Tình qua đường
Em đã gửi một bức thư và đã nói rằng đó là những cảm xúc cuối cùng dành cho anh. Nhưng không phải vậy đâu anh à. Em vẫn rất nhớ, vẫn đưa mắt tìm kiếm anh.
Làm sao anh biết. Em và anh có gọi là tình yêu không anh? Chỉ 3 lần gặp nhau, hai đứa không thực sự tỉnh táo, và rồi chuyện gì đến cũng đến. Anh đi! Đi rất xa em. Không một lời khi đến và đi lặng lẽ. Em hiểu. Hay nói đúng hơn là em phải chấp nhận vì khi không chấp nhận thì em sẽ tự giết chết mình. Tình qua đường thì có gì để nhớ hả anh?
Thật nực cười. Em biết gì về anh nào? Một cái tên, số điện thoại và một biển số xe. Như vậy đấy chỉ thế thôi vậy mà em đau nhiều lắm anh biết ko? Im lặng cho anh ra đi không vướng bận, không bực mình. Không dám gọi cho anh vì biết đâu anh không bắt máy em lại buồn thêm. Nhưng chứ như thế này thì em chết mất anh à. Em lang thang trên con đường ta từng qua – chỉ có một con đường, để làm gì anh nhỉ? Để tìm anh? Anh không còn ở thành phố nữa em biết vậy mà.
Thời gian cũng trôi qua lâu rồi, em cũng đã dặn lòng quên anh, phải quên đi, tự hứa với lòng mình và nói với anh “em sẽ vẫn là em, vẫn yêu đời và sống lạc quan”. Nhưng sao khó qua anh ơi, em vẫn là cô bé sống vui vẻ và tạo tiếng cười cho mọi người xung quanh nhưng sao em vẫn không thể tạo niềm vui cho mình. Em giận anh lắm anh biết ko? Đau lòng nhưng em nào dám liên lạc với anh, nào dám nhắn tin cho anh, em muốn khóc nhưng lại không khóc được anh à.
Tình qua đường chắc anh đã quên, anh đã đi rồi và đối với em bây giờ chỉ là thời gian, sẽ làm em quên đi mà có lẽ ko quên được thôi thì em sẽ cố gắng làm sao để nó ko làm mình nhức nhối. Anh biết không Cường em vẫn nhớ anh nhiều lắm.Ở nơi đâu đó anh hãy sống vui vẻ và hãy là người đàn ông tốt nha anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một kết cuộc buồn!
Anh à! Tính tới bây giờ thì tụi mình quen nhau cũng hơn một năm rồi anh nhỉ,chúng mình đã có biết bao kỷ niệm, có lẽ nổi buồn nhiều hơn là niềm vui.Chúng mình từng nghĩ sẽ có một gia đình hạnh phúc, bên những đứa con yêu thương, nhưng giờ đó chỉ còn là ý nghĩ.
Em đã đắn đo rất nhiều và đưa ra cho mình một quyết định, em biết khi em nói ra quyết định này cả 2 chúng ta điều không muốn.Em đã nói rất nhiều lần, sau anh vẫn như vậy hả anh. Em khuyên anh hãy gắng học đi còn lo cho gia đình và tương lai của 2 đứa nữa, anh đã hứa với em là bỏ game rồi mà, em thật bất ngờ khi biết anh bỏ học chơi game thậm chí đi suốt đêm.Anh xin lỗi và em cũng bỏ qua, một lần nũa anh hứa sẽ học hành đàng hoàng, không bỏ học nữa, giờ thì sao hả anh? Anh chưa biết lỗi của mình nằm ở chổ nào àh, em đã từng hỏi anh, giữa em và game anh sẽ chọn gì?anh nói anh cần em, nhưng tới hôm nay em biết cái nào quan trọng với anh hơn rồi, bây giờ em cứ nói hoài cũng vậy thôi, mẹ anh từng dặn em hãy khuyên anh học hành, em cũng đã cố gắng khuyên anh, bỏ qua cho anh tất cả, nhưng còn anh có thay đổi được như lời anh hứa không hay vẫn như vậy thôi. Lời nói của em hoàn toàn không có giá trị mà, em nói nhiều như vậy để em được gì ?
Khoảng cách của tụi mình càng ngày lớn, chuyện gi tới cũng sẽ tới, anh ép em nói ra quyết định này, chẳng còn cách nào khác "chúng ta phải chia tay thôi anh àh", không biết sao khi em nghĩ tới 2 từ chia tay, nghĩ tới con đường phía trườc chỉ còn mình em, không còn anh bên cạnh em lại khóc, khóc nhiều lắm anh biết không, không biết em có vượt qua không nữa, em là con gái mà, em cho anh tất cả, có đôi lúc em thấy anh gần em chỉ để thoả mản bản thân anh thôi, em thật sự tuyệt vọng. Bây giờ em nói tuyệt vọng vì trong người em dường như đang có một mầm sống phát triển, là kết quả tình yêu của tụi mình, mong đó chỉ là suy nghĩ của em. Em yêu anh nhiều lắm, nhưng tại sao anh cứ đẩy em ra khỏi cuộc sống của anh vậy. Kể từ bây giờ cái món nợ mà anh cho là truyền kiếp đó không cần phải trả nữa, từ giờ anh đã hết nợ em rồi, anh được tự do, muốn làm gì thì làm, con nhỏ phiền phức này sẻ biến mất khỏi cuộc đời anh. Chúc anh sẽ tìm được người làm anh vui vẽ, chắc chắn người đó không phải là em. Lời cuối cùng em muốn gửi tới anh sống phải có mục tiêu anh nhé! Mình có vài lời nhắn tới các bạn nam, nếu thích chơi game thì cũng nên vừa phải đừng đánh mất tương lai mình, đến khi hối hận sẽ không kịp. Chúc các bạn sẽ tìm được mục tiêu của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim buồn Giờ đây em có khóc, có đau lòng đến đâu thậm chí nếu em chết cũng chẳng khiến anh bận lòng hay quan tâm bởi lúc này đây anh không cần đến em. Nói thật ra một tháng anh chỉ cần đến em một lần thôi. Em biết mình ở vị trí nào mà, em hiểu được trong anh em là như thế...