Tình nhân của chồng xin được làm… em gái tôi
Tôi không thể nào quên giây phút sửng sốt phát hiện ra tấm hình trong ví chồng.
Hôm ấy vì có việc gấp nên tôi đã lục trong ví anh tấm chứng minh thư nhân dân. Và vô tình, tấm ảnh đó rơi ra. Trong ảnh là 3 gương mặt đang cười rạng rỡ như một gia đình hạnh phúc. Một cô gái trẻ xinh đẹp, khoác tay người đàn ông, còn anh ta tay bế đứa trẻ con tầm 2 tuổi, tay kia vòng qua eo cô gái. Đau đớn thay, người đàn ông trong ảnh chính là người chồng đầu ấp tay gối của tôi suốt 5 năm nay.
Vậy ra chồng tôi có bồ, lại có cả con trai với tình nhân. Họ đã qua lại với nhau suốt mấy năm trời mà tôi không hay biết. Tim tôi như thắt lại, cảm giác nghẹt thở và đau đớn tưởng chết được. Nhưng lý trí mách bảo tôi rằng tôi không được phép làm ầm ĩ, ghen tuông mù quáng. Sau khi lấy lại bình tĩnh, tôi quyết định không tra khảo chồng mà tạm thời im lặng. Tôi âm thầm thuê người theo dõi chồng để biết được sự thật về cô gái và mối quan hệ sau lưng tôi.
Thì ra cô ta chẳng phải ai xa lạ mà chính là nhân viên làm việc ở công ty anh. Cô ta là trợ lý cho chồng tôi. Họ quen nhau khi cô ta về thực tập ở đó. Cô ta sống tại một khu chung cư cao cấp cùng đứa con trai nhỏ. Hàng tuần, chồng tôi vẫn đều đặn ghé qua đó 2-3 lần nhưng không bao giờ ở lại qua đêm. Trong công ty không ai biết về mối quan hệ lén lút đó, bởi anh chỉ gần gũi với cô ta trong những chuyến công tác – một lý do hợp lý để ngoại tình.
Ảnh minh họa
Ngoài giờ làm việc, cô ta thường lang thang shopping với đám bạn gái đến tận khuya, đứa trẻ thì giao cho người giúp việc. Những hôm chồng tôi ghé qua thì cô ta mới ở nhà, lại đích thân đi chợ, mua đồ ngon về nấu nướng. Chồng tôi có thể không biết được bộ mặt thật của cô ta mà chỉ say đắm vì gương mặt đẹp và những lời nói khéo léo.
Khi tôi chưa biết phải xử lý chuyện chồng ngoại tình ra sao thì nhận được cú điện thoại lạ. Tôi bất ngờ vì người gọi điện là tình nhân của chồng. Cô ta hẹn gặp tôi để nói chuyện. Dù máu nóng chảy rừng rực nhưng tôi phải cố lịch sự đồng ý.
Video đang HOT
Ngày giáp mặt tình địch, tôi không tưởng tượng nổi cô ta lại trắng trợn đến thế. Tôi quăng tấm ảnh ba người lên mặt bàn và hỏi: “Đứa trẻ có phải là con của cô và chồng tôi?”. Mặt cô ta không hề biến sắc mà còn cười nhạt: “Nếu chị muốn biết thì phải hỏi chồng chị chứ?”.
Gạt tấm ảnh sang một bên, cô ta bắt đầu nói bằng cái giọng ngọt xớt đầy giả dối: “Chị có biết em muốn gặp chị vì sao không? Sự thật là em vô cùng yêu anh nhà chị, yêu ngay từ lần đầu gặp mặt. Em đã chủ động tấn công anh ấy, dù biết anh đã có vợ con. Điều này em xin lỗi chị. Nhưng phải khẳng định một điều rằng sự trẻ trung của em là liều thuốc tuyệt vời khiến anh ấy trẻ lại, nhiệt huyết hơn, mang về được cho công ty những hợp đồng to lớn. Và em nghĩ chính chị cũng được hưởng lợi từ điều đó, cả về vật chất lẫn tinh thần. Em không có ý định rời xa anh ấy, cũng không đòi hỏi một danh phận gì. Em biết anh ấy không có gan bỏ chị vì cái ghế giám đốc. Em không quan trọng điều đó, miễn là anh vẫn yêu thương em và chu cấp cho mẹ con em đầy đủ”.
Nghe đến đây, tôi thực sự choáng váng. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cành bị người tình của chồng “dắt mũi” như vậy.
Trong khi tôi đang “đứng hình” thì cô ta tiếp tục: “Thằng bé là con của em và anh ấy. Từ lâu anh ấy luôn khao khát một đứa con trai nhưng chị không làm được điều đó. Em đã thay chị giúp anh ấy yên tâm về người nối nghiệp hương hỏa. Nói thực nếu không vì anh quá tha thiết động viên thì em cũngkhông sinh con. Gần đây, em thấy anh ấy rất quấn quít thằng bé. Em nghĩ có lẽ nên cho con được hưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn của gia đình. Vì vậy em nảy ra một ý định liều lình là xin gặp chị, xin chị nhận em làm em gái và nhận con của anh ấy là con chị. Em hứa sẽ không tranh giành anh ấy với chị…”.
Tôi tưởng tôi nghe nhầm nhưng cô ta đang nói rành rọt từng chữ một. Người tình của chồng muốn xin làm em gái của tôi ư? Thậm chí cô ta còn mong tôi đối xử với con riêng của chồng như con ruột. Thật ngoài sức tưởng tượng. Tôi phải làm gì với tình nhân mặt dày của chồng và người chồng tham lam đây?
Theo Phunutoday
Tình nhân của chồng ôm con tới xin vợ nhận nuôi
Tôi không muốn nghe, không muốn tin, thậm chí còn bảo sẽ đi xét nghiệm AND để chứng minh Huyền nói dối nhưng nhìn vào đôi mắt của đứa bé trai, tôi linh cảm đây đúng là con của chồng mình.
Tôi đang rất bế tắc với cuộc hôn nhân của tôi. Tôi là một phụ nữ đã 32 tuổi, làm kế toán một công ty nước ngoài, thu nhập ổn định. Chồng tôi tên Tuấn, là một lái xe taxi, anh hơn tôi 3 tuổi. Cả hai đều là những người xa quê lên thành phố lập nghiệp. Tôi quen anh trong một lần say rượu. Tôi vốn không uống được rượu nên chỉ được vài chén là say.
Tối hôm đó là sinh nhật một người bạn thân học cấp 3 của tôi nên tôi không nỡ từ chối đã uống 2, 3 chén, ngay lập tức tôi thấy lảo đảo nên đã ngồi dựa vào một góc, mọi người vẫn hát hò ầm ĩ đòi đi tăng 2 ăn đêm thì tôi chỉ muốn đi về. Lảo đảo vài bước tới nhờ người bạn bên cạnh gọi hộ một chiếc taxi thì may mắn là bạn của người đó, Tuấn lại chính là một lái xe taxi cũng có mặt trong buổi tiệc.
Tôi yên tâm để Tuấn đưa về. Trên đường về, Tuấn phải dừng xe mấy lần để tôi nôn mửa. Anh còn cẩn thận mua thêm cháo, cân cam và dìu tôi vào phòng để chăm sóc. Anh bón cho tôi từng thìa cháo, vắt nước cam cho tôi tỉnh rượu. Chính sự ân cần đó đã đem chúng tôi đến với nhau.
Sau đó một thời gian, tôi nhận lời yêu Tuấn. Chúng tôi kết hôn khi đã hẹn hò được 2 năm. Cuộc sống gia đình yên ả trôi đi, tuy hai vợ chồng vẫn phải thuê nhà trọ nhưng ngôi nhà nhỏ luôn ấm áp và tràn ngập tiếng cười. Niềm vui nhân đôi khi tôi mang thai một bé gái kháu khỉnh. Bé Yến của chúng tôi lớn nhanh và ngoan ngoãn khiến hạnh phúc bình dị của gia đình tôi ngày càng khiến nhiều người ghen tị.
Sau đó một thời gian, tôi nhận lời yêu Tuấn. Chúng tôi kết hôn khi đã hẹn hò được 2 năm (Ảnh minh họa)
Những ngày vui vẻ, hạnh phúc đó những tưởng sẽ kéo dài mãi nếu không có một buổi chiều cuối tuần đau thương. Một người phụ nữ chạc tuổi tôi dắt theo một bé trai kháu khỉnh đến nhà và nói rằng đó là con của chồng tôi. Tôi nghe chuyện mà cảm thấy sét đánh ngang tai, bàng hoàng đến mức không đứng vững nổi. Thì ra anh đã lừa dối khi tôi đang mang thai bé Yến.
Thời gian đó anh hay chạy đi chạy lại về quê nhưng do cùng thời gian mẹanh ốm nên tôi cũng không mấy để ý. Anh cũng không có biểu hiện xao lãng vợ con hay thiếu hụt tiền đưa cho vợ và trên hết là tôi cực kỳ tin tưởng anh.
Đau đớn đến đờ đẫn cả người nhưng tôi vẫn cố nghe hết câu chuyện của người phụ nữ đó. Chị ta không có vẻ gì là ghê gớm, cũng chỉ là một phụ nữ chân chất nhà quê. Người phụ nữ đó tên Huyền, là người yêu cũ, mối tình học sinh của chồng tôi. Huyền vừa khóc vừa nói rằng đêm hôm ấy cô bị bạn trai đánh đập vì không cho tiền anh ta đi chơi, không có ai chia sẻ nên Huyền đã tìm đến Tuấn, chồng tôi để tâm sự. Vốn là người hiền lành, cũng có lòng thương cảm, chồng tôi đã lắng nghe câu chuyện cả đêm. Tình cũ không rủ cũng tới, họ đã có phát sinh quan hệ một vài lần.
Sau đó Huyền mang thai, cô ấy bỏ quê ôm bụng to đến nương tựa một người chị em tốt và cũng không đòi hỏi chồng tôi phải có trách nhiệm gì, chỉ mong có thể giúp chu cấp. Tôi cũng không biết làm cách nào chồng tôi có thể chu cấp cho Huyền khi không hề làm sứt mẻ tiền lương đưa cho tôi, tuy nhiên điều đó không còn quan trọng. Quan trọng là chồng tôi đã lừa dối tôi suốt mấy năm trời.
Sau đó, Huyền khóc lóc và nói ý định muốn đi xuất khẩu lao động nhưng không thể đi khi không có ai trông đứa bé. Cô ấy nói cô ấy không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi, cô ấy chỉ mong tôi và Tuấn chăm sóc dùm đứa bé khi cô ấy đi xuất khẩu lao động. Mấy năm có vốn cô ấy sẽ quay trở lại và đón con. Tuy nhiên, dù đề nghị nhiều lần nhưng Tuấn vẫn không dám nói chuyện này với tôi, lần này quá bức bách Huyền đành tìm lúc chồng tôi không có ở nhà để tìm tới tôi nói chuyện.
Tôi vẫn chưa nói chuyện này cho cả hai bên gia đình biết, vẫn cố gắng duy trì sự bình thường nhưng trong tâm can đang hỗn loạn điên cuồng. (Ảnh minh họa)
Tôi không muốn nghe, không muốn tin, thậm chí còn bảo sẽ đi xét nghiệm ADN để chứng minh Huyền nói dối nhưng khi nhìn vào đôi mắt của đứa bé trai, tôi gần như linh cảm đây đúng là con của Tuấn. Đôi mắt, khuôn miệng ấy giống hệt trong bức ảnh Tuấn hồi bé mà trước đây anh đã cho tôi xem.
Ngay buổi tối hôm đó, tôi đã làm rõ trắng đen với chồng. Đau đớn gấp bội khi chồng tôi cúi đầu nhận lỗi, anh cầu xin tôi tha thứ và rộng lượng, nói rằng anh rất yêu tôi, không muốn cảnh gia đình ly tán. Nhưng tất cả những lời lẽ đó giờ đây đều vô nghĩa với tôi. Đầu óc lung bùng như muốn nổ tung, tôi đuổi Tuấn ra khỏi nhà và nói tôi muốn suy nghĩ một thời gian.
Tôi vẫn chưa nói chuyện này cho cả hai bên gia đình biết, vẫn cố gắng duy trì sự bình thường nhưng trong tâm can đang hỗn loạn điên cuồng. Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Nếu ly dị, bé Yến sẽ trở thành một đứa trẻ không cha và rất có thể chồng tôi trong lúc chán ngán sẽ quay về với Huyền và đứa con trai.
Còn nếu tiếp tục, tôi sẽ phải giải quyết chuyện đứa con rơi của chồng thế nào? Tôi có đủ sức nuôi nấng nó mà không đau đớn, ghen ghét mỗi khi nhìn thấy nó? Tôi bế tắc và tuyệt vọng, giờ tôi phải làm sao?
Theo Afamily
Nhân tình của chồng vác bụng bầu đập cửa ăn vạ đúng ngày 20/10 Tôi đau đớn khi biết chồng mình ngoại tình đúng ngày 20/10, khi nhân tình của chồng tôi vác bụng bầu đến đập cửa ăn vạ. Tôi luôn tự hào với gia đình, bạn bè khi có một người chồng giỏi kiếm tiền và luôn quan tâm vợ con. Chồng tôi năm nay 32 tuổi, là trưởng phòng kinh doanh của một công...