Tỉnh ngộ khi phát hiện mối quan hệ bí mật giữa chồng và trợ lý
Câu chuyện của tôi, ai nghe xong cũng bảo thật khó hiểu, vì trong chuyện này, dù nói gì đi nữa, tôi vẫn là người vợ bị phản bội. Nhưng bản thân tôi, tôi biết mình đang làm gì.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng khi vừa tốt nghiệp đại học, 22 tuổi, tôi quá non nớt và yếu đuối khi đứng trước cuộc đời đầy rẫy những bon chen. Tôi xuất thân trong một gia đình giàu có, tôi thuộc diện tiểu thư, quen sống trong nhung lụa, được bố mẹ bao bọc từ tấm bé.
Chồng tôi – Vĩnh, là con trai của đối tác làm ăn với công ty do bố tôi làm giám đốc. Tôi và Vĩnh gặp nhau vỏn vẹn có 2 lần trước khi đám cưới diễn ra. Chúng tôi thực sự không có tình cảm yêu đương gì khi kết hôn, mà bởi bố mẹ 2 bên vun vén vì gia đình môn đăng hộ đối.
Mới đầu, tôi phản đối lắm, nhưng mẹ tôi thủ thỉ, bảo Vĩnh là một chàng trai rất khá, trẻ tuổi, tài cao, cư xử lịch thiệp. Sau lần gặp Vĩnh, tôi cũng có chút ít cảm tình. Vậy là đồng ý.
Đám cưới diễn ra sau đó không lâu, chúng tôi ở trong một căn hộ chung cư do bố mẹ Vĩnh mua tặng làm quà cưới.
Cuộc sống gia đình khá êm đềm. Tôi chưa xin việc làm mà chỉ ở nhà lo nội trợ, cơm nước. Vĩnh tỏ ra là người đàn ông hiền lành, chu đáo. Nhưng vì chúng tôi kết hôn không có tình yêu, nên cái cách anh quan tâm tôi cũng chỉ dừng lại ở chỗ trách nhiệm mà thôi.
Tôi không thấy chán nản, cũng không thấy vui vẻ, hạnh phúc gì, nói chung cuộc sống cứ nhờ nhờ, bình lặng.
Kết hôn 2 năm, tôi thậm chí không còn suy nghĩ muốn ra ngoài xin việc, bởi tôi sống sung túc, đầy đủ quen thân rồi, nghĩ đến bon chen kiếm tiền ngoài kia, tôi thấy sợ.
Video đang HOT
Nhưng rồi, cuộc sống không êm đềm như tôi vẫn nghĩ. Khi con tôi 5 tuổi, cũng là lúc công việc làm ăn của chồng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Tình hình suy thoái kinh tế khiến công ty của chồng đứng trên bờ vực phá sản (Chồng tôi lúc ấy đang là giám đốc, anh thừa kế công ty bố để lại). Khi chồng tôi đầu tắt mặt tối xoay vòng vốn, tìm cách vực công ty dậy thì tôi chỉ biết ở nhà ôm con. Thú thực, tôi rất muốn giúp chồng, nhưng bản thân tôi không biết phải làm như nào.
Chồng tôi làm việc nhiều, thời gian nghỉ ngơi không có. Thậm chí, ngày chủ nhật, thay vì đưa con gái đi chơi như trước kia, anh cũng ôm tài liệu giấy tờ về nhà xử lý. Trong số nhân viên của chồng, Hương – trợ lý là người anh tin tưởng nhất. Hương cũng vài lần đến nhà tôi, đó là cô gái trẻ trung, năng động và rất được việc.
Khi công ty chồng lâm vào khó khăn, Hương là cánh tay đắc lực giúp anh giải quyết nhiều việc. Từ việc nội bộ công ty, đến việc ngoại giao ký kết hợp đồng, vay vốn, Hương đều 1 tay lo liệu.
Có ngày chủ nhật, Hương đến nhà tôi bàn công việc, đã muộn lắm rồi nhưng vẫn chưa xử lý xong. Tôi tiện thể nấu cơm bảo Hương ở lại. Thú thực, nhìn cảnh chồng mình và trợ lý chụm đầu cũng bàn luận, tôi có chút chạnh lòng, cũng trách bản thân không thể giúp anh những lúc anh cần tôi nhất.
Cuối cùng, công ty chồng tôi cũng vượt qua giai đoạn khó khăn nhất. Chồng mừng vui ra mặt, anh nói nhiều, cười nhiều hơn. Cũng từ dạo đó, Hương trở thành bạn thân của gia đình tôi, Hương đến nhà tôi thường xuyên hơn, cô cũng tỏ ra thân mật và gần gũi.
Thú thực, linh cảm của người phụ nữ mách bảo tôi, giữa chồng và Hương có điều gì đấy không bình thường. Cách anh nhìn Hương, cách họ đối xử với nhau, dù trước mắt tôi tỏ ra bình thường, nhưng tôi vẫn đủ nhạy cảm để nhận ra.
Rôi sau đó không lâu, tôi phát hiện ra, chồng tôi và Hương qua lại với nhau, tôi vô tình đọc được tin nhắn trong điện thoại của anh. Cảm giác phát hiện chồng mình ngoại tình, chắc chắn không dễ chịu gì. Tôi đau khổ, thất vọng, nhưng không hiểu sao, tôi không có cảm giác ghen tuông hay ghét bỏ gì Hương.
Chính thời điểm đó, tôi chợt giật mình, tự hỏi, tôi có yêu chồng không? Bao nhiêu năm qua tôi ở cạnh anh, sống chung nhau có nghĩa lý gì? Tôi đã tự ru ngủ mình, làm mình mông muội ngần ấy thời gian. Cuối cùng, sau rất nhiều ngày suy nghĩ, tôi hạ quyết tâm đưa ra quyết định cuối cùng.
Nhìn lá đơn ly hôn trên bàn, chồng tôi bàng hoàng. Anh nhìn tôi, lặng ngắt, không nói được câu nào. Tôi chỉ nói vỏn vẹn mấy câu, rằng chúng ta hãy sống thật với bản thân mình đi, giả tạo như thế bao nhiêu năm, cả 2 chẳng dễ dàng gì.
Chúng tôi còn trẻ, còn cơ hội để làm lại. Bao năm qua tôi đã quá u mê, đã tự biến mình thành người vô dụng rồi. Tôi nói với chồng, hãy đến với người mà anh yêu thương thật sự, có thể chia sẻ, động viên, giúp đỡ anh khi anh cần. Tôi biết, Vĩnh hiểu tôi đang nói đến ai.
Vợ chồng tôi đã chia tay như vậy, hoàn toàn bình lặng, người ngoài nhìn vào, ai cũng nói tôi ngu, làm thế khác gì dâng chồng cho người đàn bà khác. Nhưng bản thân tôi, tôi hiểu mình làm gì. Tôi không hối hận, tôi tin rằng mình đã làm đúng. Tôi sẽ đi làm, sẽ sống cuộc sống của chính tôi, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?
Theo Phunutoday
Cuối cùng tôi cũng phát hiện ra bí mật khủng khiếp của chồng và cậu trợ lý
Cuối cùng tôi cũng có cơ hội biết được chuyện giữa chồng và cậu trợ lý. Làm sao tôi có thể ngờ được anh lại che giấu tôi tài tình đến vậy.
Người duy nhất anh tiếp xúc nhiều và luôn có mặt bên cạnh anh dù là ở công ty hay đi công tác là cậu trợ lý. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng từng yêu nhau gần 4 năm mới về chung một nhà. Sống với nhau thêm 12 năm, chưa khi nào tôi lăn tăn chuyện chồng ngoại tình. Chúng tôi cũng có những lần cãi nhau lớn, thậm chí một thời gian tôi bỏ về ngoại cùng 2 con, nhưng tôi vẫn tin anh.
Tôi tin chồng cũng có lí do. Tuy là giám đốc một xí nghiệp nhưng chồng tôi rất khác người. Anh không hề thích những cô gái xinh đẹp, da trắng, dáng cao, mặc quần áo hở hang. Đi trên đường nếu gặp cô gái nào như thế, anh sẽ chê bai ngay. Các chương trình người mẫu anh đều không bao giờ xem. Anh hay nói: "Chỉ có vợ là đẹp nhất thôi. Anh không thích mấy cô bề ngoài đẹp mà não chẳng có gì?"
Chúng tôi cãi nhau cũng chỉ vì anh quá kĩ tính. Đối với anh, cái gì cũng phải hoàn hảo. Tôi dọn nhà phải sạch đến mức quẹt tay không còn hạt bụi. Nấu ăn phải trang trí như ở nhà hàng. Chăm con phải lên cân hàng tháng...nếu tôi không làm được như thế, tôi sẽ bị anh cằn nhằn đến cả tuần. Đến mức nhiều khi tôi phải gào lên: "Anh là bố hay mẹ em vậy?". Đến mẹ chồng tôi còn không chịu nổi tính khí của anh. Bà hay bảo chồng tôi là đàn ông mà tính nết đàn bà.
Anh cũng chẳng bao giờ đi chơi đêm. Đi làm là anh về nhà ngay. Tiền bạc cũng đưa hết cho tôi chứ không giấu giếm. Mặc dù tôi hay trách anh quá kĩ tính, nhưng nhìn lại, anh còn tốt hơn nhiều người đàn ông vô trách nhiệm khác.
Chuyện vợ chồng của chúng tôi rất ít ỏi. Phần vì chồng tôi sinh lý yếu, phần vì tôi bị "sa mạc hóa" nên quan hệ rất khó khăn. Ở nhà, chúng tôi phải dùng tới &'đồ hỗ trợ' mới có thể êm xuôi mọi việc.
Chồng tôi kĩ tính trong cả chuyện vợ chồng. Anh có yêu cầu rất cao trong đời sống chăn gối, còn tôi thì không chịu nổi nên thường cả tháng chúng tôi mới gặp gỡ nhau một lần.
Lần mới đây nhất, tôi bất ngờ khi chai dung dịch tôi mới mua nhẹ bẫng, tôi bắt đầu ngờ ngợ chuyện gì đó. Để thử chồng, tôi mua một chai mới. Và thật bất ngờ khi một tuần sau, chai đã nhẹ hẳn đi dù chúng tôi không hề &'gặp gỡ' nhau lần nào. Tôi bắt đầu theo dõi anh nhiều hơn và chuẩn bị tinh thần tốt nhất cho mọi tình huống xảy ra.
Thế nhưng, dù đã theo dõi gần 2 tuần, tôi vẫn không phát hiện điều gì bất thường. Các cuộc gọi đều là của đồng nghiệp anh. Anh cũng chẳng đi đâu sau giờ làm. Người duy nhất anh tiếp xúc nhiều và luôn có mặt bên cạnh anh dù là ở công ty hay đi công tác là cậu trợ lý.
Mỗi buổi sáng, trước khi đi làm, tôi hay kiểm tra lọ dung dịch. Tôi biết anh ngại mua nên sẽ đem nó đi khi cần thiết. Quả nhiên, sáng thứ 4, lọ dung dịch biến mất. Tôi bồn chồn đến mức không thể làm gì được. Đến trưa, tôi bất ngờ đến xí nghiệp tìm anh. Tôi muốn kiểm chứng điều tôi nghi ngờ bấy lâu. Khi đến nơi, vài người công nhân bảo chồng tôi và cậu trợ lí đã đi ăn trưa cùng nhau. Họ còn chỉ địa điểm hai người thường đi ăn để tôi tới tìm.
Tới nơi, tôi càng ngạc nhiên khi thấy đó là một khách sạn nhỏ, chuyên bán thức ăn trưa và có kèm phòng riêng nghỉ ngơi. Tôi đưa hình 2 vợ chồng cho nhân viên ở đó xem, hỏi người này có tới không, tôi đang cần tìm anh gấp. Cô nhân viên đó nói anh là khách hàng quen của khách sạn. Trưa nào anh cũng đến đây ăn trưa rồi thuê phòng nghỉ với một người đàn ông khác, trẻ hơn anh rất nhiều. Tôi nghe mà điếng cả người. Nhưng khi tôi hỏi só phòng thì quản lí khách sạn không cho, cô nhân viên trẻ đó còn bị mắng và dọa đuổi việc.
Tôi không hiểu sao anh cùng một lúc có thể vừa bên tôi, vừa có quan hệ tình cảm với cậu trợ lý đó. (Ảnh minh họa)
Lấy điện thoại gọi anh, anh nói anh vẫn đang ở xí nghiệp, mới ăn cơm xong. Biết nếu không bắt được tận tay, day tận mặt, tôi sẽ chẳng làm gì được anh, nên tôi cố đợi thời cơ.
Cuối cùng, tôi cũng có cơ hội bắt quả tang chồng ngoại tình với cậu trợ lí. Hôm đó, khi đưa con đi học, tôi gọi điện xin nghỉ phép và đến trước xí nghiệp anh đợi. Lọ dung dịch lại biến mất, tôi biết anh sẽ làm gì với nó.
Khi anh vừa đóng cửa được vài phút, tôi gõ cửa, đóng giả nhân viên nói đem nước đến. Không nghi ngờ, anh mở cửa. Chỉ đợi bấy nhiêu, tôi vội xông thẳng vào phòng và thấy người tình của anh đang cuộn chăn nằm đợi sẵn. Còn anh, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm.
Suốt mấy ngày hôm nay, chồng tôi vẫn chăm sóc tôi chu đáo nhưng tôi chỉ thấy ghê sợ anh hơn. Chúng tôi cũng chẳng nói năng gì với nhau. Anh cũng không xin lỗi tôi hay cầu xin tôi tha thứ? Cuộc hôn nhân của chúng tôi đang trên bờ vực thẳm. Tôi nên làm gì trong giai đoạn khó khăn bây giờ? Nếu làm ngơ mà sống thì tôi không làm được. Còn chia tay thì chồng tôi phải đối mặt với dư luận thế nào? Tôi không hiểu sao anh cùng một lúc có thể vừa bên tôi, vừa có quan hệ tình cảm với cậu trợ lý đó. Giờ cứ miên man suy nghĩ thế này, chắc tôi phát điên quá.
Theo Afamily
Bức thư trước khi ra đi của vợ khiến tôi chua xót tỉnh ngộ Đọc bức thư của vợ, tôi mới biết mình đã mất đi những gì. Hóa ra, nếu thiếu vợ, tôi sẽ chẳng thể tồn tại được như bây giờ. Đọc bức thư của vợ tôi mới biết mình đã mất đi những gì. (Ảnh minh họa) Tôi là một người đàn ông 36 tuổi, tôi lấy cô ấy cách đây 12 năm, khi...