Tình trẻ ‘hát hay’, vợ ‘ngất ngây’ nên dâng sạch ví
Len rối rít xin tôi tha tội, em nức nở rằng do trai trẻ quá ngọt ngào, luôn rót vào tai em những lời thề non, hẹn biển, nên có bao nhiêu tiền từ lương bán hàng của em, rồi tiền moi được từ ví chồng em cũng đều dành hết cho nhân tình, chỉ để giữ được trai trẻ ngày ngày bên em.
ảnh minh họa
Tốt nghiệp đại học xây dựng với học lực trung bình nên khi cầm tấm bằng đi xin việc để mong bám trụ lại thành phố, tôi toàn nhận được những cái lắc đầu, những lời từ chối lịch sự khiến tôi thật sự nản chí. Sau nửa năm nuôi mộng lập nghiệp ở chốn phồn hoa, tôi quyết định khăn gói trở về quê lao động cùng bố mẹ.
Thế nhưng quê nghèo, đất chật, người đông, nghĩ mình sức dài, vai rộng, lại được học hành, đào tạo bài bản tôi mạnh dạn tìm hướng đi mới cho mình. Tôi đứng ra cùng một số anh em trai tráng trong họ thành lập một đội xây dựng mà tôi nhận vai trò là thầu.
Gọi là thầu cho có danh, có tiếng để giao dịch, để phân công việc cho anh em làm chứ thực ra chúng tôi đều là anh em họ hàng, ruột thịt của nhau, chuyện lãi cùng ăn, lỗ cùng chịu, sướng khổ có nhau rồi bảo ban nhau làm tốt công việc nên đội dần dần cũng đi vào quy củ, cũng có việc làm thường xuyên, thu nhập nhờ vậy mà ổn định.
Sau 4 năm hết công trình gần đến công trình xa, tôi cũng đã tích góp được một số vốn kha khá. Đã vào tuổi 27, bố mẹ bắt đầu sốt ruột chuyện của con nên có ý giục giã vì tôi là trai út, nhưng lại là đích tôn, trên tôi hai chị gái đã chồng con đề huề. Bố mẹ cho đất còn tôi bỏ tiền ra xây nhà, anh em trong đội nhiệt tình giúp đỡ nên chẳng bao lâu ngôi nhà hai tầng khang trang đã được hoàn thiện. Bố mẹ từ chối khi tôi ngỏ ý muốn đón bố mẹ ở cùng, bố mẹ bảo quen sống nhà một gian hai chái của ông bà để lại, còn ngôi nhà mới xây để dành tôi cưới vợ…
Video đang HOT
Biết bố mẹ mong có con dâu, có cháu nối dõi nên tôi cũng tích cực làm quen, tích cực tìm hiểu nhưng chắc chưa tới duyên vì vậy mấy mối trong làng đến rồi đi nhanh chóng.
Rồi ông trời cũng cho tôi cơ hội có được một mái ấm, đó là dịp cách đây hai năm tôi nhận xây nhà cho một gia đình ở huyện bên, căn nhà xây xong cũng là lúc tôi và Len, con gái chủ nhà trở nên thân thiết.
Len kém tôi 5 tuổi, em là nhân viên bán hàng cho một quầy giày dép ở phố huyện, Len không xinh đẹp nhưng giọng nói nhẹ nhàng, nụ cười, ánh mắt thân thiện, dễ gần. Vả lại bố mẹ Len cũng dành sự quý mến, cảm tình cho tôi, nên khi tôi ngỏ ý đến với Len, bố mẹ em vui vẻ ủng hộ.
Sau đám cưới Len không muốn bỏ việc ở cửa hàng nên sẵn tiền tôi mua cho em một chiếc xe tay ga hợp mốt để em tiện đi về. Lấy vợ rồi nhưng do công việc nay đây, mai đó vì vậy tôi thường xuyên vắng nhà. Còn Len lấy cớ chồng làm ăn xa, em cũng ít khi có mặt ở nhà mà lúc thì ghé về bố mẹ, lúc lại đến vui với bạn bè hay ở cửa hàng để “đỡ đi lại tốn sức”!
Len còn “ra điều kiện” thư thư vài năm nữa rồi mới có con vì em còn trẻ, chưa muốn vướng bận con cái, mặc dù tôi luôn năn nỉ và chiều chuộng, đáp ứng mọi yêu cầu về tiền nong, tiêu xài, mua sắm của em.
Từ ngày cưới em về tôi chưa bao giờ hỏi thu nhập của em, còn em không tháng nào không hỏi tiền tôi vì em cần” bằng bạn, bằng bè”. Thế rồi cái tin Len cặp trai trẻ kém em mấy tuổi đến tai tôi, tôi đã bỏ công để bắt tận tay, day tận trán khi em cùng người tình đưa nhau vào nhà nghỉ. Len rối rít xin tôi tha tội, em nức nở rằng do trai trẻ quá ngọt ngào, luôn rót vào tai em những lời thề non, hẹn biển, nên có bao nhiêu tiền từ lương bán hàng của em, rồi tiền moi được từ ví chồng em cũng đều dành hết cho nhân tình, chỉ để giữ được trai trẻ ngày ngày bên em.
Theo TPO
'Gái ế' sau đám cưới rởm với gã đàn ông khát tiền mới biết mình sập bẫy
Mấy hôm sau Hiệp vẫn bặt vô âm tín. Tới lúc này thì cô đã có thể khẳng định gã đàn ông đó đã bỏ trốn mất dạng với số tiền cuỗm được từ đám cưới với cô rồi!
Thanh vốn không xinh đẹp như những cô gái khác, nếu không nói là kém sắc. Gia đình cô bình thường, bản thân cũng không kiếm ra nhiều tiền. Có lẽ vì vậy nên tới tận bây giờ, dù đã sắp trải qua đủ 33 cái xuân xanh nhưng cô vẫn chưa tìm được người đàn ông của đời mình.
Một ngày, Hiệp bất ngờ xuất hiện trong cuộc sống của Thanh. Anh là nhân viên sửa chữa điện lạnh mà trong một lần chiếc tủ lạnh nhà cô hỏng, cô đã có dịp quen biết. Hiệp hơn Thanh 2 tuổi, cũng chưa có gia đình vì mải mê làm ăn và điều kiện kinh tế chưa cho phép. "Bây giờ các cô gái ai cũng chê trai nghèo hết em ạ, nên anh chưa dám lấy vợ", Hiệp nửa đùa nửa thật. Trong lòng Thanh nhủ thầm: "Còn em không chê mà anh!", nhưng ngại ngần không nói ra miệng.
Sau hôm ấy, Hiệp và Thanh vẫn giữ liên lạc và dần trở nên thân thiết lúc nào không hay. Một tháng sau, Hiệp ngỏ lời yêu khiến Thanh vỡ òa trong hạnh phúc. Cô biết, sẽ còn rất nhiều khó khăn chờ đón 2 người ở phía trước nhưng nếu đồng tâm hợp lực, Thanh tin rồi cô và anh sẽ vượt qua tất cả.
Yêu nhau 2 tháng, Hiệp ngỏ lời cầu hôn Thanh. Cô ngỡ ngàng, không nghĩ anh lại nóng vội muốn cưới cô làm vợ đến thế. Hiệp giải thích: "Anh đã nhiều tuổi, mẹ mong anh lấy vợ từ lâu lắm rồi. Hơn nữa không nhanh trói em lại, có ai nẫng mất thì sao?". Thanh nghe thế thì vui sướng ngất ngây, gật đầu không do dự. Cô cũng dâu còn trẻ trung gì nữa đâu. Có một người đàn ông như Hiệp thật lòng muốn tính chuyện trăm năm, cô còn mong ước gì hơn?
Ảnh minh họa
Đám cưới của Hiệp và Thanh diễn ra nhỏ gọn nhưng đầm ấm. Hiệp nói, bố anh đã mất, mẹ anh đi nước ngoài xuất khẩu lao động làm giúp việc cho người ta, không thể nói về là về được. Nhà ở quê của nhà anh cũng bán từ lâu rồi, sau này mẹ anh về nước thì sẽ đến sống với vợ chồng cô. Anh em họ hàng ở quê khinh mẹ con anh nghèo nên đã lâu không qua lại. Thanh nghe hoàn cảnh của Hiệp thì thương xót còn không hết, cũng chẳng nghi ngờ gì. Nhưng cô bàn với anh, thuê vài người lớn tuổi để đóng giả làm họ nhà trai, kẻo bố mẹ cô buồn lòng mà mọi người lại xì xầm.
Đám cưới diễn ra suôn sẻ. Thanh trong bộ váy cô dâu nắm chặt tay Hiệp đi mời rượu khách khứa, nở nụ cười đầy mãn nguyện trên môi. Hiệp chưa phải là người đàn ông hoàn hảo, nhưng Hiệp đã mang đến cho cô cảm giác ấm áp vào lúc cô đơn độc, chán nản nhất. Cô cảm kích và sẽ hết lòng đối đãi với anh vì điều đó.
Đêm tân hôn, sau những giây phút thăng hoa, Thanh nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Cả ngày mệt nhoài với tiệc cưới nên cô ngủ rất say. Sáng hôm sau khi cô tỉnh lại thì ánh nắng đã chói chang bên ngoài. Vì Hiệp chưa có nhà nên cô và anh quyết định cứ tạm thời ở lại nhà cô, khi nào mẹ anh về 2 người sẽ ra ngoài thuê nhà để sống cùng bà. Đêm tân hôn này cô và Hiệp ngủ lại khách sạn.
Không thấy Hiệp nằm cạnh, ngó quanh cũng không thấy anh trong nhà tắm, Thanh nghĩ chắc anh ra ngoài làm gì đó. Nhấc điện thoại gọi cho Hiệp không liên lạc được, Thanh dậy tìm quanh phòng thì giật mình phát hiện tập phong bì mừng cưới hôm qua còn chưa bóc và chiếc hộp đựng vàng hồi môn của bố mẹ, cô dì chú bác trong nhà cho cô đã không cánh mà bay.
Thanh đợi tới gần trưa mà không thấy Hiệp quay lại, điện thoại anh vẫn trong tình trạng tắt máy. Cô vội qua cửa hàng chỗ Hiệp làm việc trước đây nhưng người ta cho biết Hiệp đã xin nghỉ từ mấy hôm trước. Anh cũng là nhân viên thời vụ nên không có hồ sơ lưu ở cửa hàng để mà tìm địa chỉ, quê quán cụ thể.
Lúc này Thanh mới bàng hoàng nhận ra, dù cô và Hiệp đã tổ chức đám cưới nhưng những gì cô biết về Hiệp chỉ là số điện thoại và những lời kể từ miệng anh ta. Còn chuyện đăng kí kết hôn, anh ta nói cưới xong đăng kí cũng được, cô đồng ý vì cho rằng đó cũng chẳng phải điều gì quan trọng. Ngờ đâu...
Mấy hôm sau Hiệp vẫn bặt vô âm tín. Tới lúc này thì cô đã có thể khẳng định, Hiệp đã bỏ trốn mất dạng với số tiền cuỗm được từ đám cưới với cô rồi. Thanh nhớ lại, cả đám cưới từ đầu tới cuối đều do cô bỏ tiền ra trang trải. Từ mua nhẫn, làm album, tới tiền cỗ bàn, mua sắm phòng tân hôn. Hiệp luôn tỏ vẻ áy náy khi để cô phải cáng đáng hết nhưng bản thân lại chẳng chi ra một xu nào. Còn Thanh thì ngu muội tin tưởng anh ta và nghĩ đơn giản rằng bây giờ cô chịu thiệt thòi một chút, sau này anh ta sẽ bù đắp lại cho cô.
Mọi người trong họ nhà cô không thấy Hiệp đâu, cuối cùng cũng vỡ lở ra chuyện anh ta đã trốn mất. Ai cũng nói cô ngốc, dễ tin người, khát lấy chồng quá nên mới bị một gã đểu giả dắt mũi, mấy mánh lới lừa lọc đơn giản như vậy mà cũng mắc câu. Thanh chẳng nói lại được câu nào, vì có lẽ đó là sự thật. Lật giở cuốn album ảnh cưới, nước mắt cô cứ thế chảy dài...
Theo Ngoisao
Vợ quên đi gia đình khi tình trẻ 'rót mật vào tai' Em lạnh lùng đề nghị tôi hãy "giải thoát" cho em bởi em đã tìm được "người đàn ông đích thực của đời mình", người đó kém em 4 tuổi, thành đạt, giàu có và sẵn sàng cung phụng cho em như một bà hoàng. 28 tuổi, em có hai bằng đại học và một chỗ làm nhiều người mơ ước. Em không...