Tình ta đành lỡ
Anh thân yêu! Không biết giờ này anh đang làm gì nhỉ? Chẳng hiểu sao hình bóng của anh nó luôn len lỏi trong tâm trí của em mọi lúc, mọi nơi. Và lúc này đây, khi nhịp sống của một ngày đang lắng xuống: Em lại nhớ đến anh!!! Buồn, anh nhỉ?
Đã hơn một lần, em dặn lòng phải coi anh như một người bạn, một người anh, một đồng nghiệp. Vậy mà … chưa thể hay không thể làm được điều đó? Em biết mình cũng là một cô gái có nghị lực, mọi việc khó em đều cố gắng làm được. Vậy nhưng, phải ép mình không nghĩ đến anh là một nhiệm vụ quá khó với em. Anh àh, em biết mình cũng không phải là kẻ yêu đơn phương. Tuy nhiên, có lẽ giờ em sống trong hoàn cảnh còn khổ hơn cả những kẻ yêu đơn phương. Nếu trong hoàn cảnh ấy, em sẽ chạy lại gần anh, sẽ hét lên thật to “Em yêu anh” rồi muốn ra sao cũng được. Vậy mà, em chẳng biết làm gì cả, ngoài việc trả anh về với khoảng trời riêng của mình. Thật khó nói hết cảm xúc của mình mỗi khi bên anh, nhưng chốt lại một câu “EM RẤT HẠNH PHÚC”.
Trên những chuyến xe đường dài chúng ta đã đi, được ngả vào vai anh ngủ một giấc dài, em ước rằng quãng đường kia cứ dài mãi. Được anh chăm sóc mỗi khi đi nghỉ mát, đi chơi, em đã quen mất rồi. Vậy nên, giờ đi đâu thiếu anh, em thấy niềm vui trở nên khiếm khuyết…Và những lần anh đi công tác xa, em vẫn lui lại nơi bàn làm việc của anh để như kiếm tìm một hơi ấm quen thuộc mà ngày ngày em vẫn phải thấy nó… Chẳng hiểu anh dùng biện pháp gì mà con tim em vốn bướng bỉnh vậy mà vẫn phải đập loạn nhịp khi gặp anh? Con tim em từng đau, từng nghẹt thở, từng nghẹn ngào, nhưng cũng từng chấp nhận và mong cho hạnh phúc của anh luôn trọn vẹn. Em không muốn làm xáo trộn những gì đã trở thành hạnh phúc của người khác. Dẫu biết rằng sau đó mình sẽ đau. Em thực sự cảm ơn cuộc sống đã đưa anh qua quãng đường em đi. Em đã thấy rất hạnh phúc, dù mọi thứ đều mong manh. Em đã được sống với suy nghĩ, và cảm xúc của mình, những hạnh phúc bên anh. Có lẽ, em cần biết rằng như vậy là quá đủ với em, để giải quyết một vấn đề không nên tránh mà cần phải đối mặt, đối mặt với anh. Lại một lần nữa coi anh “…”. Có lẽ nhiều lúc em đã làm anh phải suy nghĩ, đã làm anh không vui. Em biết anh cũng muốn như vậy, anh cũng muốn trở về với hạnh phúc của mình. Em sẽ giúp anh làm điều đó, cũng là giúp em, và giúp cho một người nữa đến với em không chỉ là “Trái tim bên lề”. Đừng nói với em câu này anh nhé: “Nói yêu nhau thì dễ Chắc gì yêu nhau lâu” Bởi vì, em yêu anh thật lòng, bởi vì em muốn anh hạnh phúc, và cũng…vì em không muốn anh “quên” em, mà anh hãy “cất” em vào một góc nhỏ trong trái tim anh nhé. Anh àh, yêu anh nhiều nhưng tình ta đành lỡ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em mãi yêu anh
Anh yêu ơi giờ anh đang làm gì, anh có nhớ em như em đang nhớ anh không. Những ngày xa anh em thấy cuộc sống này không còn ý nghĩa, em cảm thấy cô đơn và trống trải biết nhường nào. Em chỉ biết lao vào công việc để cố gắng quên đi tất cả nhưng cố quên thì lại càng nhớ thêm.
Những lúc nhớ anh em chỉ biết ngồi một mình, nơi ma em và anh vẫn hay ngồi nghe bài hát mà chúng ta đều thích, giờ đây chỉ còn mình em ngồi đó huớng mắt về phía xa xa, thả hồn mình vào khoảng không gian vô định để cảm nhận từng lời trong bài hát rồi chợt thấy tim mình nhói đau. Em yêu anh, yêu nhiều lắm, yêu hơn cả bản thân em và em biết anh cũng yêu em nhiều đúng không anh nhưng chúng ta đều biết rằng tình yêu này không bao giờ đi đến đích, tại chúng ta không thể kiểm soát được con tim của mình và cũng không muốn đối diện với thưc tế là chỉ vài tháng nữa thôi em sẽ lên xe hoa theo chồng, vì gia đình em phải đi lấy người mà em không yêu, em không được quyền lựa chọn anh àh. Em biết mình rất ích kỉ luôn muốn giữ anh bên em mà lại không thể mang đến cho anh hạnh phúc, ngược lại chỉ toàn đem đến cho anh sự buồn phiền và đau khổ.
Giờ đây đã đến lúc em phải để anh ra đi tìm hạnh phúc dù lòng em rất đau, nhưng anh biết không hạnh phúc của anh chính là niềm vui của em, chỉ cần biết anh co cuôc sống vui vẻ và hạnh phúc là em mãn nguyện lắm rồi. Anh từng nói với em anh rất thích uống cafe không đường dù đắng nhưng lại rất ngon, em thì chưa uống thử bao giờ nhưng em có thể cảm nhận được vị đắng của nó, có lẽ nó cũng đắng như tình yêu của chúng ta phải không anh. Em sẽ luôn trân trọng từng khoảnh khắc ở bên anh tuy rất ngắn ngủi nhưng nó sẽ là những kỉ niệm đẹp mà em không bao giờ quên. Em cảm ơn cuộc đời đã mang anh đến bên em biết được thế nào là tình yêu, biết được cảm giác hạnh phúc khi ở bên người mình yêu. Rồi mai đây dù em không còn được ở bên cạnh anh nữa nhưng anh hãy tin rằng em mãi yêu minh anh, mãi mãi trong lòng em chỉ có hình bóng anh mà thôi. Còn anh hãy cố quên em nhé, như vậy anh mới hạnh phúc được. Em cầu chúc anh luôn khoẻ mạnh, hạnh phúc và tìm được người yêu anh hơn em. Anh hãy cười thật nhiều anh nhé ! Bé Sửu mãi mãi yêu anh Tý ! NHÓC CỦA ANH
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh - người của quá khứ! Anh đã từng nói rằng em quá ngốc! Ừ thì em ngốc! Em vẫn biết mình thật ngu ngốc, rời bỏ anh rồi lại hối hận day dứt. Từ ngày chúng ta xa nhau, em cứ ngỡ sẽ quên được anh, sẽ không còn nhớ anh nữa, em đã vất bỏ tất cả những thứ liên quan đến anh, những thứ có hình...