Tình tiết mới trong vụ thủ tiêu “sát thủ mỉm cười”
Một Hội thẩm đoàn ở Melbourne (Úc) đã tuyên bố Matthew Charles Johnson có tội trong vụ đánh đến chết người bạn tù có biệt danh “ sát thủ mỉm cười” Carl Williams.
Sau khi tòa tuyên án hồi tuần trước, báo chí xứ sở kangaroo đưa tin cảnh sát bang Victoria của nước này đang điều tra một thông tin mới cho rằng vụ giết ông trùm Úc Carl Williams do chính những thành viên dưới trướng trong thế giới ngầm của Melbourne âm mưu sắp đặt.
“Sát thủ mỉm cười” Carl Williams
Tờ The Age newspaper khẳng định các thám tử từ Taskforce Driver (Úc) đang tìm hiểu xem liệu có gì mờ ám sau cái chết của Carl Williams bởi vụ thủ tiêu xảy ra ngay giữa nhà tù được đảm bảo an ninh cao nhất của nước Úc trong khi Carl Williams bị biệt giam, không có cơ hội tiếp xúc nhiều với các tù nhân khác để gây xích mích dẫn tới án mạng.
Video đang HOT
Cái chết của “sát thủ mỉm cười”
Carl Williams được phát hiện trong tình trạng bị đánh đến chết tại sân tập thể dục của một nhà tù an ninh tối đa tại bang Victoria. “Ông trùm” có khuôn mặt em bé này bị người bạn tù Matthew Charles Johnson đập ít nhất 8 nhát vào đầu bằng 1 thanh kim loại dài khoảng 80 cm lấy từ chiếc xe đạp dùng để tập thể dục, khi y đang ngồi tại một cái bàn trong sân tập hồi tháng 4-2010.
Cái chết của Carl Williams đã gây chấn động đối với báo giới nước Úc, bởi trước đó câu chuyện của “ông trùm” khét tiếng này đã khiến báo chí tốn rất nhiều giấy mực.
Trong vòng 10 năm từ 1994 đến 2004, Carl Williams đã trở thành “ngôi sao” trong thế giới ngầm Melbourne do nhiều vụ giết chóc tàn độc các đối thủ của mình.
Thậm chí, một đài truyền hình đã làm phim về ông trùm này và so sánh y như nhân vật Tony Soprano trong serie The Sopranos.
Tuy nhiên, khi vươn tới được đỉnh cao trong thế giới ngầm, cuộc đời của Carl Williams ngày ngày phải đối mặt với nỗi sợ hãi bị sát hại hơn bao giờ hết.
Bị bắt vào năm 2004 và sau đó lãnh án 35 năm tù, và bị giam giữ ở nhà tù an ninh tối cao, những tưởng Williams đã có chút yên tĩnh để đợi đến ngày ra tù ở tuổi 71.
Tuy nhiên, nhà tù nghiêm ngặt cũng không cứu được Williams.
Theo Người Lao Động
Hai bánh Hêrôin và cuộc tra tấn 80 ngày đêm như thời trung cổ, Kỳ 8: Cái ác bị đền tội
Sau 80 ngày dùng nhiều cực hình tra tấn không thu được kết quả, Dương đã yếu lắm rồi, lúc mê lúc tỉnh, Minh quyết định thủ tiêu Dương để trừ hậu họa.
Phi tang dấu vết
Trưa 2-10-2006, trong cơn chập chờn nửa tỉnh nửa mê, Dương nghe phía ngoài có tiếng của một nhóm người đang bàn về một việc gì đó rất hệ trọng. Tuy không nhìn thấy mặt nhưng qua giọng nói Dương vẫn nhận ra Minh "trâu đại" và đồng bọn đang bàn về việc sẽ giết mình bằng cách nào. Khi đối diện với cái chết đang cận kề, Dương cảm thấy thèm được sống hơn bao giờ hết. Hắn dỏng tai cố nghe xem những đối tượng kia đang nói gì. Trong thâm tâm hắn đinh ninh rằng lần này 100% mình sẽ chết, dù có muốn thì làm gì còn sức để trèo tường bỏ trốn mặc dù lúc này đang có cơ hội, vì từ lâu bọn Minh không dùng xích trói Dương nữa mà chỉ buộc tạm bằng dây thừng vào song cửa nhà vệ sinh.
Tiếng một tên quả quyết: "Thả hắn ra bây giờ rất nguy hiểm. Nhưng nếu thả ra hắn cũng không thể sống được vì bị thương nặng quá, xương cốt đều gãy hết rồi". Một giọng khác cho rằng Dương chết là đáng nhưng quan trọng là không được để ai tìm thấy xác của hắn vì một khi cái xác được tìm thấy thì trước sau gì CA cũng sẽ điều tra ra, và như thế sẽ lộ cả nhóm nên tốt nhất là phi tang xác để trừ hậu họa.
Tai Dương ù đi không nghe thấy gì nữa, dù biết cả bọn bắt đầu vạch kế hoạch xem nên vứt xác ở đâu. Thế nhưng một sự thần kỳ đã xảy ra là sau khi dùng ô tô chở Dương đi mấy nơi liền để vứt xác nhưng không thành, tới cầu Cổ Ngựa, phần vì mệt, phần vì thấy nơi đây nước lớn, xung quanh cây cối rậm rạp, nghĩ Dương không thể sống nổi khi chạm nước nên cả bọn đã ném Dương xuống rồi quay về. Sáng hôm sau, chúng quay lại nghe ngóng, phát hiện Dương được cứu sống liền bàn nhau tìm cách tiếp cận để sát hại, nhưng do lực lượng CA đã đoán trước tăng cường bảo vệ Dương nên chúng không ra tay được.
Đối tượng Trần Văn Hồng
Toan tính của Lầu Chá Giờ bị phá sản
Từ lời khai của Dương, ban chuyên án quyết định một khi đã giăng lưới phải bắt cả mẻ cá nhưng với một bố già ma tuý như tên Minh "trâu đại" không phải đơn giản. Vì sớm biết trước việc Dương được CQCA tìm mọi cách cứu sống, thế nào cũng khai ra nên Minh tìm cách xoá dấu vết. Hai vợ chồng lại quay về cửa hàng bán vòng hoa, đồ thờ cúng, chăm chỉ làm lụng song thực chất là để nắm bắt tình hình thông qua những khách tới mua hàng, rồi Minh đột ngột biến mất khỏi nơi cư trú. Nếu có ai tình cờ hỏi thăm, Hưng nói chồng đi chữa bệnh song qua nắm bắt thông tin, ban chuyên án biết Minh đang bỏ trốn vào Đắc Lắc; những tên đàn em cũng được lệnh, tản mát mỗi đứa một nơi nhưng làm sao thoát nổi.
Ngày 5-9-2006, CA huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An bắt quả tang hai đối tượng Lầu Chá Giờ, SN 1954, trú tại bản Trường Sơn và Hờ Chồng Vừ, SN 1972, ở bản Tiền Tiêu, xã Nậm Cắn đang vận chuyển heroin và hồng phiến đi tiêu thụ. Khám xét người tên Giờ, lực lượng chức năng thu được một khẩu súng K54, 9 viên đạn trong đó 1 viên đã lên nòng và một quả lựu đạn. Chắp nối với lời khai của Dương thì tên Giờ chính là kẻ đã bán hai bánh ma túy oan nghiệt cho Minh dẫn đến việc bắt giữ, tra tấn đồng bọn ngay sau đó.
Chính vì thế với ban chuyên án, tên Giờ là đầu mối quan trọng, cần phải trông coi nghiêm ngặt hơn. Tuy nhiên Giờ là một người giàu lên từ việc mua bán ma tuý đã lâu nên việc khai thác hắn không hề đơn giản. Hắn cứ lắc đầu bảo không biết mỗi khi các điều tra viên hỏi về Minh, Dương, thậm chí đưa ảnh của Minh ra, Giờ cũng giả bộ ngây ngô hỏi ai thế. Thuyết phục, động viên, phân tích, giải thích về pháp luật không ăn thua, các ĐTV quyết định cho Giờ gặp Dương để hắn nhận ra bản chất thật của tên đồng bọn. Một buổi chiều cuối tuần, từ nhà tạm giam CA huyện Kỳ Sơn, Giờ và Vừ được đưa vào Bệnh viện Việt Nam - Ba Lan, "thăm" Trần Minh Dương.
Trên đường đi thấy xe chở phạm nhân chạy vào TP Vinh, Giờ đoán thầm rằng vụ án của mình đã được chuyển lên CA tỉnh và hắn phải đối mặt với những ĐTV cự phách. Sắp sẵn trong đầu những câu sẽ trả lời đối phó, Giờ tự nhủ vẫn sẽ nhận tội nhưng khai chỉ lần đầu tiên đi buôn và không biết một ai hết.
Lúc này sức khoẻ của Dương đã khá hơn, đã có thể ngồi dậy nói chuyện được. Từ khi bộc bạch hết những uẩn khúc trong lòng, hình như Dương có vẻ thanh thản hơn, đêm ngủ không còn la hét nữa. Đang ăn cháo do vợ đút, nhìn thấy Giờ bước vào, Dương vồn vã gọi tên: "anh Giờ". Quá bất ngờ khi gặp lại Dương trong hoàn cảnh không mong muốn, thấy Dương nhận ra mình, Giờ thoáng chút lúng túng rồi quát: "Tao không quen biết mày". Tuy nhiên trước những bằng chứng về mối liên hệ giữa các đối tượng mà ĐTV đưa ra cũng như khi tận mắt nhìn thấy thương tích kinh hãi trên thân thể của Trần Minh Dương, Giờ chột dạ. Ban đầu Giờ nghĩ Dương thương tích nặng như vậy là do không chịu khai báo, cứng đầu nên bị công an "tẩn" nhưng khi được Dương cho biết là do Minh và đàn em tạo ra thì Giờ đã suy nghĩ nhiều. Chớp thời cơ tên Giờ đang sợ hãi vì không ngờ cùng là đồng bọn với nhau mà Minh dã man đến vậy, Thượng tá Nguyễn Văn Chương, Phó Trưởng phòng CSĐT tội phạm về ma túy CA Nghệ An, hỏi Giờ: "Mày đã thấy thằng Dương đầy thương tích và bị tàn phế, có muốn như vậy không?". Giờ cúi gằm mặt xuống đất, không lâu sau đó hắn tự nguyện khai nhận đã dắt mối bán cho Minh, Dương hai bánh heroin ngày 11-7. Hai ngày sau khi Giờ khai nhận, Trần Văn Hồng và Hà Ngọc Hùng bị bắt giữ.
Ngày 13-10-2006, không hề biết tin em trai mới bị bắt, Trần Văn Minh lò dò từ Đắc Lắc trở về TP Vinh, bị bắt ngay khi xuống bến xe, ánh mắt không giấu nổi sự ngỡ ngàng vì không hiểu làm sao lực lượng CA biết được đường đi của hắn. Ngày 18-10-2006, Cao Ngọc Hoàng, kẻ cuối cùng trong đường dây bị bắt nốt. Những đối tượng liên quan trong vụ án như Vân, Hiền, Hưng lần lượt bị triệu tập để lấy lời khai.
Minh "trâu đại" trả giá cao nhất
Trong bản khai đầu tiên, Minh lý giải việc cùng Dương lên Kỳ Sơn là để "mua nhà sàn chứ không phải mua heroin. Dương đã âm mưu lấy số tiền đó nên tôi bắt giữ và đánh Dương để đòi lại số tiền trên". Về khẩu súng K54 và 4 viên đạn mà Dương khai Minh mang đi chuyến ấy, đến gặp Giờ để mua 2 bánh heroin, Minh trước sau vẫn chối đây đẩy rằng không biết Giờ là ai và không mua bán heroin gì hết, chỉ có vi phạm duy nhất là "bắt giữ và đánh đập người". Không những thế anh ta còn thách thức: "Tôi không biết khẩu súng nào cả, nhưng muốn có nó cũng dễ thôi. Nếu các anh cần súng thì lúc nào được ra khỏi nhà giam, tôi sẽ đích thân mang đến tận nhà tặng mỗi người một khẩu, các anh không phải sốt sắng hỏi han làm gì".
Với bản chất anh chị, có số má giang hồ, Minh luôn trả lời với đầy ngụ ý hăm dọa, thách thức song với những lời khai của Lầu Chá Giờ, Trần Minh Dương, Hờ Chồng Vừ cùng với bằng chứng thu được thì dù hắn có không thừa nhận việc sử dụng khẩu súng K54 cũng không quan trọng.
Sau hơn 1 năm điều tra kể từ khi tên Dương được phát hiện bị thủ tiêu ở cầu Cổ Ngựa, ngày 19-10-2007, TAND tỉnh Nghệ An đã mở phiên tòa xét xử vụ án buôn bán, tàng trữ ma túy, bắt người trái pháp luật, cố ý gây thương tích và giết người do Trần Văn Minh cầm đầu. Với 4 tội danh gồm: "mua bán trái phép chất ma túy", "giết người", "cố ý gây thương tích" và "bắt giữ người trái pháp luật", Trần Văn Minh bị tuyên phạt mức án tử hình.
Các bị cáo khác lĩnh án từ 2 năm đến chung thân như Hờ Chồng Vừ bị tuyên phạt 23 năm tù về tội buôn bán ma túy; bị cáo Lầu Chá Giờ và Trần Minh Dương (cũng là nạn nhân bị bắt giữ và tra tấn) bị tuyên phạt mức án chung thân. Trần Văn Hồng lãnh 11 năm tù về tội "Tàng trữ ma túy" và "Bắt giữ người trái pháp luật"; hai đối tượng Hà Ngọc Hùng và Cao Ngọc Hoàng đều bị lãnh mức án 5 năm tù về tội "Cố ý gây thương tích và bắt giữ người trái pháp luật". Hai "người giúp việc" là Đoàn Thị Hưng và Đinh Thị Hiền mỗi bị cáo lãnh 3 năm tù về tội "Bắt giữ người trái pháp luật". Mức án 2 năm tù treo nhẹ nhất được áp dụng cho Dương Thị Bích Vân, Hồng Sơn lãnh mức án 15 tháng tù treo. Riêng hai đối tượng Đoàn Thị Hưng và Đinh Thị Hiền do có tham gia vào một vụ án ma túy khác nên bị tuyên phạt mỗi đối tượng 10 năm tù.
Theo PLXH
Hai bánh Hêrôin và cuộc tra tấn 80 ngày đêm như thời trung cổ, Kỳ 7: Kế hoạch thủ tiêu Sau nửa tháng giam giữ tại khách sạn Trường Lưu, Trần Minh Dương lại được đưa về nhà nghỉ Tam Sơn. Những trận đòn thù tiếp tục lại diễn ra và để Dương không chết, chúng lại cho hít ma tuý. Tưởng rằng với nhục hình tra tấn, một con nghiện như Dương sẽ không chịu nổi vài trận đòn.Không ngờ, việc tìm...