Tình duyên trắc trở vì tôi là một quý cô tuổi Dần
Vì tôi sinh năm Dần, nên cứ khi về ra mắt gia đình bạn trai đều bị phụ huynh kịch liệt phản đối.
Ảnh minh họa
30 tuổi, ở cái tuổi này bạn bè tôi đã yên bề gia thất, có nếp có tẻ, còn tôi vẫn cô đơn gối chiếc, không phải tôi có vấn đề về giới tính hay thần kinh không bình thường mà vấn đề của tôi là vì tôi là một quý cô tuổi Dần.
Lần đầu ra mắt nhà người yêu là năm 26 tuổi, tôi bị đối xử ghẻ lạnh vì tuổi tôi không hợp với tuổi anh người yêu, anh ấy tuổi Sửu còn tôi tuổi Hổ, phụ huynh kịch liệt phản đối vì theo họ, con hổ sẽ ăn thịt con trâu, cay đắng, ê chề. Tôi một cô gái cá tính, tự trọng cao, sau thời gian ngắn cũng không chịu được áp lực và cuối cùng cũng bỏ cuộc.
Hồi đó chia tay, anh níu kéo nhiều lắm, khóc lóc, dùng lời lẽ sến sẩm đủ các kiểu để mong có thể cứu vãn, bố mẹ tôi thì động viên, quan trọng là hai đứa thương nhau là được, sống với nhau cả đời miễn là thương nhau cái gì cũng vượt qua được. Tôi lại xuôi lòng, nhưng vẫn phân vân dù không nói ra, bởi vì sợ nếu quay lại thì có đủ nghị lực mà vượt qua cửa ải đó không? Mà phải nói là phụ huynh nhà anh ấy phát xít nổi tiếng vùng nên mình sợ lắm, mang tiếng là tuổi Hổ nhưng gan mèo.
Sau một vài tháng thấy anh người yêu nói muốn qua hỏi cưới, muốn mình đến nhà để gặp anh chị em trong nhà, áp lực kinh khủng. Lần thứ hai tôi xuất hiện ở nhà anh ấy, tối đó từ nhà anh người yêu trở về mà tôi bị sốc bởi lần nữa mình bị ánh mắt ghẻ lạnh từ bố mẹ anh dành cho tôi.
Và lần này là quyết tâm từ bỏ thật sự vì lòng tự trọng, tôi không thể tiếp tục cũng không đủ dũng cảm để vượt qua, mặc anh khóc lóc, thề thốt, níu kéo đủ kiểu. Sau đó nửa năm thì anh lấy vợ. Cuối cùng tôi chọn cô đơn! Đúng nghĩa, dù hụt hẫng một thời gian dài.
Video đang HOT
Gần 4 năm sau, trong một lần chuyển công tác, một môi trường rất khác với nơi tôi làm việc trước đó, con người, mọi thứ mới mẻ khiến tôi hứng thú và tò mò, rất thú vị.
Sau hơn ba tháng thì tôi hẹn hò anh người yêu hiện tại, có thể mọi người sẽ nghĩ thời gian quá nhanh khi quyết định hẹn hò còn tôi thì suy nghĩ khác. Tôi là người có cá tính, tính tôi rất rõ ràng, đã ghét là không bao giờ nói chuyện, không kiểu giả vờ thân thiện, nên có người theo đuổi hàng năm trời cũng không làm tôi thay đổi ấn tượng ban đầu.
Thời gian đầu phải nói là thời gian mật ngọt, mọi thứ rất tuyệt, chúng tôi rất hợp nhau, cảm thấy hiểu nhau vô cùng. Anh ấy luôn quan tâm, chăm sóc tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất. Tôi cảm động thực sự. Sau một thời gian dài mất niềm tin vào tình yêu, tôi như sống lại và tận hưởng nó. Nhưng cuộc đời tôi thật trớ trêu, lại có biến cố xảy ra.
Thực sự tôi là người bị ám ảnh bởi tuổi tác, trước khi hẹn hò tôi cũng đã thẳng thắn đề cập đến vấn đề này. Nhưng anh ấy đã trấn an tôi, rằng không quan trọng, anh cũng đã nói với mẹ anh và miễn là hai đứa yêu thương nhau, nên tôi cũng phần nào yên tâm. Nhưng định mệnh nghiệt ngã lại lẫn nữa khiến tôi suy sụp.
Tôi đến nhà anh, lần đầu tiên gặp mẹ anh, chào bác mà bác không thèm nhìn tôi lấy một cái, cảm giác ê chề kinh khủng, thực sự là tôi bị sốc nặng, cảm giác khó diễn tả, nó còn đáng sợ hơn lần đầu tiên cách đây 4 năm. Cả ngày hôm đó ở nhà anh tôi thấy mình như người thừa thãi, vô hồn và tủi thân. Anh ấy và tôi đã ôm nhau khóc, rồi anh an ủi tôi: “Em hãy cho anh thời gian, chúng ta hãy cùng nhau vượt qua”. Tôi im lặng nhưng cảm giác bất an bắt đầu từ đó.
Kể từ đó, chúng tôi bắt đầu có khoảng cách, dần dần không thể chia sẻ được. Anh không còn quan tâm tôi như trước. Anh không giải thích gì hết chỉ im lặng, tôi gần như phát điên lên vì hành động của anh. Thật ra trong thâm tâm tôi rất hiểu những khó khăn anh đang phải trải qua bởi vì anh là con trai một, bố anh vừa qua đời, anh sống rất có trách nhiệm. Hơn ai hết anh không thể khiến mẹ buồn thêm nữa.
Lý trí bảo tôi không được làm anh mệt mỏi, nhưng tôi lại không hành động như thế, tôi sợ mất mát, sợ tổn thương, tôi sợ anh không còn yêu tôi nữa. Nếu tôi của mấy năm về trước chắc lại kiêu ngạo, tự trọng mà bỏ đi rồi, nhưng sau biến cố lần đầu tôi nghiệm ra nhiều thứ, tôi bớt ngông hơn, tiết chế cái tôi nhiều hơn, suy nghĩ phải chia sẻ và hy sinh hơn cho người khác.
Hơn 20 ngày không hề nói chuyện với nhau, trước đây nếu có cãi nhau chỉ sau một hai ngày là đã giải quyết khúc mắc và làm lành. Nhưng giờ mọi chuyện đang theo chiều hướng xấu, anh hầu như im lặng, không giải thích gì hết, đối với tôi cảm giác của sự im lặng giống như không được tôn trọng, đau đớn và đáng sợ vô cùng.
Mấy hôm nay tôi không thể nào chợp mắt, ngày đi làm tối về nằm nhìn trần nhà, thỉnh thoảng ngủ thiếp rồi lại giật mình tỉnh giấc và ngồi đến hàng giờ để suy nghĩ, không ngờ một đứa lạnh lùng, cá tính như tôi giờ cứ nhũn như bún, động một cái là khóc. Tôi bế tắc tột độ, và luôn suy nghĩ về quá khứ từng bị nhà bạn trai xa lánh. Hãy giúp tôi với.
Theo Ngôi Sao
"Dù có đi cọ toilet cũng phải ăn mặc đẹp"
Ra đường cô quyết lung linh như một quý cô. Trong phòng ngủ, cô quyết quyến rũ như một thiên thần của Victoria's secret.
Cô có sở thích trang điểm từ khi còn là sinh viên. Cô không chấp nhận được hình ảnh nhợt nhạt mỗi khi soi gương. Hầu như sáng nào sau khi đánh răng rửa mặt là cô ngồi trước gương dặm phấn, tô son kể cả ngày nghỉ ở nhà. Mặc cho những xì xào về chuyện dù chỉ bước ra chợ cạnh nhà thôi cô cũng phải mất 15 phút ngồi trang điểm trước gương, cô vẫn cứ lung linh mọi lúc mọi nơi.
Đơn giản cô thấm nhuần quan điểm &'đàn bà đẹp mới có quà'. Bản thân cô cũng thích ngắm mình xinh đẹp trong gương. Sáng nào soi gương thấy mình đẹp, cô cảm thấy ngày mới tràn năng lượng hơn. Thế nên ngoài chăm sóc cơ thể, trang điểm xinh đẹp, cô luôn luôn mặc đẹp nhất có thể. Đằng nào chẳng mất tiền sắm quần áo nên cô luôn chọn những bộ đồ hợp thời nhất. Cô nghĩ, mình chẳng tội gì mặc mấy bộ đồ già nua, quê cục mà có khi còn đắt tiền hơn những bộ cánh hợp thời trang, trẻ trung.
Lúc nào cũng phải đẹp. (Ảnh minh hoạ)
Tuyên ngôn của cô là: &'Dù có đi cọ toilet cũng phải mặc đẹp'. Cô vào bếp thì xinh tươi như một đóa hoa. Ra đường cô quyết lung linh như một quý cô. Trong phòng ngủ, cô quyết quyến rũ như một thiên thần của hãng đồ lót danh tiếng Victoria's secret. Cô thấy quan niệm của mấy &'bà tám' công ty mình thật lạ. Các gái trẻ thì đầu tư hết váy nọ váy kia nhưng &'đồ nội thất' thì kinh hoàng.
Lắm khi shopping, thử đồ cùng các nàng này mà cô hãi, nhìn mớ đồ lót cháo lòng, mốc meo, hàng chợ của họ tới cô còn ngán nói gì mấy anh chồng. Có gái già cơ quan cô sẵn sàng chi tiền triệu cho chiếc váy đi làm nhưng chả hiểu sao ở nhà toàn mặc thứ đồ cách đây mấy năm. Tới nhà thấy các chị nhàu nhĩ, ố vàng trong bếp trông chả khác gì ôsin.
Cô lắc đầu ngao ngán, phản đối &'phong cách thời trang tiền sử' này thì nhận được câu trả lời rất hồn nhiên: &'Ôi dào, ở nhà mặc gì cho tiện làm việc nhà là được, có ai ngắm đâu'. Là đàn bà cô còn chả thấy hình ảnh này hấp dẫn, thì mấy anh chồng sao chịu nổi cái mớ nhàu nhĩ từ trong ra ngoài lại bốc mùi mắm muối, hành tỏi khi về nhà?
Bảo sao một chị thì chồng có bồ trẻ bên ngoài mà ghen tuông chán không được đành &'ngậm bồ hòn làm ngọt' chấp nhận &'sống vì các con'. Thế rồi ngày ngày chị vẫn xúng xính váy đẹp tới cơ quan để bỏ &'tổ lạnh' của mình phía sau cánh cửa. Một chị thì chồng chán nản cả tháng mới mó tới một lần nhưng anh đồng nghiệp lại mê như điếu đổ. Và chơi lâu với nhau mới hiểu tại vì chị ở nhà và chị nơi công sở chả khác gì công với vịt bầu.
Ở cơ quan chị chỉn chu, sạch đẹp bao nhiêu thì về nhà chị tềnh toàng bấy nhiêu. Nhìn mớ đồ lót chị phơi ngoài ban công tã tượi, mốc meo cũng đủ hiểu chị tẻ nhạt trên giường với chồng thế nào?! Với cô, ăn diện trước hết để mình đẹp hơn đã, người đẹp thì sẽ tự tin, sẽ thấy yêu bản thân hơn. Ai chẳng mê cái đẹp. Thế nên lấy nhau 5 năm nay mà chồng cô chẳng dám chê vợ xấu, vợ không hấp dẫn bao giờ.
Chồng yêu, chồng chiều khiến cuộc sống của cô dễ chịu hơn nhiều bạn bè. Mà mấy anh đồng nghiệp, đối tác của cô cũng trở nên ga-lăng hơn trước một quý cô quyến rũ. Cách đây chưa lâu, xem một chương trình tivi đêm muộn, cô vẫn nhớ một câu mà cô hoa hậu thân thiện làm khách mời nói: Đàn bà nếu không được ông trời ưu ái cho nhan sắc thì chỉ cần sạch sẽ, gọn gàng, biết ăn mặc, biết chăm sóc bản thân mình là đã giúp người đối diện thiện cảm hơn.
Thế nên chả tội gì không cố làm mình đẹp hơn dù trong mắt chồng hay mắt thiên hạ để đón nhận nhiều &'quà' hơn!
Theo Phunutoday
Anh đã sai khi quyết định cưới em Tròn 3 tháng sau ngày cưới, anh bảo tôi rằng: "Chỉ vì nghe lời bố mẹ nên anh mới cưới em. Đó là quyết định sai lầm". Tôi lặng người không nói nên lời. "Cưới tôi là quyết định sai lầm ư? Đứa trẻ đang lớn dần trong tôi là kết quả của sự sai lầm đó sao?" Tôi thực sự không biết...