Tình duyên dang dở vì một lời đùa cợt
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, lại là con một nên rất được cưng chiều. Bố mẹ tôi là công chức thu nhập ổn định nên ông bà dốc sức chăm lo cho đứa con gái. Lúc còn nhỏ thì việc học hành, trưởng thành rồi thì lo cả công việc gần nhà cho tôi.
Cho đến khi công việc bắt đầu ổn định, tôi có ý định lập gia đình. Lúc này, con trai bác hàng xóm nghỉ phép về thăm gia đình, sau nhiều lần ra vào gặp gỡ anh bắt đầu tán tỉnh tôi. Anh là một người chững chạc, có vẻ ngoài cuốn hút lại có công việc ổn định. Tuy nhiên do tính chất công việc kinh doanh gỗ nên phần lớn thời gian anh sống ở Lào.
Tôi phải làm sao, cố gắng vun vén cho cuộc hôn nhân này mong chồng sẽ hồi tâm chuyển ý hay là chấp nhận li dị để giải thoát cho chính bản thân mình? (Ảnh minh họa)
Trong một tháng nghỉ phép, anh đã kịp ngỏ lời yêu tôi và hứa hẹn đủ điều rằng anh sẽ về Việt Nam kinh doanh và ở hẳn cùng tôi. Tôi ngất ngây trong hạnh phúc và tin rằng đã gặp được người đàn ông của đời mình. Về phần ba mẹ anh và ba mẹ tôi cũng là hàng xóm lâu năm với nhau tôi nên vô cùng tán thành chuyện của hai đứa.
Thế là trong tâm lí của một cô gái trải qua 28 cái xuân, tôi quyết định tiến đến hôn nhân cùng anh mà không ngờ rằng đó chỉ là những lời bông đùa tán tỉnh dễ dàng dành cho bất cứ cô gái nào.
Trước ngày cưới khoảng hai tháng anh có về và cùng tôi tất bật chuẩn bị đám cưới, lửa gần rơm thế là chúng tôi quan hệ với nhau trước khi đám cưới diễn ra. Ngày cưới cũng chính là ngày tôi biết mình mang thai, đem chuyện này nói với anh thì nét mặt anh sa sầm trong suốt tiệc cưới diễn ra anh luôn tỏ vẻ khó chịu, cáu gắt với tôi.
Sau đám cưới anh nói rằng là anh phải lên xưởng gỗ có việc rất quan trọng và đang thiếu vốn đầu tư nên có ngỏ ý là mượn số tiền mừng cưới. Tôi không mảy may nghi ngờ, tin tưởng chồng mình làm ăn nên tôi đồng ý. Thế nhưng anh ở mãi trên chỗ làm mấy tháng liền mà không về, cũng chẳng điện thoại hỏi thăm mẹ con tôi thế nào.
Tôi mang tâm trạng phiền muộn, bố mẹ tôi vì thế mà cũng lo lắng theo, trong khoảng thời gian này đi siêu âm thì tôi lại phát hiện ra đứa con tôi mong muốn chào đời lại nằm ngoài tử cung mà theo lời bác sĩ là tôi bị thai ngoài tử cung cần phải đi tiến hành để lấy đứa bé ra nếu để lâu sẽ ảnh hưởng đến tính mạng.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi nghe thế vô cùng lo sợ, ông bà sợ sẽ mất đi đứa con gái duy nhất nên nhanh chóng đưa tôi vào viện Từ Dũ, bố mẹ anh cũng vô cùng lo lắng, gấp rút gọi điện nhắn anh về, nhưng anh tuyệt nhiên không đoái hoài lấy lý do là bận công việc. Cuối cùng, tôi phải trải qua nỗi đau thể xác vừa phải chịu nỗi đau tinh thần mất đi chính đứa con của mình mà chồng thì cũng không bên cạnh.
Sau khi xuất viện đã khỏe mạnh, tôi quyết định lên chỗ chồng làm vì nghĩ chồng bận công việc không có thời gian về nhà. Cay đắng thay chồng tôi lại sống cùng người phụ nữ khác. Tôi vô cùng đau khổ, đoạn đường về nhà của tôi là nước mắt chỉ chực trào ra. Tôi thầm trách bản thân mình sao nhắm mắt đưa chân quá vội mà chưa tìm hiểu kĩ về người đàn ông mà mình sẽ gắn bó, để chỉ vì vài lời tán tỉnh bông đùa mà tôi đánh đổi cả cuộc đời mình.
Bây giờ tôi phải làm sao, cố gắng vun vén cho cuộc hôn nhân này mong chồng sẽ hồi tâm chuyển ý hay là chấp nhận đau thêm một lần nữa, li dị để giải thoát cho chính bản thân mình?
Theo ĐSPL
Anh trì hoãn đám cưới vì không chấp nhận được quá khứ của em
Anh nói, nhiều khi anh rất muốn quan hệ với em nhưng trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh em đã từng "gần gũi" với người trước nên dù muốn nhưng anh đã không gần em. Anh muốn suy nghĩ lại.
Ảnh minh họa
Lúc còn học cấp 3 em có quen với 1 người học cùng trường, lớn hơn em một tuổi. Do một phút nông nổi, em đã có thai với người bạn này.
Khi biết mình có thai, em nói với mẹ. Vì tương lai của em, mẹ đã quyết định cho em đi phá thai. Nhưng bác sĩ nói cái thai đã lớn, phá đi sẽ ảnh hưởng đến tính mạng và sự sinh sản về sau. Trong lúc mẹ đang lưỡng lự thì tình cờ có một cô của nhóm Bảo Vệ Sự Sống chuyên khuyên nhủ và giúp đỡ những bà mẹ lầm lỡ đến hỏi chuyện. Cô ấy khuyên mẹ em nên cho em giữ lại đứa bé.
Sau khi được khuyên, mẹ em đã đồng ý cho em giữ lại đứa bé và em được mẹ gửi đến ở tại một ngôi nhà mở của tổ chức này dưới cái mác "đi học xa nhà". Mẹ cũng xin trường học cho em được bảo lưu kết quả học tập. Và em đã an toàn sinh ra một bé gái dễ thương trong vòng tay đùm bọc của ba mẹ em.
Sau đó, em bé được mẹ nhờ cô mà em đã nhắc đến ở trên đem về nhà cô nuôi dưỡng hộ. Vì cô lúc đó đang thất nghiệp và thấy cô cũng là người tốt nên ba mẹ em đã tin tưởng giao bé cho cô. Phần em thì trở về nhà và đi học lại vào năm học kế tiếp.
Tụi em sẽ kết hôn và anh sẽ ghi tên anh vào giấy khai sinh của bé để sau này bé lớn không bị mặc cảm với bạn bè (Ảnh minh họa)
Em đã cố gắng hết mình và kết quả là năm đó em đậu 2 trường Đại học. Trong thời gian em học Đại học, ba em bệnh nặng, qua đời. Trước khi mất ba có nguyện vọng đưa bé về nhà nuôi chứ đừng để bé ở ngoài quá lâu.
Sau khi ba mất, mẹ em đã thực hiện nguyện vọng đó cho ba. Mẹ em đem bé về và nói với mọi người là ba mất, nhà trống trải mẹ lại mới về hưu nên nhận giữ con giúp người ta cho đỡ buồn.
Rồi em ra trường, đi làm như bao người khác. Chỉ có điều em không còn nghĩ đến chuyện yêu đương nữa mà chỉ cố gắng học thật tốt, làm thật tốt để không phụ lòng ba mẹ, để có thật nhiều tiền sau này có thể chăm sóc tốt cho con gái em. Và cũng để chứng minh với mọi người rằng em không phải con người hư hỏng, đó chỉ là phút sai lầm trong quá khứ.
Rồi em gặp được anh. Anh ở quê lên Sài Gòn trọ học. Anh là người rất tốt, rất thánh thiện. Tiếp xúc lâu ngày nên nảy sinh tình cảm.
Rồi một ngày, em đã kể hết với anh về quá khứ của em. Tất nhiên là anh rất bất ngờ, rất sốc và khó lòng chấp nhận được. Anh hỏi tại sao trước đó lại giấu giếm anh. Em nói em không hề muốn giấu anh, em vẫn luôn chờ một cơ hội để nói với anh.
Từ khi biết chuyện của anh, sau khi suy nghĩ, anh nói với em là vì yêu em nên anh có thể chấp nhập tất cả mọi thứ. Và vì bé nhà em là con bé vô tội, đáng yêu, bé xứng đáng được có đủ cha mẹ và có một gia đình hạnh phúc nên anh sẽ làm ba của bé. Tụi em sẽ kết hôn và anh sẽ ghi tên anh vào giấy khai sinh của bé để sau này bé lớn không bị mặc cảm với bạn bè.
Anh nói khoan hãy nói chuyện này với ba mẹ anh vì ba mẹ anh ở quê, tư tưởng có phần khó khăn nên chắc chắn không thể chấp nhận chuyện này. Lúc anh nói vậy với em, em chỉ biết khóc. Ngoài tình yêu em dành cho anh ra, em còn thật lòng biết ơn anh vì đã hiểu và chấp nhận quá khứ của em.
Em đã tự hứa với mình là dù khó khăn đến mấy em cũng sẽ dùng quảng đời còn lại của mình để yêu thương và bù đắp cho anh. Để anh thấy được tình yêu mà em đang dành cho anh còn quý giá hơn rất nhiều lần cái em không thể cho anh.
Nhưng cái ngày mà hai đứa mong đợi đó có đến hay không em cũng không thể biết. Tuần rồi anh đi làm về, như thường lệ tụi em ngồi tâm sự với nhau như những cặp vợ chồng khác vẫn luôn làm. Em vui vẻ hỏi anh về ngày đám cưới, anh đột nhiên nghiêm túc nói anh muốn suy nghĩ lại. Anh khẳng định với em là chỉ yêu mình em.
Anh nói lúc trước anh nghĩ mọi việc đơn giản lắm, nhưng anh cũng là con người, mà con người thì luôn có sự ích kỷ. Anh luôn muốn chấp nhận nhưng anh sợ anh làm không được. Anh nói, nhiều khi anh rất muốn quan hệ với em nhưng trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh em đã từng "gần gũi" với người trước nên dù muốn nhưng anh đã không gần em. Anh muốn suy nghĩ lại vì anh sợ cứ như vậy kéo dài dù sau này có lấy nhau về mà tụi em cố sống với nhau như vậy hoài thì cũng có ngày một trong hai người sẽ chán người kia, rồi kết cuộc cũng sẽ là ly hôn.
Tất cả trong em như tan vỡ, em không biết phải làm sao nữa. Em không thể giải thích được tại sao anh lại như vậy.
Sau ngày đó anh có thêm một thói quen là đặt password cho điện thoại và luôn giữ điện thoại bên mình. Thêm vào đó, anh hay về trễ hơn bình thường với rất nhiều lý do. Đỉnh điểm của việc này là việc anh nói muốn dọn ra ngoài ở riêng lại như trước đây. Anh nói đáng ra em và anh nên cưới nhau sớm hơn, vậy thì có thể ngày hôm nay đã không như vậy. Vậy nghĩa là sao hả chị?
Em hoang mang lắm, không biết có phải anh lạnh nhạt với em là vì những lý do như anh nói hay là do anh đã có người khác bên ngoài nữa. Giờ em thật sự không biết phải làm sao.
Em yêu anh nhiều và không muốn mất anh. Em đã đặt tất cả tình yêu và niềm tin vào cuộc tình này. Em không thể tưởng tượng được cuộc sống của em sẽ ra sao nếu thiếu anh nữa. Bây giờ em phải làm sao để mọi việc trở lại như trước? Có phải là anh đã hết yêu em và anh sẽ không quay về như lời anh nói? Em thật sự rối lắm?
Theo VNE
Không có con gái yếu đuối, chỉ là chưa mạnh mẽ thôi! Không có con gái yếu đuối, chỉ là chưa mạnh mẽ thôi! Lúc bước ra từ những tổn thương, cũng là khi họ tích cóp cho mình thêm trưởng thành để kiên cường hơn giữa muôn vàn những lần lạc - mất. ảnh minh họa Tôi rất sợ con gái khi họ kiên quyết vứt bỏ mọi thứ, đặc biệt là lúc dứt...