Tình yêu bắt đầu bằng đỏ mặt và kết thúc bằng đỏ mắt…
Em sợ lắm anh à…Em sợ làm người đến sau lần nữa. Em sợ phải chia sẻ người mình yêu cho người khác. Em sợ mất người em yêu. Phải làm sao để em tin vào tình yêu lần nữa khi tổn thương đã quá nhiều.
Giá như em có thể nói em nhớ anh nhường nào, giá như anh có thể biết em đang đau nhường nào. Anh có đang vui không? Cô gái đó chắc tốt hơn em anh nhỉ? Ít ra thì cô ấy được anh thương nhiều hơn em. Em chẳng dám nói ra từ “yêu” vì yêu hay không yêu thì anh cũng đã rời bỏ em rồi.
Anh hứa nhiều lắm, anh nói nhiều lắm. Em vẫn tin và giờ vẫn vậy. Tin rằng một ngày nào đó sẽ có một người nào đó tốt hơn anh đến bên em. Nhưng lâu quá anh à, em sắp chịu không nổi rồi. Em chịu không nổi cái cảm giác cô đơn không có ai bên cạnh. Em chịu không nổi cái cảm giác nhìn người ta tay nắm tay để rồi lại nhớ tới anh.
Giá như em có thể nói em nhớ anh nhường nào, giá như anh có thể biết em đang đau nhường nào. (Ảnh minh họa)
Người thương em thì em không cần, người em cần thì lại bỏ em đi không một lần níu giữ. Giờ em đã hiểu cảm giác của một người thất tình là như thế nào rồi đó anh. Khó chịu hơn em tưởng. Em đã từng nghĩ ” Ừ thì không có người này cũng có người khác, lo gì không ai cần”. Ừ thì sẽ có, nhưng rồi sẽ ra sao ? Em sẽ được hạnh phúc hay người đó lại như anh, bỏ rơi em lần nữa?
Anh hứa nhiều lắm, anh nói nhiều lắm. Em vẫn tin và giờ vẫn vậy. (Ảnh minh họa)
Em sợ lắm anh à…Em sợ làm người đến sau lần nữa. Em sợ phải chia sẻ người mình yêu cho người khác. Em sợ mất người em yêu. Phải làm sao để em tin vào tình yêu lần nữa khi tổn thương đã quá nhiều. Giá như em có thể khóc để mọi khúc mắc trong lòng được giải tỏa. Nhưng sao có thể khi nó đã khô cằn như tim em rồi. Tất cả những điều anh nói, tất cả những chuyện anh làm đều vì không muốn em buồn. Nhưng anh đâu biết chính vì những điều đó càng làm em tổn thương nhiều hơn nữa.
Có trách anh thì cũng đã quá trễ, mà trách thì anh cũng chẳng quay về. Vậy nên em phải quên thôi anh à. Quên anh em mới có thể mở rộng trái tim một lần nữa. Và em vẫn sẽ tin, rằng đâu đó trên thế giới này vẫn luôn có một người dành cho em.
Theo Guu
Video đang HOT
Đỏ mặt vì "sự cố" con dâu đập cửa phòng mẹ chồng cầu cứu giữa đêm
Đêm hôm đó Hằng phải giả vờ nhăn nhó, rồi ôm bụng kêu đau để mẹ chồng không nghi ngờ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, mẹ chồng không quên hỏi thăm về "sự cố" đêm qua của Hằng.
Cãi nhau chí tróe là thế, nhưng tình cảm mà hai vợ chồng dành cho nhau khiến người khác phải ghen tỵ (ảnh minh họa)
Lấy nhau được hơn năm nay, vợ chồng Thuận lúc nào cũng dính đến nhau như hình với bóng. Cặp vợ chồng trẻ ấy, không ngày nào là không cãi nhau um hết cả lên, nhiều lần mẹ chồng phải lên can thiệp thì vợ chồng Thuận mới thôi. Cãi nhau chí tróe là thế, nhưng tình cảm mà hai vợ chồng dành cho nhau khiến người khác phải ghen tỵ.
Cả hai đều bằng tuổi, lại lấy nhau ở tuổi 25 nên chưa có gì trong tay. Thuận và Hằng- chấp nhận ở cùng bố mẹ, thỉnh thoảng còn ăn ké bố mẹ bữa cơm. Hằng vốn là một cô gái vô tư, vui vẻ nên cô coi bố mẹ chồng như bố mẹ ruột của mình. Chuyện gì bức xúc về chồng cô cũng to nhỏ với mẹ chồng, lâu dần cô hợp cạ với mẹ, đi đâu mẹ chồng cô cũng rủ Hằng đi theo.
Lấy chồng hơn một năm, Hằng vẫn muốn kế hoạch chưa có con vội dù mẹ chồng nhiều lần có tỉ tê "đẻ đi, rồi mẹ bế cho". Cô muốn công việc ổn định rồi sinh con vào năm sau. Nhưng Thuận lại nhất định đòi vợ phải có con vào năm nay, anh thích con tuổi cùng tuổi với mình. Đêm nào Thuận cũng thủ thỉ với vợ đừng dùng bao, hay cách tránh thai khác để có con đi, mà cô không chịu. Thế là mấy hôm sau Thuận ủ sẵn âm mưu không cho vợ biết.
Đêm hôm ấy, Thuận vờ ngủ say không thèm đả động gì đến vợ. Thấy chồng hôm nay ngủ sớm thế, Hằng tranh thủ ngồi xem mấy bộ phim Hàn đang hót. Đêm muộn Hằng mới mò vào giường ngủ. Đêm đang ngủ, Thuận tỉnh giấc thủ thỉ vào tai Hằng "Đêm nay, em có tránh bằng trời anh cũng bắt em phải có con mới được". Bàn tay Thuận vừa vuốt lên má Hằng cô đã tỉnh giấc dậy. Thấy chồng đang có ý định đen tối, cô lôi vội chăn chùm kín người kêu lên.
- Anh định làm gì đấy?
- Anh muốn 2 vợ chồng mình có con thôi mà.
- Anh đừng hòng nhé. Em đang "đèn đỏ" ấy.
- Kệ. Đèn đỏ cũng không bằng có con được. Đêm nay em không chạy thoát được anh đâu.
Thuận vội vàng đến lôi chăn của vợ ra và nhanh chóng tiến tới ôm lấy cô. Vừa giữ được tay vợ, Thuận nhanh chóng đặt lên vợ một nụ hôn. Tranh thủ lúc chồng không để ý, Hằng đập chồng, khiến anh ngã xuống giường. Hằng đẩy được chồng ra, cô ba chân bốn cẳng chạy xuống tầng 2 đập cửa kêu cứu mẹ chồng như cháy nhà.
- Mẹ...mẹ...ơi, dậy mở cửa cứu con với.
- Sao. Có chuyện gì thế. Đợi mẹ tý, mẹ ra liền đây. - Mẹ chồng Hằng vội vã dậy mở cửa xem con dâu làm sao.
- Con có chuyện gì à. Hay trộm vào khuân cái gì nhà mình đi. Để mẹ cho nó một trận. - Bà đã thủ sẵn cái chổi lau nhà trên tay.
- Không có trộm nào cả mẹ à. Tại đang ngủ, con phát hiện mình tới kỳ... "đèn đỏ" mà lại hết mất băng vệ sinh, nên...con xuống xin mẹ ạ. - Hằng mượn lý do đó khiến cô xấu hổ, đỏ ửng mặt.
- Ui trời. Cha bố nhà cô, làm tôi tưởng có chuyện gì nghiêm trọng lắm cơ. Rõ khổ.
Mẹ chồng đi vào mở tủ, lấy hẳn cho cô con dâu quý hóa bịch băng vệ sinh và không quên dặn dò Hằng.
- Lần sau đi siêu thị đi mua nhiều vào mà để phòng biết chưa. Đêm hôm con la như thế này hàng xóm người ta tưởng có chuyện gì.
- Dạ vâng ạ. À, mẹ ơi...
- Lại sao nữa. Tôi chỉ dùng loại này thôi, không có loại con hay dùng đâu. Dùng tạm đi, mai đi làm mua sau.
- Không phải ạ.
- Thế chuyện gì nữa?
Tôi chỉ dùng loại này thôi, không có loại con hay dùng đâu. Dùng tạm đi, mai đi làm mua sau (ảnh minh họa)
- Mẹ...cho con ngủ lại đêm nay ở phòng mẹ được không? Con sợ, con đến tháng đau bụng lại làm mất giấc ngủ của chồng, với lại con thích ngủ với mẹ, có gì mẹ còn giúp con nữa. Chứ chồng con nhìn con đau mà chẳng biết làm gì cả.
- Thôi được rồi. Mệt với chị quá cơ.
Đêm hôm đó Hằng phải giả vờ nhăn nhó, rồi ôm bụng kêu đau để mẹ chồng không nghi ngờ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, mẹ chồng không quên hỏi thăm về "sự cố" đêm qua của Hằng. Cô ngượng ngịu nói đỡ hơn rồi nhanh chóng chuồn lên phòng thay đồ đi làm.
Thấy vợ chạy tót lên phòng, Thuận không quên nói mấy câu hậm hực châm chọc Hằng.
- Đêm qua em được đấy? Dám bỏ chồng mà xuống cầu cứu mẹ à.
- Tại anh đấy chứ. Tự nhiên cứ muốn làm thế, em chẳng phải chạy.
Hằng thay đồ rồi nhanh chóng xuống làm bữa sáng với mẹ chồng. Sáng hôm đó, Hằng còn được mẹ chồng ưu tiên cho một bát phở gà to vật vã. Thuận còn thấy ngạc nhiên trước sự thái độ của mẹ và vợ. Anh không biết đêm qua, Hằng nói gì với mẹ chồng mà hôm nay cô lại được mẹ chiều đến thế.
Sự cố đêm qua làm cô ngượng đến đỏ mặt, nhưng lại tránh được âm mưu của chồng thì cũng không sao. Sáng nay lại được mẹ chồng bồi bổ vì tưởng hôm qua đau bụng nữa chứ. Từ bây giờ, chồng có làm gì là cô cứ xuống xin mẹ cho ngủ cùng mới được.
Theo blogtamsu
Chồng à! Lần sau muốn cặp bồ thì tìm cô nào trẻ hơn mà cặp nhé Tin nhắn của vợ gửi đến khiến ông chồng hoảng hồn, bạt vía, đỏ mặt tía tai. Cầm chiếc điện thoại trên tay, Nam nghĩ rằng: "Thôi xong, kiểu này ra đường ở là cái chắc rồi". Ngày lấy anh Nam, Hoa luôn nghĩ chồng mình là người nghiêm túc chẳng bao giờ dám mèo mỡ bên ngoài. Vì tính anh rất điềm...