Tình giữa

Theo dõi VGT trên

” Từ ngày mai em được tự do rồi.”

Đó là dòng tin cuối cùng tôi nhận được trước khi người yêu bay sang Pháp và buông lời kết thúc tình yêu bảy năm của chúng tôi. Chúng tôi bắt đầu “yêu xa” từ những ngày tôi còn là cô nữ sinh chập chững vào lớp 10. Kể từ đó, tôi ngày ngày mang bóng hình của anh chàng ở xa hơn 200 cây số. Một chuyện tình học trò đơn thuần, nhắn gửi lời thương nhớ qua từng dòng tin nhắn. Và rồi chỉ vì một lời hẹn ước ngày ấy mà cả hai đã xem như nguồn động lực để tìm đến Thủ đô tiếp tục con đường học vấn. Cũng chính nơi đây, thứ tình yêu non dại của tuổi học trò mà ai cũng bảo rằng sớm nở tối tàn lại tiếp tục nở rộ. Bảy năm là quãng thời gian ta cùng nhau trưởng thành, cùng nhau bước qua tuổi thanh xuân và cùng nhau hướng về cánh cửa đường đời.

Tình giữa - Hình 1

Vậy mà, sau tất cả, những tưởng chàng trai 17 tuổi năm ấy sẽ là người đi cùng tôi đến cuối đời thế nhưng có lẽ vẫn còn quá sớm để nói điều đó. “Đâu phải chỉ có yêu thôi là sẽ bên nhau trọn đời …” Một ngày đẹp trời người muốn đi, không cho ta được giữ. Thế là thôi!

***

Với những người yêu xa, câu nói hạnh phúc nhất không phải là “Anh yêu em” mà là “Mình gặp nhau nhé!”. Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày anh đến khám bệnh ở một thành phố chỉ cách nơi tôi ở hơn 50 cây số. Trước khi trở về ba mẹ cho phép chúng tôi gặp nhau. Hoặc anh sẽ đến nhưng chỉ có 1 tiếng gặp nhau, hoặc tôi sẽ đến và chúng tôi có một buổi chiều cạnh nhau. Khi ấy chúng tôi vẫn còn là những cô cậu học trò với thứ tình cảm ngây ngô, chỉ đơn giản là muốn bên nhau thật nhiều.

Và rồi, tôi – một cô nhóc 16 tuổi chưa từng đi xa một mình, chỉ vì một người lại chạy đến một thành phố xa lạ. Giây phút nhìn thấy anh tim tôi vỡ òa trong hạnh phúc, trong mắt tôi cả thế giới chỉ gói gọn là anh. Chính là cái dáng người ấy, ánh mắt ấy, nụ cười ấy … ngày ấy đã khiến trái tim này thổn thức. Đã không còn là những giấc mơ mỗi đêm ta níu kéo, con người ta ngày nhớ đêm mong giờ đây đã hiện hữu ngay trước mắt. Khoảnh khắc ấy, tôi biết, dù sau đó có bất kỳ chuyện gì đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ không hối hận vì ngày ấy đã bỏ lại tất cả để chạy đến bên người ấy.

Tình giữa - Hình 2

Cuộc hẹn đầu tiên chỉ gói gọn trong quán kem, nhà sách và kết thúc tại bãi biển. Chúng tôi ngồi cạnh nhau, phóng tầm mắt ra đại dương mênh mông, khẽ thả hồn theo từng cơn sóng, tận hưởng vẻ đẹp của một buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống. Cách những cơn sóng xô bờ thật nhẹ nhàng nhưng thời gian thì không như vậy. Tới khi chợt giật mình nhìn lại thì đã trễ chuyến xe buýt cuối cùng, tôi buộc phải trở về bằng những chuyến xe khách đi đường dài. Nghĩ đến việc phải rời anh đã khiến lòng tôi se thắt. Hơn nữa, cảnh một cô nhóc tuổi 16 đơn độc trên chuyến xe xa lạ lại càng làm tôi bất an hơn.

Tôi bám chặt lấy tay anh nước mắt không ngừng rơi. Anh khi ấy cũng chỉ là một chàng trai tuổi 17 chẳng thể làm gì hơn chỉ biết trao cái ôm vụng về khẽ dỗ dành cô gái nhỏ. Cuộc vui nào cũng đến lúc phải tàn. Rồi cũng đến lúc tôi phải rời vòng tay anh để trở về với cuộc sống thường nhật của mình. Mải đuổi theo dòng suy nghĩ, tôi đã yên vị trên xe từ lúc nào còn người con trai ấy thì vẫn đứng đó nhìn tôi qua khung cửa sổ cho tới lúc xe xuất bến. Khi ấy, bác tài có nói một câu khiến tôi nhớ mãi đến tận bây giờ: “Hai đứa dính nhau như sam thế. Nó còn dặn đi dặn lại phải đưa về tận nhà đấy!” Tôi bật cười trong nước mắt. Thanh xuân của tôi thật may mắn khi có người con trai ấy!

Khác với những mối tình học trò bị ngăn cấm, câu chuyện của chúng tôi nhận được sự đồng tình từ cả hai phía khi ba mẹ đều là bạn thời đại học của nhau. Mặt khác, thành tích học tập của cả anh và tôi không tệ, có lẽ vì thế chúng tôi đã có một câu chuyện thanh xuân vườn trường thật đẹp. Cả nhà tôi ai cũng đều biết tới sự hiện diện của anh, quan tâm tới mức tôi trộm nghĩ rằng nếu một ngày người tôi đưa về không phải chàng trai ấy … thì sẽ ra sao? Cuộc sống quả thật vô thường khó đoán, nói thế mà đến cuối cùng người mặc vest trắng trong đám cưới của tôi lại không phải là anh thật!

Vào một buổi sáng đẹp trời tôi tỉnh giấc và kiểm tra tin nhắn như thường lệ mà không hề biết rằng một điều kinh khủng đang đợi tôi phía trước. Chuyện anh sắp phải sang Pháp công tác trong 1 thời gian thì tôi biết nhưng tôi không nghĩ rằng lại đột ngột đến như thế, càng không nghĩ rằng chỉ đơn giản có thế mà chúng tôi phải chia tay. Trong phút chốc, chỉ một tin nhắn vỏn vẹn đã hại chết cả ngày tươi đẹp của tôi.

Những ngày sau đó là chuỗi ngày kinh khủng nhất trong cuộc đời tôi. Bảy năm không phải một khoảng thời gian ngắn ngủi muốn quên là quên được. Ngày ấy tôi vì một người mà yêu cái đất Thủ đô, nay cũng vì một người mà hận cả mảnh đất này. Vì sao ư? Vì khắp những nẻo đường tôi đặt chân đến đều có những kỉ niệm năm xưa chúng tôi cùng viết lên. Ngày ấy chúng tôi ôm theo giấc mộng bên nhau để đến nơi đây thế mà giờ đây chỉ còn lại mỗi mình tôi lẻ bước. Anh, dường như đã trở thành một thói quen trong cuộc sống của tôi, một thói quen khó bỏ. Không có anh mọi thứ vẫn thế, nhịp sống Thủ Đô vẫn thế, mặt trời vẫn mọc, trái đất vẫn quay, chỉ có tim tôi là không được ổn.

Anh đi rồi nhưng hình ảnh của anh đã là một hình xăm kiên cố hằn sâu trong tim tôi, để xóa đi thì tim này sẽ phải chịu những đau đớn tột cùng. Gia đình anh, bạn bè anh, nhìn tôi bằng ánh mắt thương xót đầy bất lực, tôi biết họ thương tôi nhưng họ chẳng thể can thiệp vào quyết định của anh. Cuối cùng chỉ còn một mình tôi loay hoay cố đứng vững. Tôi nhận ra rằng dẫu cho tôi đứng yên thì cuộc sống này vẫn đang tiếp diễn mỗi ngày, vì thế mỗi ngày trôi qua tôi đều tự dặn lòng phải mạnh mẽ bước tiếp, cố gắng vùi mình vào công việc, rong chơi cùng bạn bè, tuyệt đối không cho bản thân thời gian rỗi để đau lòng. Thế nhưng dẫu tôi có cố gắng đến nhường nào, đêm về tôi vẫn chẳng thể ngăn mình nhớ anh. Nhớ thương – uất ức – căm giận – đau lòng – nhớ thương … cái vòng lặp ấy cứ mải đeo đẳng lấy tâm trí tôi suốt một thời gian dài. Và cứ thế, mỗi đêm tôi đều yên giấc cùng nước mắt.

Cho tới một ngày, tôi thôi khóc lóc. Những tưởng rằng đã có thể để quá khứ yên giấc nhưng hình như tôi lại lầm rồi. Khi một người bạn anh hỏi tôi rằng: “Em còn nhớ nó không?” Tim tôi chợt thắt lại. Nước mắt lại rơi. Lúc ấy tôi mới biết rằng à thì ra mình vẫn chưa thực sự ổn. Và tôi cũng nhận ra rằng có lẽ đến cuối cuộc đời này tôi cũng chẳng thể quên được người con trai ấy…

***

Đã nhiều lần tôi từng muốn buông bỏ tất cả để chạy đến tìm anh thế nhưng đến cuối cùng lại chẳng đủ can đảm như những ngày tôi 16. Khi ấy nói là đến một thành phố xa lạ nhưng cũng chỉ cách nhau 50km, giờ đây Pháp là đất nước lạ lẫm xa hơn 10.000 cây số. Khi ấy cùng lắm là bỏ một buổi học thêm, giờ đây là bỏ gia đình, bỏ cả sự nghiệp. Tôi thực chẳng đủ dũng khí để rời đi. Nhưng sau tất cả, lí do quan trọng nhất có lẽ là khi ấy tôi biết ở nơi đó có người đang đợi mình, còn giờ đây tôi tự hỏi rằng liệu ở mảnh đất xa lạ ấy còn có người đang đợi tôi chăng?

Còn nhớ ngày ấy anh từng dặn tôi rất nhiều lần rằng dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra cũng đừng bao giờ im lặng, vì anh sợ im lặng rồi sẽ im lặng mãi mãi. Thế còn anh thì sao? Có điều gì sao không nói cùng nhau? Bảy năm – cả thanh xuân của một người con gái đã đốt trọn cho anh, thế mà người nhẫn tâm kết thúc tất cả chỉ bằng một tin nhắn. Cái tin nhắn chứa đựng điều khủng khiếp ấy tôi đã đọc cả ngàn lần, từng con chữ khắc sâu vào tim không ngày nào là không dày vò tôi.

Chúng tôi cũng đã từng yêu xa, khó khăn gì cũng đã trải qua cả rồi, thế thì anh còn lo điều gì? Nếu có gì không vừa ý ta ngồi lại nói chuyện, trước giờ vẫn thế cơ mà? Nếu tôi sai tôi vẫn chấp nhận và sẵn sàng sửa đổi, có sao đâu? Anh từng nói nếu một ngày anh không còn thương nữa thì hãy nhắc anh nghe lí do ta bắt đầu nhưng bây giờ đến cơ hội để lên tiếng anh cũng không cho. Tôi đã hai lần chủ động, có thêm lần nữa cũng chẳng ngại đâu. Vậy rốt cuộc anh vì đều gì mà muốn dừng lại? Tôi có nghĩ nát óc cũng chẳng thể hiểu được. Chẳng cần một lí do nào cả, đơn giản là muốn đi, thế thôi?

Anh đi, bỏ lại đằng sau là cả một bầu trời căm phẫn. Tôi sống trong đau đớn, dày vò, khổ sở đến mức tôi đã từng trộm nghĩ nếu như biết sớm điều này thà rằng ngày ấy tôi đừng tỉnh dậy nữa. Nhưng đã là cuộc sống thì không tồn tại hai từ “nếu như”. Ngày ta bắt đầu là bằng sự tự nguyện của cả hai thế nhưng ngày kết thúc chỉ cần một người quay lưng, chẳng cho người kia quyền níu kéo. Vậy là thôi! Nếu chuyện chúng tôi là một bộ phim thì có lẽ cái kết nhạt nhẽo này đủ khiến những mọt phim dấy lên lòng căm giận và biên kịch hẳn sẽ thu đủ gạch để xây lâu đài mất.

***

“Cứ ngỡ là bạn đời, hóa ra là bạn đường … chỉ đi chung đến đây rồi buông …”

Câu hát ấy cứ như Hamlet Trương viết dành riêng cho chính tôi lúc này. Cứ ngỡ là chàng trai cạnh tôi năm 17 tuổi sẽ đi cùng tôi đến hết cuộc đời, thế nhưng rồi cuộc sống lại lần nữa chứng minh rằng nó thật không đơn giản như tôi nghĩ, quay đi ngoảnh lại đã chẳng còn ai bên cạnh nữa rồi. Đến cuối cùng, chỉ còn mình tôi cứ mãi ôm lấy trái tim đầy vết xước của mối tình tan vỡ, chẳng muốn quen thêm một ai. Sống với cô đơn, dày vò trong nỗi nhớ, khao khát đến tuyệt vọng. Những cảm giác ấy chỉ một lần là quá đủ! Dần dà tôi tự tách mình khỏi những mối quan hệ tình cảm và cứ mãi lẩn trốn trong những hốc tối bình lặng của riêng tôi.

Tôi cứ sống cuộc đời an yên như thế cho đến một ngày, tôi gặp được một người muốn trái tim tôi lần nữa mở cửa. Tuy vậy, với những người đã chịu quá nhiều những thương tổn trong tình yêu, họ cảnh giác và chẳng dám mở lòng thêm một lần nữa, vì họ sợ, sợ khởi đầu này sẽ mở màn cho chuỗi những đau thương kế tiếp. Hơn tất cả, những người mang trong mình nỗi đau rất dễ làm đau người khác, một mình tôi đã là quá đủ rồi và tôi chẳng muốn thêm một ai phải chịu những nỗi đau đến xé lòng như tôi đã từng cả. Dẫu thế, mặc cho tôi hờ hững, lạnh nhạt, người vẫn ngày ngày kiên trì vượt qua tầng tầng lớp lớp những hàng rào gai, cố gắng đập từng viên gạch trên bức tường khoảng cách chỉ để được bước lại gần tôi, dùng trái tim ấm áp của mình để sưởi ấm một trái tim từ lâu đã nguội lạnh.

Người chấp nhận quá khứ của tôi, chấp nhận yêu thương tôi dẫu biết trong tim tôi vẫn luôn mang một bóng hình khác, chấp nhận tất cả chỉ cần đó là tôi. Một cô gái chịu nhiều thương tổn sẽ ngày càng trở nên lãnh đạm cũng giống như cây xương rồng vì ở sa mạc nóng bức mà lá hóa gai. Thế mà suốt 5 năm dài người đã dùng tất cả kiên nhẫn, bao dung để ôm lấy một cô gái như thế mặc cho trái tim mình cũng đang rỉ máu. Đến cuối cùng sự chân thành ấy đã khiến tôi lần nữa muốn đặt lòng tin vào tình yêu. Suy cho cùng tôi cũng chỉ là một cô gái yếu đuối gồng mình tỏ ra mạnh mẽ. Suy cho cùng tôi cũng chỉ là một cô gái cần một bờ vai … Đau đớn, nước mắt, tất cả đã dành cho mối tình trước vậy thì giờ đây tôi sẽ chỉ yêu với những nụ cười và hạnh phúc. Có thể người đến sau không được hoàn hảo như người đến trước thế nhưng sau khi đi qua những thương tổn, điều tôi cần chỉ đơn giản là một người sẽ không bỏ rơi tôi!

***

Cũng giống như một bông hoa mọc từ nơi hoang tàn sẽ có sức sống vô cùng mãnh liệt, một tình yêu đi lên từ những tan vỡ cũng sẽ quý giá và đáng trân trọng hơn rất nhiều.

Rồi sẽ đến một lúc nào đó, cái chúng ta cần không phải là thứ tình yêu mãnh liệt của tuổi trẻ mà chỉ đơn giản là sống bên nhau vui vẻ từng ngày. Không cần những lời hoa mĩ, không hứa hẹn tương lai xa xôi, chỉ ở cạnh nhau thế thôi. Và một ngày khi cảm thấy thích hợp, người mở lời: “Mình cưới nhé!” Tôi khẽ cười. Ừ, cưới thôi.

Trong suốt nhiều năm qua, vô số lần tôi muốn tìm anh để hỏi:
- Rằng những năm qua anh có sống vui vẻ khi đã nhẫn tâm bỏ rơi tôi ?
- Rằng ngày ấy vì điều gì mà anh phải làm như vậy?
- Rằng anh có từng nhớ đến tôi và những lời hẹn ước?
Nhưng bây giờ thì câu trả lời của anh đã không còn quan trọng nữa rồi! Anh từng nói lễ đường là nơi bài Beautiful in white vang lên chứ không phải Vợ người tahay một bài tương tự. Chắc có lẽ tôi không có diễm phúc để được nghe giai điệu của Beautiful in white trong lễ cưới của mình. Tôi chỉ còn có thể nhớ anh nốt hôm nay thôi. Lần nữa ôn lại câu chuyện thanh xuân năm ấy và để nó mãi mãi yên giấc trong căn phòng quá khứ để ngày mai tôi sẽ được sống trọn vẹn từng phút giây bên người bạn đời của mình.

“Gửi chàng trai 17 tuổi năm ấy đã bên em cả thanh xuân của mình, ngày mai, khi váy cưới của em chạm đất, chú rể không phải anh thật rồi!”

Tình giữa là như thế, không dang dở như tình đầu cũng chẳng viên mãn như tình cuối nhưng lại là chuyện tình để lại nhiều xúc cảm nhất. Khi bắt đầu cứ ngỡ là tình cuối hóa ra lại kết thúc như tình đầu.

Theo nhatkytoday.com

Những mảnh giấy không tên

Cơn gió bấc tháng mười bất chợt thổi về, ngang qua cửa quán nước làm chiếc chuông gió vang lên những âm thanh leng keng, leng keng.

Những mảnh giấy không tên - Hình 1

Một luồng hơi lạnh ùa vào làm Nhiên khẽ rùng mình. Nhiên đưa mắt nhìn ra phía ngoài, con phố đã bắt đầu đông người, và nơi mặt đường đã lác đác vài chiếc lá vàng vừa rơi xuống. Hình như mùa đông đã về!

Nhiên đứng trong quầy, sắp xếp lại những vật dụng quen thuộc: li, cốc, khay đá, thìa,... vừa làm vừa hát khe khẽ. Anh bạn làm chung nhìn Nhiên mỉm cười khiến Nhiên hơi xấu hổ. Nhạc được bật lên, là bài Vì tôi còn sống. Nhiên thích thú nhịp nhịp bàn chân. Chín giờ, khách đã vào quán kha khá. Nhiên trở lại công việc chính của mình là ghi món. Nhiên bước dần về phía vị khách vừa mới vào quán. Đó là một chàng trai với vẻ ngoài thanh lịch, mặc áo sơ mi caro, quần kaki màu cà phê sữa, đeo balo và đội nón kết. Anh chọn một chỗ ở trong, cách biệt với những bàn khác, có lẽ anh muốn tìm sự yên tĩnh. Nhạc trong quán đã chuyển sang thể loại acoustic nhẹ nhàng, sâu lắng. Nhiên vừa bước tới thì anh đã lên tiếng: "Cho mình một li trà atiso và một phần bánh". Hơi ngạc nhiên nhưng Nhiên vẫn giữ thái độ vui vẻ và ghi món ăn mà anh chàng vừa gọi vào cuốn sổ. "Anh chờ em một chút nhé!".

* * *

Nhiên tình cờ nhận việc ở quán qua một người bạn giới thiệu. Chủ quán là anh của đứa bạn nên Nhiên dễ dàng được nhận vào. Một phần vì Nhiên muốn kiếm thêm thu nhập để trang trải việc học, một phần cũng muốn trải nghiệm công việc này như là một thú vui. Nhiên làm ở đây cũng hơn một năm, mọi người đều yêu quý Nhiên vì bản tính trẻ con và thân thiện. Và trong khoảng thời gian đó, Nhiên có nhiều kỉ niệm ở nơi đây. Không chỉ là những anh chị đồng nghiệp trong quán mà còn là những vị khách đến đây. Có người luôn đến đây vào ngày Chủ nhật, có người chỉ gọi đúng một thức uống quen thuộc, có người thi thoảng đến nhưng lần nào cũng dành cho Nhiên lời khen rằng Nhiên thật đáng yêu. Thường thì những vị khách ấy luôn để trong Nhiên những cảm xúc tích cực và vui tươi, chỉ có một vài vị khách "khác biệt" khiến Nhiên phải suy nghĩ thật nhiều. Và lần này, chính là chàng trai hôm trước. Chàng trai thường xuyên đến quán một tuần ba lần, vào những ngày khác nhau và những thời điểm khác nhau, có thể là sáng sớm hoặc xế chiều hoặc cũng có thể khi phố đã lên đèn. Điều đó chẳng có gì ngạc nhiên khi những người khác cũng có thể như thế. Khoảng thời gian đầu, Nhiên có thấy chàng trai ấy thường lui tới quán nhưng Nhiên chẳng chú tâm lắm, chỉ nghĩ đơn giản anh ta cũng như vị khách khác. Nhưng rồi, sau một thời gian, Nhiên chợt nhận ra điều kì lạ là mỗi khi đến quán anh ta luôn chọn chỗ ngồi phía trong và gọi duy nhất món trà atiso. Thật sự mà nói thì điều đó làm Nhiên phải quan tâm và ngạc nhiên. Nhiên bắt đầu chú ý và quan sát đến chàng trai ấy như thể đang tìm kiếm điều bí ẩn từ anh ta. Chàng trai có vẻ bận rộn với chiếc laptop, hầu như lần nào đến anh cũng đều gõ trên bàn phím và ghi chép công việc hơn là việc thưởng thức thức uống ở đây. Anh ta có thói quen ghi những câu ngắn trong mảnh giấy note nhiều màu sắc: "Chúc một ngày tốt lành", "Trời hôm nay đẹp quá!" hay: "Hôm nay tôi vui vì thấy bạn" rồi để lại bàn sau khi rời đi. Thường thì Nhiên sẽ dọn dẹp nơi ấy và giữ lấy những mảnh giấy đó xem như là lời chúc dành cho mình. Trong những lúc đi ngang qua chỗ chàng trai, Nhiên đều liếc mắt nhìn về phía ấy xem thử người ấy đang làm gì và có biểu lộ điều gì hay không. Thi thoảng Nhiên bắt gặp ánh mắt của anh chàng nhìn về phía mình, một cách trìu mến và rụt rè. Và khi biết rằng Nhiên cũng nhìn mình thì anh chàng lại vội vã quay đi hoặc cúi gằm mặt xuống chiếc laptop để trước mặt. Nhiên băn khoăn tự hỏi liệu rằng chàng trai ấy có bị làm sao không hoặc anh ta đang theo dõi mình? Nhưng rồi Nhiên nhận ra bản thân cô thật ngốc vì chỉ nghĩ những điều vẩn vơ, có lẽ đầu óc cô đã nghĩ quá nhiều rồi. Anh chàng đấy chỉ là vị khách bình thường thôi.

Nhiên nói thầm và tự cười nhạo chính mình. Bẵng đi một thời gian dài, anh ta đột ngột biến mất. Một tuần, hai tuần rồi một tháng, Nhiên không hề nhìn thấy anh ta trở lại quán nữa. Nhiên có hỏi thăm những anh chị khác nhưng nhận được những cái lắc đầu. Nhiên bỗng dưng thấy buồn đôi chút, một nỗi buồn nhẹ thoáng qua trong tâm hồn mình. Những ngày tiếp theo, Nhiên tự nhủ rằng có thể chàng trai ấy đã tìm được một quán khác phù hợp và độc đáo hơn để giải thích cho sự biến mất của anh ta.

* * *

Đã một tháng trôi qua, Nhiên không ít lần nhớ về hình ảnh của chàng trai hay ngồi ở góc quán ấy. Trong những lần rảnh rỗi, Nhiên vô tình hướng ánh nhìn của mình về phía chỗ mà chàng trai từng ngồi, xem người ấy có quay trở lại không. Nhưng người ngồi đó không phải là chàng trai kia mà là những vị khách xa lạ. Không còn những âm thanh quen thuộc gọi nước, không còn những mảnh giấy nhỏ, không còn những ánh mắt tình cờ chạm nhau trong khoảnh khắc. Chỉ trong tiềm thức, Nhiên thấy nhớ chàng trai mặc áo sơ mi đỏ, một nỗi nhớ không rõ hình dạng. Nó khiến người ta đôi khi thấy cồn cào, xao xuyến trong tim mà chẳng hiểu lí do vì sao.

Chàng trai ấy trở lại quán nước vào một ngày nắng rực rỡ ngoài cửa kính. Anh ngồi điềm nhiên đọc cuốn sách mang theo, rồi khẽ gọi một li cappuchino từ một bạn nhân viên nam gần đấy. Anh đưa mắt nhìn xung quanh quán, không thấy cô gái ấy. Cô gái mà anh đã tình cờ gặp trên chuyến xe buýt từ trường về nhà trọ. Hôm ấy, anh ngồi phía trước cô gái mấy hàng ghế, khi nghe giọng nói dịu dàng và cuốn hút từ phía sau, anh liền quay lại và bắt gặp hình ảnh cô gái ấy. Anh bị ấn tượng ngay bởi nét xinh xắn, trẻ con của cô gái khi nói chuyện cùng với mấy người bạn. Từ ánh mắt, nụ cười và cả giọng nói đều khiến tâm hồn anh chênh chao. Và có lẽ cô gái không biết đang có người nhìn ngắm mình. Xe buýt dừng ở trạm, cô gái và nhóm bạn cùng bước xuống. Anh dõi theo, thầm mong một lần nữa được gặp người ấy. Tình cờ làm sao, anh được gặp cô gái trong quán nước bên đường, chỉ là anh tiện đường ghé vào. Từ dạo ấy, anh thường lui tới đó với hi vọng một dịp nào đó có thể bắt chuyện với cô nhưng biết bao nhiêu lần anh bỏ lỡ hoặc không dám mở lời. Chỉ biết ngồi nhìn lén cô gái với nỗi ao ước thầm kín. Nay anh quay lại quán sau những ngày bù đầu với đồ án tốt nghiệp, nhưng lại không được gặp cô. Anh uống hết li cappucino và thở dài như muốn trút bỏ một chút thất vọng. Anh trao mảnh giấy nhỏ màu vàng cho anh nhân viên nhờ chuyển giúp cho cô gái ấy rồi bước ra ngoài.

"Nhiên ơi, có người chuyển cho em mảnh giấy này nè".

"Ai vậy anh?".

"Một chàng trai bảnh bao, lịch lãm. Em thử mở ra xem".

Nhiên mở mảnh giấy được gấp làm tư, dòng chữ được viết gọn ghẽ, nắn nót: "Đã lâu không gặp em". Tâm trí Nhiên ngỡ nhận ra, là chàng trai mà cô mong chờ lâu nay. Anh đã trở lại rồi! Khẽ mỉm cười, Nhiên nhét mảnh giấy vào túi áo rồi cảm ơn anh bạn.

* * *

Cô gái và chàng trai bắt đầu trò chuyện với nhau sau ngày hôm đó. Những mẩu đối thoại ngắn diễn ra không quá lâu giữa hai người, chỉ vài lời hỏi thăm quen thuộc hay những câu tán gẫu vui, nhờ đó mà họ biết thêm thông tin của nhau. Chàng trai tên Quân, sinh viên năm cuối trường Bách Khoa, còn cô gái là sinh viên năm hai trường Luật. Nhiên đặc biệt thích những thứ nhỏ nhắn mà dễ thương y như tính cách của cô. Quân thì thích những vật mang hơi hướm cổ điển và truyền thống như những mảnh giấy note, thư tay hoặc sách cũ. Qua những lần nói chuyện ấy, hai người hiểu một chút về nhau, có những sở thích giống nhau cũng có những điểm đối nghịch. Tuy vậy, cả Quân và Nhiên đều thoải mái và cảm thấy bình yên khi được trò chuyện với ai kia.

Vẫn giữ thói quen cũ, Quân thường viết tặng cho Nhiên lời chúc qua những mảnh giấy. Nhiên cất giữ chúng trong một chiếc hộp giấy, ngày càng đầy lên. Hộp giấy được Nhiên để trên một kệ gỗ cao phía trong cùng, nơi quầy tính tiền như một bí mật giữa Nhiên và Quân.

Rồi một ngày Nhiên nhận được mảnh giấy màu đỏ: "Chiều mai em rảnh không, đi dạo với anh một chút nhé!", được gấp lại để dưới tách cà phê nơi chỗ Quân ngồi. Nhiên mở ra đọc rồi lặng lẽ gấp lại, nôn nao chờ đến ngày mai. Đúng như lời hẹn, cả hai rời khỏi quán nước sau ca trực của Nhiên. Lúc ấy, trời vừa chuyển sang màu vàng thẫm của buổi chiều mùa xuân. Tiết trời mát mẻ và thoáng đãng. Cả hai đi dạo bên bờ hồ, ăn kem rồi nói đủ điều về nhau. Họ nói chuyện khá ăn ý và thích tính cách của nhau. Họ nhận ra trong đối phương có nét gì đó tương đối giống mình. Những câu chuyện họ kể cứ kéo dài, kéo dài mãi cho đến khi họ chợt nhận ra phải về. Nhiên và Quân đều muốn nói điều gì đó nhưng phút chốc họ lại ngập ngừng rồi bối rối nói lời tạm biệt.

* * *

Ngoài những lần nói chuyện ở quán, Quân và Nhiên liên lạc với nhau qua Facebook. Những hoạt động của Nhiên luôn hiện trên new feed của Quân. Quân không thường để lại bình luận, chỉ đọc và nhấn thích trong từng dòng trạng thái của Nhiên. Và Quân phát hiện ra Nhiên rất thích tương tác dưới những bài đăng mà giới trẻ quan tâm như về các cung hoàng đạo, về các confession tình yêu, về địa điểm ăn uống, du lịch... Qua cách bình luận của Nhiên, Quân nhận thấy ở Nhiên một tâm hồn trẻ con, hài hước và hơi mơ mộng một tí. Trong một lần lang thang ở Facebook, Quân tình cờ đọc được bình luận của Nhiên trong bài đăng và anh hào hứng với ý nghĩ của mình.

Sáng thứ bảy, Nhiên đến quán như thường lệ. Nhiên cảm thấy phơi phới trong lòng, cô đẩy cánh cửa, bước vào quán với nụ cười rạng rỡ trên môi. Nhiên biết rằng hết hôm nay là cô nhận được tiền lương. Quán vắng và bình yên. Như có một lực hấp dẫn nào đó khiến Nhiên nhìn về phía góc quán, trong linh cảm của Nhiên có gì đó khác lạ nơi ấy. Và dưới ánh nắng đang chiếu xuyên qua khung cửa kính, trên mặt bàn là một lọ sen đá mini đang vươn mình kiêu hãnh. Nhiên ngỡ ngàng, tự hỏi ai mang nó đến đây. Nhìn vào lọ sen đá được buộc nơ, Nhiên thấy nó đẹp vô cùng. Nhiên cầm lên thì một mảnh giấy rơi ra từ đáy lọ.

"Tặng em, sinh nhật vui vẻ nhé!".

Đó chính là món quà mà Nhiên rất yêu thích, cũng là điều ước mà hôm trước cô đã bình luận trên Facebook. Nhiên cầm mảnh giấy màu hồng ngắm nghía hồi lâu, rồi hai tay ôm lấy lọ cây đặt khẽ lên ngực trái mình. Như là một cái ôm sẽ sớm trao.

Theo muctim.com.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Bố di chúc để lại nhà cùng 2,7 tỷ tiền tiết kiệm cho mẹ kế, chúng tôi kéo nhau gặp luật sư để rồi nhận cái kết sững ngườiBố di chúc để lại nhà cùng 2,7 tỷ tiền tiết kiệm cho mẹ kế, chúng tôi kéo nhau gặp luật sư để rồi nhận cái kết sững người
10:11:52 22/12/2024
Bắt ghen chồng tại khách sạn, tôi đi đến nhìn cho rõ gương mặt của kẻ thứ 3 tôi bật cười cay đắngBắt ghen chồng tại khách sạn, tôi đi đến nhìn cho rõ gương mặt của kẻ thứ 3 tôi bật cười cay đắng
10:06:00 22/12/2024
Hạnh phúc mở tiệc tân gia, tôi sụp đổ khi mẹ chồng tuyên bố một điềuHạnh phúc mở tiệc tân gia, tôi sụp đổ khi mẹ chồng tuyên bố một điều
09:20:59 22/12/2024
Mỗi trận cãi vã với mẹ chồng, bà đều lăm lăm điện thoại âm mưu đen tối khiến tôi bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật!Mỗi trận cãi vã với mẹ chồng, bà đều lăm lăm điện thoại âm mưu đen tối khiến tôi bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật!
19:40:54 21/12/2024
Thấy con cả thờ ơ với bố mẹ, chồng tôi đòi lại mảnh đất đã cho giao con út sử dụng và cái kết mặn đắngThấy con cả thờ ơ với bố mẹ, chồng tôi đòi lại mảnh đất đã cho giao con út sử dụng và cái kết mặn đắng
09:52:02 22/12/2024
Ngày giỗ bố, tôi làm 7 mâm cỗ nhưng không anh chị nào đến, khi biết lý do thì tôi chỉ muốn đuổi vợ điNgày giỗ bố, tôi làm 7 mâm cỗ nhưng không anh chị nào đến, khi biết lý do thì tôi chỉ muốn đuổi vợ đi
08:10:56 23/12/2024
Mẹ tôi biếu thông gia một giỏ trứng nướng, nhưng chỉ nửa tiếng sau không ngờ gây hiểu lầmMẹ tôi biếu thông gia một giỏ trứng nướng, nhưng chỉ nửa tiếng sau không ngờ gây hiểu lầm
19:46:26 21/12/2024
Chồng mất gần 10 năm vẫn ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng 'món quà sinh nhật' khiến tôi chân tay run rẩyChồng mất gần 10 năm vẫn ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng 'món quà sinh nhật' khiến tôi chân tay run rẩy
19:37:32 21/12/2024

Tin đang nóng

Ông Trump đe dọa giành lại quyền kiểm soát Kênh đào PanamaÔng Trump đe dọa giành lại quyền kiểm soát Kênh đào Panama
04:56:46 23/12/2024
Mỹ nhân chỉ đóng 1 tập phim nhưng được khen đẹp nhất nhì Tây Du Ký 1986: Đời tư sóng gió, U70 độc thân, là "bà trùm" kinh doanhMỹ nhân chỉ đóng 1 tập phim nhưng được khen đẹp nhất nhì Tây Du Ký 1986: Đời tư sóng gió, U70 độc thân, là "bà trùm" kinh doanh
05:56:00 23/12/2024
Chuyện cảm động về "nàng công chúa" 50 tuổi mặc váy mỗi ngày: Bị chê cười nhưng vẫn không ngại sống thật với chính mìnhChuyện cảm động về "nàng công chúa" 50 tuổi mặc váy mỗi ngày: Bị chê cười nhưng vẫn không ngại sống thật với chính mình
06:50:35 23/12/2024
Nữ chính Cửu Trọng Tử bị Triệu Vy mắng thẳng mặt đạo đức giả, dính vào ồn ào hoả hoạn khiến 2 người mất mạngNữ chính Cửu Trọng Tử bị Triệu Vy mắng thẳng mặt đạo đức giả, dính vào ồn ào hoả hoạn khiến 2 người mất mạng
07:47:13 23/12/2024
Phát hiện hóa thạch 'ngoài hành tinh' gần thị trấn 'ma' ở MỹPhát hiện hóa thạch 'ngoài hành tinh' gần thị trấn 'ma' ở Mỹ
06:51:34 23/12/2024
Nữ NSƯT giải nghệ sang Mỹ: "Tôi nói với chồng rằng, muốn vui vẻ ở đâu cũng được"Nữ NSƯT giải nghệ sang Mỹ: "Tôi nói với chồng rằng, muốn vui vẻ ở đâu cũng được"
07:36:57 23/12/2024
Lên truyền hình kể khổ chuyện hôn nhân, cặp vợ chồng "nữ thần không tuổi" bị mỉa mai: Khổ thế sao không ly hôn cho rồiLên truyền hình kể khổ chuyện hôn nhân, cặp vợ chồng "nữ thần không tuổi" bị mỉa mai: Khổ thế sao không ly hôn cho rồi
07:27:52 23/12/2024
Phim cổ trang mới chiếu đã khiến dân tình phát cuồng, nữ chính "mặt búng ra sữa" đúng chuẩn ngoan xinh yêuPhim cổ trang mới chiếu đã khiến dân tình phát cuồng, nữ chính "mặt búng ra sữa" đúng chuẩn ngoan xinh yêu
05:56:34 23/12/2024

Tin mới nhất

Ngày chồng nằm liệt một chỗ, tôi gợi ý anh sang tên sổ đỏ cho vợ đứng chung, anh nói câu mà tôi chỉ muốn trả về nhà nội

Ngày chồng nằm liệt một chỗ, tôi gợi ý anh sang tên sổ đỏ cho vợ đứng chung, anh nói câu mà tôi chỉ muốn trả về nhà nội

08:16:51 23/12/2024
Lúc rơi vào hoàn cảnh bi đát rồi mà vẫn đề phòng vợ, đúng là không còn động lực mà chăm sóc chồng. Chồng tôi là người giỏi kiếm tiền, chưa cưới đã mua được nhà.
Bố chú rể thu gom cỗ thừa đám cưới, nhà gái phản ứng gay gắt

Bố chú rể thu gom cỗ thừa đám cưới, nhà gái phản ứng gay gắt

07:54:56 23/12/2024
Ngày cưới lẽ ra là thời gian đẹp nhất trong đời mỗi người nhưng với tôi đây lại là dấu ấn khó quên bởi những chuyện không ngờ tới.
Con dâu choáng váng khi nghe mẹ chồng yêu cầu phải chuẩn bị 50 triệu tiền tiêu Tết

Con dâu choáng váng khi nghe mẹ chồng yêu cầu phải chuẩn bị 50 triệu tiền tiêu Tết

07:44:07 23/12/2024
Năm nay làm ăn khó khăn mà mẹ chồng đòi con dâu phải đưa cho 50 triệu tiền tiêu Tết. Hồi còn yêu nhau, tôi là một cô gái ngây thơ, đầy hoài bão và ấp ủ.
Nhặt được hộp thuốc lạ, bố chồng phát hiện bí mật giấu kín của con dâu

Nhặt được hộp thuốc lạ, bố chồng phát hiện bí mật giấu kín của con dâu

07:40:12 23/12/2024
Vô tình nhặt được hộp thuốc, bố chồng phát hiện bí mật mà bấy lâu cô con dâu cố tình che đậy. Vợ chồng tôi hiếm muộn, hơn nửa đời người mới có được một cậu con trai.
Đau lòng khi người mình yêu có cuộc sống khổ sở nhưng không làm gì được

Đau lòng khi người mình yêu có cuộc sống khổ sở nhưng không làm gì được

10:02:04 22/12/2024
Hơn 20 năm yêu đơn phương cô ấy, tôi vẫn chưa thể đến được với ai. Giờ cô ấy không hạnh phúc với người chồng ngoại tình, vũ phu nhưng tôi cũng không thể chen vào cuộc sống của họ được...
Tôi đã quá nhu nhược khi nhiều lần tha thứ cho người chồng hay "ăn vụng"?

Tôi đã quá nhu nhược khi nhiều lần tha thứ cho người chồng hay "ăn vụng"?

09:56:05 22/12/2024
Ngay từ khi mới cưới, chồng tôi đã phản bội vợ trong chuyến đi công tác nước ngoài. Vậy mà tôi đã nhu nhược đến 15 năm sống cùng khi phát hiện anh ta nhiều lần ăn vụng ...
Về thăm quê, bố mẹ chồng bỗng tuyên bố sẽ giao hết tài sản cho vợ chồng tôi nhưng điều kiện kèm theo khiến tôi chẳng muốn nhận

Về thăm quê, bố mẹ chồng bỗng tuyên bố sẽ giao hết tài sản cho vợ chồng tôi nhưng điều kiện kèm theo khiến tôi chẳng muốn nhận

09:43:52 22/12/2024
Phải chấp nhận đánh đổi chứ? Làm sao mong cầu toàn mọi thứ được. Vợ chồng tôi không sống chung với bố mẹ chồng. Ông bà chỉ có mỗi chồng tôi là con trai, còn một đứa em gái thì lấy chồng xa.
Anh chồng 40 tuổi lấy được vợ trẻ nên hết mực yêu chiều, cưới được nửa năm đã định dồn bố mẹ chồng tôi vào đường cùng để mua nhà thành phố

Anh chồng 40 tuổi lấy được vợ trẻ nên hết mực yêu chiều, cưới được nửa năm đã định dồn bố mẹ chồng tôi vào đường cùng để mua nhà thành phố

09:38:18 22/12/2024
Bố mẹ tin tưởng con trai cả quá mức, cứ như vậy thì sớm muộn ông bà cũng phải lãnh hậu quả tay trắng, ra ngoài đường mà ở thôi. Chị Mai, tuy là chị dâu tôi nhưng lại kém tôi 5 tuổi.
Mẹ chồng muốn được trả lương 3 triệu/tháng, tôi liền biếu 500 triệu và tiễn bà về quê

Mẹ chồng muốn được trả lương 3 triệu/tháng, tôi liền biếu 500 triệu và tiễn bà về quê

09:34:33 22/12/2024
Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn , giá mà các con nói với mẹ ngay từ đầu thì đâu có cảnh tréo ngoe này. Lúc sinh con đầu lòng, tôi muốn được bà ngoại chăm sóc nhưng chồng không đồng ý.
Soi được ảnh của cháu chồng trên MXH, thím đi buôn khắp nơi tôi là loại mẹ chẳng ra gì, suốt ngày đỏm dáng, bỏ bê để con cái suy dinh dưỡng

Soi được ảnh của cháu chồng trên MXH, thím đi buôn khắp nơi tôi là loại mẹ chẳng ra gì, suốt ngày đỏm dáng, bỏ bê để con cái suy dinh dưỡng

09:30:28 22/12/2024
Sáng nay, khi đưa con đi trẻ, tôi vô tình gặp 1 người quen, cô ấy giật mình vì em bé nhà tôi trộm vía rất bụ bẫm. Hơn một năm trước, tôi đã chào đón thiên thần nhỏ của mình đến với thế giới này.
Bố mẹ phản đối nhưng tôi vẫn yêu tha thiết người đàn ông đã qua 2 đời vợ

Bố mẹ phản đối nhưng tôi vẫn yêu tha thiết người đàn ông đã qua 2 đời vợ

09:25:11 22/12/2024
Tôi tha thiết yêu anh dù anh thừa nhận đã có 2 đời vợ. Tôi vui mừng vì anh ngỏ lời xin cưới nhưng bố mẹ tôi phản đối ra mặt.
Thấy chị gái để lộ đầu gối sưng đỏ tôi nghe mà lặng người đau xót, thương chị gái vô cùng

Thấy chị gái để lộ đầu gối sưng đỏ tôi nghe mà lặng người đau xót, thương chị gái vô cùng

19:33:27 21/12/2024
Chị thề là mình chưa từng làm gì đi quá giới hạn với người kia nhưng chồng vẫn không tin. Chị gái của tôi là người phụ nữ dịu dàng, luôn hiểu chuyện.

Có thể bạn quan tâm

Tổng thống Biden phê duyệt thêm 571 triệu USD viện trợ quân sự Đài Loan

Tổng thống Biden phê duyệt thêm 571 triệu USD viện trợ quân sự Đài Loan

Thế giới

09:24:59 23/12/2024
Đài Loan tiếp tục được Mỹ phê duyệt viện trợ quân sự, vài ngày sau khi nhận 38 xe tăng chiến đấu chủ lực Abrams từ Mỹ.
'Không thời gian' tập 17: Hạnh gán ghép cô giáo Tâm với Trung tá Đại

'Không thời gian' tập 17: Hạnh gán ghép cô giáo Tâm với Trung tá Đại

Phim việt

09:24:28 23/12/2024
Trong Không thời gian tập 17, cô giáo Tâm chia sẻ với Hạnh không có tình cảm với Tài. Nghe vậy, Hạnh liền gán ghép cô giáo với Trung tá Đại.
5 ca sĩ trẻ đông fan nhất 2024: HIEUTHUHAI hay Phương Mỹ Chi?

5 ca sĩ trẻ đông fan nhất 2024: HIEUTHUHAI hay Phương Mỹ Chi?

Nhạc việt

09:20:34 23/12/2024
Nhạc Việt 2024 chứng kiến sự đột phá của loạt nghệ sĩ trẻ. HIEUTHUHAI, Dương Domic, MONO, Phương Mỹ Chi, tlinh là những cái tên ngày càng được chú ý, thu hút nhiều người hâm mộ.
Phòng ngừa và ngăn chặn những vụ hỗn chiến ở Bình Dương

Phòng ngừa và ngăn chặn những vụ hỗn chiến ở Bình Dương

Pháp luật

09:01:11 23/12/2024
Với khoảng 1,2 triệu lao động từ các tỉnh, thành khác đến Bình Dương sinh sống và làm việc đã góp phần rất lớn để phát triển kinh tế của vùng đất công nghiệp Bình Dương.
Lộ diện 2 Chị Đẹp chắc suất "thành đoàn", nhưng lạ thay không phải Tóc Tiên

Lộ diện 2 Chị Đẹp chắc suất "thành đoàn", nhưng lạ thay không phải Tóc Tiên

Tv show

08:20:28 23/12/2024
Theo công bố cuối cùng, Minh Hằng và Ca nương Kiều Anh chính là 2 Chị Đẹp đầu tiên chắc suất thành đoàn vào nhóm nhạc.
Lý Nhã Kỳ phản hồi tin đồn "yêu cầu đóng phí gặp mặt"

Lý Nhã Kỳ phản hồi tin đồn "yêu cầu đóng phí gặp mặt"

Sao việt

08:15:08 23/12/2024
Tối 22/12, diễn viên Lý Nhã Kỳ bất ngờ đăng đàn bức xúc vì lần nữa dính vào những ồn ào không đáng có liên quan đến tiền bạc.
Song Ji Hyo bất ngờ vượt mặt Phạm Băng Băng

Song Ji Hyo bất ngờ vượt mặt Phạm Băng Băng

Sao châu á

07:41:19 23/12/2024
Song Ji Hyo vượt mặt Phạm Băng Băng, trở thành nghệ sĩ có lượt xem video nhiều nhất các nền tảng mạng xã hội Trung Quốc
Giáng sinh ấm áp của sinh vật biển tại Thủy cung Lotte World Hà Nội

Giáng sinh ấm áp của sinh vật biển tại Thủy cung Lotte World Hà Nội

Du lịch

07:34:27 23/12/2024
Hòa chung không khí hân hoan chờ đón Giáng sinh trên toàn thế giới, tại Thủy cung Lotte World Hà Nội, các sinh vật biển cũng đang đón một mùa Giáng sinh ấm áp, trong không gian đầy ấn tượng.
Bi kịch cuộc đời của cô gái 19 tuổi có ngoại hình như bà lão

Bi kịch cuộc đời của cô gái 19 tuổi có ngoại hình như bà lão

Netizen

06:50:51 23/12/2024
Beandri Booysen (19 tuổi) nổi tiếng với ngoại hình khác lạ và những video truyền cảm hứng trên mạng xã hội. Dù tuổi còn trẻ nhưng ngoại hình của cô không khác gì một bà lão.
Mùa đông đến, mỗi ngày ăn 1 bát này vào bữa sáng để bổ sung khí huyết, đẹp da, chống lạnh và sưởi ấm cơ thể

Mùa đông đến, mỗi ngày ăn 1 bát này vào bữa sáng để bổ sung khí huyết, đẹp da, chống lạnh và sưởi ấm cơ thể

Ẩm thực

06:19:14 23/12/2024
Những món ngon có hương vị ấm áp nồng nàn này không chỉ giúp cơ thể chống lạnh mà còn có tác dụng bổ khí huyết tuyệt vời.
Phim chỉ bán được 1 vé đã bị "đá" khỏi rạp, nữ chính đẹp như Hoa hậu không cứu nổi kịch bản tệ hại

Phim chỉ bán được 1 vé đã bị "đá" khỏi rạp, nữ chính đẹp như Hoa hậu không cứu nổi kịch bản tệ hại

Phim châu á

05:55:18 23/12/2024
Phim Thiên Long Áp Vận của đạo diễn Vương Xuyên Bảo trở thành tác phẩm kém cỏi nhất năm 2024 khi chỉ bán được một vé với doanh thu 85 tệ.