Tỉnh ngộ nhờ cái tát như trời giáng của vợ tình nhân!
Thảo biết chị là người gây nên nghiệp chướng này, chị đã bước sai đường và dường như chính cái tát của vợ người tình đã thức tỉnh chị.
Ngọc Thảo (Thanh Xuân, Hà Nội) trẻ trung, xinh đẹp, năng động, chị từ chối tất thảy những người đàn ông xung quanh để tập trung vào học hành, công việc. Hiện chị đã ngoài 30 tuổi, đang làm trưởng phòng của một doanh nghiệp nước ngoài. Dù là sếp nhưng chị được rất nhiều đồng nghiệp kính trọng, yêu mến vì tính cách hòa nhã của mình. Nhìn nụ cười tự tin của chị không ai nghĩ chị cũng từng trải qua những năm tháng giằng xé, mệt mỏi vì chuyệntình yêu.
Thực lòng chị muốn yêu và được yêu lắm chứ nhưng hiện tại chị sợ hãi khi nghĩ đến việc đem lòng yêu một ai đó, chị sợ lại trao nhầm chỗ như thời gian trước. Ngọc Thảo cũng từng có người yêu, cũng từng có thời gian trái tim rung lên hạnh phúc mỗi khi được cầm tay người tình. Thế nhưng chi lại trao nhầm cho một gã Sở Khanh “đáng yêu”.
Anh là Mạnh, chững chạc, đẹp trai, anh chị quen nhau rất tình cờ trên mạng. Dù biết mạng là nơi nguy hiểm, ẩn chứa biết bao điều khó lường thế nhưng chẳng hiểu sao càng nói chuyện chị càng đắm say, yêu anh. Không chỉ có diện mạo ưa nhìn mà anh còn đưa ra nhiều lời khuyên quý báu cho chị trong công việc, trong cuộc sống và tự bao giờ anh đã trở thành bờ vai vững chắc của chị.
Mạnh có tính cách cũng như tên của anh vậy, sự cứng rắn, mạnh mẽ của anh khiến chị thấy yên tâm mỗi khi tiếp xúc. Sau một thời gian quen nhau, anh chị lao vào nhau như những con thiêu thân.
Mạnh hơn chị 5 tuổi nhưng nhìn anh rất trẻ trung. Yêu nhau được gần 2 năm, chị buồn phiền bởi cứ khi nào nhắc tới chuyện kết hôn, anh lại lần lữa, trì hoãn. Đôi khi chị dằn vặt, đổ lỗi do mình nên anh mới vậy. Đến một ngày, chị nhìn thấy anh đang tình tứ chở một ngườiphụ nữ xinh đẹp khác ngoài đường, linh tính mách bảo chị đó không phải là một mối quan hệ bình thường.
Đi theo anh, chị bàng hoàng thấy anh chở người đó về nhà và người ra mở cửa là mẹ anh và một đứa trẻ con. Trước đây, chị đã từng được anh cho xem mặt mẹ qua ảnh, với anh, mẹ là người phụ nữ quan trọng nhất thế giới.
Hình Minh Họa
Video đang HOT
Lúc đó, chị gọi điện cho anh, anh nói rất nhỏ, thì thầm rằng mình đang họp, không nói chuyện được.
Nghĩ có điều chẳng lành, tối đó khi gặp nhau như thường lệ, chị nói thẳng rằng đã nhìn thấy anh với người phụ nữ đó về nhà ra sao… Cảnh tượng anh khóc khiến tim chị quặn thắt, chị biết mình đã trở thành người thứ 3 bất đắc dĩ.
Lý trí mách bảo Thảo phải chấm dứt ngay trò chơi mạo hiểm này nhưng trái tim lại mách bảo chị hãy cứ yêu anh đi. Bao lần chị cố gắng chủ động giãn dần ra và hạn chế tiếp xúc, nhưng anh lại tìm cách để tiến gần chị hơn, quan tâm hơn. Những động chạm, ve vuốt của anh khiến con tim chị thổn thức và chị thấy quá khó để xa anh lâu hơn 1 ngày. Mỗi khi ở bên anh, chị chẳng nghĩ được gì khác.
Chị ghen tuông mỗi cuối tuần anh đi chơi cùng vợ con, chị căm ghét những ngày nghỉ không có anh ở bên. Chị thấy khi yêu cảm giác thật mãnh liệt, nhưng khi biết anh là “hoa có chủ”, chị càng lo sợ mất anh hơn bao giờ hết. Đi bên cạnh anh, chị cảm thấy bình yên và được chở che. Anh cũng chia sẻ với chị những dự định tương lai, chuyện công việc, và tuyệt nhiên không bao giờ nhắc đến vợ và con anh.
Đôi khi chị tưởng tượng nếu mình là người vợ kia, chị sẽ sống như thế nào, còn đứa con của chị ta nữa. Những suy nghĩ giằng xé cứ bủa vây lấy chị. Chị biết anh rất yêu chị nhưng anh vẫn tôn trọng vợ. Anh bảo anh sẽ không bao giờ bỏ vợ vì “cô ấy đã hi sinh quá nhiều vì anh”. Anh tham lam – chị biết rõ điều đó nhưng thật lạ vì điều này chị càng yêu anh hơn. Nhiều đêm chị trở mình đau khổ, dằn vặt khi mình đang là người thứ 3, dù vô tình hay cố ý chị cũng đang chen vào hạnh phúc gia đình người khác.
Anh không bao giờ dám đi hiên ngang với chị ngoài phố, đơn giản, anh sợ vợ anh phát hiện. Nhiều khi chị muốn lắm được giới thiệu anh với bạn bè nhưng đương nhiên điều đó là không thể.
Chị thấy, dường như cái gì càng bị cấm đoán thì càng mãnh liệt. Chị quyết định dừng lại mối quan hệ này không dưới 10 lần nhưng lần nào cũng thất bại.
Những lần hai người nói chuyện rõ ràng với nhau, anh đồng ý chia tay và im lặng nhưng cũng chỉ được vài hôm, chị nhớ anh da diết, chỉ cần anh nhắn tin chị lại ngoan ngoãn yêu chiều anh như hai người yêu nhau.
Một ngày, chuông cửa kêu lên, khác với bình thường, người xuất hiện không phải là anh mà là mẹ, vợ anh và con anh.
Nhìn kỹ vợ anh, Thảo thấy chị thật xinh đẹp, sang trọng. Vợ anh chỉ trân trân nhìn chị, còn mẹ anh thì khóc lóc, chửi mắng. Được khoảng một lúc, vợ anh đã giáng cho chị một cái tát đau điếng. Tai chị ù đi, chị nghe thấy mẹ anh than khóc bảo chị là “đồ đàn bà đi cướp chồng người”. Họ dọa rằng nếu Thảo không buông tha Mạnh, cả nhà anh sẽ tìm đến nhà chị, cơ quan của chị để làm to chuyện. Hàng xóm láng giềng quanh nhà chị xúm ra xem rất đông.
Chị chẳng có quyền gì trách cứ họ, đơn giản chị là người gây nên nghiệp chướng này. Nhìn đứa bé ngây thơ non nớt nước mắt lưng tròng, chị biết đã đến lúc mình cần dừng lại.
Từ đó tới nay, chị như con chim sợ cành cong, chẳng dám mở lòng yêu ai khác.
Theo VNE
"Em không còn hoàn hảo vì đã qua tay một thằng khác"
Trang giống y như những gì tôi tưởng tượng và ước ao về người vợ tương lai. Cô ấy không quá khéo tay nhưng chăm chỉ, chịu khó học hỏi, ứng xử khéo léo, lúc cần mềm là mềm, lúc cần cứng là cứng. Trong đầu tôi đã có kế hoạch lấy cô ấy về làm vợ.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi bắt đầu bàn về chuyện cưới hỏi với em. Trong đầu tôi gần như chắc chắn Trang sẽ là người vợ tương lai của mình, nên tôi rủ rê em làm chuyện đó. Tôi cũng thèm khát em từ lâu rồi.
Tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên "yêu" của chúng tôi. Trong đầu tôi đinh ninh đấy là lần đầu tiên của Trang, vì thế tôi hết sức nhẹ nhàng, liên tục hỏi cô ấy có sợ không, có đau không? Đáp lại tôi chỉ hoàn toàn là sự im lặng của em, thậm chí em còn không nhìn vào mắt tôi. Tôi cứ nghĩ là cô ấy hồi hộp. Nhưng đến khi biết được sự thật, tôi choáng váng: Trang của tôi không còn trinh.
Tôi cảm thấy mình thật ngu từ trước đến giờ khi nghĩ rằng cô ấy ngoan hiền, trong sáng. Và càng ngu hơn khi nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, lại còn lo cô ấy đau, cô ấy sợ. Hóa ra, người mình yêu đã quen với chuyện tình dục lắm rồi, làm chuyện đó với thằng khác lâu rồi. Tôi uất ức chửi và cố sức hành hạ cơ thể em. Khi đó, em im lặng, chỉ chịu đựng và khóc.
Tôi biết mình làm như vậy là sai, là bất công với em, nhưng tôi không thể ngăn được sự khó chịu mỗi khi nghĩ đến việc em không còn trinh.
Sau khi tất cả dục tình qua đi, tôi cảm thấy mình thật tồi tệ. Tôi biết mình đã làm tổn thương người mình yêu nhất. Tôi cũng chẳng còn trinh mà đòi hỏi em phải còn trinh. Tôi ôm lấy em, cả hai cùng khóc.
Tôi quyết định quên đi tất cả. Tôi cố thuyết phục rằng mình yêu Trang chứ không phải cái màng trinh của em. Nhưng chuyện em không còn trinh đã là một vết sẹo trong tôi. Tôi bảo em: "Trong mắt tôi, em không còn là người yêu hoàn hảo, bởi vì em đã từng qua tay một thằng khác".
Đầu tôi lúc nào cũng nghĩ đến việc em và thằng khác quần nhau trên giường. Tôi đã hành hạ em rất nhiều về chuyện đó. Mỗi lần làm chuyện đó, tôi lại cảm tưởng như em đang ngầm so sánh tôi với thằng người yêu cũ của em. Tôi dò hỏi xem em đã làm những gì với thằng đó. Tôi đối xử cay nghiệt với người mình yêu chỉ vì sự ghen tị, ích kỷ.
Tôi biết mình làm như vậy là sai, là bất công với em, nhưng tôi không thể ngăn được sự khó chịu mỗi khi nghĩ đến việc em không còn trinh. Tôi không thể chấp nhận nổi vợ mình là hàng "second hand". Cuối cùng, sau hơn 2 tháng dằn vặt, tôi chia tay dù vẫn còn yêu cô ấy.
Tôi đến với một người con gái khác và cưới cô ấy. Vợ tôi còn trinh, tôi là người đầu tiên của cô ấy. Tôi không phải nơm nớp lo sợ vợ đang nghĩ đến thằng khác khi làm tình với tôi. Cô ấy hoàn toàn sạch sẽ, hoàn toàn thuộc về chỉ mình tôi.
Nhưng ở bên vợ, con tim tôi lạ sao lại không hề rung động. Tôi không yêu vợ tôi. Mới cưới được hơn 1 năm nhưng tôi cảm thấy chúng tôi chẳng khác nào vợ chồng già. Cả hai ít khi nói chuyện, chia sẻ, không hợp nhau trong rất nhiều chuyện.
Ở bên vợ nhưng lòng tôi lúc nào cũng nhớ về Trang. Tôi nhớ sự thông minh, dí dỏm của cô ấy, nhớ cách chăm sóc khéo léo, rất hiểu lòng tôi của em. Tôi không thể quên em được. Tôi khổ sở vì cuộc sống đồng sàng dị mộng, ở cạnh một người tôi không hề yêu và luôn nghĩ về một người con gái khác
Nhiều lúc tôi nghĩ, Trang của tôi thật ngốc. Giá như em đừng thật thà quá như vậy, đi vá trinh và giữ bí mật đó cả đời, có phải bây giờ chúng tôi đã là một cặp vợ chồng hạnh phúc bên nhau rồi không.
Theo VNE
Gã trai tồi tệ và cuộc điện thoại định mệnh Đúng ra khi làm chuyện đốn mạt đó tôi phải là người xin lỗi, vậy mà tôi trở thành chủ nhân khiến em phải phục tùng. Tôi dùng quyền lực của một khách hàng từ chối nhận hàng, hợp đồng lớn như vậy dĩ nhiên em phải van xin tôi chấp nhận, điều kiện là chính em. Tôi không sao ngủ yên được...