bàn tay con đỏ máu. Tấm thảm kịch cho gia đình ích kỷ, sống chỉ nghĩ đến bản thân mình không nghĩ đến con cái khiến ai chứng kiến cũng thấy rùng mình vô cùng.
Theo Phununews
Chỉ một thủ đoạn nhỏ, người đàn bà 2 lần đò vẫn cướp chồng tôi một cách trắng trợn Tôi trẻ trung, xinh đẹp và lấy được một người chồng hết mực yêu tôi. Nhưng cũng vì quá tự đại mà tôi không nghĩ có ngày lại phải dâng chồng cho người đàn bà khác. Tôi 25 tuổi, gia thế tốt, tôi tốt nghiệp tại một trường đại học khá ổn. Ra trường với vẻ ngoài xinh xắn cộng tấm bằng tốt...