Tình không đoạn kết
Anh yêu! Em cứ nghĩ mình đã hiểu được anh nhưng thật ra em cũng chưa thể hiểu hết được. Mỗi khi ở gần bên anh, anh luôn mang lại cho em cảm giác như được che chở, được nâng đỡ và anh luôn quan tâm đến em. Em thực sự cảm thấy hạnh phúc khi anh luôn quan tâm và lo lắng cho em.
Anh ơi! Anh có còn nhớ những gì anh nói với em không, chắc anh cũng đã quên rồi đúng không anh? Ở nơi đó còn có những người hơn em về tất cả nên anh quên em cũng phải thôi. Em nhớ những ngày đầu khi anh và em quen nhau, nó thật tình cờ, em không nghĩ em và anh lại yêu nhau và có thời gian hạnh phúc đến như thế. Em còn nhớ như in ngày chúng ta gặp nhau, chẳng có gì đặc biệt cả và em cũng không nghĩ rằng sau này anh lại yêu em. Thời gian trôi đi cũng được một tuần thế là em và anh lại gặp nhau, thế rồi tình yêu bắt đầu từ đó.
Mỗi ngày chúng ta gặp nhau 1 lần nhưng lại gặp ở trên mạng và nói chuyện với nhau cũng chỉ bằng chữ viết, nhưng rồi em và anh cũng gặp nhau, và em đã được ở bên anh như em mong muốn. Những ngày ở bên anh dó là những ngày mà em cảm thấy em được hạnh phúc nhất .Và ngày mùng 8/3 đã đến em cứ nghĩ ngày đó em sẽ không được ở bên anh vì anh nhắn là hôm nay anh không ra được, em cảm thấy buồn và hơi thật vọng. Thế rồi tối đến em chẳng biết làm gì em đành lên nhà đứa bạn chơi, em không hiểu sao khi nghe tiếng xe em lại chạy ra vì em có cảm giác đó là anh. Lần đầu tiên em được nhận hoa và đó cũng là lần đầu tiên anh đã trao cho em nụ hôn ngọt ngào.
Video đang HOT
Em hạnh phúc và em cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em, cho em được yêu và yêu được người yêu em. Nhưng hạnh phúc và tình yêu nó đâu có dễ như thế phải không anh. Nhiều lúc em tự hỏi cuộc sống là gì mà sao lại phức tạp như thế, và những lúc như thế em nghĩ không biết rồi em và anh sẽ ra sao. Chuyện gì đến sẽ đến, em và anh xa nhau tuy quãng đường không xa nhưng nó đã khiến tình yêu của chúng ta cũng dần phai mờ. Khi xa anh em luôn mong thời gian trôi nhanh để em được về bên anh, và em luôn nhớ đến anh.
Em nghĩ và đã từng nghĩ dù có chuyện gì xảy ra thì em sẽ cố gắng vượt qua và vì anh chuyện gì em cũng có thể làm được nhưng em không ngờ em càng cố gắng làm vì anh, anh lại càng rời xa em. Những gì em làm vì anh và để được ở bên anh em đã làm nhưng em lại được nhận lại bằng những thái độ hờ hững, lạnh nhạt. Anh muốn rời xa em nhưng anh lại không cho em biết lý do ngoài câu “anh không muốn làm cho em khổ”. Em khổ ư? Em đã yêu anh thì em chấp nhận tất cả vậy vì sao anh lại rời xa em, hơn nữa anh không cho em 1 lý do để chia tay mà anh cứ thế anh đi.
Tình yêu của chúng ta không có bắt đầu nên cũng không có kết thúc. Phải chăng em và anh đến với nhau chỉ là cảm giác. Nếu là như thế anh cũng nên nói cho em biết, nhưng tại sao anh nói anh yêu em. Anh mang lại cho em biết bao điều mà em nghĩ sẽ không bao giờ đến với em, có lẽ đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối em được sống trong niềm hạnh phúc mà anh mang lại cho em.
Giờ đây mỗi khi em nhớ lại về những ngày em được hạnh phúc bên anh thì những kỷ niệm nó lại tràn về, và lúc đó em như được sống lại như những ngày có anh ở bên. Em chưa quên và không thể nào quên được những tháng ngày đó, hình ảnh của anh nó đã đi vào cuộc sống của em. Em không hiểu tại sao thời gian trôi đi như thế mà em cũng không thể quên anh, nhưng dù thế nào đi nữa thì em cũng luôn nhớ và luôn yêu anh như buổi ban đầu.
Dù sau này người anh yêu là ai em cũng sẽ cầu và chúc cho anh luôn vui vẻ và hạnh phúc. Em sẽ luôn nhớ đến một người mà đã mạng lại cho em những ngày hạnh phúc và là người đầu tiên yêu em va em yêu và sẽ mãi mãi là như thế.
Em yêu anh và sẽ mãi yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao anh vẫn yêu em nhiều đến thế
Em và mẹ anh đã cùng một lúc ra đi, cùng một lúc anh phải chịu đến 2 nỗi đau. Mất em anh đã mất tất cả rồi, mẹ anh lại đi nước ngoài, sao ông trời lại bất công đến thế cơ chứ.
Anh đã mất gia đình, mất người mà anh yêu nhất trước cái tết mất rồi. Em có biết được là anh buồn đến như thế nào không hả Trang?Anh cảm thấy cô đơn khi mà mọi nhà nói cười vui vẻ với nhau còn anh thi chỉ biết ngồi một mình và nhớ về em. Anh nhớ lại 2 năm trước khi anh va em đón giao thừa cùng với nhau lần đầu tiên. Sao nó lại vui đến thế, tết năm đấy anh cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc nhất. Khi pháo hoa được bắn lên trời, anh và em đã trao nhau nụ hôn đầu tiên của năm mới, kỉ niêm đó thật khó quên với anh. Còn năm nay khi mỗi tiếng pháo hoa được bắn lên thì tim anh lại một lần nhói đau.
Anh đã rất tuyệt vọng và đau khổ khi em ra đi, anh nghĩ anh sẽ không đứng dậy được sau sự vất ngã đó. Nhưng thời gian đã giúp anh vuợt qua khó khăn khi không còn em ở bên cạnh và hàn gắn được phần nào vết thương em đã để lại cho anh. Anh không đẹp trai, không ngoan ngoãn, nhưng sao em vẫn yêu anh trong 3 năm qua. Em và anh đã có tất cả để giờ đây khi chia tay thì chỉ có mình anh buồn thôi. Em nói em không buồn khi chia tay với anh ư!Có lẽ em chỉ coi cái tình yêu này như một trò chơi mà thôi. Lúc thích thì yêu nhưng khi chán rồi thì vất nó đi không thương tiếc. Anh không trách em đâu, nếu có trách thì chỉ trách anh. Anh không xứng đáng với em, anh chỉ là một thằng con trai nhà nghèo còn em là một tiểu thư trong một gia đình khá giả. Tại sao em lại yêu anh nhiều đến thế hả Trang? Em đã bất chấp tất cả để yêu anh cơ mà, kể cả bố mẹ em không cho em yêu anh. Nhưng bố mẹ em càng cấm bao nhiêu thì em lại yêu anh nhiều bấy nhjêu mà. Sao bây giờ em lại nói em không còn yêu anh nữa, anh không tin đâu, du em có nói câu đấy hàng nghìn lần anh vẫn không bao giờ tin. Anh rất muốn được gặp em để đươc nói hết với em tất cả những gì anh đã kìm nén trong lòng bao lâu nay. Nhưng sao khi gặp em anh lại không thể nói được, anh chỉ muốn ôm em vào lòng thật nhanh. Cái cảm giác đó đã xa anh 2 tháng rồi em biết không? Anh chưa làm được việc gì cho em cả, chỉ toàn em giúp anh thôi.
Có lẽ em chia tay với anh vì những cái em cần thì anh không có, còn những cái anh có thì em lại không cần. Anh chỉ có tình yêu dành cho em là chân thật thôi, chứ anh không có cái gì hơn cả. Tình yêu là gì hả em?Nó là gì mà khiến người ta hạnh phúc khi có được nó. Nhưng khi mất nó tại sao người ta lại đau khổ chứ. Nếu biết tình yêu đau khổ đến như thế này thì anh sẽ không yêu đâu. Người ta nói "tình yêu là cả một sự hy sinh cho ngưòi mình yêu, dù sai nhưng vẫn cứ yêu, và yêu không cần nhận lại". Nếu em không phải lên Hà Nội học thì chúng ta sẽ không mất nhau đâu vì xa mặt cách lòng mà. Ôi!Buồn quá đi mất. Anh đã cố yêu người khác để quên em đi, nhưng càng cố yêu thì anh lại càng nghĩ về em và yêu em nhiều hơn. Anh phải làm gì để quên được em đây, làm gì để quên những kỉ niệm anh và em đã có với nhau đây
Trang ơi! Không biết em có đọc được những dòng tâm sự này không, nhưng anh luôn mong em luôn hạnh phúc. Hãy tìm người con trai khác tốt với em hơn anh, không hư hỏng như anh. Anh sẽ không mong em tìm được người yêu em hơn anh đâu vì không có ai có thể yêu em nhiều như anh. Dù thế nào đi nữa thì anh vẫn yêu em và trái tim anh luôn dành chỗ em dù bất cứ lúc nào. Anh sẽ tha thứ cho em và chấp nhận hết tất cả dù em có trở thành con người như thế nào đi chăng nữa. Em hãy nhớ rằng "trái tim anh luôn cần có em". Dù không có anh ở bên cạnh nữa em cũng phải sống thật tốt đấy nhé. Anh không bao giờ muốn thấy em buồn đâu. Anh yêu em rất nhiều cô bé đáng yêu của anh ạ. Trần Quang Đạt mãi mãi yêu em Trang ạ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Liệu có thể như thế nữa không Chúng mình đã quen nhau chục năm có lẻ, nhưng những kỷ niệm chúng mình có với nhau thì đếm trên đầu ngón tay phải không anh. Nhưng anh có biết là em yêu anh ngay từ lần đầu gặp anh, vì có lẽ bất cứ người con gái nào gặp anh cũng thích, anh không nhưng đẹp trai mà lại là con...