Tình địch ngủ sát vách
“Hùng, chồng tôi là người đàn ông tốt, biết nghĩ và có trách nhiệm với gia đình. Trong khi đó ở ngay sát vách nhà tôi có cặp vợ chồng cũng ngang tuổi chúng tôi thôi…”
Đã 2 tháng nay, cứ đến chập tối cả nhà cơm nước xong xuôi là chồng tôi lại giục tôi đóng cửa với đủ mọi lý do:
- Em đóng cửa vào không gió lạnh; đóng cửa không muỗi bay vào nhà; đóng cửa cho đỡ ồn để còn xem ti vi…
Làm theo lời chồng, nhưng thực trong thâm tâm tôi hiểu chẳng phải vì những lí do vặt vãnh đó. Chẳng qua Hùng cứ nhất định phải đóng cửa là để ngăn bản thân không ngóng sang nhà hàng xóm, lại sợ bị phân tâm.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi lấy nhau đã 8 năm, cuộc sống êm ấm hạnh phúc. Hùng, chồng tôi là người đàn ông tốt, biết nghĩ và có trách nhiệm với gia đình. Trong khi đó ở ngay sát vách nhà tôi có cặp vợ chồng cũng ngang tuổi chúng tôi thôi. Thế nhưng người chồng cờ bạc, rượu chè đánh chửi vợ con suốt. Có năm, đúng đêm 30 Tết vợ chồng tôi còn phải dậy mở cửa cho mẹ con cô ấy vào tá túc nhờ.
Cũng vì vợ chồng tôi can thiệp, giúp đỡ nhiều nên gia đình bên kia đi lại với chúng tôi khá thân thiết.
Đợt vừa rồi, mẹ chồng tôi ở trong quê bệnh nên vợ chồng chúng tôi mới bàn nhau đón bà ra sống cùng. Trước đây không ở gần mẹ chồng rất quý tôi nhưng ở với nhau một thời gian không hiểu sao bà đâm ghét. Mẹ chồng cứ luôn miệng cằn nhằn, chê trách tôi là:
- Vợ Hùng ít mồm, đã thế lại còn vừa hay ăn vừa tiêu hoang…
Mỗi lần bà nói như thế tôi chỉ cười trừ. Chồng tôi biết tính mẹ nên động viên tôi:
- Em đừng chấp, mẹ già rồi.
Tuy hơi buồn nhưng tôi cũng gật đầu:
Video đang HOT
- Vâng, em hiểu…
Có điều cây muốn lặng mà gió chẳng dừng.
Thấy tôi không nói gì, mẹ chồng càng làm mình làm mẩy. Nhìn đâu đâu bà cũng thấy có lỗi, không thuận mắt mình. Mẹ chồng cứ rỉ rả nói xấu tôi với con trai suốt ngày. Không những thế bà còn dọa dẫm:
- Cô mà không sinh thêm cho tôi đứa cháu trai để nối dõi, là tôi cho con tôi đi lấy vợ hai.
Hùng đi làm suốt ngày đã mệt mỏi, về đến nhà lại nghe mẹ kể tội tôi. Thành thử, lâu dần anh đâm tin, bắt đầu để ý và đổ lỗi cho vợ.
Một hôm tôi đi làm về sớm ngay giữa buổi thì thấy mẹ chồng bắc ghế ngồi tựa trước cửa nhà. Tiết trời lành lạnh bà còn cẩn thận đem theo chăn, đắp lên đến ngực rồi ngủ ngon lành. Thấy mẹ chồng ngáy gỗ đều đều, tôi ngại gọi mà lách qua phía sau lưng để vào nhà.
Ảnh minh họa
Trong phòng khách đã dựng chiếc xe máy của Hùng, tôi dáo dác ngó lên tầng 2:
- Quái sao nay chồng mình cũng về sớm thế nhỉ?
Còn chưa kịp cất tiếng gọi tôi bỗng nghe thấy tiếng rên rỉ của đàn bà…
Rồi giọng trầm thấp của đàn ông gầm gừ…
Rõ ràng là âm thanh hoan ái.
Chân tay tôi bủn rủn, dù chỉ còn cách mấy bước là chạm đến cánh cửa phòng ngủ. Tôi cất tiếng run rẩy hỏi vào trong:
- Anh Hùng đấy hả?
Bên kia cánh cửa bỗng nhiên im bặt.
Sau này tôi mới biết, mẹ chồng tôi thích cô hàng xóm kế bên. Nhiều lần mẹ ghé tai nói trộm với Hùng:
- Con bé ấy là có tướng đẻ con giai đấy, nhìn mấy thằng cu nhà nó xem, rõ thích!
Thế rồi, nhờ có mẹ đứng ra “mối lái”, hai người đó ngã vào nhau tự lúc nào. Cứ đợi chồng cô kia đi vắng và tôi đi làm là họ lại quấn quýt.
Khi biết sự thật, tôi mới ngã ngửa người. Hùng xin lỗi tôi, nhưng anh nói:
- Anh có tình cảm với Linh và muốn có trách nhiệm với cô ấy.
Tôi vội gọi điện về quê khóc lóc:
- Mẹ với anh Hùng muốn bỏ em để lấy vợ hai các anh các chị ơi.
Cũng may các anh các chị đằng chồng nhà tôi đều là những người hiểu chuyện. Ai nấy bỏ công việc chạy ra họp gia đình.
Các anh các chị xúm vào nói mẹ chồng tôi:
- Sao mẹ lại đi gây tội cho vợ chồng nó vậy?.
Anh cả còn mắng Hùng tới tấp:
- Chú trẻ, còn tỉnh táo lại có ăn có học sao lại hùa theo mẹ làm chuyện bậy bạ như thế này? Chú còn không biết tính mẹ chuyên gây sự với con dâu hay sao?”.
Cuối cùng cả gia đình thống nhất đem bà cụ về quê và tuyên bố cấm cửa cô kia, chỉ coi tôi là dâu con duy nhất.
Sau cuộc họp Hùng tự tay xây tường rào bít lấy lối đi thông giữa nhà tôi với nhà hàng xóm. Lại nữa cứ 7 giờ tối ăn cơm xong là Hùng giục giã tôi đóng cửa lại. Nhất định không trả lời tin nhắn hay điện thoại của Linh.
Tối nay hai vợ chồng nằm nói chuyện với nhau, Hùng bỗng bảo tôi:
- Hay mình bán chỗ này đổi nhà khác đi em ạ!
Tôi im lặng thật lâu, không nói. Thời gian này tôi vẫn lặng lẽ quan sát, nhìn nhận tất cả sự cố gắng và chờ đợi thay đổi của chồng. Dù nỗi ám ảnh về cái cảnh bắt quả tang và suy nghĩ tình địch đang nằm ngủ ngay sát vách vẫn khiến tôi đau quặn.
Theo WTT
Cậu học trò không thể vượt qua gia đình để cưới tôi 15 năm trước
Anh đề nghị chia tay, nói không thể đem lại hạnh phúc cho tôi. Tôi thấy trời đất như sụp đổ nhưng không liên lạc lại với anh.
Đọc bài viết "15 năm chờ đợi mà tôi vẫn chưa được cô giáo đồng ý" của anh Phong mà tôi khóc sưng mắt. Tôi không nghĩ giờ vẫn còn tồn tại một người đàn ông tốt và chung tình đến như vậy. Cô giáo trong bài viết quả là người rất may mắn. Cách đây 15 năm, tôi cũng yêu một người học trò của mình, người đó nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Tôi là giáo viên dạy ngoại ngữ tại trung tâm của một trường đại học. Lúc đó tôi mới ra trường, còn anh đang là sinh viên năm cuối ngành xây dựng của trường đại học danh tiếng. Anh rất thông minh, học giỏi. Tôi dạy lớp của anh được 2 khóa thì được trường cho đi học nâng cao ở Hà Nội. Buổi học cuối khóa anh không đến học, khi mọi người ra về anh bước vào lớp và xin tôi địa chỉ email. Lúc đó tôi cũng không suy nghĩ gì, chỉ nghĩ là anh cần liên lạc để hỏi bài. Sau khi học ở Hà Nội, tôi được học bổng đi học ở nước ngoài. Trong thời gian đó anh hay viết mail hỏi thăm tình hình học tập của tôi, động viên tôi cố gắng học để hoàn thành tốt khóa này. Thực sự lúc đó tôi chưa có tình cảm gì đặc biệt với anh.
Rồi tôi về nước, anh hẹn đi uống cà phê và... đòi quà. Tôi không có mua quà gì cho anh, chỉ mua quà cho người thân và bạn bè, thấy anh nói như thế nên cũng kiếm món quà gì đó để tặng anh, không lẽ đi tay không cũng kỳ, với lại không muốn anh bị... quê. Tôi tặng anh cái nhiệt kế có nam châm để gắn lên cửa tủ lạnh, cái đó tôi mua khi đi Hà Lan chơi. Lần đầu tiên trò chuyện, tôi bị ánh mắt của anh hớp hồn. Anh có óc hài hước, nói chuyện rất có duyên, giọng nói ấm áp, đã vậy anh còn là đồng hương của tôi, quan điểm sống của chúng tôi rất hợp nhau. Anh nói đã thích tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Lúc đó trái tim tôi thật sự rung động vì anh. Khoảng thời gian đó, chúng tôi rất vui và hạnh phúc. Tôi thầm cảm ơn ông trời đã giúp cho mình gặp được một nửa.
Gia đình tôi không phản đối chuyện tình cảm của chúng tôi, nhưng gia đình anh lại không đồng ý. Anh viết mail đề nghị chia tay, nói không thể đem lại hạnh phúc cho tôi. Tôi đọc mail thấy trời đất như sụp đổ nhưng cũng không liên lạc lại với anh. Quan điểm sống của tôi: "Một khi người ta không còn yêu mình nữa thì mình không nên níu kéo làm gì". Thời gian đó mẹ thấy tôi đau khổ nên đã khuyên lấy chồng. Anh ấy là do người quen giới thiệu. Lúc đó tôi đã nghe theo lời mẹ. Tôi có thông báo cho anh biết mình sắp kết hôn. Khi biết tin, anh đã đến nhà xin mẹ tôi hủy đám cưới, mẹ tôi không đồng ý. Anh hẹn gặp tôi lần cuối, mua một cặp nhẫn, anh đeo cho anh và cho tôi. Không hiểu sao lúc đó tôi lại nhận nhẫn của anh dù biết chuyện hủy đám cưới là không thể nào xảy ra được vì thiệp cưới đã gửi đi hết rồi. Anh có viết tặng tôi một bài thơ, đến bây giờ tôi vẫn còn giữ.
Một vài dòng chia sẻ cùng các bạn. Rất mong nhận được sự đồng cảm.
Theo Vnexpress
4 đặc điểm chỉ có ở một người đàn ông tốt Người phụ nữ dù thông minh, xinh đẹp đến mấy, nhưng có lẽ điều hạnh phúc nhất mà họ có được vẫn là ở một người chồng tốt. Vì vậy, hãy luôn cân nhắc rằng bạn đã gặp một đối tượng tốt để bạn có thể tin tưởng dựa vào họ trong suốt quãng đời còn lại hay không Ở bên một người...